Người đã đi rồi, em đừng níu kéo nữa!
Đàn ông đã quay lưng đi thì đàn bà cũng đừng quay đầu lại. Dù mình có từng yêu thế nào, nếu họ đã không lựa chọn mình thì mình cũng đừng xem họ là chọn lựa duy nhất.
Bạn tôi từng có cuộc hôn nhân hạnh phúc trong 2 năm, sau khi yêu nhau 3 năm dài. Đến năm thứ 3 là vợ chồng, một lần cả hai cãi nhau rất lớn, chồng bạn không về nhà suốt 3 tháng. Đến khi anh ta trở về thì cũng là lúc bạn biết sự xuất hiện của người phụ nữ khác cùng một đứa trẻ là con của chồng bạn. Chồng bạn đòi ly hôn, vì anh ta muốn cho mẹ con người phụ nữ kia danh phận rõ ràng. Còn cuộc hôn nhân của bạn, anh ta cho là đã chết…
Chưa một lần tôi nghĩ đó sẽ là cái kết cho cuộc tình 5 năm dài đó. Khi chỉ vì một lần cãi vả, người đàn ông bạn tôi yêu lại tìm đến người phụ nữ khác. Khi một người hạnh phúc bên một người khác, còn một người lại như bị bội bạc dối lừa…
Nhưng khác với những gì tôi nghĩ, rằng bạn sẽ khóc lóc câm hận, bạn chỉ nói một câu, buông rồi. Và trong suốt 2 năm sau đó, bạn chưa một lần nhắc về chuyện cũ. Như bạn đã quên, như cuộc hôn nhân kia trôi nhẹ nhàng qua cuộc sống của bạn. Bạn vẫn gặp chúng tôi, chuyện trò vui vẻ, nhưng chưa bao giờ nhắc về chuyện cũ. Bạn vẫn yêu đời, nhưng chưa một lần yêu ai khác. Chúng tôi từng nghĩ, chắc vì bạn cần tự do sau những tháng ngày dốc cạn lòng để yêu thương, sau một lần tuyệt vọng từ nỗi đau phản bội.
Chúng tôi từng nghĩ, chắc vì bạn cần tự do sau những tháng ngày dốc cạn lòng để yêu thương, sau một lần đau đớn từ nỗi đau phản bội – Ảnh minh họa: Internet
Cho đến một hôm, chúng tôi có một buổi tiệc nhỏ cuối tuần tại nhà bạn. Bạn uống quá chén, bắt đầu ngà ngà hơi say. Bỗng dưng nhớ ra điều gì, bạn giật mình, bắt đầu tìm kiếm điên loạn một món đồ. Bạn im lìm lục tung mọi thứ trong nhà. Cho đến khi trên tay bạn là một chiếc điện thoại cũ kĩ, bạn bắt đầu khóc. Như nước mắt suốt 2 năm qua một lần tuôn trào không dứt, trong hơi say ngà ngà, trong những dòng ký ức mà chắc mỗi đêm bạn đều chưa từng quên…
Đó là chiếc điện thoại 2 năm trước lưu giữ hết những tin nhắn và hình ảnh về người chồng cũ. Thậm chí trong chiếc điện thoại kia còn chiếc sim cũ mà bạn từng nói đã vứt đi để đổi số, như đổi một cuộc sống mới. Và như chỉ cần mất nó đi, bạn sẽ đánh mất hết mọi thứ. Bạn nghèn nghẹn hỏi vì sao anh ta rời bỏ bạn, vì sao có thể vì một trận cãi vã đã đi tìm người phụ nữ khác. Bạn nói nếu bạn cũng có con, chắc sẽ níu kéo được chồng không?
Video đang HOT
Bạn kể trong nước mắt những ký ức chưa từng quên, kể về tình yêu bạn luôn nhớ. Đau lòng mà day dứt, xót xa mà khổ đau, như bia rượu lột trần chiếc mặt nạ bao năm bạn mang…
Đau lòng mà day dứt, xót xa mà khổ đau, như bia rượu lột trần chiếc mặt nạ bao năm bạn mang… – Ảnh minh họa: Internet
Dáng bạn đau thương đến nhường nào, những kỷ niệm bạn kể đau lòng ra sao, tôi biết chứ. Nhưng tôi chỉ muốn khi bạn đủ tỉnh táo có thể hỏi bạn, rốt cuộc bạn tiếc điều gì khi cuộc hôn nhân gần 3 năm với người ta không qua nổi một lần cãi vã với bạn, không bằng một người mới quen mấy ngày? Bạn tiếc 3 năm quá quen thuộc không thể rời bỏ? Hay bạn dằn vặt mình rằng người phụ nữ anh ta chọn không phải là bạn mà là người khác? Hay bạn không buông nổi ký ức chỉ còn mình bạn giữ, còn người ta thì đã quên từ lâu?
Để rồi hôm nay, khi người ta đã quay lưng đi rồi, bạn vẫn dõi theo suốt 2 năm qua. Để rồi đến tận bây giờ, họ đã hạnh phúc, còn bạn vẫn vẫy vùng trong cái hố bất hạnh chính bạn tạo ra. Vậy thì đến chừng nào bạn mới thôi một mình ở nơi ký ức đau buồn, bao giờ bạn mới biết mình phải quay đầu mà đi tiếp con đường phía trước? Người ta bội bạc bạn, người ta còn có thể hạnh phúc, vậy cớ gì bạn phải khổ đau mải miết?
Bạn chưa quên, và một lần cũng chưa từng buông. Vì nếu quên, bạn đã không nhớ lâu như thế. Vì nếu buông thì bạn còn gì để trách móc và hận thù?
Bạn chưa quên, và một lần cũng chưa từng buông – Ảnh minh họa: Internet
Đàn bà luôn như thế, khi yêu chính là một lần nghe, cả đời khắc ghi. Ngay cả khi đó chỉ là những lời trót lưỡi đầu môi, là những gì đàn ông khi yêu chỉ thích nói chứ chưa từng nhớ lâu. Cứ vậy mà dung nạp những lời ngọt ngào, rằng anh sẽ chỉ yêu mình em, anh chỉ có mình em. Để đến khi niềm tin đó bị một người phụ nữ khác cướp đi, lại dằn vặt mình mãi một câu, vì sao lại không là mình? Nhưng làm gì có câu trả lời nào rõ ràng cho chuyện yêu đương ở đời. Huống hồ, mình hỏi làm gì một người đã hết tình với mình. Hết tình chính là chỉ còn lại vô tâm và tàn nhẫn, mình níu kéo được gì?
Thay vì vậy, khi đàn bà bị phản bội, đừng hỏi tại sao làm gì, cứ nói với người đàn ông kia một câu: “Anh không còn xứng đáng!”. Vì có đáng không khi vẫn nhớ về một kẻ vì ham mê thể xác phút chốc mà mất hết nghĩa tình? Có đáng không khi mình chỉ là một sự lựa chọn không còn phù hợp với họ. Và có đáng không khi mình có thể sống hạnh phúc hơn là dằn vặt thù hận suốt bao tháng ngày?
Không đáng đâu, muôn đời cũng không đáng. Đàn ông đã quay lưng đi thì đàn bà cũng đừng quay đầu lại. Dù mình có từng yêu thế nào, nếu họ đã không lựa chọn mình thì mình cũng đừng xem họ là chọn lựa duy nhất. Hãy hiểu, đau lòng luôn có thể giết chết lòng dạ và cuộc sống của đàn bà. Đừng biến nó trở thành một cơn sóng thần bền bĩ theo tháng năm, thanh xuân của mình sao đủ sức chóng chọi?
Đừng quay đầu nhìn về bóng lưng hạnh phúc của người ta nữa. Dù là người đàn ông kia từng là của mình, là gì từng quan trọng hơn mọi điều cũng không còn quan trọng nữa. Mình vẫn phải đau lòng mà đi, tổn thương mà bước tiếp. Có như vậy mình mới có thể hạnh phúc, đàn bà ơi!
Theo Guu
Bạn trai 7 năm đòi chia tay chỉ vì tôi làm ra nhiều tiền hơn
Em làm ra nhiều tiền, như thế anh nhục lắm. Hoặc là em nghỉ việc, hoặc là mình chia tay
Cuối cùng thì cuộc tình 7 năm của tôi cũng tan vỡ. Đi đâu ai cũng hỏi khiến tôi khổ tâm vô cùng. Mọi người nghi ngờ đủ mọi lí do. Người thì bảo có khi tôi bị "đá", người lại đoán vì tôi giờ đi làm có nhiều tiền, chê bạn trai, rồi cặp kè với người nọ người kia... nên mới dẫn tới chia tay. Còn tôi chỉ biết im lặng. Với tôi, phải dừng lại cuộc tình này đã là một sự đau đớn và quá nhiều tổn thương rồi. Tôi không muốn mọi người lại tiếp tục bàn thêm về nó nữa.
Ở tuổi 28, tôi lại bắt đầu một hành trình mới. Tôi hoang mang lắm. Nhìn bố mẹ mong ngóng tôi sớm yên bề gia thất, tôi lại càng lo lắng và thương họ. Lẽ ra, ở tuổi này, tôi phải có một tổ ấm cho riêng mình, con cái đề huề rồi mới phải. Vậy mà giờ đây tôi lại bị bạn trai bỏ, lại một thân một mình và chẳng biết đến bao giờ mới có thể yêu thêm được nữa. Cuộc đời tôi rồi sẽ đi về đâu khi mà ai cũng biết tôi và anh là một cặp, giờ lại chia tay.
Tôi với anh yêu nhau lúc tôi vừa tròn 20 tuổi. Ngần ấy thời gian, hai đứa chúng tôi bên nhau. Chúng tôi cùng quê, cách nhau có vài km thôi. Sau khi đỗ Đại học, lên thành phố, chúng tôi mới bắt đầu yêu nhau. Bố mẹ chúng tôi ủng hộ hai đứa lắm, suốt ngày điện thoại lên động viên cố gắng học tập, lập nghiệp nơi thành phố cho đỡ khổ.
Cách đây khoảng 3 năm, là khi tôi và anh đều đã bắt đầu ra đi làm, tôi đã đề nghị anh cưới. Tuy nhiên, lúc đó anh bảo từ từ. Anh muốn chúng tôi cố gắng lao vào làm ăn, dành dụm tiện, mua lấy căn chung cư dù là trả góp cũng được. Anh muốn phải ổn định một chút về kinh tế thì mới kết hôn, sinh con, cho đỡ khổ. Tôi cũng đồng ý chờ đợi. Vì tôi tin tưởng anh.
Những năm sau đó, hai đứa tôi cố gắng làm việc. Công việc của anh cũng tàm tạm, của tôi cũng thế. Nhưng cứ như vậy thì khôn gbieets đến bao giờ mới dư giả một chút để mà mua nhà. Chính vì muốn đẩy nhanh việc đó nên tôi lao vào làm cật lực. Kết quả, sau 2 năm cố gắng, tôi được cất nhắc lên vị trí trưởng phòng - một tin quá vui mừng với tôi.
Ở vị trí đó, tất nhiên tôi có thu nhập cao hơn hẳn. Còn chưa kịp vui mừng với suy nghĩ sẽ dành dụm được tiền, giúp đỡ bạn trai mình, tích cóp mua lấy cái nhà rồi hai đứa cưới nhau, thì sau 4 tháng, anh đòi chia tay tôi chỉ vì lí do này.
Hôm đó, anh gọi điện cho tôi hẹn gặp. Linh tính đã khiến tôi cảm thấy có gì đó hơi bất thường. Buổi tối, tôi đi gặp anh. Anh đòi chia tay. Tôi gặng hỏi mãi anh mới chịu nói lí do là vì... "Bây giờ em có chức tước, lắm tiền, anh không quen được cảnh vợ sẽ hơn mình. Quan điểm của anh là vậy. Đàn bà thì phải ở phía sau chồng. Em kiếm được nhiều tiền thế, anh không muốn thua kém vợ. Hoặc là em nghỉ việc, hoặc là mình chia tay".
Tôi thật không tin nổi cái lí do kì quặc đó. Anh là thanh niên thời đại mới rồi mà còn nặng nề cái tư tưởng như vậy. Nhưng anh khăng khăng làm thế và không thay đổi. Cuối cùng, tôi quyết định chia tay dù tôi cũng rất sợ và lo cho tương lai của mình. Tôi không còn trẻ nữa, lại chia tay ở thời điểm này sẽ nhiều cái dang dở. Nhưng tôi làm gì còn lựa chọn, tôi không thể nào bỏ công việc mà tôi phải phấn đấu mãi mới có được. Quan trọng hơn cả là, một người đàn ông ích kỉ như vậy, không bao giờ muốn vợ hơn mình thì làm sao có thể chung sống cả đời?
Theo 2sao
Thanh xuân của phụ nữ, trái tim không thể tránh khỏi vài ba lần tan vỡ Để đến được với hạnh phúc, thanh xuân của người phụ nữ không thể không gặp vài người khiến cho trái tim đôi lần vỡ tan. ảnh minh họa Những năm tháng thanh xuân của người con gái chẳng thể nào tránh được gặp phải một số kiểu người. Ta gặp phải người khiến chúng ta đau lòng bao nhiêu lần mà ta...