Người hàng xóm kì cục
Tường không ưa cô hàng xóm kế bên từ trận cãi nhau dạo trước. Nhưng bây giờ, Tường phải thay đổi.
Hàng xóm kế bên dọn về thuê nhà gần một năm, cô ấy làm nghề cắt tóc cho một salon trong quận. Ngay từ lần đầu gặp, Tường đã không thiện cảm với người này, bởi tóc tai gì mà xanh đỏ, trong khi tuổi cũng ngoài 40.
Vì ấn tượng ban đầu không tốt, nên cũng nhà ai nấy sống. Ở thành phố lớn mà, đèn nhà ai nhà nấy rạng, ít khi thăm hỏi nhau cũng là lẽ thường. Có mấy lần đi chợ về, Tường thấy người phụ nữ ấy cười mỉm, nhưng cô lãnh đạm, thấy khó mà hợp để giao lưu.
Cứ nghĩ nước sông không phạm nước giếng. Vậy mà người phụ nữ ấy dắt bạn bè về, ăn uống say xỉn xong hát hò karaoke chộn rộn cả một khu. Tường khó chịu, nhưng cô ráng nhịn. Tới khoảng 10 giờ, nhà bên đó còn hát, trong khi con bé nhà Tường không ngủ nổi. Cô gắt gỏng nói to sang nhà bên nhắc nhở. Đám tiệc đang vui dừng lại giữa chừng. Người phụ nữ ấy có nói qua lại vài câu, Tường cũng chẳng vừa, lời qua tiếng lại, thành ra mích lòng. Sau hôm ấy, Tường càng có ác cảm với người hàng xóm ở một mình đó.
Tường từng không ưa người hàng xóm kế bên nhà. (Ảnh minh họa)
Mãi đến đợt dịch này, Tường mới ở nhà nhiều, để ý nhiều người phụ nữ tóc xanh tóc đỏ ấy. Salon cô ấy làm chắc chắn đóng cửa rồi, thành ra Tường thấy “hàng xóm” ở nhà nhiều hơn. Chiều chiều, cũng có tiếng loa bật nho nhỏ, hát mấy bài buồn buồn thương nhớ quê hương. Tường đứng ngay ban công nhìn sang, thấy người phụ nữ đó ngồi hát một mình, dưới sàn nhà có cốc bia lạnh.
Dịch căng hơn, hôm cán bộ của phường đến ghi danh sách hỗ trợ người thất nghiệp, Tường thấy người phụ nữ ấy cũng đăng ký. Cô lờ mờ hiểu, “hàng xóm” cũng đang gặp khó khăn. Có mấy lần Tường thấy nhà bên đó đi chợ, xách về chỉ túi khoai, bó rau muống, cô cũng muốn giúp, nhưng ngại vụ cãi nhau hồi lâu. Thế là lại tần ngần thôi kệ.
Mấy nay, con gái cô sốt phát ban, chồng thì lại ở luôn trên cơ quan làm việc cho kịp tiến độ. Mình Tường vật vã lo cho con, tới lúc hết thuốc, cô quýnh quáng chưa biết làm sao. Để con lại ở nhà một mình thì không an tâm, mà không chạy ngay ra mua thuốc thì lỡ đến đêm con sốt cao càng lo nữa. Con cứ ngằn ngặt khóc, Tường đang sốt vó lo thì thấy “hàng xóm” đứng từ xa, ngó vào kêu: “Con bịnh hả, có cần gì không, tui giúp”.
Video đang HOT
Tường như người đuối vớ được cọc, lúc này cô cũng quên hết moị hiềm khích trước kia, nhỏ nhẹ nói: “Chị ra tiệm thuốc ngoài đầu hẻm, mua giùm em ít thuốc trị sốt phát ban cho bé, em ghi lại danh sách nha”.
Thế là chỉ 15 phút sau, người phụ nữ đó mang thuốc về, còn không quên để vitamin C ngay cửa. Cô ấy nói gọn lỏn: “Đang dịch, tui để đây, cô tự ra lấy nghen, nhớ xịt khuẩn”.
Tường cảm ơn rối rít. Đến chiều, con hạ sốt hẳn, những nốt ban phát ra cũng mờ dần. Cô thầm biết ơn người phụ nữ đó. Vậy mà trước kia, hai người từng gây gổ với nhau.
Nhờ cái hôm con ốm sốt, cô mới hiểu hơn về người phụ nữ ấy. (Ảnh minh họa)
Tới sáng, sau một đêm chăm con mệt, Tường nghe tiếng chuông cửa. Mở ra chẳng thấy ai, cô chỉ thấy một túi có sườn heo, vài con cá nục tươi trong và mấy trái cam treo ngay đó. Mở ra, Tường thấy tờ giấy ghi: “Tui mới được người thân ở quê gửi đồ vô, chia cho cô một ít, cá nục Quảng Ngãi ngon lắm”.
Tường ngó sang bên nhà, thấy người phụ nữ đó đang ngồi xâu cườm cho váy cưới, chắc cô ấy nhận làm thêm mùa dịch. Nhìn túi đồ mà “hàng xóm” cho, Tường xúc động, không ngờ có lúc thế này.
Về sau, tìm hiểu thì Tường mới biết hàng xóm của cô là mẹ đơn thân, đã có một con nhỏ, vì khó khăn nên phải lên Sài Gòn làm lụng kiếm tiền gửi về quê. Dịch bệnh này, cô không thể về, cũng không thể kiếm tiền nữa do tiệm tóc đã nghỉ. Những lúc buồn, nhớ con, người phụ nữ ấy chỉ có thể ngồi nghĩ, hát hò vài câu. Cái hôm ồn ào tổ chức tiệc, cãi nhau với Tường chính là hôm sinh nhật con gái cô ấy. Buồn quá nên người mẹ “tóc xanh đỏ” chỉ có thể rủ bạn bè về chia sẻ.
Tường càng biết thêm về người hàng xóm thì lại càng thương. Cũng may, nhờ có trận ốm này của con mà hai người trò chuyện lại. Tất cả những quan tâm dịp này sẽ xóa nhòa hiềm khích trước đó.
Hôm nay con gái Tường đã khỏe, cô cũng kịp làm ít món ngon. Một lát, cô sẽ đem treo ngay cửa nhà kế bên, coi như lời cảm ơn và cũng là lời xin lỗi. Sau này hết dịch, Tường tin rằng họ có thể đứng lại thật gần, hồ hởi chuyện trò, san sẻ với nhau.
Chuyển tới nhà mới được vài tháng, hàng xóm lúc nào cũng lườm nguýt tôi nhưng hóa ra đằng sau là sự thật khủng khiếp
Lý do đằng sau được người hàng xóm tiết lộ làm tôi giật mình lo lắng.
Chẳng biết tôi đã làm sai điều gì để chồng phải chán vợ và đi ngoại tình. Chúng tôi lấy nhau tới nay đã được 5 năm, có một đứa con trai 4 tuổi khỏe mạnh thông minh. Dẫu tôi biết chồng làm kinh doanh sẽ gặp gỡ nhiều người nhưng không thể ngờ anh lại đối xử với mình tệ bạc đến thế. Đặc biệt hơn, khi tôi lúc nào cũng vun vén gia đình, biết cách đổi mới bản thân, hoàn thành tốt công việc nội trợ, vậy mà... Tất cả bắt đầu từ khi tôi chuyển về nhà mới.
Sau ngần ấy năm tiết kiệm, dành dụm, vợ chồng tôi cũng đã đủ tiền để chuyển về một căn chung cư khang trang, hiện đại. Thậm chí nhà của chúng tôi còn một trong những tầng cao nhất - đó luôn là ước mơ của tôi từ ngày lấy chồng. Trong những năm này, chồng tôi luôn cố gắng làm ăn chi chắt, anh cũng đưa vợ đủ tiền nội trợ nuôi con. Chưa bao giờ tôi rơi vào tình trạng túng thiếu cả.
Chúng tôi chuyển về căn chung cư này từ khoảng đầu tháng 4 năm nay. Sau khi hoàn thành xong mọi thủ tục ban đầu, chúng tôi dần ổn định cuộc sống. Tuy sống ở chung cư nhưng tôi cũng rất biết quan tâm tới hàng xóm. Ở dãy bên này, nhà tôi gần với 3 nhà nữa. Trong đó 1 nhà là của cậu sinh viên đi học đi làm tối ngày. 1 nhà là của cặp vợ chồng hơn chúng tôi vài tuổi, rất thích động vật và còn sống chan hòa vui vẻ. Còn lại là một nhà chỉ có một bác gái lớn tuổi. Thi thoảng tôi mới thấy con cái bác ấy đến thăm.
Ảnh minh họa.
Thời gian đầu tôi chưa thấy biểu hiện gì là vì thú thật là bận bịu chuyển nhà, cũng chưa giao lưu, trò chuyện mấy. Nhưng dần dần, khi gặp mọi người trong thang máy, tôi đều hỏi han vài câu. Nhất là khoảng thời gian buổi sáng khi tôi dậy sớm tập thể dục dưới sân và đi chợ gần đó luôn. Mọi người đáp lại tôi cũng cực kỳ trìu mến, thân thiện. Duy chỉ có bác gái lớn tuổi là không hề niềm nở chút nào.
Có nhiều lúc chỉ tôi và bác trong thang máy, tôi hỏi nhưng bác chỉ đứng yên, giống như vờ không biết. Tôi còn nghĩ là hay do họ lớn tuổi, tai bị lãng nên mới không nghe rõ. Thi thoảng, tôi còn ngại ngùng vì hỏi mà chỉ đáp lại rất ngắn gọn, thậm chí đa phần là không hồi đáp. Đỉnh điểm nhất là từ khoảng tháng 5, bác còn có biểu hiện lườm nguýt, vẻ mặt cực kỳ khó chịu.
Trong một lần sang nhà của vợ chồng mà tôi kể ở trên, tôi cũng hỏi người phụ nữ lớn tuổi có tính cách ra sao. Đáp lại tôi, cặp vợ chồng ấy nói sống ở đây vài năm rồi nhưng bác ấy rất tốt. Có hoa quả hoặc đặc sản gì các con gửi cũng đem biếu nhà hàng xóm. Họ còn giật mình bất ngờ khi biết bác lại đối xử với tôi lạ lùng đến thế.
Tính tôi ngay thẳng, muốn tìm hiểu rõ nguồn cơn. Một hôm, mượn cớ đem ít bánh kẹo hoa quả sang cho bác gái đó, tôi xin phép được vào nhà. Không ngờ, bác cũng đồng ý. Vào tới trong nhà, tôi ngồi xuống bàn uống nước nói chuyện, đề cập ngay tới chuyện mà bấy lâu nay vẫn trăn trở trong lòng.
Tôi nói: "Cháu hỏi thật, sao bình thường cháu thấy bác cứ có vẻ không ưa cháu đúng không? Nhưng cháu và gia đình đã làm gì sai đâu..."
Bác ấy vẫn giữ vẻ lặng lẽ, ngồi xuống ghế rồi bắt đầu kể lý do:
"Tôi thấy gia đình cô phức tạp nên không muốn thân quen thôi".
Ảnh minh họa.
Tôi nhíu mày, nói "Sao lại phức tạp nhỉ, vợ chồng cháu mới chuyển về đây, ngày ngày làm ăn lương thiện rồi nuôi con, không va chạm với ai mà?"
Câu chuyện đằng sau tiếp tục khiến tôi sốc óc khi bác ấy kể: "Thi thoảng tôi đi thang bộ để rèn luyện sức khỏe. Thấy chồng cô cứ gọi điện cho em nào ngọt sớt. Có khi ngoại tình mà cô không biết đó thôi. Nhưng tôi cũng chẳng muốn kể sâu, không lại mang tiếng đưa chuyện".
Tới giây phút này, tôi mới bàng hoàng nhớ ra, đúng là từ ngày chuyển về chung cư này, chồng hay ra ngoài rất lâu với lý do hút thuốc. Bản thân tôi cũng không muốn trong nhà có mùi thuốc lá nên bảo anh ra cầu thang mà hút. Chồng tôi ra cầu thang lâu là để gọi điện cho người khác ư? Về đến nhà, tôi lập tức âm thầm điều tra thì chỉ khoảng vài ngày sau đó đã phát hiện đúng là có người phụ nữ lạ chuyên nhắn tin với chồng. Trước nay, tôi nghĩ anh làm ăn nên mới không để ý đến điện thoại của anh. Trời ơi, tôi liệu có nên vạch trần việc này ngay không... Tại sao tôi lại khổ sở thế này cơ chứ, vừa bị chồng ghét bỏ, vừa bị hàng xóm gièm pha...
Sự thật cay đắng đằng sau việc vợ sắp cưới nhất quyết không cho tôi vượt quá giới hạn trước khi cưới Em ít nói. Trong mắt em luôn phảng phất những nỗi buồn khó tả. Chính đôi mắt ấy đã hớp hồn tôi. Tôi yêu em rất nhiều. Không biết vì sao lại như thế. Ngay lần đầu gặp mặt tôi đã bị cuốn hút bởi đôi mắt to màu nâu với đôi mi dài hay rũ xuống. Lúc đầu em có vẻ rất...