Người giàu tặng người nghèo một con trâu, kết quả trâu chết, bài học cho những ai khát khao đổi đời
Tính cách hình thành thói quen, thói quen quyết định thành công. Càng là người tài giỏi, càng trầm tĩnh giản đơn.
Càng là người nông cạn, càng xốc nổi, bất an. Kẻ mạnh, không phải không có nước mắt, mà là họ nén nước mắt vào trong và chạy về phía trước.
01
Có một người nghèo, rất nghèo, một người giàu khi biết được tình cảnh đã cảm thấy người nghèo vô cùng đáng thương, người giàu liền nảy ra ý định giúp người nghèo làm giàu. Người giàu tặng cho người nghèo một con trâu, dặn dò anh ta khai hoang cho tốt, đợi tới mùa xuân hãy gieo hạt, mùa thu là sẽ có thể tránh xa được chữ “nghèo” mãi mãi.
Người nghèo ôm trong mình hi vọng bắt đầu nỗ lực phấn đấu. Nhưng không được mấy ngày, trâu cần ăn cỏ, người cần ăn cơm, cuộc sống ngày càng khó khăn.
Người nghèo liền nghĩ, chi bằng bán trâu đi mua mấy con dê, sau đó giết một con để ăn, còn lại vài con sẽ để chúng đẻ, dê con lớn lại mang đi bán, sẽ kiếm được rất nhiều tiền.
Người nghèo làm theo kế hoạch, chỉ có điều sau khi ăn hết một con dê rồi, dê con vẫn chưa ra đời, cuộc sống lại ngày càng khó khăn, không chịu được nữa, người nghèo lại ăn thêm một con.
Người nghèo nghĩ: cứ như vậy thì không ổn, hay là bán dê đi rồi mua gà, gà đẻ trứng sẽ nhanh hơn, trứng gà đem bán có thể kiếm được tiền, cuộc sống sẽ tốt hơn.
Người nghèo lại làm theo kế hoạch, nhưng cuộc sống vẫn không khá lên, lại khó khăn, lại không nhịn được giết gà, cuối cùng, khi chỉ còn lại đúng một con gà, lý tưởng của người nghèo triệt để tan vỡ.
Người nghèo nghĩ: làm giàu là vô vọng rồi, chỉ bằng bán nốt gà đi, mua một hũ rượu, rượu vào sẽ quên hết sầu.
Không lâu sau, mùa xuân tới, người giàu kia hớn hở tới đưa hạt giống, nhưng lại phát hiện ra người nghèo đang ngồi đó uống rượu, trâu không còn, mà nhà cửa thì vẫn xác xơ như vậy.
Người giàu quay người bước đi. Người nghèo vẫn mãi hoàn nghèo.
Rất nhiều người nghèo đều từng có mơ ước, có lý tưởng, thậm chí còn từng có cơ hội, từng hành động, nhưng, kiên trì tới cùng quả thực rất khó khăn.
Theo một nhà đầu tư nói, bí quyết thành công của ông là: lúc không có tiền, bất kể có khó khăn tới đâu, cũng không được đụng tới tiền gốc, áp lực sẽ khiến bạn tìm ra phương pháp kiếm tiền mới, giúp bạn trả hết sạch nợ. Đây là một thói quen tốt.
Tính cách hình thành thói quen, thói quen quyết định thành công.
Càng là người tài giỏi, càng trầm tĩnh giản đơn;
Càng là người nông cạn, càng xốc nổi, bất an.
Kẻ mạnh: không phải không có nước mắt, mà là họ nén nước mắt vào trong và chạy về phía trước.
Video đang HOT
Thứ con người lão hóa trước nhất, không phải dung mạo, mà là sự nhiệt huyết, năng nổ, xông pha hết mình.
Ảnh minh họa
02
Gia Cát Lượng trước giờ không bao giờ hỏi Lưu Bị, vì sao tên của chúng ta lại ít vậy?
Quan Vũ chưa bao giờ hỏi Lưu Bị, vì sao binh sĩ của chúng ta lại ít vậy?
Trương Phi chưa bao giờ hỏi Lưu Bị, giặc đến trước thành, đệ nên làm sao?
Vì vậy,
Có tích thuyền cỏ mượn tên,
Có tích qua năm quan trảm sáu tướng,
Có tích đứng hét trên cầu Trường Bản khiến quân Tào lui binh….
Triệu Tử Long khi nhận được lệnh công thành, trong tay chỉ có 20 binh sĩ, kết quả là hạ được hơn 10 thành trì, thắng thêm được 2 vạn binh, tăng 2 ngàn mã. Trong quân lệnh chỉ viết: công hạ thành trì!
Nếu mọi sự đều có sự chuẩn bị, vậy thì giá trị của bạn ở đâu?
Ảnh minh họa: 3 anh em Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi
03
Tôn Ngộ Không là gặp được trên đường đi lấy kinh.
Chư Bát Giới là trên đường đi lấy kinh gặp được.
Sa Ngộ Tĩnh cũng là trên đường đi lấy kinh gặp được, Bạch Long Mã cũng y như vậy.
Vì vậy, muốn có thể gặp được những người sẽ cùng bạn đồng hành, trước tiên, bạn phải xuất phát, phải lên đường!
Không phải có người đồng hành rồi mới lên đường, mà là vì bạn lên đường rồi, mới gặp được bạn đồng hành.
Đáng tiếc rằng, nhiều người lại nghĩ theo hướng ngược lại…
Ảnh minh họa: 4 thầy trò Đường Tăng
04
Sư Tử trông thấy một con chó điên, ngay lập tức né tránh.
Sư Tử con nói: “Ba ơi, ba dám đấu lại với hổ, dám tranh hùng với báo, nhưng lại né tránh một con chó điên, vậy thì mất mặt quá!”
Sư Tử hỏi: “Con à, đánh bại một con chó điên có vinh quanh không?”
Sư tử con lắc lắc đầu.
“Để con chó điên cắn mình một phát, vậy có xui xẻo không?”
Sư tử con gật gật đầu.
“Nếu đã như vậy, chúng ta hà cớ gì phải rước họa vào thân?”
Không phải ai cũng xứng làm đối thủ của bạn, đừng tranh luận với những người không có tố chất, IQ thấp hơn bạn, mỉm cười tránh xa họ ra một chút, đừng để họ cắn được bạn.
Ảnh minh họa
05
Bưu điện không nỗ lực, tạo cơ hội cho dịch vụ chuyển phát nhanh.
Ngân hàng không nỗ lực, tạo cơ hội cho nền tảng thanh toán trực tuyến của bên thứ ba.
Truyền tin không nỗ lực, tạo cơ hội cho video call Messenger.
Cửa hàng không nỗ lực, tạo cơ hội cho Shopee, Lazada, Tiki…
Vợ không nỗ lực, tạo cơ hội cho tiểu tam.
Hôm nay, nếu như bạn vẫn đang ngồi đó oán than, không chịu đi nỗ lực, là bạn đang thành toàn cho người khác.
Bạn không làm, người khác làm, bạn muốn hay không, chẳng quan trọng.
Bạn không trưởng thành, không phát triển, chẳng ai đứng đó đợi bạn cả!
Hôm qua làm sao không quan trọng, quan trọng là hôm nay bạn làm những gì, và ngày mai sẽ ra sao!
Người ta cứ mải tìm chốn bình yên giữa cuộc đời sóng gió, thế nhưng hóa ra chỗ an nhiên nhất chỉ có...Viện tâm thần
Chẳng ai lại không mơ mộng một cuộc đời bình yên, không sóng gió, không có cực khổ hay những lo lắng nghĩ suy.
Thế nhưng, đó chỉ là những mộng mơ viển vông mà thôi vì ai trong đời cũng phải có những muộn phiền. Không suy nghĩ, không lo toan, họa chăng chỉ có...bệnh nhân tâm thần.
Có lẽ nhiều người luôn băn khoăn tự hỏi, vì sao cuộc sống của người này sướng thế, vì sao họ lại "sinh ra ở vạch đích", vì sao có những người luôn được hạnh phúc còn mình thì không? Thế nhưng có nhiều người "sinh ra ở vạch đích" cũng đang tự hỏi vì sao mình không có được cuộc sống bình thường như bao người, vì sao phải thật giỏi cái này, học cái kia, kết bạn với người nọ, tạo quan hệ với người kia, vì sao tuổi thơ mình phải học võ, học đàn, học ngoại ngữ thay vì được đọc truyện tranh, chơi bắn bi,...
Hàng vạn câu hỏi vì sao luôn hiện lên trong đầu mỗi người và hầu như sẽ chẳng một ai cảm thấy cuộc đời mình là hoàn hảo, là An Nhiên dù họ luôn đi tìm kiếm cái gọi là một nơi bình yên để thư thả sống cả đời. Có người nói " muốn tìm gái ngoan thì vào nhà trẻ, tìm chốn bình yên thì vào...viện tâm thần ."
Thế giới không muộn phiền, chỉ có thể là thế giới của người điên.
Một đứa trẻ con biết suy nghĩ cũng sẽ có những lo toan, người giàu có lo toan của người giàu, người nghèo có lo toan của người nghèo và chỉ có bệnh nhân tâm thần thì mới an nhiên xem sỏi đá cũng là kim cương, cơm trắng cũng như cơm thịt, quần rách đũng cũng như lụa thượng hạng mà thôi. Nếu xét về "tứ đại giai không",
Nói về sung sướng, chẳng có cái cuộc sống nào sướng hơn cuộc sống của bệnh nhân tâm thần. Người ngoài nhìn vào viện tâm thần thấy họ ngờ nghệch, điên loạn. Thế nhưng chính thâm tâm họ lại luôn hài lòng với mọi thứ, thích thì làm siêu nhân, không thích thì làm bác sĩ, có khi còn làm cả cảnh sát, ông trùm, có người còn..."biết bay". Đấy, đấy là cái giá của "không lo nghĩ, bình yên, không muộn phiền" - tâm thần.
Trừ khi bạn "vô tri", nếu không chắc chắn bạn sẽ luôn có những lo toan suy nghĩ.
Nhìn thời khóa biểu của bệnh nhân tâm thần có khi khối người lại mơ ước, vì nó "an nhiên" chẳng khác gì một ông bà tỷ phú giàu có nào đó mua được căn biệt thự ngoại ô dưỡng già cả đời, còn có bác sĩ y tá hàng ngày chăm sóc, ăn cơm ba bữa, chỉ việc ăn, ngủ, chơi, xem tivi rồi làm siêu nhân. Ngoài cái mục "chích thuốc" ra thì không đâu "lý tưởng" như viện tâm thần.
Chính vậy, những người đang truy tìm sự "an nhiên" cũng là đang tìm kiếm một cuộc sống "vô tri" mà thôi. Cuộc đời phải có lo lắng, phải có đớn đau, phải có cái gọi là thất bại thì mới có khái niệm của thành công. "An nhiên" không phải là không lo lắng, mà là biết khó không lui, thấy bại không nản, biết nhìn lên cao thì cũng biết nhìn xuống thấp để thấy mình đã hạnh phúc hơn bao người.
Lịch sinh hoạt trong mơ của nhiều người.
Thôi thì cứ bằng lòng với thực tại và vẫy vùng trong cuộc đời sóng gió, cố tìm kiếm làm chi cái "bình yên" rồi lại khiến bản thân "vô tri" như người điên trong viện tâm thần.
Theo thegioitre.vn
Đàn ông hèn mọn nhất là so sánh giữa vợ và nhân tình Có những người đàn ông ngoại tình sống với vợ chưa từng đụng vào việc nhà, chưa từng giặt quần áo, nấu ăn. Nhưng đến với nhân tình thậm chí lại đi giặt đồ lót của cô ta. Chuyện trái khoáy này không phải hiếm mà vẫn diễn ra hàng ngày. Khi không hài lòng, không biết đủ với hôn nhân của mình...