Người cũ đòi quay lại dù biết tôi đang hạnh phúc với chồng
Thời gian mới đây, anh bắt đầu liên lạc lại, nói không thể quên tôi dù đã lấy vợ.
ảnh minh họa
Tôi là giáo viên, sau khi ra trường tôi chia tay tình đầu. Tình đầu của tôi là con trai duy nhất trong gia đình có 2 chị em, đẹp trai, được ba mẹ cưng chiều, hơi ngạo mạn. Tôi không có gì nổi bật, nhà nghèo nên đi học đại học rất giản dị, ít nói, không hiểu sao anh lại thích và đeo đuổi tôi. Chúng tôi thành đôi và bên nhau suốt thời gian học.
Ra trường, không có việc làm, anh lại thuộc dạng công tử nên không chịu khó, trẻ con nên cuối cùng tôi quyết định vào Nam xin việc trong khi anh không muốn rời xa gia đình.
Rồi anh cũng theo tôi vào, nhưng tính cách của anh không chịu khó, giữa chúng tôi rạn nứt tình cảm và tôi quyết định chia tay dù anh tìm mọi cách níu kéo.
Thời gian đầu, anh phá tôi đủ mọi cách để mong quay lại nhưng tôi kiên quyết từ chối. Rồi mọi thứ cũng nguôi ngoai, anh dần hiểu ra và bắt đầu thay đổi: biết nghĩ, chịu khó và quyết định tự mình đi xin việc.
Video đang HOT
Anh từng nói, nhờ tôi dứt khoát chia tay mà anh đã nhận ra nhiều điều, biết cố gắng hơn. Sau 2 năm, anh xin tôi cho cơ hội nhưng thực sự lúc này tôi chỉ xem anh như một người bạn.
Một năm sau, tôi kết hôn với người cùng trường, hết mực yêu thương tôi và chín chắn. Ở bên chồng, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Sau một năm, người cũ của tôi cũng kết hôn.
Thời gian mới đây, anh bắt đầu liên lạc lại, nói không thể quên tôi dù đã lấy vợ, muốn gặp, muốn được quay về như ngày xưa dù tôi đã thẳng thắn từ chối. Anh nhắn tin, gọi điện, thậm chí lập mail của riêng 2 đứa để viết, nhắn tin. Tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Mong mọi người chia sẻ.
Theo Phununews
Chết sững với những gì đọc được trong điện thoại của con chồng
Tôi luôn tự nhắc mình sẽ phải yêu thương đứa trẻ này, coi nó như con ruột. Tôi hy vọng rằng, tuy không sinh nó ra, nhưng nếu tôi hết mực yêu thương, thì rồi nó cũng sẽ hiểu và đón nhận tình cảm của tôi. Nhưng sự thật lại khiến tôi sững sờ...
Tôi gặp anh, người từng có một đời vợ và đã một đứa con trai riêng. Anh không giấu tôi về sự đổ vỡ của mình. Tôi tôn trọng và cảm kích anh, vì như vậy tôi sẽ không hụt hẫng nếu một ngày nào đó phải biết sự thật từ một người khác. Tuy nhiên, việc đứa con riêng cũng là một rào cản không hề dễ với tôi. Vậy nên, trước khi đi đến hôn nhân, anh nói với tôi rằng sau đám cưới, chúng tôi sẽ không phải có trách nhiệm với đứa trẻ, vì hiện giờ mẹ nó đang, và sẽ đảm nhiệm việc nuôi con. Tôi chấp thuận điều ấy và chúng tôi kết hôn.
Năm sau đó, chúng tôi có con. Tôi sống yên ấm trong gia đình nhỏ của mình. Cho tới khi con gái tôi được một tuổi thì người vợ cũ của anh đem đứa con trai trả lại cho nhà chồng tôi với lý do cô ấy đã tìm thấy hạnh phúc mới và muốn lập gia đình với một người đàn ông khác. Không thể mang con theo, mà cũng chẳng còn cách nào khác nên cô ấy đành "nhường" quyền nuôi đứa con trai cho chúng tôi. Dù không đồng tình với cách giải quyết của vợ cũ của anh, nhưng cũng không thể để đứa trẻ bơ vơ, cộng thêm bố mẹ chồng tôi rất quý đứa cháu nội thiệt thòi này nên chúng tôi chấp nhận nuôi đứa con trai khi ấy vừa lên 10 của anh.
Mọi chuyện cũng bắt đầu nảy sinh từ đây. Hiểu được nỗi đau một đứa trẻ phải chứng kiến cảnh bố mẹ ly tán, nay sống mẹ, mai sống bố, tôi luôn tự nhắc mình sẽ phải yêu thương đứa trẻ này, coi nó như con ruột. Tôi hy vọng rằng, tuy không sinh nó ra nhưng nếu hết mực yêu thương, thì rồi nó cũng sẽ hiểu và đón nhận tình cảm của tôi.
Dù là con riêng của chồng, nhưng tôi cố gắng không đối xử phân biệt giữa thằng bé với đứa con gái tôi dứt ruột đẻ ra. Nếu tôi mua quần áo cho con gái, tôi cũng sẽ mua cho cả con chồng. Nếu cho con gái tôi đi chơi, thì cũng không có lý do gì tôi để thằng bé ở nhà một mình. Nếu con gái có quà sinh nhật, tôi cũng quên quà sinh nhật cho con trai anh. Thậm chí, đi đâu, gặp ai không biết cụ thể hoàn cảnh của gia đình tôi thế nào, tôi cũng vẫn nói đó là con trai của mình. Họ hàng bên ngoại phía nhà tôi cũng luôn coi thằng bé như con cháu trong nhà, cũng như tôi, không đối xử khác biệt gì so với những đứa cháu máu mủ ruột già khác. Tôi thầm cảm ơn sự chấp thuận của họ hàng đã giúp tôi vững tin trong công cuộc nuôi dạy thằng bé.
Tôi luôn cố gắng yêu thương thằng bé không phải con đẻ của mình. Ảnh minh họa
Thế nhưng, do không nuôi dạy đứa trẻ từ tấm bé, nên nhiều tính cách của nó đã được định hình từ trước. Khi ở với chúng tôi, có nhiều nết sinh hoạt của đứa trẻ khiến tôi phải thường xuyên nhắc nhở như đồ đạc vứt bừa bãi, hay quên, gặp người lớn không chào, hỏi thì lầm lì không nói... Tôi không trách đứa trẻ, vì có lẽ sự thiếu hụt tình yêu thương của bố từ bé đã khiến mẹ nó chiều chuộng và ưu ái nó hơn. Tôi vẫn nhắc nhở thằng bé. Đôi khi phải nhắc đi nhắc lại tôi cũng có mắng và bực mình với nó. Không phải vì nó là con riêng của chồng, mà nếu người làm sai là chồng, hay là con đẻ của tôi thì tôi cũng sẽ nói như vậy. Tôi vốn là người thẳng tính và không để bụng. Nhưng kể từ khi thằng bé về nhà, con gái tôi hư có thể tôi đánh, nhưng đặc biệt với nó, tôi không bao giờ động chạm một roi.
Đến cuối năm thằng bé học lớp 5, nó thực sự ham chơi và không chú tâm vào việc học. Chồng tôi chỉ mải đi làm, nên cũng ít quan tâm đến chuyện chăm sóc và học hành của thằng bé. Cho đến một lần, nó ham chơi điện tử và lấy trộm tiền của bà nội để trong tủ và đi chơi game. Đến khi phát hiện, bị bố đánh và ông bà nội mắng nhiếc không tiếc lời, tôi là người đã đứng ra bảo vệ nó. Tôi nhận việc không làm tròn trách nhiệm dạy dỗ của người mẹ, và xin ông bà tha thứ cũng như hứa sẽ cố gắng dành thời gian bảo ban nó để không tái phạm lỗi lầm.
Sau vụ việc ấy, tôi cảm thấy thằng bé có vẻ cảm kích tôi. Nó cũng hứa với tôi sẽ cố gắng nghe lời và không lặp lại những sai lầm ấy nữa. Tôi càng tin chắc mình đã hành động đúng, dù vấp phải sự chỉ trích của bố mẹ chồng đã bao che cho nó.
Thế nhưng, một hôm tôi xem máy điện thoại riêng của thằng bé (chiếc điện thoại chỉ có chức năng nghe, gọi, nhắn tin để tiện liên lạc khi nó đi học) thì tôi mới chết sững. Nội dung viết như kiểu nhật ký chứ không gửi đến ai, nó viết rằng: "Trên đời này mình ghét nhất là mẹ N. Mẹ không yêu thương gì mình mà chỉ muốn hành hạ mình. Nếu được, mình chỉ muốn về với mẹ G. và ở với ông bà ngoại."
Giờ thì trả nó về cho mẹ cũng không được, mà tiếp tục nuôi đứa con không cùng dòng máu này tôi cũng cảm thấy rất mệt mỏi. Ảnh minh họa.
Vậy là, sau tất cả những cố gắng của tôi làm mọi điều cho thằng bé, nó không hề cảm kích như tôi tưởng. Nó không hề nhận ra tình cảm mà tôi dành cho nó. Lúc nào nó cũng coi tôi như bà dì ghẻ độc ác. Những cử chỉ tốt mà tôi dành cho nó, nó chỉ coi như bình thường. Còn việc tôi nhắc nhở hay có lúc mắng nó thì nó khắc cốt ghi tâm. Mãi mãi nó chỉ bằng mặt với tôi chứ không bằng lòng.
Sự thật ấy như dội một gáo nước lạnh vào mọi nỗ lực bù đắp của tôi với thằng bé. Giờ thì trả nó về cho mẹ cũng không được, mà tiếp tục nuôi đứa con không cùng dòng máu này tôi cũng cảm thấy rất mệt mỏi. Tôi càng không thể giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra được. Tôi biết phải làm gì với nó đây?
Theo Vietnamnet
Đưa con về quê 4 tháng quay lại thì thấy người đàn bà khác thay mình làm vợ... Thao băm chăt môi cô lây hêt dung khi cuôi cung đê đây canh cưa đo ra đê rôi quy nga khi trươc măt minh la canh tương 2 ngươi đang quăn quai quân lây nhau. Ảnh minh họa Sau 4 năm hoc đai hoc ơ thanh phô, 1 cô gai ơ tinh le chăm chi hoc gioi như Thao đa xin đươc...