Người em đã yêu
Anh đang hạnh phúc bên người ấy, bỏ mặc em với những chông chênh của cuộc đời. Cơn mưa chiều nay làm em nhớ tới những ngày mưa dầm của 5 tháng trước, ngày đó mỗi giọt mưa là giọt nước mắt em rơi vì anh!
Và hôm nay những giọt nước mắt ấy lại lăn đầy trên má em, rớt rơi theo từng hạt mưa cứ xô nhau tạt vào mắt em, tim em đau, lòng nghẹn ngào nhớ anh da diết.
Giờ này anh đang hạnh phúc bên người ấy, bỏ mặc em với những chông chênh của cuộc đời. Em cần một người để nghe em nói, cần một bờ vai để che chở em, vỗ về em như những ngày xưa ấy… Đã 9 tháng rồi kể từ ngày anh và em không còn là của nhau, không còn cùng bước chung trên một con đường, cùng dìu nhau qua những khó khăn, gian khổ của thời sinh viên, những ký ức ấy làm em không thể nào quên được, càng nghĩ đến thì em lại càng nhớ anh vô cùng. 5 năm yêu nhau là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời em, em nhận được trọn vẹn tình yêu của anh, anh yêu em bằng cả trái tim và cả tấm lòng. Lúc nào em cũng thầm cảm ơn ông trời đã mang anh đến bên em và em chỉ ước mong sao anh là người duy nhất, đừng ai xuất hiện trong cuộc đời em để thay thế anh. Nhưng rồi cuộc đời lắm thăng trầm, em lặn ngụp trong những bộn bề, lo toan của cuộc sống để rồi quên mất tình anh, làm anh tổn thương mà không biết rằng sẽ có một ngày em phải ân hận và đau khổ như lúc này.
Khi quen anh, em không biết và không nghĩ rằng em yêu anh để rồi khi chia tay nhau em mới nhận ra rằng em yêu anh nhiều lắm và không ai có thể thay thế anh trong lòng em. Càng lao vào những cuộc tình hờ hững thì em càng nhận ra rằng em chỉ có thể yêu và trao trọn tình yêu cho một người là anh mà không là một ai khác được nữa.
Những ngày qua, em suy nghĩ rất nhiều về chuyện tình mình. Em xót xa, đau đớn khi đã cố níu kéo anh quay về nhưng anh thì cứ đẩy em ra xa đời anh, để em lạc lõng, chơi vơi với nỗi tuyệt vọng và tình yêu dành cho anh. Từng lời anh nói với em, em tin đó là sự thật vì em biết rằng anh sẽ không lừa dối em như ngày xưa anh chưa hề lừa dối? Nhưng rồi những việc anh làm đã phủ định tất cả, anh còn yêu em nhưng lại tàn nhẫn với em như vậy sao? Em tin anh vì em yêu anh và niềm tin em dành cho anh chưa bao giờ thay đổi. Em biết rằng không bao lâu nữa anh sẽ cưới người con gái khác không phải em, tim em như ngừng đập, nhưng anh thì cứ giấu giếm, lừa dối em để làm gì hả anh, thà anh cứ nói để em buồn, em đau một lần rồi sẽ không buồn, không đau khổ thêm nữa?
Video đang HOT
Chúc anh mãi bình yên và hạnh phúc dù không còn em! (Ảnh minh họa)
Mỗi lần khóc em đều tự nhủ với mình rằng mình chỉ khóc một lần này nữa thôi rồi sẽ quên và không được khóc vì anh nữa? Hãy quên anh và những kỷ niệm về tình yêu của chúng mình để em được sống những ngày tháng bình yên và vui vẻ thật sự nhưng em không sao làm được? Nước mắt cứ rơi hoài, con tim cứ nhức nhối, kỷ niệm cứ ùa về thì làm sao có thể quên được hả anh? Biết anh lừa dối, biết anh đã có người yêu khác, đau khổ, tuyệt vọng vì anh nhưng sao không làm vơi đi nỗi nhớ và tình yêu em dành cho anh? Chấp nhận hy sinh tất cả, từ bỏ tất cả để được sống bên cạnh anh nhưng vẫn không làm anh quay trở về thì em biết rằng em thực sự đã mất anh rồi, chuyện tình mình đã kết thúc thật rồi, không thể níu kéo, không thể quay lại. Sao em không làm như Huệ đã làm là xem Phong như người xa lạ, không quen không biết mỗi khi ai đó nhắc tên? Em ước mình làm được như vậy để khỏi phải đau đớn, xót xa như bây giờ?
Mai này anh sẽ xây đắp hạnh phúc cùng người mới, còn em vẫn âm thầm, cô đơn và lặng lẽ đi về một mình trên những con đường cũ, sẽ vẫn nhớ anh và kỷ niệm của chúng mình, sẽ nhớ đến khi nào không còn nhớ được nữa, sẽ vẫn yêu anh như em đã từng yêu. Còn anh, cứ vui bên hạnh phúc mới, đừng bận tâm về em nữa, đừng ray rứt khi đã từ bỏ em vì em không thể cho anh hạnh phúc mà chỉ cần biết rằng có một người luôn yêu anh chân thành, luôn mong anh được bình yên và hạnh phúc. Dù không thể bước cùng anh trên đường đời sau này nhưng hãy cho em được đứng sau anh, dõi theo từng bước anh đi, bên anh những khi anh buồn, dìu anh bước qua những chênh vênh của cuộc sống như một người vô hình thì em cũng thấy ấm áp rồi vì khi yêu ai đó thật nhiều thì sẽ vui khi người ta vui và sẽ buồn khi người ta buồn?
Không biết đến bao giờ em mới có thể yêu thêm lần nữa để em cũng được hạnh phúc. Có thể là vài tháng, vài năm hay là cả đời để đợi chờ, để hy vọng dù là dại khờ, là vô vọng thì em vẫn cảm thấy hạnh phúc vì ít nhất trong tim em vẫn còn một tình yêu sâu đậm dành cho anh. Đến hết cuộc đời này anh vẫn mãi là người đầu tiên và cuối cùng em yêu!
Em sẽ không hứa là không khóc vì anh nữa vì khi nước mắt ngừng rơi thì tình yêu dành cho anh cũng đã hết! Em cũng không thể hứa sẽ quên anh vì khi quên anh thì trí nhớ em cũng không còn? Vậy thì cứ để em khóc, cứ để em nhớ cho đến khi nào em không còn khóc, không còn nhớ được nữa thì thôi?
Chúc anh mãi bình yên và hạnh phúc dù không còn em!
Theo 24h
Gửi người lính biển của tôi
Anh đang ở rất xa nhưng sao tôi lại thấy gần gũi và ấm áp vô cùng.
Không xa đâu Trường Sa ơi, không xa đâu Trường Sa ơi, vẫn gần bên em vì Trường Sa luôn bên anh, vẫn gần bên anh vì Trường Sa luôn bên em...!
Lời bài hát ngân nga đến da diết. Không biết tôi đã nghe bài hát này bao nhiêu lần, đó là con số không thể đếm được, có thể trăm lần, ngàn lần và nhiều hơn như thế. Nó nhiều như tình yêu tôi dành cho anh, người lính biển thân yêu của tôi.
Tôi và anh quen nhau như một định mệnh. Ngày đó, anh là học viên của Học viện Hải quân, còn tôi, cô sinh viên Ngữ văn của Đại học Khoa Học Huế. Chúng tôi quen nhau vì một lý do rất buồn cười: gọi nhầm điện thoại. Có lẽ sẽ dừng lại ở ngay sự nhầm lẫn nếu khi đó hai chúng tôi không phải là những trái tim cô đơn tìm được nhau. Từ tình bạn, chúng tôi yêu nhau từ khi nào không biết. Tôi đã nghe ai đó từng nói rằng, tình yêu đến lúc nào ta không thể xác định được, ta chỉ cảm nhận được rằng trái tim mình đã bận rộn hơn vì phải luôn nhớ về một người nào đó. Chúng tôi yêu nhau như thế. Anh, một chàng trai xứ Nghệ hiền lành nhưng kiên nghị, rắn rỏi. Hai đứa ở hai phương trời nhưng tôi không hề thấy thiếu vắng, anh ở xa nhưng rất gần, tôi cảm nhận được hơi ấm, sự yêu thương, nhường nhịn của anh. Tình yêu đã đem đến cho chúng tôi những phút giây thật hạnh phúc êm đềm, đã mang đến cho tôi động lực học tập. Cuộc sống xung quanh tôi luôn tràn ngập những cảm xúc yêu thương, niềm lạc quan phơi phới. Những ngày sống xa anh, tôi càng thêm nhớ nhung, yêu thương anh gấp bội lần. Tình yêu hai đứa lớn dần theo năm tháng, còn đúng mười sáu ngày nữa là tròn ba năm. Thời gian thật nhanh, tình yêu thật đẹp nhưng cũng nhiều nước mắt, nước mắt vì sự nhớ nhung, vì sự buồn tủi, và sự yêu thương.
Nhưng cuộc sống nhiều lúc không chỉ có mỗi màu hồng. Người ta bảo rằng tình đẹp là tình tan vỡ, tôi rất sợ điều đó xảy ra. Chiều nay, anh nhận được quyết định phải ra biển công tác hai năm. Trái tim tôi như quặn thắt, tôi sợ, tôi thực sự rất sợ, tôi sợ phải đợi chờ, tôi sợ sự cô đơn và tôi sợ mình không đợi được ngày anh về. Tôi không biết mình có ích kỉ hay không? Tôi yêu anh, tôi rất sợ mất anh. Biển cả bao la hiền lành thơ mộng nhưng cũng ẩn chứa biết bao sự nguy hiểm chết người. Mùa mưa bão đang đến gần, làm sao tôi có thể yên tâm mà hứa hẹn đợi anh ngày về.
Yêu nhau đôi khi cũng phải biết hi sinh, chấp nhận sự thiệt thòi, mất mát (Ảnh minh họa)
Con đường tương lai phía trước còn biết bao trắc trở. Anh muốn tôi đi tìm một hạnh phúc nhẹ nhàng hơn, bình yên hơn. Trái tim tôi rất đau khi nghe những lời đó. Anh nghĩ tôi sẽ thiệt thòi khi yêu anh, sẽ không giống như người ta. Nhưng anh đâu biết rằng đến với người mình không yêu còn đau khổ gấp vạn lần. Sự đau khổ, sự thiệt thòi của tôi có là gì đâu so với anh. Tuổi trẻ của anh là nguyên tắc, là kỉ luật, là sự rèn luyện gian khổ, là xa gia đình, xa người thương. Làm sao có thể bắt trái tim làm theo lý trí, tôi không làm được. Tôi vẫn yêu anh, đợi chờ anh, dù tôi biết quãng thời gian trước mắt đầy những khó khăn gian khổ, dù cho ai nói tôi khờ, tôi dại. Tôi sẽ cố gắng tìm cho mình một công việc ổn định và đợi ngày anh về, quãng thời gian hai năm không phải là ngắn nhưng sẽ không dài nếu như hai trái tim biết hướng về nhau, cùng đập chung một nhịp.
Trời lại đổ cơn mưa, cơn mưa cuối hè như cuốn trôi tất cả sự hoài nghi, chán nản của tôi, chỉ đọng lại trong tôi tình thương anh dạt dào. Tôi đã thật ích kỉ khi chỉ biết nghĩ về bản thân mình, sợ mình thiệt thòi mà quên đi nỗi khổ của anh, rồi mai đây, anh sẽ lên tàu ra đảo, đến với mảnh đất địa đầu của Tổ quốc. Tôi hình dung ra công việc của anh. Anh đang làm nhiệm vụ mà, những khó khăn, thiếu thốn của người lính đảo, cả những nguy hiểm mà anh và đồng đội phải đối mặt. Yêu nhau đôi khi cũng phải biết hi sinh, chấp nhận sự thiệt thòi, mất mát, không nên chỉ biết tính toán hơn thiệt cho bản thân, đòi hỏi sự bù đắp, phải không anh?
Trong tôi giờ đây không còn cảm giác cô đơn, lạnh lẽo nữa. Anh đang ở rất xa nhưng sao tôi lại thấy gần gũi và ấm áp vô cùng. Hình ảnh anh, chàng lính biển trong bộ đồ Hải quân với nụ cười tươi rói, ánh mắt ấm áp, mình đang rất gần nhau. Tôi sẽ cố gắng học tập và làm việc thật tốt, sẽ cố gắng vì tương lai. Để mai này đây, sẽ có một đứa trẻ bi bô với người bạn nhỏ bé của mình rằng:... bố tớ là sĩ quan, mẹ tớ là cô giáo!
Trời đã về khuya, cơn mưa cũng đã tạnh, ánh trăng đang dần dần hiện ra. Sau cơn mưa trời lại sáng, và trái tim tôi sau những phút giây rối rắm lại tìm được bến đỗ bình yên. Đất nước đang ngập tràn một màu xanh, nhà nhà hạnh phúc, các em nhỏ tung tăng đến trường, nhưng có ai biết được rằng ở một phương trời xa xôi, có những người đang âm thầm chịu đựng gian khổ, hi sinh tuổi trẻ của mình để mang màu xanh cho Tổ quốc. Những người mẹ xa con, người vợ xa chồng, biết bao lần hụt hẫng vì con chưa về. Lòng quặn thắt khi trời mưa, khi biển động. Tôi sẽ không buồn, không khóc khi xa anh, khi không được nhận bó hoa tươi thắm từ anh trong ngày sinh nhật của mình, bởi tôi biết điều tôi nhận được còn lớn lao hơn thế rất nhiều, đó là một trái tim yêu tôi chân thành!
Theo 24h
Nhớ anh da diết Anh bây giờ đã lập gia đình, còn em vẫn là cô bé dại khờ, vụng về của ngày trước. Mùi thuốc lá, một mùi khó chịu và có thể ảnh hưởng xấu đến những người xung quanh, nhưng đối với em, nó là một mùi đặc biệt, một mùi "hương" mà mỗi khi ngửi thoáng qua thôi cũng đủ lảm tim em...