Người đồng nghiệp em yêu
Em đang dần quên anh, nhưng sao em cứ thấy tiếc nuối một điều gì đó.
Bây giờ em có cảm giác rất lạ, ở đâu có anh em đều tìm cách tránh mặt, mà không gặp lại thấy nhớ. Không biết anh có nhận ra sự thay đổi của em từ ngày em bệnh không nhỉ? Em đang tìm cách để quên anh đó, tìm cách để xóa đi tình cảm đơn phương đầu tiên trong đời của một con bé ngang bướng như em.
“Muốn nói thương anh thật nhiều, muốn nói yêu anh thật nhiều mà lại thôi…” em không thể tiếp tục để tình cảm của mình lớn hơn được nữa anh à. Em nhớ anh muốn phát điên lên được, và em yêu anh nhiều như thế nào anh không biết đâu… Mỗi đêm anh lại xuất hiện trong giấc mơ của em, những lúc không bận rộn bởi công việc, điều làm em suy nghĩ nhiều nhất đó là anh. Nhưng giờ đây em sẽ cố gắng quên anh vì em biết mình có cố gắng thế nào thì chúng ta cũng chỉ bước trên hai con đường song song.
“Dẫu biết rằng cố quên là sẽ nhớ…
Nên dặn lòng cố nhớ để mà quên”
Hình như em đang làm được, đang dần quên anh, nhưng sao em cứ thấy tiếc nuối một điều gì đó. Em chưa đủ can đảm để nhìn anh, cười đùa và làm việc với anh như một người anh, một người đồng nghiệp… Cũng có thể là em đang dối lòng. Em biết anh chẳng bao giờ đọc được những lời tâm sự này của em đâu, nhưng em cũng chẳng thể hét lên thật to rằng “em nhớ anh” đành chọn giải pháp là tự viết lên tâm sự của chính mình vậy. Anh à, em nhớ anh và cám ơn anh vì tất cả anh nhé!
Em nhớ, nhớ lắm những khoảnh khắc vui buồn mà em đã từng trải qua trong công ty mình, đến giờ phút này cũng đã một năm rồi. Những ngày đầu bước vào ngôi nhà thứ hai của em có vô số những điều mới lạ, khó khăn nhưng em đã cố gắng, đã quyết tâm, bằng tất cả tình yêu với nghề chăm sóc khách hàng em đã làm được. Khi ấy anh chỉ là đồng nghiệp chẳng có gì đặc biệt với em cả, rồi chỉ những điều quan tâm đơn giản nhất anh đi vào trong giấc mơ của em hàng đêm lúc nào em cũng không biết nữa. “Cộc cằn, đáng ghét” là điều mà em hay mô tả về anh nhất nhưng vì vậy mà anh thật khác biệt, làm em cười thật tươi mỗi khi nghĩ về anh. Và cuộc sống không chỉ là con đường bằng phẳng, em cũng không nhớ mình đã khóc bao nhiêu lần nữa: Khi bị stress công việc, lúc có rất nhiều đảo lộn trong công ty, khi bắt đầu mọi người ganh ghét em từ lúc tiếp nhận một vị trí mới, là những lúc em gục đầu khóc như một đứa trẻ chắc anh vẫn cò nhớ, là những lúc một đứa con gái uống say lấy cơn say để quên đi nỗi buồn, là những lúc em bệnh,… anh đã đến bên em nhẹ nhàng như thế đó. Anh cho em mượn bờ vai để dựa, lau khô những giọt nước mắt của em bằng sự phân tích lý lẽ và trải nghiệp cuộc sống mà anh đã đi qua.
Em yêu anh nhiều như thế nào anh không biết đâu… (Ảnh minh họa)
Em – một đứa con gái mạnh mẽ- cảm thấy mình thật nhỏ bé và cần được che chở. Nhờ có anh em thấy mình mạnh mẽ hơn, nhờ có anh em biết mình còn có thể làm được nhiều hơn thế. Nhưng phải chăng là anh đã dành tình cảm cho em như một người anh trai dành cho đứa em gái nhỏ? Tự dặn lòng “ai mà anh chẳng quan tâm như thế chứ, cứ xem anh như là anh trai vậy đó nha“… em đã cố nhưng trái tim lại không làm theo lý trí, em không thể xem anh là anh trai khi mà hình ảnh anh lúc nào cũng hiện lên trong tâm trí em, khi mà công việc của em lúc nào cũng có anh hỗ trợ, khi mà lúc nào anh cũng làm em cười, khi mà lúc nào em khóc anh cũng bên cạnh… Đến lúc này không còn chối cãi gì nữa rồi, em đã yêu anh!
Video đang HOT
Anh vẫn như vậy, vẫn hay làm em cười, vẫn giúp đỡ em, vẫn nhường nhịn em. Còn em, em không còn như xưa nữa rồi anh ạ, tình cảm của em cứ ngày một lớn dần… sẽ đến lúc nào đó em không thể cười đùa với anh như một đứa em gái nữa vì những sự quan tâm ấy của anh làm em cảm thấy mệt mỏi. Trái tim thì muốn yêu anh, lý trí ngăn cản “ anh chỉ xem em như là một đứa em gái“, còn câu trả lời em tìm mãi nhưng vẫn không có đáp án từ anh… Anh làm em vui, hạnh phúc và ngược lại chính anh lại là người làm em đau lòng. Thế rồi em đã nói hết những tình cảm của mình qua tin nhắn và nhờ anh giúp em quên anh bằng cách anh đừng quan tâm đến em nữa, dù biết rằng thời gian tới sẽ không còn những cái quan tâm nhẹ nhàng của anh nhưng em cảm thấy em đã làm đúng.
Cám ơn anh, người đầu tiên trong đời có thể làm trái tim của một đứa con gái ngang bướng, cứng đầu như em trở nên yếu đuối, cám ơn anh đã cho em biết được cảm giác yêu dù biết rằng có thể tình cảm đó chỉ là đơn phương, cám ơn anh đã nhẹ nhàng che chở, lo lắng cho em, cám ơn anh đã không giận em vì không ít lần gây rắc rối cho anh trong công việc, cám ơn anh vì những câu chuyện làm em khúc khích cười, cám ơn anh vì tất cà anh nhé!
Ngày mai chắc em sẽ mau quên anh thôi vì anh hứa là giúp em rồi mà… phải không anh? Em biết anh sẽ chẳng đọc những tâm sự này của em đâu hoặc có đọc cũng chẳng biết là em viết đâu nhỉ nhưng em thấy lòng nhẹ nhàng hơn. Hy vọng tất cả mọi người khi yêu một ai đó đừng che giấu mà hãy nói cho người đó biết, đừng giữ trong lòng những yêu thương của mình, bạn nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tung đòn "dằn mặt" bồ của chồng
Thay vì làm ầm lên, chị muốn tỏ vẻ không biết gì và làm cho người thứ 3 tự nhận ra việc không thể chen vào hạnh phúc gia đình chị.
Sau bài viết Xử "đẹp" bồ để giữ chồng, tòa soạn đã nhận được rất nhiều ý kiến gửi về chia sẻ bí quyết giữ gìn tổ ấm trước người thứ 3.
Biến người thứ 3 thành lạc lõng
Thời gian gần đây, chị Trà (Hàng Nón, Hà Nội) nhận ra thói quen nằm ì ở nhà xem phim, chơi game vào hai ngày cuối tuần của anh xã đã biến mất từ bao giờ.
Anh bỗng siêng năng đưa con đi chơi mà không đợi chị nhắc nhở hay đề nghị. Anh bảo dẫn hai đứa nhỏ đi dạo công viên, đưa con đến cơ quan anh chơi, đi hội chợ. Hôm nào đi chơi với bố về, các con cũng vui vẻ ríu rít khiến chị cứ nghĩ thế là sướng, vì chồng biết chung tay chăm sóc, dạy dỗ con cái.
Mỗi lần về, hai đứa nhỏ lại có món quà mới trên tay. Trong những câu chuyện không đầu không đuôi của hai đứa trẻ, chị loáng thoáng nghe con nhắc đến cô Bình. Các con có vẻ yêu mến cô ấy lắm bởi cô ấy hay đưa ba cha con đi ăn ở nhà hàng, "ngon hơn mẹ nấu", nghe thằng con nói thế, chị Trà chạnh lòng.
Lời trẻ ngô nghê khiến chị choáng váng, chị tìm hiểu mới biết, Bình là cô thư ký mới của công ty anh gần nửa năm nay.
Một hôm trời mưa, anh lại ngồi rung chân ở nhà xem tivi, chị nói: "Hôm nay bố không được gặp em Bình, các con lại không có quà mới rồi". Anh cười giả lả: "À, con bé đó hả? Tính trẻ con lắm. Xấu như ma ý mà. Nó thích chơi với trẻ con nên thi thoảng nhà không ai trông thì anh mang con đến cơ quan nhờ nó giúp".
Anh chồng xanh mặt vì đòn cảnh cáo khá cao tay của vợ (Ảnh minh họa)
Dù "nó xấu như ma" nhưng đêm nào anh cũng nhắn tin qua lại với cô gái đó rồi "phi tang" hết chứng cứ.
Buổi tối, nhân lúc con lại nhắc đến cô Bình, chị nói ngay: "Con nó quý cô vậy thì cuối tuần này anh mời cô ấy đến nhà chơi. Em sẽ nấu món gì đó ngon ngon đãi bạn anh một bữa".
"Thôi, thân thiết gì chứ? Kệ đi". Anh dùng dằng bao nhiêu thì chị càng mềm mỏng thuyết phục bấy nhiêu, ra vẻ hiếu khách và quý bạn của chồng.
Cuối cùng, cô Bình cũng đến nhà. Chị mới ớ ra, "nhìn cô ấy đâu giống con ma đâu, xinh đấy chứ, chồng khéo chọn", thì thầm vào tai chồng, anh cười lấy lệ.
Lát sau, gia đình hai bên của anh chị cũng ùn ùn kéo đến. Sự có mặt của đông đủ của mọi người khiến anh bất ngờ. Suốt bữa ăn, anh cứ nơm nớp lo, tự hỏi liệu vợ "định làm trò gì?".
Cô Bình bỗng thấy lọt thỏm giữa câu chuyện vui vẻ của đại gia đình. Ba mẹ anh không quan tâm, thậm chí tỏ ra khó chịu khi con trai đưa một người bạn khác giới về ngồi cùng bàn tiệc.
Như nhận ra sự lạc lõng của mình, xong bữa ăn, cô xin phép về ngay.
Chị biết mối quan hệ của chồng và cô kia chỉ mới nhen nhóm. Thay vì làm ầm lên, chị muốn tỏ vẻ không biết gì và làm cho cô ấy tự nhận ra việc không thể chen vào hạnh phúc gia đình chị. Anh chồng lúc đó cũng xanh mặt vì đòn cảnh cáo khá cao tay của vợ.
Ừ thì kệ!
"Trời đất như sụp đổ khi tôi biết chồng mình loằng ngoằng có bồ ngoài. Sau 4 năm yêu nhau, chúng tôi kết hôn trong sự hạnh phúc ngọt ngào của hai tiếng "vợ chồng". Ai cũng nói chúng tôi không cân xứng, xét về mọi mặt, tôi đều thua anh. Vì vậy, lúc nào tôi cũng lo sợ anh sẽ bỏ rơi mẹ con mình. Tôi thì xuề xòa từ lời ăn tiếng nói đến cách ăn mặc, trong khi anh chồng thì chỉn chu, là lượt. Có thể vì điều này mà tôi thường thiếu tự tin vào bản thân nên tôi tự hứa với lòng là phải sống thành thật với anh và yêu anh thật nhiều để bù đắp cho những mặt yếu của mình. Cuộc sống vợ chồng cứ thế trôi qua nhưng việc gì đến cũng sẽ đến, công việc của anh thường xuyên về rất muộn, tôi thường thức khuya để đợi cửa. Mấy tháng trước, anh về trễ hơn bình thường, anh đưa ra lý do là dạo này nhiều việc nhưng linh cảm của một người vợ cho tôi biết là hạnh phúc gia đình đang gặp trở ngại. Cách đây một tháng, vô tình tôi đọc được tin nhắn trong điện thoại của anh. Có thể nói hôm đó tôi thật sự muốn ngã quỵ. Anh thừa nhận anh và cô gái đó lén lút đã được ba tháng rồi. Và điều khiến tôi đau đớn nhất là anh lại vì người con gái đó mà lên tiếng ly dị với mình. Từng lời, từng chữ hôm đó, tôi không thể nào quên được. Anh có thể từ bỏ đứa con ruột của mình chỉ để đi theo một người con gái mới quen mấy tháng"... Chị Minh Hạnh (Tân Ấp, Ba Đình, Hà Nội) chia sẻ.
Nhưng chị vẫn bình tĩnh khuyên anh hãy nghĩ đến gia đình, con gái. Chỉ cần anh cắt đứt với cô gái kia, chị sẽ bỏ qua cho anh. Nhưng anh vẫn một mực xin chị hãy ký vào đơn ly hôn.
Bản năng của người mẹ, người vợ khiến chị cần phải nhờ gia đình hai bên can thiệp. Mọi người đã phân tích cái sai cho anh hiểu và khuyên anh hãy từ bỏ cô gái đó, trở về với gia đình.
Anh gật lấy lệ nhưng chị biết anh vẫn qua lại với người con gái đó. Chị rất giận. Trong lòng anh, cô bồ vẫn còn tốt đẹp lắm dù đã nhiều lần cô ta chủ động gọi điện xúc phạm chị.
Nhưng chị mặc kệ, chị thả lỏng bản thân, chị dành toàn bộ thời gian của mình cho công việc, cho đàn con, cho những buổi tụ tập cùng đám bạn. Thế mà, một thời gian sau, anh trở về với chị thật. Anh ăn năn vì đã vội vàng và suýt đánh mất gia đình mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh lừa tôi, dối vợ Ở bên tôi, anh nói sẽ ly hôn và năn nỉ tôi ở lại. Nhưng về với vợ, anh lại quả quyết không bao giờ đánh đổi gia đình. Anh là một quân nhân hơn tôi 10 tuổi. Chúng tôi tình cờ gặp nhau và đã dành tình cảm cho nhau thật êm đềm. Nhưng rồi tôi nhận ra hình như chỉ có...