Người đàn ông chữa bách bệnh bằng khí công kết hợp đông y gia truyền
Ông chẳng phải bác sĩ, cũng chẳng phải lương y, nhưng hàng chục năm qua, bằng ngón nghề đông y của gia đình truyền lại, cùng với sự học hỏi từ nhiều người thầy khác nhau, ông đã cho ra đời những bài thuốc và phương pháp chữa trị hàng loạt bệnh mạn tính hiệu quả đến…bất ngờ.
Dù không phải lương y hay bác sĩ nhưng ông Ngô Văn đã chữa trị thành công nhiều căn bệnh mạn tính.
Ông được người dân đặt cho cái tên, thầy thuốc chữa bách bệnh Ngô Văn.
Chỉ 7 “cú đấm” bệnh nhân đã đi được
Căn nhà khang trang nằm trên con đường nhỏ Trần Văn Ơn, TP.Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương là điểm lui tới của khá nhiều bệnh nhân, từ gãy tay, gãy chân đến thấp khớp, gai cột sống, đau dạ dày…Hơn 20 năm qua, cái tên thầy thuốc chữa bách bệnh Ngô Văn đã được cư dân ở đây truyền tụng.
Theo một người dân ở đây cho biết, cách đây khoảng 1 tháng, chị H.(50 tuổi, quê ở Buôn Mê Thuột, Đắc Lắk) bị một tai nạn giao thông, làm lún sệp cột sống, liệt luôn cả 2 chân, điều trị ở Bệnh viện Đa khoa Đắc Lắk gần cả tháng trời nhưng không hết. Ngoài ra bệnh nhân này còn bị gai cột sống gần 20 năm qua.
Không biết từ đâu, gia đình người phụ nữ này đã biết đến ông và thuê xe ô tô đưa chị từ Đắc Lắk đến Bình Dương vào lúc nửa đêm. Khi tiếp nhận bệnh nhân này, và xem qua hồ sơ bệnh án, ông Ngô Văn phán một câu xanh rờn: ” chỉ cần 15 phút bệnh nhân có thể đi lại được”.
Ông Ngô Văn giới thiệu ” thần dược” cây cỏ xanh.
Gia đình chị H.nghe có phần hơi nghi ngờ về điều ông phán. Lúc này ông dùng thủ thuật khí công để đấm vào đốt cột sống của bệnh nhân 7 cái, khi người nhà dìu đi thì bệnh nhân này đã rà những bước chân, chập chững bước tới. Quá bất ngờ, bệnh nhân này đã thốt lên: “tui đã đi được rồi sao”. Chị H. không tin vào mắt mình, chỉ có 7 “cú đấm” của ông Văn vào cột sống mà chị đã đi trở lại được.
Lúc này, ông Ngô Văn hỏi chị H., có cần phải nằm lại điều trị không? Rồi ông trả lời luôn: ” Không cần thiết phải nằm lại đây đâu. Tôi sẽ đắp thuốc vào cột sống và bốc thêm mấy thang thuốc của bài thuốc ” trặc đả” về sắc uống là khỏi hẳn”.
Đúng như lời của ông, chỉ 2 tuần sau, cột sống bị dẹp của chị H. đã trở lại và đi đứng bình thường, điều vui hơn là căn bệnh gai cột sống mà chị mắc phải hơn chục năm qua, từng chữa trị nhiều nơi không hết cũng đã hết tiệt luôn.
Gần 20 năm đi tìm “thần dược”
Video đang HOT
Ngô Văn sinh ra ở vùng đất Thạch Hà (Hà Tĩnh), năm 1954, khi ấy ông vừa tròn 6 tuổi đã theo gia đình vào Bình Dương lập nghiệp. Gia đình ông vốn có nghề đông y từ bao thế hệ, chuyên chữa trị các bệnh về trặc gãy cột sống, gai cột sống, thấp khớp.
Tuy nhiên, trên thực tế ông Văn đứng ra làm nghề đông y này một cách độc lập là từ năm 1990, khi cha ông qua đời, còn thời gian trước ông chỉ âm thầm học hỏi và phụ cha mình trong việc điều trị bệnh.
Ông cho biết, nghề đông y, đặc biệt là nghề trị bệnh gãy xương, gai cột sống được ông học từ chính ông nội mình. Trước đó, khi ông mới 5, 6 tuổi, lúc còn sống ở Hà Tĩnh, nơi ông nội hành nghề đông y ở đây, Ngô Văn đã biết “ăn cắp” ngón nghề của nội.
Ở tuổi đó, Ngô Văn đã biết được bài thuốc mà ông nội sử dụng để điều trị trặc xương, gãy xương là cây cỏ xanh. Sau này khi lớn lên, ông vẫn hình dung được cây cỏ xanh này.
Ông Văn cho biết, sở dĩ ông nội ông phát hiện ra cây cỏ xanh là “thần dược” trong điều trị trặc xương, gãy xương. Khi đó, có một số nam thanh niên trong làng vui chơi, nhảy qua một hầm chông tre, bất ngờ có 1 thanh niên bị chông tre đâm xuyên qua đùi. Đưa đến bệnh viện, các bác sĩ yêu cầu phải cắt chân để bảo tồn tính mạng, nhưng người nhà không đồng ý bỏ về. Sau đó, người nhà của nạn nhân này lấy cây cỏ xanh đắp lên chỗ chông tre bị đâm, và giã cây này lấy nước cho nạn nhân uống, bất ngờ vài ngày sau, chông tre lồi ra ngoài và xương lành hẳn.
… Và giới thiệu loại thuốc chữa trị bệnh dạ dày đặc hiệu được ông chiết suất từ vỏ cây hoàng nàn
Ông kể, từ những năm 60 của thế kỷ trước, khi nội ông mất, ông đã lặn lội đi tìm cây cỏ xanh khắp nơi. Không một nơi nào ở Việt Nam, từ đồng bằng đến miền núi mà ông chưa từng đặt chân đến để tìm loại cây có giá trị lớn về mặt dược học này. Gần 20 năm lặn lội đi tìm, nhưng ông vẫn chưa gặp cây thuốc ” thần dược”của gia đình. Có lúc ông nghĩ bụng, chắc loại cây này đã bị tiệt chủng.
“Cách đây gần 40 năm, sau khi điều trị hết bệnh cho một bệnh nhân, người nhà của bệnh nhân ấy lấy ra một cây cỏ tặng tui và kèm theo một miếng giấy có ghi “cây thuốc này tặng cho vị trị cả nhà”. Khi nhìn thấy cây thuốc đó, tui đã nhận ra ngay, đây chính là cây cỏ xanh. Mừng quá, tui mang về khoe với cha mình và ông cũng quá đổi bất ngờ”, ông Văn nhớ lại.
Từ đó để cho giống cây thuốc “độc”này không bị tiệt chủng, ông mang ra vườn ươm trồng, nhân giống. Những luống cây cỏ xanh trong khu vườn ông cứ vươn mình phát triển xanh tươi, “thần dược” này liên tiếp cứu giúp nhiều bệnh nhân thoát khỏi cảnh tàn phế. Với ông đó là một niềm vui, niềm tự hào về nghề y học cổ truyền của gia đình mình trong điều trị trặc, gãy cột sống, gai cột sống.
Làm nghề này ăn thua ở cái đức.
Ngồi nhâm nhi bên tác nước trà nóng với chúng tôi, ông Ngô Văn bộc bạch, nghề đông y này của gia đình ông đã có từ 8 đời trước, nhưng ông không hề quảng cáo cái nghề này của gia đình.
“Tui chẳng in danh thiếp hay làm bảng hiệu gì cho nghề của mình cả. Thật ra, ai biết tới đây thì tui chữa, còn không thì thôi”, ông Văn bộc bạch.
Cũng theo ông Văn, đối với điều trị gãy xương chỉ cần 1 đợt bằng phương pháp nắn xương và dùng thủ thuật khí công kết hợp với đắp thuốc và bài thuốc ” đặc đả” khoảng 10 ngày là xương liền lại. Còn bệnh gai cột sống, thời gian điều trị dài hơn, khoảng 1 tháng, được chia làm 2 đợt điều trị. Gai ở đốt sống nào sẽ dùng thủ thuật khí công để đấm vào nơi đó, kết hợp với bó thuốc và bài thuốc ” trặc đả”.
Bài thuốc trên với nhiều vị thuốc không lạ, nhưng lại được ông cho kết hợp khá đặc biệt giữa các vị thuốc: đan sâm, hoàng bá, thương truật, ngưu tất…
Riêng với bệnh đau dạ dày, bài thuốc của ông khá đơn giản, đó chính là những viên thuốc được chiết xuất từ vỏ cây hoàng nàn. Nhưng thủ thuật chế biến vỏ cây này thành những viên thuốc để trị bệnh dạ dày của ông mới là điều “độc”. Vỏ cây sau khi lấy về được ngâm với nước gạo trong 9 ngày 9 đêm. Sau đó phơi khô rồi sao tẩm và xay để nén thành những viên thuốc nhỏ.
Người mắc bệnh dạ dày chỉ cần ngậm thuốc này trong vòng 40 đêm sẽ khỏi bệnh dạ dày ngay.
“Nói tóm lại, nếu bị gãy xương chỉ cần chữa trị 10 đến 15 ngày thì xương liền; gai cột sống chỉ cần điều trị 1 tháng là hết gai, loét dạ dày chỉ cần điều trị trong 40 ngày là hết loét dạ dày…”, ông Văn khẳng định chắc nịch.
Nơi ông Ngô Văn dành để chữa trị cho các bệnh nhân.
Khi nghe chúng tôi hỏi, ông bật mí ngón nghề gia truyền như thế, không sợ người khác biết ” ăn cắp” nghề, ông không còn độc quyền nữa?
Ông Văn cười phì: “Những ai đến đây điều trị, tui chỉ rất nhiều về các bài thuốc để về chữa trị cho bản thân, nhưng đâu thấy có ai chữa trị được bệnh cho người khác đâu. Làm nghề này, ăn thua ở cái đức và phải có một năng khiếu trời ban”.
Theo ông Văn, ngay cả học khí công, không phải ai cũng có thể áp dụng được trong việc ấn mạnh vào chỗ xương bị gãy mà bệnh nhân không cảm thấy quá đau đớn hay ngất xỉu. Nhờ khí công, giúp bệnh nhân không cảm thấy đau đớn nên ông đã chặt gãy được những gai cột sống của bệnh nhân.
Theo Một Thế Giới
Cậu bé 10 tuổi bỗng hóa 'thần y' - kỳ 2
Có người khỏi bệnh còn tình nguyện ở lại làm từ thiện, phục vụ cơm nước cho gia đình "thần y".
Trời đã tối nhưng rất đông bệnh nhân đến xin khám bệnh
Hóa "thánh" từ giấc mộng "liêu trai"
Cha mẹ của "thần y" là vợ chồng ông Phùng Văn Độ, lấy nhau ngót 2 chục năm nhưng hiếm muộn nên nhận Quân làm con nuôi. Kinh tế gia đình ông Độ thuộc diện trung bình, chủ yếu có nghề làm rẫy. Trước khi "thần y" nhí bộc phát khả năng chữa bệnh, ông Độ ngày ngày đi bán mía dạo khắp các chợ trên địa bàn huyện. Còn vợ ông vừa làm nội trợ, vừa chăm sóc vườn chôm chôm và tranh thủ làm thuê kiếm thêm thu nhập.
"Thần y" Phạm Văn Quân vốn chỉ là một cậu nam sinh lớp 4, ở cái tuổi vắt mũi chưa sạch ấy bỗng chốc trở thành "thần y" nổi tiếng cũng bắt nguồn từ một giấc mơ mang đậm chất liêu trai. Họ kể lại, cách đây chừng hơn 1 năm, trong 1 đêm nằm ngủ Quân mơ thấy vị thánh vốn có tích sở hữu công năng siêu nhiên chữa bệnh cho mọi người chỉ cần 1 lần chạm vào người truyền nghề cho và nói hãy đi giúp đỡ những người đau ốm khác. Quân mang chuyện này kể với người thân và bắt đầu thử nghiệm xoa bóp trên cơ thể một số người thân trong gia đình. Từ đó, người này đồn thổi người kia nghe, những câu chuyện cứ thế được thêu dệt truyền tai nhau rằng Quân đã trở thành "thần y".
Thời gian đầu, chỉ những người quanh vùng, sau đó, có những người ở tận miền Trung, miền Tây cũng đến nhờ "thần y" chữa trị. Có người khỏi bệnh còn tình nguyện ở lại làm từ thiện, phục vụ cơm nước cho gia đình "thần y". Cứ thế, chuyện cậu bé được hưởng phép thánh chữa được bách bệnh đã lưu truyền gần một năm nay, nhưng số người đến nhờ chữa bỗng tăng đột biến khoảng 2 tháng trở lại đây.
"Bụt chùa nhà không thiêng?"
Từ khi Quân có khả năng chữa bệnh, mẹ của Quân gặp ai cũng "đánh bóng" câu chuyện Quân được thánh ban phép, chỉ cần ai đến chữa mà có... lòng tin thì sẽ khỏi. Để kiểm chứng về khả năng chữa bệnh của "thần y", chúng tôi đã đi hỏi thăm một vài người đã được "thần y" chữa bệnh nhưng sự thật không giống lời đồn. Theo đó, bà Tư đồng hồ là một người hàng xóm, chỉ cách nhà "thần y" khoảng vài trăm mét, bị bệnh đau lưng. Khi nghe mọi người kể về khả năng chữa bệnh của Quân, bà cũng hồ hởi sang để nhờ cậu bé giúp chữa trị. Khi sang nhà, Quân xoa đầu bà mấy cái rồi bảo bà nằm xuống rồi quân đứng lên lưng dậm dậm. Nhưng khi về nhà, chẳng những bà không hết bệnh mà cái lưng còn đau thêm. Sau đó, người con trai của bà làm việc ở TP.Hồ Chí Minh phải đưa bà đi khám thì phát hiện bị chệch đốt sống, chữa lại mất hơn triệu đồng tiền thuốc mới đỡ được một chút. Rất nhiều trường hợp khác trong ấp nghe tiếng "thần y" đã tò mò tới xin phép chữa bệnh nhưng bệnh thì vẫn hoàn bệnh nên chẳng ai còn tin vào cách chữa bệnh của cậu bé "thần y" này nữa.
Đặc biệt, "thần y" nhí cũng vẫn chỉ là đứa trẻ. Có khi đang chữa bệnh bỗng dưng "thần y" chán quá bỏ ra vườn chôm chôm chơi, có khi lại bỏ đi tìm kẹo, uống sữa... Thậm chí, có lần "thần y" vừa đi học về lại phải chữa cho hàng trăm bệnh nhân đến mức mệt quá mà ngất xỉu. Hoặc có khi trèo lên ngọn cây chôm chôm để trốn. Một sự việc mới xảy ra mới đây, có hôm bệnh nhân đông quá, Quân mệt mỏi không muốn chữa cho ai nữa, ông Độ xách 2 tay cậu bé bắt cậu xoa cho các bệnh nhân một cách cưỡng ép.
"Thần y" mà... học dốt
Ông Hoàng Văn Sơn, Hội trưởng Hội phụ huynh trường Tiểu học Trần Bình Trọng (nơi Quân đang theo học) đồng thời là Trưởng ấp Ngô Quyền đã có thời gian dài theo dõi khẳng định cách chữa bệnh của "thần y" nhí là hoàn toàn không có cơ sở khoa học. Việc xoa đầu, đau đâu sờ đó mà khỏi bệnh là rất ảo tưởng. Nhìn cách chữa bệnh "một chạm" của Quân người bình thường ai cũng hiểu là vô lý, thiếu căn cứ khoa học. Không hề có công năng siêu nhiên nào cả, nếu có trường hợp đỡ bệnh cũng chỉ một phần do sự háo hức về mặt tâm lý nên người bệnh cảm thấy nhẽ nhõm nhất thời. Theo nhận định của ông Sơn, sở dĩ tình trạng chữa bệnh tại nhà của cháu Quân vẫn diễn ra là vì nhiều người có tâm lý "có bệnh thì vái tứ phương", họ nghe đâu có người chữa bệnh là tìm tới để cầu may. "Nhưng hiện tại tin đồn về vụ việc đã lan xa đến mức độ chính tôi đi sang địa phương khác còn nghe thấy người ta đồn rằng cậu bé "thần y" Phạm Văn Quân có nội lực phi phàm, chỉ cần tung chân đã hất bay một chiến sỹ công an. Tôi lại phải đứng ra giải thích với bà con nơi đó rằng hoàn toàn không có chuyện như vậy", ông Sơn kể.
Khi Quân bắt đầu nổi danh làm "thần y", xao nhãng chuyện học tập, ông Sơn cũng được Ban giám hiệu nhà trường mời lên để cùng phối hợp công tác. Theo đó, thông tin nhà trường cung cấp, cậu bé thường xuyên đến trường trong tình trạng mệt mỏi, thiếu ngủ thường xuyên, mất tập trung trong học tập. Trước kia, học lực của Quân thuộc diện trung bình, từ ngày "nổi danh" thì xuống dốc không phanh, kiểm tra chỉ lẹt đẹt 2 đến 3 điểm và gần như không còn tư duy học tập nữa vì hỏi gì cũng không biết. Trường học nội trú, nhưng nhiều lần vừa hết giờ nghỉ trưa đã có người thân đón Quân về mà không thông báo khiến cả ban giám hiệu phải hớt hải đi tìm. Sau đó, thông báo về địa phương thì được biết Quân đã ở nhà và đang chữa bệnh.
Trước tình trạng vô tổ chức và kỷ luật của Quân đáng báo động, Ban giám hiệu đã hai lần đánh giấy mời phụ huynh của Quân để tới giải trình, trao đổi công việc nhưng họ đều vắng mặt. Tình hình căng thẳng đến mức Hiệu trưởng còn đang có dự định kiến nghị "cầu cứu" Phòng giáo dục của huyện. Còn trong cuộc trò chuyện với phóng viên, ông Sơn liên tục nhắc đi nhắc lại thông điệp, cứ với tình trạng này: "Thằng bé sớm muộn gì cũng điên". Ngoài thời gian đi học, cháu Quân phải chữa bệnh từ chiều tới tối muộn, ngày nghỉ thì gần như từ sáng tới chiều, có khi tới khuya nên có lần cháu Quân còn lên cơn co giật vì quá mệt mỏi.
Cũng theo ông Sơn, Phòng Y tế huyện Thống Nhất đã phối hợp cùng Công an huyện và các phòng ban chức năng lập đoàn kiểm tra liên ngành, tiến hành kiểm tra đột xuất việc khám, chữa bệnh của "thần y" nhưng chưa lần nào gặp được vì gia đình "thần y" thấy "động" nên đã đóng cửa, hoặc không chữa bệnh. Cơ quan chức năng chỉ còn nhiệm vụ giám sát, giải tán đám đông và làm công tác vận động. Sau đó, biện pháp duy nhất là mời cha của cháu Quân tới xã Bàu Hàm 2 ký cam kết không tổ chức chữa bệnh. Tuy nhiên, sau đó việc tổ chức chữa bệnh lại tiếp tục tái diễn và rộ lên. Do tính chất tự nguyện, không bắt buộc nên Công an xã Bàu Hàm 2 chỉ có thể giải tán đám đông và cắm biển cấm tụ tập đông người ở cổng nhà ông Độ. Nhưng biện pháp này dường như vô tác dụng.
Việc phát lộ "thần y" của cháu Quân còn gây ra tình trạng an ninh trật tự căng thẳng ở địa phương. Chính quyền địa phương, nhất là lực lượng công an luôn ở trạng thái trực chiến, sắp tới ông Sơn còn có kế hoạch lắp mạng lưới loa truyền thanh ngay ở vườn chôm chôm nhà "thần y", lập ra ban phát thanh tuyên truyền để người dân được tiếp cận vấn đề.
Theo xahoi
"Dị nhân" có mái tóc "rồng" 70 năm không gội Cụ ông Nguyễn Văn Chiến, 87 tuổi (ngụ ấp Dầu, Đông Hòa, Châu Thành, Tiền Giang) có mái tóc dài hơn 3m, kết lại như hình con rồng. Điều đặc biệt là cụ Chiến đã giữ mái tóc này mấy chục năm cuộn tròn trên đầu và không bao giờ gội. Nhiều người dân địa phương gọi cụ Chiến là "dị nhân" vì...