Người Dưng còn quan tâm mình hơn là Người Yêu…
“Tình cảm em dành cho anh quá lớn nên giờ đây, không còn anh bên cạnh, em thấy mình hụt hẫng quá… Ừ, nếu anh muốn thì mình chia tay, chia tay chắc vì lí do buồn cười lắm anh nhỉ, vì: “Người dưng còn quan tâm mình hơn là Người yêu”.
Câu nói của anh vẫn luôn văng vẳng bên tai em… Hôm đó, em đã suy nghĩ rất nhiều. Ừ thì người ta chỉ dành cho anh một sự quan tâm nhỏ như thế thôi mà anh đã khẳng định chắc nịch như thế. Người ta quan tâm anh hơn em, vậy người ta có bao giờ hằng đêm thức đợi tin nhắn hay cuộc gọi đến của anh để chắc rằng anh đã về nhà rồi mới an tâm đi ngủ như em không? Người ta có lo lắng hỏi han anh mỗi ngày như em không hay chỉ quan tâm một lúc nhất thời? Người ta có buồn khi anh không vui hay hạnh phúc khi thấy anh cười như em không? Người ta có luôn ở bên cạnh anh, chia sẻ tất cả mọi điều cùng anh như em không?
Khi anh gặp chuyện, người ta có luôn ở bên cạnh anh như em không? Người ta có quan tâm anh ăn cơm đúng bữa hay đi nắng đi mưa mà nhắc nhở anh như em không? Có để ý những chuyện nhỏ nhặt như nhắc ăn đừng tắm vào tối muộn, ăn cơm đúng bữa, không đi về khuya, không đi đôi dép lào cao su cứng kia vì chân anh sẽ bị đau,…. như em không? Và…người ta có yêu anh nhiều như em không?
Người ta có yêu thương anh, quan tâm anh, hết lòng vì anh như em không? (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Gần hai năm, sự quan tâm của em dành cho anh trong khoảng thời gian qua vẫn chưa đủ bằng ai kia ư? Chưa bằng một lời nói quan tâm đơn giản của ai kia dành cho anh ư? Em cứ suy nghĩ mãi, rồi em lại khóc, khóc rất nhiều, nước mắt ướt đẫm gối… Anh biết không? Bình thường anh sẽ an ủi em, dỗ dành em và buồn lắm khi nghe tiếng em khóc, vậy mà.. hôm đó anh chỉ im lặng và im lặng, rồi lạnh lùng nói: “Thôi ngủ đi!” mặc cho sự vô tâm của anh làm em đau, làm em buồn như thế nào…
Em buồn, em giận, giận anh lắm, rồi tức lên nói với anh: “Chia tay đi!” rồi em tắt máy… Sau 3 từ em nói, không một tin nhắn, không một cuộc gọi đến từ anh, đã bao nhiêu ngày trôi qua rồi anh nhỉ? Anh im lặng như thế là vì anh đang giận em hay vì anh quên em hay… anh đồng ý? Đồng ý là chúng ta chia tay…
Em đặt niềm tin vào anh, vào tình yêu này nhiều lắm và hơn hết là tình cảm em dành cho anh quá lớn nên giờ đây, không còn anh bên cạnh, em thấy mình hụt hẫng quá… Ừ, nếu anh muốn thì mình chia tay, chia tay chắc vì lí do buồn cười lắm anh nhỉ, vì: “Người dưng còn quan tâm mình hơn là Người yêu”…
Em buông tay rồi, anh đi đi! (ảnh minh họa)
Những dự định, ước mơ của chúng mình, lời hứa sau này anh sẽ chở em đi thật nhiều nơi, hứa rồi em sẽ là cô dâu xinh đẹp của anh, là người vợ hiền của anh, rồi anh sẽ thiết kế một ngôi nhà thật đẹp cho chúng mình,… Tất cả đều là quá khứ và sẽ không thực hiện được nữa đúng không anh?
Anh giờ đã khác, không còn là chàng trai yêu thương em, quan tâm em, luôn làm em vui, làm em cảm thấy hạnh phúc của ngày trước nữa, vậy thì em sẽ buông tay anh ra, để anh đi tìm hạnh phúc mới cho mình. Trước đây anh không sợ mất em, nên giờ anh đã mất em rồi đấy. Đi đi, hãy hứa là sống thật hạnh phúc và đừng bao giờ hối tiếc anh nhé!
Em buông tay rồi đấy, anh đi đi…
Theo Blogtamsu
Nhiều đàn ông tốt vẫn ế
Mấy anh bạn tôi tốt nhưng tự ái rất cao. Có lẽ họ nghĩ bản thân tốt như thế sao phải nhờ mai mối, cho nên vẫn "làm giá" và chịu "ở giá".
Đọc mục Tâm sự tôi thường thấy nhiều chị em kêu đàn ông Việt tệ lắm, người tốt hầu như không thấy. Tôi cảm nhận ngược lại, vì vậy xin nêu quan điểm của mình. Tôi thấy đàn ông tốt rất nhiều mà toàn bị chị em chê, trong khi những chàng trai xấu chị em lại xếp hàng theo đầy. Tôi biết một vài người bạn trai học giỏi, chăm làm, học cao, là giảng viên đại học nhưng chưa có người yêu dù trên dưới 30. Có anh gần 30 đi du học nước ngoài rồi mới gặp gỡ một nửa của mình ở nước ngoài. Tôi lại biết một ông anh du học nước ngoài về, khởi nghiệp khá thành công, trên 30 vẫn chưa có người yêu.
Các bạn thử tham gia những môi trường làm việc, học thuật nghiêm túc, sẽ thấy còn nhiều đàn ông tốt vẫn ế. Ở công ty tôi làm, những anh trên 25 tuổi vẫn chưa có bạn gái, hầu như (trên 80%) họ đều là người nghiêm túc, có năng lực, chăm chỉ làm việc, ít chơi bời ăn nhậu, biết lo cho gia đình, lương cũng khá. Trong khi đó những bạn hay ăn chơi, đua đòi, ăn mặc sành điệu, chạy xe mắc tiền (dù lương thấp), hay hút thuốc, đi bar thì nay cặp em này mai cặp em khác. Những bạn sành ăn chơi như thế có bồ từ rất sớm, tôi chưa thấy bạn nào ế.
Tôi thấy đàn ông tốt rất nhiều mà toàn bị chị em chê, trong khi những chàng trai xấu chị em lại xếp hàng theo đầy (Ảnh minh họa)
Ngày trước, tôi đi đám cưới một đôi bạn cùng học thời phổ thông, hồi đó họ khoảng 24 tuổi. Chú rể là người bạn từng ngồi gần bàn tôi nên biết rõ cậu này rất hay nói tục chửi bậy. Không hiểu nổi tại sao nhỏ bạn tôi lại có thể kết hôn với cậu ấy. Trong khi nhiều bạn bè cùng lứa học hành xong và đi làm từ năm 22-23 tuổi thì cậu bạn tôi không nghề ngỗng gì, mãi tới năm 25 tuổi mới tốt nghiệp (tức là lúc cưới cậu ấy vẫn ở nhà ăn bám lúc 24 tuổi).
Tóm lại, các chị em cứ than đàn ông tốt đâu hết trong khi những anh bạn hiền lành, giỏi giang của tôi vẫn ế, đàn ông xấu thì lại cưa đổ chị em ào ào. Nhiều lúc tôi muốn mai mối nhưng khổ nỗi mấy anh bạn tôi tuy tốt nhưng tự ái (hay là tự trọng) rất cao. Có lẽ họ nghĩ bản thân tốt như thế sao phải nhờ mai mối, cho nên vẫn "làm giá" và chịu "ở giá".
Theo Blogtamsu
Trong tình yêu, im lặng cũng là một câu trả lời Im lặng để biết rằng mình yêu thương, im lặng để cho nhau những khoảng trời riêng, im lặng để làm nguôi đi những hờn giận và im lặng cũng là cách để người ta xa nhau. Đôi khi, tình yêu chẳng cần phải nói thành lời, chỉ cần lặng nhìn vào mắt nhau là đã hiểu tất cả. Nhưng im lặng chấp...