Người lái xe với món quà từ trái tim
11 giờ đêm, xe của anh đỗ trước cửa nhà. Bó hoa dại vẫn còn tinh khôi mùi của núi rừng.
Nghề lái xe truyền hình lưu động là một công việc khó khăn và vô cùng vất vả cho các đấng mày râu. Bởi lẽ, để có thể ghi hình được những thước phim đẹp, bên cạnh công việc của quay phim và phóng viên, lái xe đóng một vai trò quan trọng như một người “cán bộ đường lối”. Anh Hiến là một người lái xe như thế. Công việc của anh là hàng ngày phải đưa các phóng viên đi tác nghiệp đến với mọi miền của tổ quốc. Công việc của anh có những đợt kéo dài tới một, hai tháng mới được trở về nhà. Bởi vậy, người vợ thân yêu của anh cũng phải chịu nhiều thiệt thòi khi chồng mình thường xuyên vắng nhà.
Đợt công tác này anh phải chở ekip tới tác nghiệp tại một huyện miền núi. Chuyến đi kéo dài hơn một tuần, lại đúng dịp mùng 8/3. Chị phải một mình ở nhà chăm sóc hai đứa con nhỏ, thêm vào đó là nỗi buồn khi không được chồng mình tặng hoa vào dịp đặc biệt này.
Đêm nào tôi cũng thấy anh ngủ rất muộn. Anh thường mở điện thoại ngắm ảnh của vợ con, rồi mỉm cười một mình. Đối với anh, gia đình nhỏ bé ấy là nguồn động viên vô cùng lớn lao, tiếp thêm sức mạnh cho anh chinh phục những cung đường ngoằn ngoèo, đầy gian khổ để đến được với mọi vùng miền xa xôi của Tổ quốc.
Dù có đi đâu, làm gì, nhưng trong trái tim anh, chị vẫn là người phụ nữ anh trân trọng và yêu thương suốt cuộc đời này (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Chuyến công tác kết thúc vào đúng trưa ngày mùng 8/3. Đoạn đường trở về nhà còn khoảng gần 400 cây số. Trên cung đường mòn Hồ Chí Minh năm xưa, hoa dại, bông lau mọc ven đường. Tranh thủ dừng xe lúc đoàn nghỉ ngơi, anh xuống ven đường hái một bó hoa dại đủ sắc màu với những bông lau mềm mại. Anh tranh thủ kiếm một bó hoa rừng dành tặng vợ vì lo sợ các cửa hàng bán hoa sẽ đóng cửa khi anh về tới nhà. Khuôn mặt anh tươi rói, anh ngắm nhìn những bông hoa vừa hái và chắc hẳn chúng sẽ là món quà đáng yêu nhất trong chuyến công tác dịp mùng 8/3 của anh.
Những bông hoa dại ven đường chắc sẽ chẳng có nghĩa lý gì khi so sánh với những món quà đắt tiề.n ở thành phố. Thế nhưng, những bông hoa rừng đó lại là một liều thuố.c trái tim vô cùng hữu hiệu. Bởi đó là món quà xuất phát từ trái tim, từ những tình cảm, tình yêu chân thành mà người tặng quà muốn gửi gắm đến một nửa của mình.
11 giờ đêm, xe của anh đỗ trước cửa nhà. Bó hoa dại vẫn còn tinh khôi mùi của núi rừng. Chị vỡ òa trong niềm hạnh phúc nâng niu bó hoa rừng trên tay, rơm rớm nước mắt cảm động. Bởi lẽ chị biết rằng, dù có đi đâu, làm gì, nhưng trong trái tim anh, chị vẫn là người phụ nữ anh trân trọng và yêu thương suốt cuộc đời này.
Theo VNE
Ứng xử với hàng xóm vô ý
Hàng xóm nhà tôi chẳng hiểu sao hay làm những chuyện nhỏ nhặt mà gây bực tức lớn.
Chẳng hạn như họ đem bỏ bịch rác ngay trước cửa nhà tôi, đưa chó tè bậy khắp nơi, đang yên tĩnh thì bật nhạc nhảy, Tết vừa rồi thì bật Ai khổ vì ai cho hàng xóm nghe cùng. Nhắc nhở mấy lần vẫn vậy. Tôi phải làm sao với hàng xóm như vậy bây giờ?
Có lẽ bạn là người không may mắn khi ở ngay bên cạnh một hàng xóm "vô ý" và "bất cần" như thế. Nhưng bạn cũng nên cảm ơn họ, bởi nếu bạn bước qua được sự khó chịu trước những hành động của họ, bạn còn có thể điều tiết cuộc sống của mình tốt hơn. Với những "chuyện nhỏ" họ gây ra cho bạn, bạn đừng mua bực tức vào mình, rồi căng thẳng với hàng xóm và một loạt những bất lợi cho gia đình bạn sẽ lũ lượt kéo đến. Tốt nhất trong hoàn cảnh này, bạn nên giữ thái độ bình tĩnh để xử lý và hãy nhớ câu: "Bán anh em xa, mua láng giềng gần". Biết đâu, những người hàng xóm đó, một ngày đẹp trời lại trở thành bạn tốt của gia đình bạn thì sao.
Chuyện của bạn khá giống với trường hợp anh bạn tôi gần đây. Anh mới chuyển nhà từ Hà Nội vào Sài Gòn. Trước đây, bạn tôi chưa mua thì nhà kia không có người ở nên chị hàng xóm đối diện vẫn thường để rác trên vỉa hè nhà vắng chủ đó, thi thoảng còn ném từ lầu 2 xuống. Trẻ con nhà chị này thậm chí còn thoải mái tiểu tiện ngay cửa nhà vắng chủ ấy. Giờ chủ mới mua nhà là bạn tôi đã dọn về ở, song những thói quen của gia đình chị hàng xóm vẫn không thay đổi. Thậm chí, họ vẫn quen với việc nhậu nhẹt hát hò giữa khuya... Bạn tôi chọn giải pháp chịu đựng một thời gian đầu, tự nhấc bịch rác của họ về đúng chỗ, tự quét dọn phía trước hiên nhà vài lần. Có lần đang quét dọn, chị hàng xóm đi đâu về thấy vậy, bạn tôi chào hỏi, nói chuyện như bình thường. Chị hàng xóm có lẽ cũng thấy ngại và đã biết ý hơn về sau.
Trở về với câu chuyện của bạn. Nói đi thì cũng nên nói lại. Bạn có sở thích đọc truyện, xem tivi, ăn uống điềm tĩnh, còn người hàng xóm lại thích nghe nhạc Rap, thích tụ tập ăn uống nhộn nhịp nhưng họ nào đâu biết bạn khó chịu với điều đó. Trong tình huống của bạn, chỉ cần khéo léo như anh bạn của tôi kèm thêm vài động thái lịch sự để giao tiếp với hàng xóm thì mọi chuyện sẽ được hòa giải sớm.
Thì tôi cũng nhắc nhở đàng hoàng và nói chuyện lịch sự rồi nhưng họ không tiếp thu cho lắm. Nhiều lần họ cứ cãi, rồi nóng nảy lên và nói tôi là nhỏ nhặt, là hàng xóm mới về mà không biết điều, chẳng nể nang gì ai?
Hàng xóm mới về mà không biết điều, chẳng nể nang gì ai? (Ảnh minh họa)
Thực sự, nói với nhau cũng không dễ chút nào. Nhiều người khá bảo thủ luôn cho mình đúng, hoặc tự ái cá nhân, nên tỏ ra khó chịu khi bị góp ý và vì thế cứ tiếp tục làm điều mình thích, bất chấp hàng xóm phiền lòng. Tâm lý của nhiều người sống lâu năm ở các nơi hay có chuyện đó: họ nghĩ mình cần phải được hàng xóm mới nể trọng nên khi không cảm nhận được điều đó, họ bực tức và cố tình gây chuyện. Nhiều người lại cho mình cái quyền là bề trên của khu phố, nên có những đặc quyền lớn hơn người mới về đối với những khu vực công như vỉa hè, sân chơi hay chỗ để rác.
Trong trường hợp như vậy, bạn có thể chưa vội nhắc nhở họ, mà hãy đợi có dịp thuận tiện, qua nhà chơi với chút trái cây hay món quà quê nho nhỏ, ngồi nói chuyện vui vẻ chút xíu, rồi tiện mồm nhờ anh chị hàng xóm ấy giảm bớt chút âm lượng để con mình học bài, hay đặt rác dịch về chút xíu để bên mình cũng có chỗ bỏ rác...
Nếu hành vi của hàng xóm mãi không sửa và ảnh hưởng chung tới khu phố, bạn có thể nói chuyện với các hàng xóm khác cũng bị ảnh hưởng như bạn. Rồi trong dịp họp xóm chính thức hoặc không chính thức nào đó, cử một người có uy tín nói nhẹ vài câu trong sự ủng hộ chung của những "người bị hại". Có thể tình hình sẽ khá hơn.
Ở nhiều nơi, mỗi khi có người chuyển tới ngôi nhà mới, họ vẫn thường tổ chức một bữa tiệc nhỏ rồi mời hàng xóm, ít nhất là vài nhà sát cạnh mình, sang ăn uống, nói chuyện và giao hảo. Lời chào cao hơn mâm cỗ, khi những lời chào hỏi và chuyện trò thân mật khởi đầu đã được đưa ra, hàng xóm của họ rõ ràng có giảm bớt khoảng cách, bớt đối xử xấu với hàng xóm mới. Và nếu vẫn còn có lúc hàng xóm cũ làm gì đó ảnh hưởng tới người mới, thì nhờ đã có giao hảo trước chút ít nên việc người mới nhắc nhở cũng sẽ dễ được người cũ chấp nhận hơn.
Cuối cùng bạn nên nhớ, hàng xóm tối lửa tắt đèn có nhau, cùng hít chung bầu không khí của khối phố, vậy tại sao lại không đoàn kết và chia sẻ với nhau? Những cuộc giao tiếp qua lại vào những thời gian rảnh giúp bạn và hàng xóm thắt chặt quan hệ hơn.
Theo VNE
"Mẹ đã nâng con dậy"... Với tôi, mẹ là nguồn yêu thương dạt dào nhất! Thuở thiếu thời, những bài học đầu tiên cô dạy đã là hiếu thảo với cha mẹ. Và quả thực chỉ mới thế thôi, vì còn nhỏ dại lắm những suy nghĩ về "công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy". Còn giờ đây, khi nhận ra mọi sức mạnh trên đời đều bắt nguồn...