Người lớn hư, hỏi sao trẻ lại hỏng?
Người lớn làm gì… trẻ con làm nấy! (Ảnh minh họa)
Bài học đầu đời của trẻ em là gì? Phải chăng là nói dối? Là nói tục chửi bậy và bị ăn hiếp đủ kiểu từ phía bạn bè, thầy cô…
Nhà văn Võ Thị Hảo với góc nhìn sắc sảo về hiện tượng xuống cấp về đạo đức và nhân cách của một bộ phận giới trẻ ngày nay.
- Là nhà văn, đồng thời là một người mẹ, chị có suy nghĩ gì về những hình ảnh “không đẹp” liên tục được báo chí đăng tải trong thời gian qua của một bộ phận giới trẻ?
Những việc mà bạn nói đã vượt qua giới hạn của cái “không đẹp” rồi. Trẻ em là hình thu nhỏ của người lớn trong tấm gương đời. Người lớn làm gì, trẻ em làm nấy thôi! Ngồi đâu, nói gì, người lớn cũng lớn tiếng bàn chuyện tục tĩu. Vờ đi công tác rồi một đám người cùng cơ quan dắt nhau vào quán mại dâm, thì trẻ em ngại gì mà không tuyển tình một đêm, rao bán thể xác hoặc tình dục tập thể?!
- Các hiện tượng xã hội lâu nay thường được cho rằng ‘bắt đầu từ một vài nguyên nhân cơ bản’. Vậy chuyện này (trẻ con hư) theo chị được lý giải như thế nào?
Đúng thế. Không cái gì tự dưng sinh ra. Nguyên nhân này, nói theo lối đời thường, là do người lớn. Nhiều khi bây giờ ra đường, cái bẩn, cái thô tục, cái ô nhiễm thắng thế.
Bài học đầu đời của trẻ em là gì? Phải chăng là nói dối? Là nói tục chửi bậy và bị ăn hiếp đủ kiểu từ phía bạn bè, thầy cô, cách thi cử, cho đến các trò chơi bạo lực như gươm súng và những game máu me giết người hàng loạt và tôn vinh giết người? Đó là dùng sức mạnh thủ đoạn và tiền để đoạt lấy cái người ta muốn, bất kể nguyên nhân gì và hậu quả thế nào.
Trẻ em là hình thu nhỏ của người lớn trong tấm gương đời (Ảnh minh họa)
Không thể tự nhiên mà có trẻ em hư được!
- Thực ra lâu nay người ta cũng đã đề cập đến vai trò, trách nhiệm của gia đình, nhà trường, xã hội trong việc giáo dục trẻ. Tuy nhiên, nói không quá thì, hình như chúng ta nói càng nhiều thì kết quả lại càng… bi đát. Liệu có phương pháp giáo dục nào khác không, thưa chị?
Chừng nào các thầy cô, các cha mẹ, các quan chức hết nói dối, hết vờ vịt, biết thế nào là cái đẹp và biết tôn vinh trí thức và văn hoá chứ không phải chỉ tôn vinh cái bằng kiếm cơm, thì lúc đó hết trẻ em hư.
Những hành động như tạt axit, đánh trọng thương hoặc doạ giết thầy cô của một nhóm học sinh. Những vụ hành xử “xã hội đen” trong trường học được quay clip rồi phát tán lên mạng như một thú vui. Những vụ án con giết cha, cháu giết ông bà, nam sinh giết người tình bằng những thủ đoạn dã man, phi nhân tính đậm đặc chất bạo lực. Những cái chết thảm chỉ vì tức nhau một ánh mắt, nụ cười, lời nói “đểu” của những người xa lạ. Qùy lạy gấu bông giữa phố, diễu hành “náo loạn” đường phố vì một nhóm nhạc Hàn Quốc bị kiện, tuyển “tình một đêm”, rao bán thể xác trên mạng, quan hệ tình dục tập thể… Tần suất của những hành động gây sốc của một bộ phận giới trẻ diễn ra ngày càng nhiều hơn với những hậu quả ghê gớm, kinh hoàng. Điều gì đang diễn ra trong đời sống đạo đức và nhân cách của một bộ phận giới trẻ Việt? Chúng tôi xin mở một diễn đàn với sự góp mặt của các chuyên gia về xã hội học, giáo dục, tâm lý, kinh tế… và chính tiếng nói của thế hệ trẻ để cùng làm sáng tỏ phần nào hiện thực của “bức tranh tối” này.
Phương pháp giáo dục trước hết là trở về một xã hội tôn trọng các giá trị nhân văn. Nghe có vẻ xa vời quá nhỉ? Thực ra, việc đó khá giản dị. Chỉ cần lựa chọn đúng mô hình. Chỉ cần gạt ra khỏi chương trình giáo dục những kiến thức và cử chỉ dối trá… Chỉ cần kiên quyết loại bỏ cách nói cách viết và hành xử dối trá ở mọi cấp bậc, nơi chốn. Người lớn hãy làm gương…
Và, còn điều này liên quan đến các tờ báo: báo chí đừng có khoái trá đưa tin về bạo lực và chuyện cướp giết hiếp nhiều đến thế để “kiếm ăn”…
Video đang HOT
- Có ý kiến cho rằng giới trẻ hiện nay đang thiếu mục đích và lý tưởng sống? Chị nghĩ thế nào trước nhận định này?
Họ có mục đích và lý tưởng sống. Có điều đáng buồn là ở nhiều người, cái mục đích và lý tưởng ấy nhiều khi tối tăm và có hại cho cộng đồng mà thôi. Chúng ta đang bị khủng hoảng toàn diện về vấn đề này. Vì chúng ta rất ít khả năng triết học và nghiên cứu, phản biện, theo đuổi một hệ thống triết học cho ra đầu ra đũa.
- Cũng có những đứa trẻ không hư hỏng mặc dù phải sống trong môi trường không được nhân văn lắm. Liệu có gì khác biệt ở đây không?
Con người một phần do bản tính tự nhiên được gieo ngay từ trước khi sinh ra. Bản tính ấy quy định sự lựa chọn trong cuộc sống và tạo nên chuỗi hành vi. Một đứa trẻ có thiện tính cao, trong cùng một môi trường với những trẻ có thiện tính bình thừơng, sẽ lựa chọn khác với đứa trẻ tâm tính 50% trắng, 50% đen. Chẳng hạn, cùng là với chó mèo, có đứa trẻ chọn cách hành hạ, có đứa trẻ chọn cách âu yếm.
“Tôi cũng từng bỏ nhà đi “ bụi đời…”
- Là một người mẹ, nếu đứng trước 1 đứa con có những tư tưởng lệch lạc về đạo đức và lối sống, như những trường hợp đã nêu trên? Chị sẽ có cách xử lý như thế nào?
Không một đứa trẻ nào không bị đặt trước nguy cơ lệch lạc. Vì con người và môi trường không dọn sẵn cho chúng ta một mâm cỗ ngon và sạch. Muốn sạch phải tẩy rửa. Muốn ngon phải loại bớt tạp chất và chế biến.
Tôi nghĩ rằng, điều quan trọng là phải luôn theo dõi và linh cảm thấy những lệch lạc và những nguy cơ ấy. Trước hết là phải gương mẫu và phải biết hy sinh, biết can thiệp đúng lúc. Trong một gia đình bố mẹ ly hôn, ai cũng chuồn thật nhanh đi lập gia đình mới, chỉ lo cướp đoạt tiền của, cho sướng thân mình thì con sẽ khổ.
Nhà văn Võ Thị Hảo
Người lớn luôn phải đứng chặn ở những ngả đường nguy hiểm đầu đời trẻ em để phòng và cảnh báo cho con – Những ngả đường cám dỗ lệch lạc để điều chỉnh kịp thời và cứu trẻ em. Nhưng cũng có khi không kịp thời, vì ta không phải là thánh. Vậy thì đừng quá quan trọng hoá nếu điều đó đã xẩy ra. Hãy luôn nhớ rằng, vạn vật không bất biến. Đừng đánh giá đó là bản chất. Hãy cảm thông và chia sẻ và nêu gương.
Chẳng hạn bé Hạnh Ly của tôi, có những câu chuyện vui mà ba mẹ con thỉnh thoảng đem ra cười yêu với nhau là: vì Hạnh Ly rất mơ mộng và ưa phiêu lưu, nên hồi năm sáu tuổi đã tha thiết đòi bỏ nhà đi “bụi đời”. Đầu tiên tôi rất lo.
Nhưng sau mới biết rằng “đi bụi đời” của Hạnh Ly là đi qua con mương bẩn trước nhà và qua phía bên kia mương, nơi có quầy bán cá ướp lạnh, các bà buôn cá cãi nhau ầm ĩ vào buổi sáng…nơi có bao thứ sinh động mà cháu chưa biết.
Còn Uyên Ly, cô bé mơ mộng và rất dịu dàng, và cũng rất ưa phiêu lưu thì “chốn bụi đời” của Uyên Ly là ao bèo với vô vàn cánh hoa tím có dấu mực hình mặt người trên cánh hoa và thật thú vị là ngồi rình chuồn chuồn, cá đớp, những con ốc xoè miệng ra bơi. Cái ao cách nhà hồi đó khoảng vài trăm mét.
Uyên Ly không về nhà khi trời gần tối khiến mẹ đi tìm khắp nơi. Mà bước chân mẹ thì đã nhiều lúc ngã khuỵu vì lo lắng. Lúc 5 tuổi. Chiều hôm đó. Tôi vừa vác cái bụng bầu sắp sinh vừa chạy tìm hết hơi vừa khóc vừa nghĩ rằng tôi sẽ thuê người mò khắp ao và nghĩ rằng tôi sẽ tự sát, nếu không tìm thấy con…
Thế đấy. Trẻ con làm sao hiểu hết, hình dung hết cuộc đời và những gì người lớn hiểu.
Ôi, hầu như đứa trẻ mơ mộng nào mà chẳng từng muốn bỏ nhà “đi bụi đời”. Kể cả tôi. Tôi cũng đã từng vì một lời cha mẹ mắng thôi, mà đã bỏ đi &’bụi đời” trong hầm trú ẩn dưới gốc bụi tre nửa đêm, khiến cả nhà bố mẹ đi tìm náo loạn và tôi lấy làm thoả mãn lắm lúc đó.
Khi đã hiểu “bụi đời” là thế, thì dễ hơn. Những đứa trẻ lệch lạc, đừng vội cho là xấu.
Xin cảm ơn chị!
Theo VNN
Bi kịch ham muốn... đàn ông
Tuấn khiến tôi có cảm giác mới lạ và thật sự lôi cuốn... (Ảnh minh họa)
Đến tận lúc này khi hạnh phúc đang bên bờ vực thẳm, tôi vẫn không hiểu tại sao bản thân mình lại có những đòi hỏi khác thường như vậy.
Tôi hiểu rõ điều ấy luân thường đạo lý không cho phép, xã hội khó chấp nhận nhưng vẫn không thể nào dừng lại. Giờ trong mắt vợ, tôi là người chồng bệnh hoạn; với con cái, tôi là người cha tồi tệ...
Có vợ rồi nhưng tôi vẫn muốn đàn ông...
Nếu một lần gặp tôi ngoài đời chắc hẳn sẽ không ai có thể tin được những gì tôi sắp nói về mình. Bởi với hình thức ấy, địa vị ấy, gia đình ấy, làm sao tôi lại có thể có những việc làm và hành động tồi tệ đó dược. Nhưng đó là sự thật và tôi cũng không thể hiểu nổi chính bản thân mình. Cứ như thể tôi đang uống phải một loại thuốc kì lạ nào đó, ăn phải một thứ bùa mê.
Bố mẹ sinh tôi ra bình thường như bao đứa trẻ khác. Anh em chúng tôi lớn lên cũng không hề gặp sự cố gì về giới tính. Đến tuổi lập gia đình, chúng tôi đều trải qua những mối tình khờ dại và cuối cùng đều dừng lại ở một tình yêu bền vững để bước vào hôn nhân. Sở dĩ tôi nói như vậy là để chứng minh rằng ngay từ đầu tôi đã được sinh ra, lớn lên và thừa hưởng một sự giáo dục hoàn toàn lành mạnh. Mọi chuyện của tôi là do sau này chứ không hề bị ảnh hưởng gì từ lúc còn nhỏ.
Trong chuyện hôn nhân của các con, bố mẹ tôi là người tân tiến, ông bà đều để chúng tôi tự chọn bạn đời rồi chấp nhận cưới hỏi theo ý con cái. Với tôi cũng không có ngoại lệ gì. Tôi yêu người con gái ấy 3 năm rồi mới quyết định đi đến hôn nhân. Cũng như bao chàng trai khác, tôi cũng đã trải qua nhiều cung bậc của tình yêu, thăng trầm qua từng giai đoạn của tình cảm. Khi đã hiểu hết về nhau, cảm thấy không thể thiếu nhau trong cuộc đời, chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân.
Vợ tôi là một phụ nữ nhạy cảm. Cô ấy làm trong nghề âm nhạc nên tâm hồn lúc nào cũng lãng mạn. Cũng nhờ sự lãng mạn ấy mà cuộc sống vợ chồng chúng tôi lúc nào cũng trở nên thi vị. Sau 5 năm chung sống, chúng tôi đã có hai mặt con. Cuộc sống kinh tế không đến nỗi, vợ xinh đẹp, dịu dàng, con cái ngoan ngoãn bụ bẫm. Tôi đang sở hữu một gia đình hạnh phúc đúng nghĩa. Vậy mà không hiểu sao bản thân tôi lại sinh ra những ý nghĩ kì lạ để rồi cuối cùng bị cuốn vào một cuộc tình tội lỗi.
Tôi gặp người đàn ông ấy trong một lần đi thực tế của các doanh nghiệp vừa và nhỏ. Lần đó với tư cách phụ trách một dự án của công ty nên tôi được tham gia. Theo sự sắp xếp của đoàn, tôi được bố trí ngủ cùng phòng khách sạn với Tuấn (tên người đàn ông ấy). Cũng giống như tôi, Tuấn sở hữu một hình thức khá bảnh trai. Theo như lời giới thiệu của Tuấn thì anh hơn tôi một tuổi. Nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên là ở độ tuổi ấy thì những người đàn ông bình thường cũng đều yên bề gia thất nhưng Tuấn vẫn phòng không.
Vì tôi đã từng quan hệ, từng yêu thích đàn ông nên cô ấy thấy sợ, thấy ghê tởm và không muốn gần gũi tôi... (Ảnh minh họa)
Đợt thực tế khá dài ngày nên giữa chúng tôi có rất nhiều thời gian để tìm hiểu về hoàn cảnh của nhau. Tuấn bảo cũng đã từng trải qua rất nhiều mối tình nhưng không hiểu sao yêu ai, gần gũi cô gái nào anh cũng có cảm giác nhạt nhẽo. Vì thế dù gia đình nhiều lần thúc giục, anh vẫn không thể nào mang về cho họ một cô con dâu như mong muốn.
Rồi một đêm đang mơ màng ngủ tôi bất ngờ thấy một hơi thở ấm áp dồn dập bên cạnh. Rồi tôi như không tin vào mắt mình khi chứng kiến cảnh Tuấn đang ôm áp nồng nàn tôi trên giường mà không mảnh vải che thân. Dù là đàn ông nhưng không hiểu sao lúc ấy tôi không đủ sức lực để đẩy Tuấn ra khỏi giường mình. Bỗng nhiên tôi thấy bản thân mình thật lạ rồi cứ thể để Tuấn cuốn vào niềm đam mê tội lỗi.
Đêm đó, sau những đê mê của xác thịt, tôi vẫn chưa hết bàng hoàng với những gì xảy ra. Không phải là tôi chưa lần nào nếm trải niềm hạnh phúc gối chăn, bao năm bên người vợ yêu quý, tôi đã hưởng niềm hạnh phúc ấy không biết bao nhiêu lần. Nhưng lần này thì khác, đó hoàn toàn là cảm giác mới lạ và thật sự lôi cuốn. Cũng đêm đó, Tuấn kể cho tôi nghe về sự khác lạ trong con người anh. Rằng dù đã yêu và đã cố thử quan hệ với bạn gái nhiều lần nhưng chưa lần nào Tuấn thành công; rằng anh chỉ có cảm giác thật sự hạnh phúc khi được ở bên và được chăm sóc, yêu thương một người đàn ông. Đó là bí mật của cuộc đời Tuấn. Cho tới bây giờ gia đình anh vẫn chưa biết được sự khác lạ trong người Tuấn. Đó cũng là lý do Tuấn chậm trễ trong chuyện cưới vợ, sinh con.
Sau đêm đó, Tuấn lại tiếp tục đưa tôi vào chốn hoan lạc cho đến khi chuyến thực tế của đoàn chúng tôi kết thúc. Tôi biết đã đến lúc mình phải quay về với thực tế, với vợ con đang mong chờ ở nhà. Do vậy, tôi nói đến chuyện dừng lại mọi chuyện ở đây. Tuấn và tôi sẽ chia tay nhau và xem như chưa hề quen biết cũng như những chuyện đã từng xảy ra giữa chúng tôi là chưa có. Tuấn cười, bảo sẽ có ngày gặp lại và không quên chúc tôi hạnh phúc với gia đình.
Hạnh phúc chông chênh bên cạnh sở thích kì quái
Trở về sau chuyến công tác phiêu lưu ấy trong tôi luôn có cảm giác có lỗi với vợ con. Tuy nhiên cũng từ đó, một sự kì lạ của bản thân bỗng nhiên trỗi dậy. Tôi vẫn hạnh phúc với vợ nhưng luôn nhớ đến cảm giác đê mê mà Tuấn mang lại. Điều đáng nói là cảm giác ấy càng trỗi dậy và khao khát dần lên. Một ngày tôi bí mật gọi điện cho Tuấn. Đầu dây bên kia Tuấn cũng tỏ rõ sự vui mừng khi nhận được điện thoại của tôi. Chúng tôi hẹn gặp nhau tại một khách sạn, và để cho chuyện ấy xảy ra một lần nữa. Vì sống trong cùng một thành phố nên lúc nào cần chúng tôi đều có thể gặp nhau.
Tôi đã biến thành người đàn ông có lỗi với gia đình của mình bằng chính những sở thích kì quái với người đàn ông ấy. Có những lúc cảm giác tội lỗi cũng cồn lên trong suy nghĩ, nhưng rồi tôi lại lập tức bào chữa cho mình không phản bội vợ con bằng một người phụ nữ khác, không mang tiền bạc cho đi để thất thiệt về kinh tế gia đình, điều đặc biệt là sẽ không có chuyện tôi bỏ vợ để lấy Tuấn. Vì thế tôi tự ngụy biện rằng mối quan hệ của tôi với Tuấn sẽ an toàn với hạnh phúc của mình.
Để vợ yên tâm mỗi lần đi ra ngoài gặp Tuấn; tôi dẫn anh về nhà giới thiệu là bạn làm ăn. Tuấn cũng hiểu ý đồ của tôi nên hợp tác rất thành công. Anh nhanh chóng tạo sự tin tưởng tuyệt đối cho vợ tôi; thậm chí là lấy lòng các con tôi rất giỏi. Giờ thì lúc nào hai đứa trẻ cũng xem Tuấn như bác ruột của mình. Về phần vợ tôi, cô ấy hoàn toàn không nghi ngờ mối quan hệ của tôi với Tuấn. Hễ hôm nào về nhà muộn mà nói là đi công chuyện với Tuấn là cô ấy yên tâm và tin tưởng tuyệt đối. Cứ thế quan hệ của tôi và Tuấn có cơ hội để gần gũi hơn.
Nhưng cái kim trong bọc không giấu được lâu. Một lần vợ tôi nghe được thông tin từ cô bạn thân rằng có gặp tôi đi vào khách sạn thuê phòng cùng với một người đàn ông. Cô ấy cũng nói về những người chồng thích quan hệ với người đồng tính. Vợ tôi không tin đó là sự thật nên đã bí mật theo dõi tôi để tìm hiểu rõ thực hư. Và lần đó, khi tôi và Tuấn đang cùng nhau làm điều tội lỗi ấy thì vợ tôi xuất hiện. Tôi đau đớn nhìn vẻ mặt bàng hoàng lẫn sợ hãi của vợ mà không biết phải giải thích với cô ấy như thế nào.
Tôi trở thành một thứ bệnh hoạn đáng sợ mà cô ấy nhất quyết tránh xa... (Ảnh minh họa)
Trở về nhà, tôi đối diện với một cuộc sống địa ngục trong tâm tưởng đúng nghĩa của nó. Tôi dằn vặt bản thân, nguyền rủa những tội lỗi mà mình đã gây ra. Vợ tôi vẫn chưa thoát khỏi cú sốc. Cô ấy không dám làm lớn chuyện vì sợ mọi người biết. Mỗi đêm vợ chồng tôi vẫn ngủ chung phòng nhưng thay vì bên nhau thì cô ấy lại bắt tôi ngủ dưới sàn nhà. Cô ấy bảo ghê tởm tôi, rằng cô ấy không thể ôm ấp gần gũi một người đã từng có quan hệ với người đàn ông khác. Tôi thanh minh, bào chữa rằng đó chỉ là một sở thích, một sự đòi hỏi khác của bản thân mà tôi không thể lý giải nổi. Trong thâm tâm tôi vẫn yêu gia đình, yêu vợ con và không bao giờ có ý nghĩ sẽ rời bỏ nó để đi theo một người nào đó.
Anh đang ngoại tình, đang phản bội tôi nhưng sao cái kiểu phản bội của anh lại oái oăm thế. Sao tình nhân của anh không phải là một người đàn bà mà lại là một người đàn ông. Sao anh lại biến tôi thành một người vợ khốn khổ thế này...
Hàng đêm vợ tôi khóc tức tưởi ôm chặt gối gào thét như thế. Tôi biết mình có lỗi, muốn ôm chặt cô ấy vào lòng để an ủi, làm giảm nỗi đau mà cô ấy phải chịu. Nhưng vợ tôi không cho tôi chạm vào người cô ấy. Tôi trở thành một thứ bệnh hoạn đáng sợ mà cô ấy nhất quyết tránh xa.
Anh biết là mình đã gây ra tội lỗi lớn. Giờ em muốn đối xử với anh thế nào anh cũng chấp nhận.
Anh bảo tôi phải làm sao bây giờ. Ly hôn ư? Tôi không muốn để cho hai đứa con biết chúng nó có người cha tồi tệ như thế, tôi cũng không muốn cả thiên hạ biết anh thích đàn ông hơn phụ nữ. Tôi đang có tất cả sao bỗng nhiên anh dìm hết xuống địa ngục. Tôi phải làm sao đây, ly hôn là có tội với các con, mà chung sống với anh thì tôi tan nát hết cả cõi lòng. Giờ đây, anh chỉ cho tôi con đường thoát đi, anh gây nên tội lỗi này thì anh gỡ nó ra đi...
Tôi nói sẽ từ bỏ Tuấn, sẽ làm lại từ đầu. Nhưng vợ tôi nói việc từ bỏ hay không giờ không còn quan trọng. Vì tôi đã từng quan hệ, từng yêu thích đàn ông nên cô ấy thấy sợ, thấy ghê tởm và không muốn gần gũi tôi. Hạnh phúc của tôi đang ngấm ngầm chìm xuống địa ngục mà không biết cách nào để thoát ra khỏi nó. Đã bao lần nhìn vợ đau khổ, dày vò mình hàng đêm trong phòng ngủ, tôi cũng day dứt không kém. Tại sao tôi đã từng là người đàn ông bình thường lại có thể có những có những suy nghĩ lệch lạc như thế?
Tại sao có vợ rồi bản thân tôi vẫn thích quan hệ với đàn ông? Tại sao tôi lại để cho Tuấn cuốn vào cuộc tình với những sở thích đam mê kì quái như thế?... Hàng ngàn câu hỏi điệp lên mà tôi vẫn không thể nào tìm được câu trả lời đích xác. Lối nào cho tôi tìm lại hạnh phúc gia đình, lối nào cho tôi chuộc lại lỗi lầm với vợ con...?
Theo ĐSGĐ
Khi trái tim lạc bước Tôi sợ lạc bước, chỉ để thỏa mãn nhu cầu, khát khao nhất thời... (Ảnh minh họa) Cuộc sống vật chất đủ đầy, công việc ổn định, gia đình trong ấm ngoài êm lại là lúc tư tưởng tôi lệch lạc... Có thể ai đó đọc câu chuyện của tôi, cho rằng tôi điên khi đang có trong tay một gia đình hạnh...