Người đưa hoa mừng em đi lấy chồng!
Cho đến hôm nay, em báo tin xây dựng gia đình, sao tôi thấy lòng lạnh nhưng tôi không buồn.
Một buổi trưa lòng lảng vảng nhiều cảm xúc. Bất giác tôi nhớ, tôi nhớ một người không nhớ tôi.
Em đã lấy chồng, một sự thật mà tôi không mong nó đến sớm như vậy, mặc dù tôi luôn cầu mong cho em được hạnh phúc. Ngày em vu qui, tôi lại đang lênh đênh giữa biển khơi xa tít, gửi sao được đến em những lời chúc mừng đây? Em có gọi điện báo trước cho tôi là sẽ lấy chồng trong tháng này trước khi tôi ra biển. Sao lúc đó tôi thấy lòng chạnh lại, niềm hạnh phúc của em sao tôi không vui nhiều!
Em – một người quen đặc biệt, có lẽ là đặc biệt nhất với những người tôi từng quen. Những giọt lệ của từng rơi vào tim tôi nhưng chính khuôn mặt tôi như thế nào em còn chưa một biết. Em đã từng gặp tôi một lần nhưng em không biết đó là tôi. Còn tôi, đã gặp em hai lần, một lần tôi tặng hoa cho em và một tấm ảnh của em gửi tôi nữa.
Em là em gái một người bạn cùng công ty cũ của tôi. Tôi biết nhà em qua một lần ghé thăm khi chúng tôi công tác tại Hưng Yên. Ngày đó em đang là sinh viên sư phạm năm cuối, em không có ở nhà. Tôi biết em qua tấm ảnh gia đình, em đẹp – tôi thấy thế. Tôi xin số điện thoại của em sau lời cảnh báo của anh trai em “em gái tao nó sống nội tâm lắm, mày không được linh tinh đâu đấy”, tôi cười xòa “tao nghe nói cô bé thích văn thơ nên muốn giao lưu tí thôi, mày yên tâm đi”. Chúng tôi biết nhau qua những vần thơ từ ngày đó. Tôi gọi em là Goodling, em cười rất tươi và nói rất thích cái tên đó. Đám bạn bảo tôi và em có duyên và bảo tôi tán em đi. Tôi đâu làm thế vì trong tôi 2 năm qua vẫn chỉ một bóng hình.
Thời gian cũng lặng lẽ trôi, tôi cũng rời Hưng Yên mà chưa một lần gặp mặt Goodling. Rồi tôi chuyển cơ quan, thi thoảng tôi và em liên lạc. Tôi hay tặng em những vần thơ, em hay hát cho tôi nghe. Tôi đâu biết em đã có người yêu.
Một ngày Hiếu gọi cho tôi, nó biết tôi và em có một sự liên lạc đặc biệt, nó nhờ tôi an ủi em, nó bảo em vừa chia tay với người yêu. Tôi không bất ngờ lắm nhưng tôi thấy lòng mình dưng cảm. Tôi gọi cho em nhưng không được. Em đổi số, cắt liên lạc với mọi người, sống thu mình ở nhà chẳng đi đâu cả. Tôi xin số mới của em, tôi gọi, em biết là tôi, em không nghe máy. Chẳng còn cách nào tôi đành nhắn tin cho em:
Một nụ cười đổi lấy một niềm vui
Bao nước mắt cho biển đầy hỡi bạn
Video đang HOT
Sao tình yêu chỉ một lần mất mát
Mà khiến người đổi khác người ơi
Không ngờ em điện lại cho tôi. Em khóc, thật nhiều, như là để trút hết đau khổ vậy. Tôi – một thằng sợ nhất đứng trước mặt con gái khóc từ đó trở thành nơi dốc bầu tâm sự của em. Thời gian qua em cũng nguôi dần. Em bảo “cảm ơn anh cùng với những vần thơ, em sẽ chẳng bao giờ, quên được”.
Anh chẳng đến khi niềm vui em chất ngất, chỉ khi nào em buồn (Ảnh minh họa)
Ngày 8/3 tôi muốn em nhận một món quà nho nhỏ. Trên đường công tác từ Hà Nội xuống Hải Phòng tôi ghé qua nhà em trong vai một người chuyển điện hoa. Tôi gặp em. Em đẹp và thanh tao như những gì tôi thường nghĩ. Em không biết đó là tôi nhưng mẹ em thì ngờ ngợ nhận ra tôi: “Hình như cháu từng ghé qua đây thì phải?”. May sao lúc đó tôi nhanh trí: “Dạ tháng trước cháu có chuyển điện hoa xuống xóm dưới, hình như ghé qua đây mua bao thuốc lá”. Mẹ em cũng tin là như vậy, em thì cười, cảm ơn tôi – người chuyển điện hoa. Tối đó về tới Hải Phòng, em điện cảm ơn tôi về món quà thật bất ngờ. Em bảo sao người chuyển điện hoa có giọng nói giống anh. Tôi cười, có lẽ anh ta cũng là người Thanh Hóa. Em hỏi tôi có muốn nghe em hát. Tối đó lần đầu tiên nghe em hát mà lòng tôi chập chờn, lời bài hát sao quẩn quanh trong tôi, không tắt trong giấc ngủ. “Lệ đắng đã rơi, trong mắt em sao nỗi đau cố quên không được, đằng sau đôi mắt vẫn ngóng trông về người dấu yêu, người yêu anh hỡi có biết chăng lòng này vẫn mong bóng anh trở về, mang nỗi buồn của em đi thật xa”… nghe xong tôi không nói gì, chỉ bảo Goodling ngủ ngon, từ nay đừng khóc nhè nữa.
Tối đó lòng tôi chập chờn không ngủ. Không phải vì em mà là vì bài hát, nó làm khơi lại trong tôi một kỉ niệm, làm tôi nhớ sinh nhật một người, tôi từng hát cho người ấy nghe “anh không bối rối đơn côi, vậy mà nước mắt còn rơi mãi, không thể nào dấu nước mắt khi xa em…” Mít ơi, tôi thầm gọi tên người ấy.
Sau hôm đó, những lần trò chuyện của chúng tôi em không còn khóc nữa, tôi cũng không phải dỗ dành em nữa. Tôi hỏi “có phải trong em vừa nở một bông hồng”, em bảo “mới chỉ là nụ thôi”. Tôi lại thấy giật mình.
Tôi và em tâm sự nhiều, kể cho nhau thật nhiều, có lẽ vì thế em hiểu tôi khá nhiều. Tôi xem em như một người bạn tâm giao tri kỉ, có lẽ em cũng xem tôi như vậy. Có lần tôi kể em nghe chuyện của tôi, em khuyên tôi nên mạnh dạn nắm giữ những gì thuộc về mình, còn những gì ta cố gắng mà vẫn không được đền đáp thì có nên chăng. Sao lúc đó tôi thấy giọng em buồn buồn.
Thời gian cũng thấm thoắt trôi, 1 năm trời lòng tôi vẫn thế. Tôi và em vẫn vậy, tôi chẳng dám tỏ tình vì tôi biết lòng mình chẳng thế:
Yêu em tôi chẳng dám nhận mình
Bởi trong tôi bóng hình kia chưa tắt
Có cảm giác như tôi đang tuột mất
Em kể tôi nghe chuyện dạy học, tôi mừng cho em công việc vui vầy. Tuyệt nhiên em không kể chuyện tình cảm của mình bao giờ. Cho đến hôm nay, em báo tin xây dựng gia đình, sao tôi thấy lòng lạnh nhưng tôi không buồn. Có lẽ tôi đã có câu trả lời cho lòng mình.
Goodling ơi! Khi em buồn nhất anh bên em, bây giờ ngày vui của em anh chẳng thể có mặt, có lẽ chúng ta sinh ra là để thầm những giọt nước mắt cho nhau. Từ nay sẽ có người lau nước mắt mỗi khi em khóc, vỗ về an ủi em những khi em yếu đuối, không như anh chỉ biết đọc thơ và thấm những giọt tâm hồn trên đôi mắt của em.
“Mừng hạnh phúc của em.
Chào thân ái và nhung nhớ Goodling – thiên thần nhỏ trong anh.
Anh chẳng đến khi niềm vui em chất ngất, chỉ khi nào em buồn, anh mới đến để thầm những giọt tâm hồn trên đôi mắt của em.”
Theo VNE
Phát hiện ảnh nóng của vợ trong đêm tân hôn
Vừa kết thúc hôn lễ thì cặp vợ chồng trẻ nhận được "món quà" chúc phúc từ tình cũ. Đấy là những bức ảnh nóng của vợ anh ta khi hai người còn mặn nồng bên nhau.
Chỉ vài giờ sau khi lễ thành hôn kết thúc, họ đã nhận được một bó hoa chúc mừng, kèm theo một phong thư. Trên bức phong thư không ghi rõ tên người gửi, thay vào đó là dòng chữ kích thích tính tò mò: "Đáng để xem đấy. Chúc mừng hạnh phúc hai bạn!".
Trước sự chứng kiến của bạn bè và người thân, đôi vợ chồng trẻ cùng nhau mở phong thư ấy. Nhưng cám cảnh thay, bên trong phong bì đó là hàng loạt bức hình ghi lại những giây phút ân ái của nàng dâu mới cùng tình cũ.
Hàng chục bức hình khác nhau cho thấy họ đã làm chuyện ấy rất nhiều lần. Không những thế, chủ nhân của những bức ảnh này còn có một dòng viết đầy khiêu khích: "Vợ anh thật đẹp" và kí tên.
Quá khứ là vết dao sắc lẹm cắt đứt sợi dây hạnh phúc của họ (Ảnh minh họa)
Không cần nói cũng có thể hiểu được sự phẫn nộ tột cùng của chàng trai trẻ vừa rước được vợ về nhà thì anh ngay lập tức tuyên bố với gia đình, bạn bè, những chứng kiến rằng, cuộc hôn nhân này sẽ bị hủy bỏ, anh không thể chấp nhận người vợ như vậy.
Nàng dâu mới ra sức thanh minh, giải thích rằng, tất cả chuyện này chỉ là trò chơi khăm của tình cũ, mọi chuyện đã là quá khứ. Cô cố chứng minh cho mọi người và chồng mình thấy rằng đó chỉ là chuyện trong quá khứ, giờ cô đã trở thành vợ của anh, mong muốn được bắt đầu một cuộc sống mới hạnh phúc.
Về phía người tình cũ của nàng dâu mới, hẳn anh ta phải rất hả hê với kế hoạch thành công của mình. Hắn đã chủ động tìm hiểu về thời gian cũng như địa điểm diễn ra lễ cưới, để rồi đúng giây phút hạnh phúc nhất của đôi vợ chồng trẻ mà khiến họ lâm vào cảnh chia ly đáng tiếc.
Theo VNE
Tôi có nên cướp cô ấy từ tay người chồng vũ phu? Những lần chồng cô ấy về tôi biết cô ấy lại đau đớn. Đó cũng là những đêm tôi thức trắng vì "ghen". Cách đây một năm, tôi đã chuyển về dãy trọ ở ngõ 10 làng Cốm Vọng. Tuy hơi xa chỗ làm một chút nhưng có lẽ đây là không gian lý tưởng để một chàng trai thích sống độc lập...