Người đẹp Việt… “trắng tay”, vì sao?
Nươc ta không thiêu ngươi đep co danh hiêu, tuy nhiên chon ra môt ngươi co đu tâm đê co thê toa sang trên đâu trương nhan săc quôc tê xem ra qua kho.
Co y kiên răng, chuẩn hoa hậu Việt Nam qua khác biệt so với thế giới, điều này khiến cho các hoa hậu Việt Nam khó giành được giải cao trong các cuộc thi quốc tế. Ông Dương Xuân Nam – nguyên TBT bao Tiên Phong, “cha đe” cua cuôc thi Hoa hâu Viêt Nam khẳng định, các cuộc thi Hoa hậu Việt Nam từ năm 1988 đến nay đều được áp dụng rất đúng với chuẩn các cuộc thi Hoa hậu Thế giới. Tuy nhiên, khi đại diện cho Việt Nam đi thi các cuộc thi quốc tế, thí sinh của chúng ta mắc phải 3 điểm yếu: ngoại hình, ngoại ngữ va khả năng ứng xử, hôi nhâp vi thê ho thương xuyên “trăng tay” tai cac đâu trương nhan săc nay.
Chương trinh “Đương tơi vương miên Hoa hâu Thê giơi” mong muốn se khăc phuc đươc yêu kem cua cac ngươi đep
Ông Nam con cho biêt thêm, trong phân thi ưng xư thí sinh các nước khác rất tự tin, thoải mái, nghĩ gì nói nấy còn thí sinh của chúng ta thường có thói quen học thuộc lòng các câu trả lời, điều đó khiến ho không được tự nhiên khi giao tiếp với Ban Giam khao và bạn bè quốc tế. Va ông Nam đuc kêt, ngươi đep Viêt Nam chi co cai đep la không hê thua kem gi so vơi ngươi đep cac nươc khac trên thế giới.
Nhưng đê noi vê nguyên nhân ngươi đep Viêt trăng tay trên đâu trương nhan săc quôc tê thi cân bô sung thêm vai ly do ngoai vân đê yêu kem cua ngươi đep. Đo chinh la qua trinh đao tao nhan săc trươc khi lên đương đi thi. Trước nay, chúng ta cử người đẹp đi thi theo kiểu “nước tới chân mới nhảy”. Công tác đào tạo của ta chỉ diễn ra khi còn hơn tháng nữa là người đẹp phải lên đường thi đấu! Vơi thơi gian ngăn ngui như vây thi chuyên ho yêu ngoai ngư, ưng xư, hôi nhâp như ông Nam noi la đương nhiên.
Con tông thê qua trinh đào tạo người đẹp của chúng ta cung có nhiều vấn đề phải nói. Phần đông các công ty đều day theo cảm tính và nghê dạy nghề, người đi trước chỉ lại cho người đi sau chư không có một giáo trình cụ thể nào. Các trung tâm đào tạo người mẫu – nơi xuât thân cua cac hoa hâu thi phần nhiều chỉ chú ý đến hình thức bên ngoài, chăm soc nhan săc, đi đứng, trinh diên catwalk… còn cái côt loi la nhưng ky năng giao tiêp, ưng xư, hôi nhâp thì hầu như đều bị bỏ ngỏ hoặc không được xem trọng.
Video đang HOT
Va vơi mong muôn cai thiên chât lương ngươi đep đi thi trên cac đâu trương nhan săc lơn thê giơi, Elite Viêt Nam đa tô chưc môt chương trinh truyên hinh thưc tê danh cho cac ngươi đep mang tên “Đương tơi vương miên Hoa hâu Thê giơi”. 3 ngươi chiên thăng cuôi cung cua chương trinh nay se co cơ hôi tham dư cac cuôc thi nhan săc lơn nhât hanh tinh 2015, trong đo co Miss World – Hoa hâu Thê giơi.
Tại chương trình, người đẹp sẽ được tham gia các khóa huấn luyện về những chủ đề như chăm sóc vẻ đẹp hình thể, lựa chọn trang phục, kỹ năng trình diễn, kỹ năng giao tiếp, kỹ năng trả lời ứng xử, chuẩn bị phần thi tài năng, tham gia các hoạt động từ thiện… để có cơ hội trải nghiệm và hoàn thiện bản thân mình. Nhưng nhiêu ngươi vân hoai nghi vê kêt qua đao tao tư sân chơi nay bơi kho co thê trong vong vai thang, môt cô gai binh thương co thê biên thanh môt ngôi sao trên đâu trương quôc tê được!
Nươc ta không thiêu ngươi đep co danh hiêu, tuy nhiên chon ra môt ngươi co đu tâm đê co thê toa sang trên đâu trương nhan săc quôc tê xem ra qua kho. Va thanh tich cua ngươi đep Viêt trên đâu trương nhan săc quôc tê se không thê nao cai thiên đươc nêu như 3 yêu kem cua ngươi đep nêu trên không sơm co cach khăc phuc triêt đê!
Theo Truc Vân
Petrotimes
Nếu ra đi, tôi sẽ bị trắng tay
Tôi thật sự không biết phải làm gì trong lúc này.
Ba tôi nói: "Cái thằng đó nhìn mặt là biết dân không đàng hoàng, lấy nó rồi con sẽ khổ". Mẹ tôi thì nhẹ nhàng hơn: "Mẹ nhìn con mắt thằng Tân thì thấy nó là đứa không ngay ngắn. Mẹ thấy nó cứ nhìn con Mai chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống". Mai là em út của tôi, năm nay mới 17 tuổi.
Nhưng tôi có lý lẽ riêng của mình. Thứ nhất, Tân là " thiếu gia" của một ông chủ công ty sản xuất hàng tiêu dùng lớn tại Bình Dương. Lấy anh, tôi sẽ chẳng bao giờ phải lo chuyện cái ăn, cái mặc hằng ngày như bây giờ. Thứ hai, ba anh chắc chắn sẽ tìm cho tôi một công việc tương xứng với vai trò con dâu nhà đại gia mà ở đó tôi có thể thăng tiến một cách dễ dàng. Thứ ba là tôi có thể giúp đỡ cha mẹ và các em một khi đã có địa vị vững chắc trong gia đình giàu có của chồng. Và rất nhiều cái "được" khác mà tôi không thể thống kê hết ra đây...
Chính vì thế mà tôi gạt bỏ ngoài tai tất cả những lời can ngăn của gia đình và bạn bè. Thậm chí, ngay cả khi Thanh Ngọc, cô bạn thân nhất của tôi nói rằng, Tân là một tay chơi khét tiếng... Tất cả những điều đó chẳng có ý nghĩa gì với tôi so với sự giàu có của nhà chồng tương lai và viễn cảnh đẹp mà tôi đã thấy trước mắt. Tôi có sắc đẹp và tôi có quyền tận dụng lợi thế trời cho ấy để mưu cầu hạnh phúc cho mình...
Và còn một điều quan trọng nữa mà tôi không thể nói ra. Đó là khi chúng tôi lên giường với nhau, Tân là người làm cho tôi biết thế nào là hoan lạc của xác thịt. Tôi yêu, đúng hơn là mê anh còn vì điều đó.
Mọi chuyện cuối cùng cũng thu xếp ổn thỏa. Ba mẹ tôi không bàn ra nữa nhưng cũng chẳng tỏ vẻ vui mừng khi tháo được ngòi nổ của một trong những quả bom nổ chậm trong nhà. Lễ đính hôn của chúng tôi diễn ra còn hoành tráng hơn cả những đám cưới lớn trong vùng. Mãi cả tháng sau bà con chòm xóm vẫn còn đồn đại về việc sính lễ nhà trai tặng con dâu trị giá hơn nửa tỉ đồng. Tôi sung sướng nhìn bạn bè đồng trang lứa thuở học trường làng. Người giỏi nhất trong đám bạn học tôi ngày xưa giờ cũng chỉ là một giáo viên trường cấp 3 của huyện...
Tôi thầm cảm ơn cái ngày mình quyết định lựa chọn thi vào một trường đại học ở thành phố Hồ Chí Minh thay vì học sư phạm ở Cần Thơ như lời khuyên của mẹ. Nếu không có cái ngày ấy thì tôi chẳng có dịp nào để gặp được Tân... Công ty của ba anh là nhà tài trợ chính trong cuộc thi sắc đẹp mà trường tôi đăng cai tổ chức và tôi đã giành vương miện của cuộc thi ấy... Đúng là con người ta có số cả và số tôi là làm dâu nhà giàu...
Nếu ở lại, tôi sẽ phải làm gì với một người chồng đang sống đời sống thực vật? (Ảnh minh họa)
Hai bên gia đình đã định ngày lành tháng tốt để tổ chức đám cưới cho chúng tôi. Đó là ngày 15-9.
Cho đến bây giờ, khi ngồi đây viết lại những dòng này, chẳng hiểu tại sao tôi cứ nghĩ đến cái câu mà tôi đã đọc ở đâu đó: "Ba mươi chưa phải là Tết". Đúng là như vậy. Không ai có thể đoán định trước điều gì đang chờ đợi mình ở ngày mai. Thiệp cưới đã gởi đi, tiệc cưới đã được chuẩn bị, ảnh cưới đã lên khuôn, áo cưới đã được chuyển từ nước Ý xa xôi về đến Sài Gòn...
Tất cả chỉ còn chờ đến ngày 15-9.
Thế nhưng, trước đó chỉ 3 ngày, trong một bữa tiệc hoành tráng được tổ chức tại Vũng Tàu để "giã từ thời độc thân vui tính", trên đường trở về, Tân đã tự gây tai nạn cho mình. Và bây giờ, dù ngày 15-9 đã qua rất lâu, nhưng cái đám cưới mà tôi mong đợi sẽ không bao giờ có nữa.
Tân nằm đó, vẫn thở, vẫn được cho ăn uống qua ống sol, vẫn có tên trong danh sách hội đồng quản trị của công ty... nhưng sự tồn tại đó chẳng khác nào cây cỏ... Tất cả đối với tôi bỗng mơ mơ, hồ hồ. Điều có thật duy nhất mà tôi cảm nhận được trong lúc này là cái thai trong bụng đang ngày một lớn dần lên...
Tôi chưa kịp đăng ký kết hôn. Không biết đó là may hay rủi. Gia đình Tân không biết có sự hiện diện của cái thai. Họ cho tôi lựa chọn: Nếu ở lại bên Tân với tư cách là một người vợ, họ sẽ xem tôi như dâu con trong gia đình; nếu tôi ra đi thì họ cũng sẽ không trách móc.
Tôi thật sự không biết phải làm gì trong lúc này. Nếu ở lại, tôi sẽ phải làm gì với một người chồng đang sống đời sống thực vật? Nếu ra đi, tôi sẽ trắng tay...
Đúng là số kiếp...
Theo NLĐ
Cầu thủ Việt: Người tỷ phú, kẻ trắng tay Bên cạnh không ít người sa ngã khi cũng có nhiều cầu thủ giữ được tiền, kinh doanh để tiền đẻ ra tiền. Công Vinh hiểu đời cầu thủ rất ngắn ngủi. Ảnh: KL. Khi bóng đá trở thành kênh đầu tư của nhiều doanh nghiệp, cầu thủ nhanh chóng trở thành tỷ phú. Chỉ sau một bản hợp đồng, VĐV có thể...