Người đàn bà đẹp bi thảm vì ‘nghiệp chướng’ giang hồ
Người đàn bà đẹp, giỏi giang của đất Cảng, nổi tiếng nhưng cuối cùng chết vì “ nghiệp chướng” giang hồ. Người đàn bà ấy tên B.T.H., thời điểm này chuẩn bị đến ngày giỗ đầu của bà.
Thời điểm này năm trước, người dân đất Cảng xôn xao về cái chết đầy bí ẩn của B.T.H, người đàn bà đẹp nổi tiếng đất Cảng ở quận Lê Chân. Bà đẹp và có một giọng hát chèo trời phú đến mức đa đoan và ai oán.
Kém Dung “Hà”, đàn chị nổi danh đất Cảng 10 tuổi, bà H. đã quyết theo nghiệp cầm ca để gắn cuộc đời mình với những vui buồn của những tích chèo cổ.
Thế nhưng, sự quyết liệt của tuổi trẻ trong sự nghiệp, cũng không bằng sóng dữ của giang hồ. Sự dữ dội của giang hồ đất Cảng là ở chỗ này. Nó đánh tan mọi chuẩn mực và xoá nhoà cái đẹp đời thường để nhuốm màu liêu trai.
Ngay từ thời thiếu nữ, khi mới bước chân vào học hát chèo, bà H. đã có biệt danh là H. chèo, đúng kiểu biệt danh của giang hồ.
Ngày đó, bà H. đẹp, là hoa khôi của đất Cảng. Nhiều người nói rằng, những năm 80 của thế kỷ trước, nếu chúng ta tổ chức thi hoa hậu, người đẹp, chắc chắn bà H. đạt giải (không là hoa hậu thì “chức” á hậu là điều chắc chắn).
Đẹp, hát hay, bà H. bị nhiều thanh niên giàu có, giang hồ, công tử… đất Cảng tán tỉnh. Người ta quen với hình ảnh nhiều thanh niên đi xe máy thời thượng, đứng trước cổng trường đón H. sau mỗi buổi tan trường.
Ông Đ., người cùng thời, từng học cùng bà H., thừa nhận: “Ngày đó, tôi cũng thích H. nhưng không được. H. bị nhiều người tán tỉnh lắm, trong đó có thanh niên con nhà giàu, con quan chức và giang hồ.
Họ còn tổ chức một cuộc “thi đấu” để lấy lòng người đẹp. Giang hồ đất Cảng những năm 80 đầu 90 của thế kỷ trước nghèo lắm, họ thích tiếng tăm và hoạt động theo kiểu cát cứ để kiếm sống, để thể hiện cái tôi bản năng, chứ không hình thức và hào nhoáng như bây giờ.
Ngày đó, một công tử con quan chức khá lớn ở thành phố chuyên trồng cây si trước cổng trường. Một vị thuyền viên tàu viễn dương trẻ tuổi, đi xe máy đời mới của Đức đến chờ và một giang hồ tên Q. (có danh đất Cảng thời đó) cùng “thi đấu”, cùng giành giật tình cảm của H.
Q. không có nhiều tiền nhưng cái kiểu Chí Phèo của giang hồ làm cho thuyền viên và công tử bị “sức ép” không chịu nổi. Q. bảo nhiều đàn em và cả những tay anh chị ở nơi khác nữa đến tán tỉnh, quấy nhiễu để người đẹp không có thời gian dành cho chàng thuyền viên và công tử con quan chức kia.
“Cuộc đua” đến hồi kết được định đoạt như sau: Công tử con quan chức rút lui vì danh tiếng của cha mẹ, vì “mình con quan, lấy đâu chẳng được gái đẹp, sao phải đâm đầu vào đứa “xướng ca, vô loài” ấy.
Còn lại hai đối thủ là Q. giang hồ và anh thuyền viên giàu có. Q. thừa hiểu, thời điểm đó, “có được” H. cũng không để làm gì, vì chưa “đủ lực” để cung phụng người đẹp như bà hoàng.
Video đang HOT
Sau khi tính toán, Q. liên kết với vài tay anh chị khác, liên tục “quấy” H., đến mức, vị thuyền viên trẻ nghỉ phép 1 tháng mà không thể gặp được người yêu dù chỉ vài phút. Vị thuyền viên cứ đến nhà, đến trường là bị người của Q. gây hấn tới mức tức phải bỏ đi. Q. “đầu tư” vào việc đó là có lý do.
Được mách bảo, vị thuyền viên đã gặp Q. thương lượng, thanh toán cho Q. đủ số tiền thuê giang hồ “thi đấu” và thêm gấp 3 số tiền “đầu tư” với lý do là bồi thường tổn thất danh dự vì mang tiếng bị người đẹp “đá”. Thế mới biết, cái giá và sự ảnh hưởng của giang hồ không hề nhỏ tới đời sống của thiếu nữ đẹp tại đất Cảng.
Sau đó, người đẹp đất Cảng kết hôn cùng vị thuyền viên giàu có. Thời gian đầu, họ sống hạnh phúc. H. đẹp nên được chiều chuộng. Thế nhưng, thời của thuyền viên đã xuống, hết việc, chồng của H. quay ra cờ bạc, nghiện ngập. Cuộc đời người đàn bà đẹp sang một trang mới với những “gắn bó” mới trong chốn giang hồ.
H. dính nghiện ma túy, cờ bạc rồi chết một cách bi thảm. Ảnh minh họa.
Dính nghiện và những ngày tàn phai
Khi bà H. bị đi tù vì liên quan đến chất ma tuý (sử dụng và tàng trữ), người ta bắt đầu thấy “vẻ đẹp mê hồn” của H. chèo phai nhạt đến tàn tạ. Vẫn cái dáng người cân đối, dong dỏng cao, làn da trắng ấy nhưng đôi mắt của bà H. đã thay từ có hồn thành vô hồn…
H. chèo đẹp là thế mà phải làm đủ nghề để sống, trong đó có công việc là bà chủ của một quán bia hơi. Một thời gian, bà H. được chồng và 2 người con đang định cư tại Đức bảo lãnh.
Nhưng, mới chỉ ở vòng đầu của kiểm tra sức khoẻ, bà đã bị loại vì nghiện ma tuý và nhiều bệnh tật khác. Từ đó, bà bỏ bán bia, về sống âm thầm, đơn độc ở trong ngõ nhỏ của quận Lê Chân.
Hàng xóm thì nói rằng: “Bà H. sống kín đáo, ít giao tiếp trò chuyện, chẳng làm gì nhưng vẫn sung túc. Bà thường xuyên vắng nhà rất bí ẩn. Thế nhưng, khi trong xóm có người gặp nạn, ốm đau, bà giúp đỡ nhiệt tình…”.
Theo ông Đ., người hay liên lạc và được bà H. tâm sự nhiều nhất thì, bà H. đang bị nghi ung thư vú. Từ khi không đủ tiêu chuẩn sang đoàn tụ gia đình cùng chồng, con ở bên Đức, bà H. có biểu hiện chán chường, quay lại chốn giang hồ với trò bài bạc, còn có sử dụng ma tuý nữa hay không thì ông Đ. không dám chắc chắn.
Ông Đ. bật mí, bà H. là con bạc khá “sộp” ở nhiều sới. Ngoài là con bạc, cũng có lúc bà là chủ tín dụng đen tại sới. Chính vì thế, giang hồ rất không ưa bà, nhất là giang hồ mới nổi, choai choai. Bề ngoài, chúng gọi bà là “sư tổ bà bà” để bà mất cảnh giác và dễ bề “đâm sau lưng”. Ngoài cờ bạc thì vũ trường, bar cũng là “nơi chốn” mà bà H. thường đi về.
Bà thường đi vũ trường, bar cùng đám giang hồ ở Hà Nội, TP.HCM, Đà Nẵng… chứ ít xuất hiện tại chốn ăn chơi ở Hải Phòng. Ông Đ. kể rằng, bà H. tâm sự với ông là, vào vũ trường, bà bị mê hoặc bởi ánh đèn.
Bà cảm thấy, ánh đèn đó như sân khấu của những năm tuổi trẻ mà mình đã từng theo nghiệp diễn. Thấy bảo, lúc cao hứng, bà con yêu cầu quản lý đuổi “ca sỹ vớ vẩn” xuống, lên sân khấu biểu diễn và nhận được sự cổ vũ nhiệt tình của giới trẻ.
Lý giải về chuyện người đàn bà đẹp nghiện ma tuý, ông Đ. trầm ngâm: “Nghiện là đáng trách rồi nhưng sống với người chồng nghiện ngập, cờ bạc như vậy, lúc trẻ lại không phải làm gì, H. làm sao đủ bản lĩnh tránh xa cám dỗ của ma tuý.
Khi đã ở bước đường cùng, đàn bà đẹp hay xấu đều giống nhau cả thôi. Họ cần sinh tồn. Thế nhưng, người chồng thứ hai của H. thì rất tốt. Chính ông ta cứu 2 đứa con H. ra khỏi cuộc sống nhầy nhụa của cha mẹ. H. đã đi cai nghiện”.
Uẩn khúc với giang hồ “chiếu trên”
Cho đến bây giờ, khi nhắc đến người đàn bà đẹp với cái tên ấn tượng là H. chèo, nhiều người biết chuyện vẫn tiếc nuối. Ông Đ. còn kể cho tôi nghe thêm 2 trường hợp khác, cùng thời với bà H. cũng đẹp, cũng long lanh và cuối cùng cũng nghiện chất ma tuý.
Ba người đẹp này từng là bạn của nhau và đều “theo chồng, bỏ cuộc chơi”. Chồng họ lúc đầu là con nhà danh gia vọng tộc, giàu có. Bản thân người chồng có nghề nghiệp tốt, kiếm ra tiền nhưng vì thích ăn chơi nên họ đã sa cơ, lỡ vận. Họ bị cờ bạc bần cùng hoá, sinh ra tệ nạn xã hội và cuối cùng, kéo cả gia đình vào ngõ cụt.
Thời điểm những người đẹp như bà H. sa chân vào chốn giang hồ, người ta thấy nổi lên những cái tên giang hồ nổi cộm là S., V.A… gì đó. Những cái tên giang hồ nổi danh này đã từng được nhắc đến rất nhiều ở thập niên 80 – 90 của thế kỷ trước.
Một nguồn tin giang hồ khác thì cho rằng, thời hoàng kim của mình và của giang hồ đất Cảng, bà H. từng có mối quan hệ với cả Lâm “già” và Cu Nên.
Theo Đời Sống & Pháp Luật
Phụ nữ đẹp
Nhiều chị em tưởng mình đẹp, rồi luôn nghĩ nhan sắc của mình là tài sản vô giá để đàn ông phải 'bu' theo.
Nhưng chị em nhầm, vì nhan sắc là tài sản hao mòn. Nhân cách mới là thứ để lại mãi mãi.
Nói như vậy không phải chỉ là lý thuyết suông đâu nhé, vì đúng là, con người ta già theo thời gian, cái đẹp dần già hơn, cũ hơn, rồi có những thứ mới mẻ hơn chiếm lĩnh vị trí. Con gái cũng vậy, luôn nghĩ mình đẹp nhưng còn có những người khác đẹp hơn mình, chỉ là ta chưa gặp họ, chưa biết họ mà thôi. Tuổi 20-25 bạn có thể đẹp, nhưng già hơn chút nữa, nhan sắc dần tàn phải, rồi bạn trở thành quý bà, trong khi các cô gái khác mới lớn, cứ gọi là đẹp mơn mởn.
Nói như vậy để chị em biết được, dù là đàn ông hay đàn bà, dù là con gái hay con trai, cũng không nên tận dụng sắc đẹp của mình như một thứ tài sản. Vì tài sản ấy có thể bị hao mòn theo năm tháng. Con gái tự cho mình đẹp là mình có quyền kiêu, chọn đại gia, yêu người giàu. Có nhiều cô nàng còn vì thấy mình xinh mà đề ra tiêu chuẩn rất cao, thậm chí còn coi khinh những người phụ nữ khác xấu hơn mình. Nàng tự cho rằng, mình đẹp mình có quyền và nhất định phải có tiền.
Em đẹp, em có quyền (ảnh minh họa)
Thế nên, tiêu chuẩn chọn người yêu hay chọn chồng của các nàng cũng cực kì khó. Phải là mấy anh nhà giàu, đẹp trai, cao to lại có thể bao cho cuộc sống của nàng sung túc.
Ừ thì đàn ông ai chẳng thích có vợ đẹp, yêu người đẹp nhưng mà cái đẹp hình thức ấy thường không bền. Nếu lạm dụng sắc đẹp quá, sẽ biến nó thành con dao hai lưỡi, thành thứ vũ khí nguy hiểm.
Nhiều người con gái đẹp, tự kiêu và bắt cá mấy tay. Khi các nàng tìm được đấng mày râu của mình, các nàng từng qua tay rất nhiều anh, vì các nàng luôn nghĩ, yêu nhiều sẽ chọn được một người ưng ý. Rồi các nàng chỉ biết moi tiền của họ, rồi lại đá họ và vẫn tự tin rằng, họ phải van nài mình. Với những cô gái đẹp mà không màng tiền nong, ngoan ngoãn thì không nói. Nhưng với những cô nàng, chỉ biết tới đồng tiền, nghĩ người khác háo sắc nên phải tranh thủ moi móc thì xin thưa nhé, không thể có cái gọi là hạnh phúc đâu.
Vì đàn ông họ háo sắc những họ cũng rất tinh tường. Họ chỉ yêu và chơi bời, họ sẽ chẳng chọn các nàng làm vợ. Vì vợ của họ nhất định không thể là người suốt ngày tô son, đánh phấn, váy vóc lụa là, chẳng biết tới nữ công gia chánh. Vợ của họ phải là mấy cô gái đoan trang, hiền thục, nhu mì. Và dù họ có chơi bời thì cũng chẳng xá gì so với túi tiền của họ. Các nàng tưởng có chút quà cáp ấy là cao siêu nhưng với những anh chàng giàu có, nó chỉ là cái móng tay của họ mà thôi...
Một người phụ nữ đẹp chỉ có thể được chồng làm đồ trưng bày, còn người phụ nữ đảm việc nhà mới là người đáng để họ quý trọng và thương yêu suốt đời... (ảnh minh họa)
Mang sắc đẹp ra để chọn chồng, để kiếm tìm hạnh phúc và coi đó là tài sản vô giá, thật không thể nào được. Thứ tài sản ấy rồi có ngày cũng hết, cũng không thể sử dụng được nữa.
Tôi có một người bạn, cô ấy xinh, vòng 1 đẹp, nói chung khuôn mặt như diễn viên Hàn phẫu thuật thẩm mỹ. Phải nó là cô ấy rất sướng khi có biết bao nhiêu anh chàng theo đuổi mà toàn là trai giàu. Chàng nào cũng 'xin chết' khi nhìn thấy cô ấy. Vì thế mà cô ấy kiêu lắm. Tôi có hỏi: "Tại sao mày yêu nhiều thế?" thì cô ấy trả lời, "đàn ông háo sắc, mình có sắc có mất gì đâu. Cho họ tí rồi họ cho mình bao nhiêu thứ, chẳng phải là sướng sao? Mày không thấy gã nào, gã ấy thi nhau mời tao đi ăn, đưa tao đi mua sắm hàng hiệu ấy à. Có như mày đâu, cả đời chỉ biết tới một ông. Chán kinh. Tao là tao cứ thích các ông phải chạy theo tao, chứ đừng hòng tao yêu 1 ông nào nhé!". Sắc đẹp được cô ấy tận dụng làm vũ khí kiếm tiền, nhưng đúng là hiểm họa đầy người. Vì trong số những người đàn ông đó, đa phần là người đã có gia đình. Thử tưởng tượng 1 ngày, vợ của họ phát hiện ra mối quan ệ bất chính ấy, thì hậu quả sẽ thế nào?
Nên, xin cảnh cáo những người phụ nữ đẹp, nếu như bạn chỉ có sắc đẹp là vũ khí, muốn co chồng tốt, muốn giữ chồng, hãy học thêm nữ công gia chánh, công dung ngôn hạnh, để làm vừa lòng chồng mình. Một người phụ nữ đẹp chỉ có thể được chồng làm đồ trưng bày, còn người phụ nữ đảm việc nhà mới là người đáng để họ quý trọng và thương yêu suốt đời...
Theo VNE
Đàn bà đẹp cũng có thời thôi Nhiều chị em tưởng mình đẹp, rồi luôn nghĩ nhan sắc của mình là tài sản vô giá để đàn ông phải 'bu' theo. Nhưng chị em nhầm, vì nhan sắc là tài sản hao mòn. Nhân cách mới là thứ để lại mãi mãi. Nói như vậy không phải chỉ là lý thuyết suông đâu nhé, vì đúng là, con người ta...