Người đàn bà hư hỏng (Phần 5)
Nhưng sự thật là Ngân không hề muốn làm tình nhân của anh ta. Cô là vợ của Thạc, danh chính ngôn thuận, dù không được ông ta cưới xin đàng hoàng nhưng cô cũng đã có một lễ cưới và được ký vào giấy đăng ký kết hôn cùng ông ta. Cô không muốn phản bội chồng mình.
Ngân tới Thiên Đường một mình. Cô đã suy nghĩ suốt cả đêm qua mới đưa ra quyết định này. Cô muốn nói chuyện thẳng thắn với anh ta, rằng cô không muốn cuộc sống của mình bị thao túng, cô sẽ không làm theo anh ta bất cứ chuyện gì.
- Vậy em nghĩ chồng em tha thứ cho em khi biết em đã tới Thiên Đường à?
Tuấn nhướn mày nhìn cô, đây là một căn phòng lớn, có lẽ nó là của anh. Nó giống như một căn hộ nhỏ thì đúng hơn. Ở Thiên Đường bao giờ cũng tĩnh lặng, không có bất kỳ một âm thanh nào dù bản chất của nó chỉ là một nơi để các quý bà đến tìm trai trẻ mua vui.
- Anh đang kinh doanh bất hợp pháp đấy, tôi có thể tố cáo anh về chuyện này.
Tuấn bật cười:
- Anh không kinh doanh em yêu ạ! Những người ở đây đều không lấy t.iền của khách, cũng không phải những người b.án d.âm. Bọn họ chỉ chiều theo ý muốn của khách thôi.
- Chiều theo sao? – Ngân nhếch môi cười nhạt – Rõ ràng hôm ấy các người…
Ngân không muốn nói tiếp nữa. Kể tiếp ra tất cả những chuyện đó chỉ khiến cô thêm xấu hổ.
- Anh muốn gì ở tôi? – Ngân khoanh tay lại – Tôi không thể lừa dối Thạc, cũng không có t.iền để làm gì cho anh hết. Tôi chỉ muốn sống cuộc đời của một cô vợ bé thôi.
Tuấn đi tới quầy rượu, rót cho cô một cốc rồi ngồi xuống cạnh cô. Anh ta khoác vai cô, nhưng đã bị cô hất ra.
- Em là một người thông minh và manh mẽ, ngay từ đầu anh đã nhìn ra và biết em sẽ giúp được anh trong mọi chuyện.
- Hoá ra tôi chỉ là một con tốt thí của anh à?
Tuấn cười, gẩy nhẹ lên má của Ngân:
- Em là bảo bối Ngân ạ. Em không có điểm yếu nào, thậm chí còn có điểm mạnh là ham mê hư vinh, vứt bỏ tình yêu. Nếu là ngày xưa, học thêm chút võ thuật thì em đã có thể xếp vào hàng sát thủ có tiếng được rồi.
Ngân phải cười vì câu nói bông đùa này, anh ta đúng là rất thích nói mấy chuyện tào lao. Cô không có ý muốn hại ai, cô chỉ muốn vin vào người ta để mà sống. Cô giống như một dây thường xuân, cứ thế bám víu vào bức tường mà vươn cao, vươn cao mãi.
Cô giống như một dây thường xuân, cứ thế bám víu vào bức tường mà vươn cao, vươn cao mãi. (Ảnh minh hoạ)
- Như anh đã nói ngay từ đầu rồi đấy, cuộc đời em cần có anh. Phải là anh! Nếu đi theo anh, em sẽ sống sung sướng cả đời. Hãy nghĩ kỹ đi Ngân, nếu Thạc có thể bỏ vợ để lấy một cô vợ trẻ, thì ông ta sợ gì mà không lấy thêm một cô nữa khi em đã già đi? Đàn ông chỉ muốn thêm chứ không muốn bớt. Suy cho cùng, phải luôn tính đường lui cho mình.
Ngân không nói lời nào, cô đang suy ngẫm. Những lời nói của Tuấn rất hợp lý, nhưng cô không dám tin tưởng hoàn toàn. Anh ta là một kẻ mưu mô, ai mà biết được anh ta đang muốn gì ở cô?
Tuấn nâng ly rượu lên, mỉm cười đầy tự tin:
- Anh sẽ không bắt em làm gì quá đáng cả. Em vẫn sống cuộc sống của em thôi là được.
- Vậy anh sẽ bắt tôi làm gì?
- Em biết giữa anh và chồng em có mâu thuẫn đúng không?
Ngân im lặng, chờ đợi anh ta sẽ nói tiếp.
- Anh là con của vợ lẽ, là kẻ sinh ra đã bị đối xử tệ hơn. Còn Thạc, anh ta được ăn sung mặc sướng, được sống trong một ngôi nhà đẹp, được đi du học và cưới những người vợ vừa giỏi giang vừa xinh đẹp. Như vậy có công bằng không?
Video đang HOT
Đáng ra anh sẽ không phải tính đến chuyện công bằng làm gì nếu ông ta không cố tình cho đóng cửa trung tâm Spa của mẹ anh, khiến bà thua lỗ và phải t.ự t.ử… nhưng bất thành. Ông ta đuổi cùng g.iết tận như vậy để làm gì kia chứ? Để anh và mẹ không ngóc đầu lên được ở cái xã hội toàn mùi t.iền này. Giữa anh và ông ta không có tình anh em nào hết. Chỉ có kẻ nào mạnh và kẻ nào yếu thôi.
- Chuyện giữa anh em nhà các anh, tôi không muốn quan tâm.
- Em phải quan tâm. Bởi Thạc là một kẻ không thích bị ai cướp đi vật sở hữu của mình. Anh nhận ra ông ta vẫn sợ một ngày em sẽ bị cướp đi mất. Em hiểu được giá trị của mình không Ngân? Có lẽ là không. Vì nếu em hiểu, em đã chẳng lấy một người như ông ta.
Ngân cười nhạt, cô không tốt đẹp như anh ta tưởng thế đâu. Cô chỉ là một đứa con gái hạng bét, lẳng lơ, dùng sắc đẹp để chống đỡ cuộc sống này thôi. Nhưng cô ngửi thấy mùi của lòng thù hận nơi Tuấn, thấy được cái ý muốn được trả thù cho mẹ trỗi dậy nơi anh ta.
Cô nhận ra một điều hình như tất cả những cô vợ bé đều có một kết cuộc không mấy tốt đẹp. Ê chề và buồn rầu. Cuộc đời của họ chỉ là một phút huy hoàng rồi tắt lịm đi không bao giờ bùng lên được nữa. Nhưng có rất nhiều người giống như cô, như một con thiêu thân, cứ lao đầu vào dù biết là sẽ c.hết.
Đó chính là sức mạnh của đồng t.iền, của hư vinh.
- Vậy anh muốn tôi phải rời bỏ ông ta sao?
- Đúng, từng bước rời bỏ.
- Chúng ta sẽ là nhân tình của nhau?
- Gần như là vậy – Tuấn nhún vai.
- Anh chỉ muốn trả thù vậy thôi ư?
Tuấn cười đầy mãn nguyện, anh ta nhìn cô:
- Em thật sự rất hiểu anh đấy Ngân, đúng là anh sẽ không trả thù như vậy. Em biết là ông ta giàu có như thế nào không? Rất rất giàu, lại còn thông minh nữa, nên chúng ta không thể nào trả thù trên phương diện thương trường hay kinh tế gì đối với ông ta cả. Nhưng có những cách khiến con người ta rơi vào cùng cực, dù có bao nhiêu t.iền đi chăng nữa cũng muốn vứt bỏ mà trốn chạy khỏi cái nơi cùng cực đó.
- Là gì?
Tuấn lắc đầu:
- Giờ thì em chưa thể biết được. Thiên cơ không thể tiết lộ. Anh chỉ muốn em ngoan ngoãn l.àm t.ình nhân của anh, anh sẽ lo liệu mọi chuyện sau đó.
Nhưng sự thật là Ngân không hề muốn l.àm t.ình nhân của anh ta. Cô là vợ của Thạc, danh chính ngôn thuận, dù không được ông ta cưới xin đàng hoàng nhưng cô cũng đã có một lễ cưới và được ký vào giấy đăng ký kết hôn cùng ông ta. Cô không muốn phản bội chồng mình.
Trước kia bà cô đã dạy, ăn quả nhớ kẻ trồng cây, dù câu đó cũ nhưng cô vẫn luôn coi đó là việc mình nên làm nhất trong cuộc đời này. Cô đã gây ra nhiều tội lỗi, song cô nhất định sẽ không bao giờ quên ơn ai đã giúp đỡ mình.
Ngân đứng dậy, cô nhìn Tuấn bằng một vẻ giễu cợt:
- Tốt nhất anh từ bỏ suy nghĩ đó đi. Tôi không muốn l.àm t.ình nhân nữa. Vả lại, anh dùng việc tôi đến Thiên Đường hay là tôi quyến rũ Huy là chưa đủ đâu. Tôi có những cách để bẻ ngược tình thế lại được dù hơi khổ sở.
- Em đúng là khiến người ta hứng thú.
- Vậy nên lý do tôi đến đây chỉ là để nói với anh rằng trên đời này, không có ai được phép thao túng tôi trừ khi tôi đồng ý.
Ngân rời đi, khi đi ra cửa cô có nhìn thấy xe của Elly đỗ lại. Cô ta bước xuống với một bộ đồ nóng bỏng, nhìn cô đầy hài lòng:
- Ái chà, hoá ra cũng đã thành khách quen rồi.
Ngân đi tới, nói với chị ta:
- Những trò bẩn thỉu này không đáng để tôi đụng một cái móng tay đâu. Vậy nên chỉ có chị mới trở thành khách quen thôi.
Elly trợn mắt khi nghe Ngân nói vậy, nhưng Ngân đã lên xe và rời đi. Cô biết được cuộc sống không dễ dàng, nhưng làm một kẻ xấu xa thì cũng dễ lắm.
Elly nhìn theo chiếc xe, sau đó ngẩng đầu lên. Cô biết ai đang ngắm nhìn.
Cô biết được cuộc sống không dễ dàng, nhưng làm một kẻ xấu xa thì cũng dễ lắm.(Ảnh minh hoạ)
Vừa vào phòng, Elly đã vứt mạnh cái ví cầm tay xuống. Cô uống vội cốc rượu mà Tuấn vừa rót, nói đầy tức giận:
- Con ranh con đó nghĩ mình là ai chứ?
Tuấn ngồi im lặng không nói gì.
- Rõ là lẳng lơ, dâm đãng còn ra vẻ thanh cao. Nó cũng chỉ là một con đàn bà qua tay không biết bao nhiêu thằng rồi ăn may vớ phải một kho vàng thôi.
Tuấn xoay người lại, trầm giọng đáp:
- Cô nghĩ mình cũng có giá lắm sao?
Elly thoáng giật mình, nhưng sau đó lại cười rất nhanh. Cô vội vàng bước đến bóp vai cho Tuấn:
- Em nào dám. Chồng cũ.
Elly là vợ cũ của Tuấn – chuyện này chỉ có vài người biết, vì họ kết hôn và ly hôn quá nhanh. Đó giống như là một hợp đồng hơn. Ngay sau đó, Elly lấy một người đàn ông giàu có khác, tuy không giàu như Thạc nhưng cũng đủ để cho cô ta ăn chơi, mua sắm mỗi ngày. Cùng với đó, hằng ngày Elly đều đem t.iền từ nơi mình kinh doanh đến cho Tuấn.
Đúng, Thiên Đường này chính là của cô ta.
Tuấn gạt tay của Elly ra, anh đứng dậy:
- Cô ấy khiến tôi thấy thú vị đấy. Một người phụ nữ không tệ.
Elly hứ một tiếng:
- Một con nhỏ không biết trên dưới thì có gì mà thú vị.
- Còn hơn cái loại như cô. Suốt ngày chỉ t.iền. Bảo sao mà tôi không ưa được.
- Em k.iếm t.iền cho anh còn gì? Em đang nuôi anh đấy. Anh nên nhớ không có em, anh chẳng là gì đâu.
Tuấn nắm c.hặt t.ay lại nhìn Elly, nhưng cuối cùng anh vẫn nở ra một nụ cười dịu dàng và vuốt tóc cô ta.
- Vậy ai là người ly hôn cô để cô có được cái tên đầu đất hiện tại? Cô yêu tôi đấy Elly. Chúng ta vẫn ngủ với nhau đấy. Hình ảnh của chúng ta, các đoạn clip mà chúng ta đã quay tôi đều có. Chỉ cần tôi búng tay một cái, cô sẽ mất tất cả.
- Đồ khốn nạn!
- Giống nhau thôi.
Elly đành phải ở một nụ cười hoà nhã, cô bước đến chạm tay lên vai của Tuấn và ghé mặt vào đó:
- Chúng ta sống hoà thuận với nhau không được sao?
- Tôi đang cố đây.
Tuấn bỏ ra ngoài, đúng lúc ấy Hùng xuất hiện nơi phía cửa. Anh ta đưa cho anh một số t.iền và nói:
- Đây là t.iền mà chị Ngân đã gửi lại. Chị ấy nói trả phí cho anh hôm nay đã phục vụ chị.
Tuấn nhìn xuống xấp t.iền trên tay Hùng, cười cười cầm lấy. Anh ta quay lại ve vẩy số t.iền cho với Elly:
- Thấy chưa? Cô ta không phải là một con đàn bà sống không biết luật như cô đâu.
Tuấn cười ha hả rồi bỏ đi. Trong lòng anh càng ngày càng nổi lên một ham muốn, đó là có Ngân bằng được. Cô ta đúng là một trò chơi thú vị.
Theo Eva
Tôi ớn lạnh khi thấy ánh mắt chồng mới nhìn con gái riêng của mình
Tôi không thể dùng ngôn từ của mình để miêu tả cái ánh mắt khốn nạn ấy. Đó là cái nhìn thèm khát của một con thú đói chứ không phải của người mà tôi cứ nghĩ là chồng mình, là dượng của con tôi.
Một lần dang dở khiến tôi rất ngại bước chân vào tình yêu với một người đàn ông khác. Nhất là khi tôi còn có một đứa con gái. Chính vì thế, đã bao năm qua, tôi sống một mình, lùi lũi nuôi con mà gạt bỏ biết bao lời tỏ tình.
Ngày còn trẻ, tôi đem lòng yêu một gã trai hàng xóm. Anh ta là người phụ làm mộc, từ ngoài Bắc mới vào. Cái giọng nói là lạ, cái tính khí là lạ của anh ngay lập tức hút hồn một đứa con gái mới lớn như tôi. Thế rồi vì gần nhà, vì những buổi anh ghé sang chơi, vì những ly nước mát, những cử chỉ chăm sóc quan tâm mà tôi ngã vào vòng tay ấy. Kết thúc 5 tháng trời yêu nhau, hò hẹn, tôi đã mang trong mình một mầm sống. Năm ấy tôi chỉ mới 18 t.uổi. Còn anh, ngay khi biết tin thì đã lặn mắt tăm. Tôi chẳng thể nói một lời níu kéo. Họ hàng, bà con ai cũng biết cái thai trong bụng tôi là của anh, nhưng những người tứ xứ tới làm thuê, họ chẳng biết mà tìm giúp. Thậm chí có người khuyên tôi tìm làm gì. Người ta đã bỏ, có tìm cũng vô ích.
Tôi đã từng tổn thương vì mối tình đầu - Ảnh minh họa
Tôi mang thai và sinh con trong sự ê chề, tủi nhục và chỉ trỏ của mọi người. Bố mẹ tôi nhục nhã vì có đứa con gái như tôi. Chị em trách tôi ngu dại. Sinh con xong, khi con đã cứng cáp, tôi đưa con lên thành phố sống. Tôi muốn đi xa khỏi vùng quê của mình, để vừa tránh điều tiếng, vừa là để con tôi lớn lên có thể ngẩng mặt nhìn đời chứ không bị những ánh nhìn soi mói làm cho thương tổn.
Những ngày đầu, tôi ở nhờ nhà người quen. Rồi từ từ, tôi xin việc làm, sau đó một vài năm, tôi tách ra, tự thuê phòng trọ. Căn phòng nhỏ chỉ hai mẹ con sống. Xung quanh nơi tôi ở toàn là công nhân. Họ thắc mắc sao trẻ như tôi đã có con. Nhưng rồi dần dần hiểu chuyện, họ càng giúp đỡ tôi nhiều. Cuộc sống của hai mẹ con vì thế mà dễ thở.
Từ lúc chuyển lên thành phố, công việc làm trong nhà máy nên tôi không đen đúa chút nào, ngược lại ngày càng có phần trắng trẻo hơn. Có nhiều người đàn ông đến làm quen với tôi, nhưng khi biết tôi có con, một số người tự rời bỏ, một số khác tiếp tục đeo bám. Tôi từ chối tất cả, vì tôi sợ yêu đương, sợ bị lừa lọc, và trên hết là vì con tôi là con gái. Một nỗi sợ vô hình khi nghe những câu chuyện giữa dượng và con riêng khiến tôi lo lắng, bất an. Vì thế cứ năm này năm nọ trôi đi, tôi khép lòng mình, không dám để ai bước vào cuộc sống của hai mẹ con.
Đã bao nhiêu năm, tôi không dám mở lòng mình - Ảnh minh họa
Nhưng dù có trốn tránh, tôi cũng không thể thoát khỏi tiếng gọi ái tình. Sau bao nhiêu năm, khi con gái đã lớn, tôi mới gặp được một người đàn ông mà tôi cảm thấy phù hợp. Một người đã từng có một đời vợ, nhưng chưa có con, lại chững chạc, yêu thương cả tôi và con gái. Anh lại có sự nghiệp ổn, tính tình hiền lành. Đó là lần đầu tiên sau rất nhiều năm đằng đẵng, tôi cảm thấy yên tâm, cảm thấy cần sự chở che, bảo bọc.
Tôi đồng ý quen và chung sống với anh khi con gái nói rằng muốn mẹ được hạnh phúc. Câu nói ấy vừa làm tôi cảm động, lại vừa cảm thấy con mình đã lớn thật rồi. Chính vì thế tôi mới mạnh dạn nắm tay anh. Chúng tôi chẳng tổ chức cưới hỏi gì, chỉ đơn giản là cùng nhau về chung một mái nhà, ở cùng nhau.
Nhưng hạnh phúc chẳng tày gang, tôi cứ ngỡ mình sẽ được bù đắp và yêu thương. Cứ nghĩ con mình có thêm một người bố, cứ nghĩ hạnh phúc đã đến rất gần. Nào ngờ một ngày mưa gió, công ty bị hỏng đường điện, nên nhà máy cho nhân công tạm nghỉ một buổi chiều. Tôi háo hức đi chợ sớm, về nhà định nấu ăn cho hai cha con. Có ngờ đâu khi tới nhà, tôi thấy anh đang đứng ở ngoài cửa, lén nhìn vào phòng ngủ của con. Bình thường giờ này anh đang đi làm cơ mà, sao lại có ở nhà vào lúc này? Tôi im lặng quan sát. Từ xa, tôi có thể thấy ánh mắt thèm khát như một con thú mà anh nhìn con gái tôi. Đó không phải ánh mắt của người đàn ông tôi yêu thương, càng không phải ánh mắt của một người mà tôi cứ nghĩ sẽ là người bố tốt. Cái nhìn của anh làm tôi giật mình, lo sợ và hoảng hốt, lòng tôi cuộn lên từng nỗi hoang mang.
Ánh mắt của anh ta khiến tôi rùng mình - Ảnh minh họa
Tôi cố tình tạo ra tiếng động, để anh nghe thấy. Sau đó, tôi bước vào nhà, tỏ vẻ ngạc nhiên khi thấy anh. Còn anh, lúc vừa thấy tôi, anh như kẻ trộm bị phát giác, vừa lúng túng vừa quanh co. Tôi vẫn tỏ ra hết sức bình thường, xếp đồ ra chuẩn bị bữa tối.
Đêm đó, tôi nằm cạnh anh nhưng nỗi ghê tởm trong tôi trào dâng. Tôi bắt đầu vạch ra kế hoạch từ bỏ con người này một cách êm đẹp và tránh anh ta càng xa càng tốt. Tôi gởi con về nhà mẹ ở quê và chia tay anh ta. Phải mất một thời gian tôi mới khiến anh ta chấp nhận việc này.
Giờ đây tôi rất sợ những mối quan hệ với đàn ông. Một người tôi đã từng nghĩ sẽ mang lại hạnh phúc cho mẹ con mình, đàng hoàng tử tế như vậy nhưng rốt cuộc vẫn là kẻ cặn bã. Làm sao tôi dám đến với bất kì người đàn ông nào nữa đây khi mà tôi đã mất lòng tin vào đàn ông rồi?
Theo Báo Phụ Nữ
Chồng đưa người cũ vào nhà nghỉ chỉ để nói chuyện Chẳng ai tin rằng chồng tôi đưa người cũ vào nhà nghỉ chỉ để nói chuyện, tôi cũng không bao giờ tin điều anh nói... Ảnh minh họa Chồng hơn tôi 6 t.uổi, chúng tôi cưới nhau được 4 năm, có một con gái lên 3 t.uổi. Cả tôi và chồng đều đã tốt nghiệp đại học, nhưng không xin được việc làm,...