Người đàn bà thông minh tung chiêu ‘ghen như không ghen’ khiến chồng tởn tới già
Không đánh ghen cũng chẳng bỏ mặc chồng, chị chỉ làm điều này khiến chồng tởn tới già, không còn dám tơ tưởng đến những cô em chân dài, dáng thon nữa.
Chị không phải là kiểu người phụ nữ yếu đuối, chỉ biết khóc khi chồng ngoại tình. Chị biết “ăn miếng trả miếng”, không nhân nhượng với người đã làm tổn thương mình. Từ ngày biết anh phản bội, chị không khóc lần nào, cũng chẳng oán trách bất cứ ai.
Bởi chị nghĩ “không có lửa làm sao có khói”, chồng chị không cho người ta cơ hội thì ai mà dám nhảy vào. Những cuộc ngoại tình thường bắt nguồn từ người đàn ông. Là do họ không yên phận, muốn lăng nhăng mà thôi.
Biết anh ngoại tình, chị không đánh ghen – Ảnh minh họa: Internet
Nói không buồn, không thất vọng là gạt người. Cũng giống như những người đàn bà khác, chị cũng đau khổ. Chẳng qua chị không bộc lộ ra ngoài.
Biết chồng là người lăng nhăng, đào hoa có tiếng, chị lên kế hoạch nhờ cô bạn xinh đẹp – Mai giả vờ tiếp cận và cho anh một bài học. Từ khi có sự xuất hiện của Mai, anh dường như quên luôn cô nhân tình trước đây. Theo kế hoạch, Mai qua lại với anh một thời gian và bòn rút không ít tiền của anh.
Chị cũng không khóc lóc van xin tình cảm của anh – Ảnh minh họa: Internet
Nhờ ngoại hình xinh đẹp cùng với tài ăn nói khéo léo, Mai “vòi” được anh mua nhà, sắm xe cho mình. Được anh đưa đi du lịch đó đây, cũng như mua sắm những thứ đắt tiền. Biết những điều đó, chị vô cùng đau lòng. Từ ngày cưới anh đến giờ, đến chiếc áo, anh cũng hà tiện với vợ, vậy mà…
Sau khi ẵm được số tiền lớn của anh, Mai âm thầm rút lui. Đến lúc đó, anh mới biết mình đã bị lừa. Không còn đường lui, anh ngoan ngoãn trở về nhà.
Video đang HOT
Đàn bà thông minh có chiêu ghen như không ghen khiến chồng nể phục – Ảnh minh họa: Internet
Trong thời gian quen Mai, anh đã vay nợ khá nhiều nơi nên bây giờ bị chủ nợ dí đến tận nhà. Chẳng đặng dừng, anh đành cầu xin vợ. Tuy nhiên, chị vẫn tỏ ra bình thản. Mặc anh năn nỉ ỉ ôi, chị buông một câu lạnh lùng.
- Như lời anh nói thì tôi ở nhà ăn không ngồi rồi, tiền đâu mà trả nợ cho anh. Có bản lĩnh mượn thì tự mình trả.
Mỗi ngày đều bị chủ nợ gọi điện hăm dọa, anh như phát điên. Công việc trì trệ, bị cấp trên quở trách khá nhiều. Thời gian này, anh ăn không ngon, ngủ cũng chẳng yên giấc. Chưa đến một tháng người đã xanh xao, gầy sọp. Chị nhìn chồng, lòng dạ cũng phần nào xót xa.
Anh khốn đốn khi Mai bỏ rơi anh – Ảnh minh họa: Internet
Cuối cùng, chị chọn cách tha thứ cho người đàn ông bội bạc. Hôm đó, đợi anh đi làm về, chị đưa giấy tờ nhà và xe mà anh mua cho Mai. Số tiền mà Mai lấy từ anh đều đưa hết cho chị, không thiếu một đồng nào. Anh tá hỏa, không hiểu đầu cua tai nheo ra sao. Nhìn chồng vui mừng, chị vừa thương vừa hận.
Chị đã cho chồng một bài học nhớ đời – Ảnh minh họa: Internet
Ngay hôm sau, anh thanh toán hết số nợ mình đã vay mượn. Gia đình chị lại trở về những chuỗi ngày bình yên. Thế nhưng, lòng chị vẫn đầy vết thương chưa thể nào lành. Còn riêng anh, có lẽ đây là bài học mà suốt cuộc đời anh cũng không bao giờ quên.
Theo phunuvagiadinh.vn
Đừng để người khác xem mình như chiếc áo cũ đến mức không buồn mặc nữa!
Chị nói muốn ly hôn. Không phải chị trông đợi một người đàn ông khác, mà chị nghĩ rằng trả lại tự do cho người không còn yêu mình cũng là một cách yêu thương và tôn trọng bản thân.
Năm chị 31 tuổi, khi hôn nhân đã đi được quãng đường sáu năm, chị phát hiện anh ngoại tình. Như mọi bà vợ trên đời, chị cũng suýt phát điên bởi đã dành hết tình yêu và sức lực cho chồng con và tổ ấm tưởng không gì xâm phạm được. Nhưng chưa kịp "manh động" với cả chồng lẫn cô nhân tình thì chị kịp tỉnh lại nhờ một câu nói. Khi chị hỏi vì sao anh làm thế, anh đã trả lời rất thật thà rằng: Vì cô ấy thông minh hơn chị, kiêu hãnh hơn chị. Cô ấy thu hút anh vì những câu hỏi thú vị, những bài viết đầy chiều sâu tư tưởng trên facebook về những bộ phim, cuốn sách cô ấy đã xem đã đọc qua.
Anh đã quên mất rằng ngày trước chị tốt nghiệp đại học loại giỏi ở vị trí á khoa, ngày mới yêu nhau anh say mê nghe chị nói hàng giờ không chán. Anh bảo đi bên chị anh còn hãnh diện hơn đi với một cô chân dài xinh đẹp. Thâm tâm chị biết rằng điều quan trọng là cô gái kia đẹp hơn chị, mới hơn chị. Nhưng cũng phải công bằng với anh một chút: Chị có còn sắc bén, thú vị như xưa? Chị nhìn lại chính mình: bận tối mặt với công việc cơ quan, hết giờ làm sấp ngửa chạy về lo lắng cho con, cho chồng.
Chị không đánh ghen nhân tình của chồng hay cấu xé anh bởi chị nhận ra, chính mình đã không trân trọng bản thân suốt bao lâu nay. Ảnh minh họa
Làm gì có thời gian để chị cùng anh xem cho hết một bộ phim hay khi con đứa này cần mẹ dạy học, đứa kia ốm sốt. Cũng chẳng mấy khi chị có đủ thời gian đắp chiếc mặt nạ mát lạnh lên mặt để thư giãn như người ta. Chị không dám thuê giúp việc dù điều kiện kinh tế không eo hẹp, bởi chị quá cầu toàn, sợ họ dọn nhà mình không sạch, chăm con mình ẩu, nấu ăn không hợp khẩu vị. Chị sợ đủ thứ, chỉ không sợ mình già đi, xấu đi, nhạt nhẽo đi.
Thế rồi chị không đánh ghen, không dằn hắt tra khảo chồng thêm. Chị "làm cách mạng" một cách âm thầm, bắt đầu bằng việc thuê giúp việc theo giờ dọn dẹp nhà cửa, đi chợ, sơ chế đồ ăn. Chị giao bớt việc dạy con học cho anh mỗi tối mà không còn thấy có lỗi với chồng như trước. Có thời gian, chị đăng ký lớp vẽ tranh, lớp thanh nhạc cho người không chuyên, đăng ký học bơi, rồi đi xem kịch, xem phim một mình.
Chị từng rất đam mê hát hò và vẽ tranh, nhưng chưa bao giờ dám dành thời gian cho những thú vui "xa xỉ" đó một cách đàng hoàng. Giờ chị dừng lại và sống cho mình một chút. Nhưng tất cả những điều ấy, chị làm không phải để chứng tỏ cho anh thấy. Chị chỉ muốn chăm sóc lại tâm hồn mình bằng những đam mê.
Chị tìm đến những đam mê bị chôn vùi bao năm qua bởi sự bận rộn chị tự rước vào mình. Ảnh minh họa
Cứ thế, chị nhấn nút "tạm dừng" cho sóng gió. Không phải chị tha thứ hay thỏa hiệp. Chị cho cả hai thời gian để xem có thực sự cần nhau nữa hay không, điều gì cần nói với anh chị đã nói cả.
Ai cũng bảo chị ngu, lẽ ra phải làm ầm lên, đến cơ quan cô kia làm bẽ mặt, đòi mật khẩu điện thoại chồng, quản lý sát sao giờ giấc đi làm... Nhưng chị tự nhủ, hôn nhân bên bờ vực có đáng sợ bằng việc bản thân mình bao lâu nay đã mượn cái danh "hi sinh cho chồng con" để hại chết con người đầy đam mê, đầy sức hút trong mình, biến bản thân mình từ một cá thể độc lập thành một thứ cây leo phải sống nhờ niềm vui của người khác mà chẳng còn chút gì riêng biệt?
Chị mang tranh mình vẽ về nhà, cất vào một góc riêng để tự ngắm nhìn thành quả và lòng phấp phới vui. Cuối tuần, chị mạnh dạn gửi con rồi đi hát hò với bạn bè, những cuộc hẹn mà chị đã lần lữa ngày này sang tháng khác. Chị không còn từ chối mọi cuộc liên hoan ở cơ quan với lý do không ai trông con, và tự mình đưa hai con đi chơi đây đó chẳng cần chờ chồng thu xếp lịch làm việc dày đặc của anh nữa. Càng sống như thế, chị càng thấy thoải mái.
Chị thay đổi để tìm lại mình và tìm lại niềm vui sống chứ không phải để chứng tỏ điều gì cho chồng. Còn anh vẫn mải mê với những cuộc vui. Ảnh minh họa
Rồi một ngày chị nhận ra, điều bất công và mất mát trong cuộc hôn nhân này, là khi chị vẫn còn yêu mà không được người ấy yêu lại nữa. Chỉ vậy thôi, chứ không phải sự tham lam mưu mẹo của người thứ ba hay sự thay lòng đổi dạ của người chồng. Chị thấy mình vẫn đáng được yêu và nâng niu như cuốn sách hay, thay vì biến thành chiếc áo cũ người ta không buồn mặc.
Không phải chị trông đợi một người đàn ông khác, mà chị nghĩ rằng trả lại tự do cho người không còn yêu mình cũng là một cách yêu thương và tôn trọng bản thân. Chị nói muốn ly hôn.
Anh hoảng hốt, bởi anh cứ nghĩ chị đang sống rất tốt và anh cũng đang diễn rất tròn vai. Anh không muốn đảo lộn những thứ đang có. Anh đe dọa sẽ giành nuôi một trong hai đứa vì anh biết chị sợ nhất hai con bị tách nhau ra. Nhưng chị đáp bình thản: "Tùy anh quyết định". Với thái độ ấy, anh đành buông tay vì biết không còn gì để gây áp lực với chị nữa.
Họ ly hôn và chị được nuôi cả hai con, anh chu cấp phần tiền nuôi đứa lớn, chị lo phần đứa bé. Chị không lục lọi facebook anh hay người tình của anh, thực sự chị không còn quan tâm họ thế nào. Chỉ đơn giản, chị nghĩ đó là những điều đã qua. Chỉ có bản thân chúng ta là cần phải sống, và phải làm sao để sống thật hạnh phúc mỗi ngày - thứ hạnh phúc từ tận bên trong khi chúng ta học được cách yêu và trân trọng bản thân mình ngay cả khi người khác không còn làm điều đó nữa.
Theo phunuonline.com.vn
Phút cuối đời, câu nói của mẹ chồng khiến nàng dâu nghẹn lòng Có nhiều người phụ nữ mù quáng đến nỗi vì chồng mà sẵn sàng đánh mất đi bản chất. Phụ nữ ơi! Làm vậy để được gì, người ta có hiểu cho tấm lòng của bạn hay không? Hay cứ mãi đùa cợt và làm tổn thương bạn hết lần này đến lần khác? Thương chồng, thương con, sợ hôn nhân tan vỡ...