Hôm qua được tin anh bị bệnh, nhưng mà em cũng bệnh, thời tiết mùa này đối với em vừa dễ thương vừa đáng sợ. Biết em bệnh anh khuyên đừng nên làm việc nhiều như vậy, anh bảo “Người làm ra tiền chứ tiền không có làm ra người đâu!”.
Em bật cười vì câu nói đó nghe thật xúc động. Nhưng anh bệnh mà em ko hỏi han được một câu, thậm chí có người nhắc đến anh em lại không thích. Em muốn anh nói với em tất cả chứ không cần ai khác bỏ vào tai. Dù chưa là gì của nhau, chưa hề nắm tay lấy một lần, nhưng trong lúc này , trong tâm trạng nhớ anh da diết, cả người em run lên vì lạnh, cần một vòng tay yêu thương ấm áp, không hiểu sao em lại nghĩ tới anh!
Em muốn ôm anh một lần, lần đầu cũng như lần cuối rồi tiễn anh về, xem như giữa chúng ta chưa hề gặp mặt, chưa hề có những câu nói giận hờn hay nhớ thương.
Còn 1 tháng nữa là anh về Bắc phải không? Anh từng bảo thế mà. Anh về luôn vì đã chán ở Sài Gòn, anh về với gia đình, về với sông núi của anh.
Quê anh đẹp lắm! Anh khoe những tấm hình chụp cảnh quê cho em xem mà gương mặt ánh lên niềm hạnh phúc. Xa Sài Gòn có còn nhớ tới em không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi một người mang tên dòng sông
Anh yêu ơi! Lẽ ra em không bao giờ được phép gọi anh như thế. Lẽ ra em chỉ được gọi anh là một người đồng nghiệp bình thường như tất cả những người đồng nghiệp khác bởi vì đã có một người phụ nữ kịp trở thành vợ của anh trước khi em biết anh.
Lý trí thì nói thế nhưng trái tim lại có những lý lẽ riêng của nó mà lý trí không thể kiểm soát nổi. Con tim chỉ muốn hét lên rằng: Em yêu Anh. Em yêu Anh đến cháy lòng. Anh bảo rằng anh muốn nghe câu nói đó n lần, thì đây, anh yêu ơi , em cũng sẽ nói đủ n 1 lần đến tai anh rằng Em yêu Anh biết bao.
Anh yêu! Em gặp anh khi em đã trải qua những tháng ngày đau khổ đến dại người vì một người đàn ông, vì một tình yêu. Nhưng rồi tất cả đã qua. Em đã tiếp tục sống và bị cuốn vào vòng xoáy của đời thường. Em lấy chồng, sinh con, làm vợ, làm mẹ...với biết bao bon chen lo lắng của đời thường. Trái tim em đã đóng chặt để làm tròn bổn phận và trách nhiệm. Em tưởng rằng mình cứ sống như thế được mãi. Cho đến một ngày, ngày hôm ấy. Anh đã đánh thức con tim đã say ngủ của em. Anh khơi dậy ngọn lửa tình yêu mà em đã cố tình dập tắt. Thế là em yêu Anh. Yêu như điên, như dại. Yêu như chưa bao giờ yêu.
Mỗi khi nghĩ đến anh, tim em lại nhói lên và cả người như có điện. Em đã qua rồi cái tuổi bồng bột và nông nổi vậy mà sao vẫn hồi hộp chờ đợi một tin nhắn của anh, vẫn run lên khi anh nắm tay em, vẫn nhớ đến cháy lòng một ánh mắt, một nụ cười, một giọng nói...lạ thế. Em không được phép yêu anh, em biết, nhưng em vẫn yêu, chỉ để yêu, không thể làm khác được. Em ngàn lần cảm ơn anh vì đã cho em được biết rằng tình yêu là điều có thật giữa cuộc đời này. Cảm ơn anh, anh nhé. Em Yêu Anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có nên yêu người đàn ông bất tài? Từ nhỏ tôi đã sinh ra trong một gia đình không hạnh phúc. Cha thường hay rượu chè bê tha rồi về hành hạ vợ con. Cảnh đó cứ ám ảnh tôi mãi cho đến tận bây giờ. ăm tôi lên 10 thì bố mẹ tôi ly hôn. Tôi ở với bố, còn em gái ở với mẹ. Cũng kể từ đó, tôi...
Tin mới nhất
Mùng 3 Tết, đang đi du lịch, nhìn camera mà vợ chồng tôi xót xa, đành hủy chuyến, về quê chồng ngay lập tức
09:13:36 01/02/2025
Tôi rơi nước mắt khi thấy hành động của mẹ chồng qua camera. Sau khi bố chồng mất, vợ chồng tôi nhiều lần đề cập chuyện đưa mẹ chồng đến sống cùng.
Sáng Mùng 2 Tết, chồng dẫn về một đứa bé, con lên tiếng gọi "mẹ ơi" mà tôi vỡ òa trong hạnh phúc
09:06:14 01/02/2025
Mùng 2 Tết, chồng đã đem lại cho tôi một hạnh phúc quá lớn lao. Tôi từng ly hôn chồng vào 3 năm trước. Lúc đó, con gái tôi mới tròn 2 tuổi, vẫn còn rất bé bỏng.
Lì xì cháu 200 nghìn đồng, tôi choáng nặng với câu nói "phũ" của chị dâu
09:02:41 01/02/2025
Tôi nghĩ rằng tiền lì xì là do tấm lòng, là lời chúc năm mới thôi. Nhưng chị dâu tôi lại nghĩ khác. Vợ chồng tôi được xem là khá giả nhất trong nhà chồng.
Bố mẹ tôi hủy hôn ngay mùng 2 Tết vì con gái bị thông gia tương lai "thử thách"
08:59:46 01/02/2025
Bữa cơm họp mặt đầu năm giữa 2 gia đình kết cục lại biến thành thảm họa. Chưa có năm nào Tết với tôi lại buồn như năm nay.
Trốn đi chúc Tết vì chán chuyện so đo lì xì nhiều ít
08:53:40 01/02/2025
Có lần, một đứa trẻ trong họ sau khi nhận được lì xì, ra khỏi cửa đã nói nhà này chỉ 20 nghìn thôi . Nhiều người bảo Tết bây giờ nhạt nhẽo, không còn được như ngày xưa.
Lên Hà Nội chúc Tết, tôi 'cắn răng' ăn bát bún riêu 120 nghìn đồng
08:48:44 01/02/2025
Vợ chồng tôi dành thời gian du xuân tại Hà Nội, tìm ăn quán bún riêu nổi tiếng và phải chấp nhận chi đắt gấp đôi ngày thường vì đang trong dịp Tết.
Vị khách lạ đến chúc Tết nhà chồng ngày đầu năm mới khiến tôi đứng ngồi không yên
08:43:47 01/02/2025
Nhìn ánh mắt người phụ nữ, tôi cảm nhận được, có lẽ cô ta đã làm gì có lỗi với chồng tôi trong quá khứ. 8 năm 2 tháng, đó là khoảng thời gian tôi và chồng yêu nhau và về chung một nhà cho đến bây giờ.
Mừng thọ bố chồng 70 tuổi, gia đình làm 40 mâm cỗ mời họ hàng
08:40:06 01/02/2025
Mừng thọ bố chồng 70 tuổi, nhà chồng tôi quyết định làm 40 mâm cỗ. Tôi can ngăn thì bị cả nhà khó chịu. Bố chồng tôi năm nay tròn 70 tuổi.
Tôi muối mặt khi trẻ con bĩu môi: 'Lì xì gì mà chỉ có 50 nghìn'
08:36:21 01/02/2025
Buổi ra mắt gia đình bạn gái của tôi đáng lẽ hoàn hảo nếu không có sự cố trong màn lì xì, lũ trẻ bóc phong bao và nhăn mặt, con cô ấy bĩu môi: Có 50 nghìn bọ ...
Chồng đáng lẽ phải về quê thăm Tết bố mẹ nhưng lại bất ngờ xuất hiện ở tiệm nail đông đúc khiến tôi bỗng chốc tỉnh ngộ
09:46:02 31/01/2025
Cuộc sống hôn nhân đôi khi mang đến những bất ngờ còn kịch tính hơn cả trên phim hay trong truyện ngôn tình. Những chuyện bất ngờ đó có thể khiến chúng ta phải đối diện với những cảm xúc hỗn độn
Mới sinh đôi được 2 tháng, chăm con quấy khóc cả đêm rét căm căm mà mẹ chồng vẫn trách: "Không đón giao thừa với cả nhà!"
09:35:56 31/01/2025
Chẳng lẽ đầu năm mới tôi đã bật mẹ chồng, mà không bật thì ức phát khóc. Tôi mới sinh đôi được 2 tháng, đang ở cữ trên Hà Nội thì mẹ chồng ra chỉ thị Tết là phải về quê
Mừng tuổi mẹ chồng 500 nghìn đồng, tôi ấm ức rơi nước mắt trước câu nói của bà
09:21:41 31/01/2025
Câu nói của mẹ chồng khiến tôi ấm ức vô cùng, không chỉ nghĩ thương bản thân mình mà còn thương thay cho mẹ tôi, lúc nào cũng bị thông gia khinh rẻ.