Người hàng xóm thấy tôi ‘nghèo thì khinh, giàu thì chử.i’
Chị bịa đặt chồng tôi có vợ bé, tôi lấy trai trẻ. Khi tôi mua được miếng đất là gửi những câu chử.i xa gần.
Khi mình khó khăn, chưa có nhà ở thì họ khinh, nó.i xấ.u ra mặt ‘vợ chồng nó cả đời không cất nổi cái nhà để ở’, đó là lời chị hàng xóm.
Đến khi vợ chồng tôi phấn đấu có dư chút ít xây nhà, rồi dần dần công việc thuận lợi mua thêm đất, làm ăn trong thời gian ngắn tăng thêm thu nhập thì họ ghét ghê gớm, tìm cách nó.i xấ.u, phá cho gia đình tôi tan nát.
Chị bịa đặt chồng tôi có vợ bé, còn tôi lấy trai trẻ, gặp ai chị cũng nói thế. Người tin, người không nhưng tôi chẳng sợ mấy lời vu khống ấy.
Đó là vì vợ chồng tôi hiểu nhau, ai nói gì kệ họ, không quan tâm. Mình cố gắng sống sao đừng để mích lòng ai là được.
Ảnh minh họa
Sau này chúng tôi có giàu cũng không xe.m thườn.g hay ch.ê ba.i người khó khăn hơn mình. Nếu giúp được họ thì mình tìm cách giúp, nếu không giúp được thì thôi chứ không nghĩ giàu ghét, nghèo khinh.
Video đang HOT
Bản thân mình cũng kiế.m tiề.n từ mồ hôi nước mắt, bằng sức lao động mà có. Mỗi lần chị hàng xóm hay tin vợ chồng tôi mua được miếng đất là ngày đó tôi sẽ nhận những câu chử.i xa chử.i gần của chị.
Nhiều lúc thấy bực nhưng lâu ngày thành quen, coi đó là chuyện bình thường, chị chử.i xong mệt thì nghỉ.
Ngoài chị ấy ra, cả xóm và khách hàng ai cũng thương vợ chồng tôi chí thú làm ăn, không khoe khoang.
Cách giao tiếp của chồng tôi ai cũng mến vì anh nói chuyện có duyên, nhờ đó công việc lúc nào cũng tốt.
Vợ chồng tôi lúc nào cũng quý mến khách hàng, hy vọng sau này chị hàng xóm ấy có suy nghĩ khác, đừng nhìn vợ chồng tôi bằng ánh mắt thù ghét.
Vợ chồng tôi không hề hơn thua với chị, dù chị có giàu thì chúng tôi vẫn chúc mừng chị. Đôi dòng tâm sự muốn chia sẻ cùng các bạn.
Theo Tinngan
Nghe thầy bói, chồng lấy vợ lẽ để khỏi... chế.t non!
Chẳng đợi tôi chào hỏi, chồng tôi nhăn nhở giới thiệu đó là vợ bé của mình. Rằng anh phải lấy cô ấy chứ không sẽ...chết non theo lời thầy bói phán.
Chồng tôi còn ra điều kiện là tôi chỉ phải lo chu cấp tiề.n ăn cho họ, còn nhà thì chồng đã thuê trọ để ở với vợ lẽ rồi.
Từ khi làm quen, yêu nhau rồi thành vợ, thành chồng đến nay cũng được 15 năm có lẻ, đã có với nhau một con gái 13 tuổ.i và một con trai 10 tuổ.i, tôi chưa bao giờ thấy chồng tôi đi chùa, tham gia lễ lạt hay tin vào lời bói toán của một ai.
Vậy mà bỗng dưng cách đây 2 năm, sau một trận ốm thập tử nhất sinh vì ngộ độc rượu, chồng tôi đâ.m trở tính. Không hiểu nghe ai tư vấn, xúi bẩy mà anh cho rằng anh khỏi bệnh là do bề trên chứ chẳng do công vợ chăm sóc hay y dược điều trị gì.
Hết niềm tin vào những quẻ bói, anh bỏ công tìm đến tận nhà các ông, các bà thầy dù họ có ở xa bao nhiêu, gần thì anh đi xe máy, xa thì bắt xe khách, tàu hỏa, có những chuyến đi dài tới cả tuần, khi đi thì khỏe mạnh, khi về thì mệt mỏi, râu ria như người rừng, tiề.n bạc tốn kém đã đành mà sức khỏe anh xem chừng ngày càng tệ.
Xót chồng lại xót cả tiề.n của, tôi nhẹ nhàng khuyên nhủ chồng thì anh bực tức mắng tôi là đồ vơ ơn, dám báng bổ thánh thần, nếu không có sự giúp đỡ của các ngài thì tôi mất chồng từ lâu rồi.
Một điều nữa khiến tôi cố thuyết phục chồng, bởi không chỉ mình anh mê muội mà có cả một hội gọi là thiện nam, tín nữ rình rang theo nhau rất mật thiết. Cũng vì dành hết tâm lực cho niềm tin của mình mà chồng tôi, từ một công nhân có tay nghề vững, cho thu nhập ổn định ở một xưởng sửa chữa ô tô, anh đã bị cho nghỉ việc vì luôn không hoàn thành chỉ tiêu và vắng mặt dài ngày với lí do không chính đáng.
Để đảm bảo cuộc sống gia đình, lo cái ăn, cái mặc cho hai đứa con, tôi phải cố gắng hết sức để vừa đảm bảo công việc may xuất khẩu ở công ty, vừa nhận thêm may gia công cho mấy sạp hàng bán quần áo ở chợ.
Suốt ngày vất vả, đầu tắt mặt tối, lăn như bống để kiế.m tiề.n vậy mà chồng tôi chẳng hề để tâm đến. Vợ chồng không đụng tới nhau mà các con anh cũng chẳng thèm hỏi han, chăm sóc gì khiến tình cảm vợ chồng, cha con ngày một xa cách.
Thế nhưng ngày tôi lĩnh lương, ngày tôi nhận tiề.n công may ngoài chợ thì chồng tôi quan tâm lắm, biết rõ lắm. Anh hết nỉ non rồi quay ra sừng sộ bằng lấy được tiề.n thì mới được yên.
Biết tính chồng gia trưởng lại gàn dở nên tôi đành chiều theo ý anh cho yên cửa yên nhà. Nhưng thật là "cây muốn lặng mà gió chẳng dừng" cách đây hơn một tháng bỗng dưng chồng tôi trở về cùng một người phụ nữ khá trẻ, nhìn cách ăn vận và nói năng của cô ấy, tôi biết cô ấy cùng một giuộc với chồng tôi.
Chẳng đợi tôi chào hỏi, chồng tôi nhăn nhở giới thiệu đó là vợ bé của mình. Rằng anh phải lấy cô ấy chứ không sẽ...chết non theo lời thầy bói phán. Chồng tôi còn ra điều kiện là tôi chỉ phải lo chu cấp tiề.n ăn cho họ, còn nhà thì chồng đã thuê trọ để ở với vợ lẽ rồi.
Khổ cái thân tôi, tôi mà đáp ứng được yêu cầu của chồng, chắc tôi chế.t trước anh vì kiệt sức quá. Tiề.n nuôi hai đứa con nhỏ tôi còn thiếu thì đào đâu ra tiề.n mà chu cấp cho cả vợ lẽ của chồng?
Theo Tapchiphunu
Hà cớ gì em phải ghen tuông với 'vợ bé' thay cho em lấp chỗ trống Em là đàn bà, em phải giỏi tính toán điều đó hơn anh. Hà cớ gì em phải ghen tuông với một ả đàn bà là "vợ bé", người mà anh xác định chỉ là... lấp chỗ trống. Anh đi làm xa, cả tháng trời mới về với vợ được 2, 3 lần. Thử hỏi có gã đàn ông nào mà không nhớ...