“Người cũ của anh ‘ngon’ hơn em nhiều!”
Nghe anh nói câu ấy mà tôi rụng rời chân tay. Vì cái ngôn từ anh dùng, cái giọng điệu anh nói không giống một người con trai tử tế mà tôi từng quen.
Nhìn ánh mắt anh, cái nhìn của anh khi anh ôm ấp, vuốt ve tôi, tôi cảm thấy như mình đang bị lừa, mình là một cô gái ngu ngốc.
Tình yêu của tôi đến với anh thật nhanh và có chút vội vàng. Anh là một chàng trai đẹp, ăn nói mồm mép lại mang cái mác công an, nên tôi thích anh ngay từ lần đầu nhìn thấy. Căn bản, anh đồng hương với tôi nên khi gặp nhau ở xóm trọ, tôi thấy anh có thể làm bạn, yên tâm hơn khi nói chuyện cùng anh. Thấy tôi thân thiện, anh có vẻ cũng hài lòng vui vẻ, và cũng hay bắt chuyện cùng tôi. Vì ở chung xóm nên thi thoảng đi ăn cơm hay đi ăn đêm, uống nước, anh thường rủ tôi ra đầu ngõ gần nhà. Hai chúng tôi nói chuyện thoải mái vui vẻ với nhau.
Lâu dần, tình cảm ấy nảy sinh thành tình yêu. Nhưng có lẽ, chỉ có tôi là người yêu anh, còn anh cứ nhạt nhòa, chỉ coi tôi như người bạn hoặc là anh đang muốn lợi dụng tôi. Nhưng khi đó, tôi chưa đủ tỉnh táo để nhận ra điều đó. Tôi cứ mê muội, si mê anh, làm mọi việc vì anh, ngay cả chuyện anh sai tôi đi mua bánh, mua gạo, hay mua bất cứ thứ gì, kể cả thuốc lá cho anh, tôi cũng sẵn lòng và không bao giờ nhận lại một đồng tiền nào. Thi thoảng, anh hay lợi dụng tôi đón đưa anh đi làm khi anh không có xe. Nói lợi dụng thì có vẻ nặng lời, nhưng đúng là như vậy, mãi sau này khi xâu chuỗi lại các sự kiện, tôi mới nhận ra điều đó.
Lâu dần, tình cảm ấy nảy sinh thành tình yêu. Nhưng có lẽ, chỉ có tôi là người yêu anh, còn anh cứ nhạt nhòa, chỉ coi tôi như người bạn hoặc là anh đang muốn lợi dụng tôi. (ảnh minh họa)
Tôi đi làm, không có nhiều tiền nhưng lại cứ hay thích tranh trả tiền khi đi cùng nhau. Anh cũng vẫn để tôi trả và ít khi chủ động rút ví ra. Vì yêu anh nên ngày đó, tôi nào có nghĩ, chuyện đó là không nên với một người đàn ông, vả lại tôi luôn tình nguyện làm những chuyện &’ngược đời’ như vậy, chỉ vì tôi yêu anh.
Có lẽ, tình yêu với anh đã khiến tôi mê muội. Anh hay đi làm về muộn, còn tôi thì hay đợi anh ở nhà để đi ăn. Có những hôm đói lắm, tôi vẫn nhịn để chờ anh. Anh thì không nghĩ chuyện đó là quan trọng vì dường như, anh chỉ thích tôi chứ chưa yêu. Tình cảm anh dành cho tôi khi đậm khi nhạt khiến tôi không thể nào nhận ra, đó có phải là tình yêu thực sự hay không?
Được tôi chăm sóc và quan tâm tận tình, cuối cùng, anh đã ngỏ lời với tôi. Có lẽ, các bạn không thể tưởng tượng được giây phút ấy tôi hạnh phúc như thế nào. Tôi nghĩ, mình phải hét lên cho tất cả mọi người biết rằng anh đã tỏ tình tình với tôi. Nhưng cũng từ ngày đó, anh bắt đầu tỏ ra gần gũi với tôi hơn.
Video đang HOT
Anh hay gọi tôi xuống phòng mỗi khi tối muộn, anh bảo tôi ở lại với anh, ngủ với anh rồi mai lên sớm. Tôi vì ngại bị dị nghị nên đã không làm thế, mặc cho anh níu kéo tôi vẫn từ chối. Vì tôi sợ, nếu ngủ cùng anh, chuyện gì đó sẽ xảy ra, tôi sẽ không giữ được mình. Rồi hàng xóm sẽ nói sao về chúng tôi. Vậy mà anh dỗi, anh giận tôi bao ngày không buồn nói chuyện. Tôi cứ nhắn tin anh cũng không trả lời, gọi điện anh cũng không bắt máy. Chỉ khi tôi đợi anh ở trước cửa, gặp mặt anh trực tiếp, anh mới chịu nói chuyện với tôi.
Và sau lần ấy, tôi cũng không dám làm căng nữa, tôi chiều theo ý anh, ở lại cùng anh trong phòng. Chúng tôi đã có nhiều lần như vậy, gần gũi nhau nhưng tôi nhất định không cho anh làm gì mình. Nhưng đúng là, có giữ mãi cũng khó giữ được ngọn lửa đang bùng cháy trong anh, nhất là khi lại có không gian riêng như vậy. Tôi đã trao thân cho anh, và anh cũng chính là người đầu tiên của tôi.
Thấy tôi còn trong trắng, anh có vẻ mừng lắm, anh ôm tôi thật chặt và nói tôi là người con gái ngoan ngoãn, chắc chắn sẽ là vợ của anh sau này. Vì anh sẽ chọn tôi, chọn người yêu ngoan như tôi.
Và sau lần ấy, tôi cũng không dám làm căng nữa, tôi chiều theo ý anh, ở lại cùng anh trong phòng. (ảnh minh họa)
Tôi tin điều đó và lấy làm hạnh phúc lắm, lúc nào tôi cũng tự hào về anh, tự hào vì có người yêu như anh. Nhưng, lâu dần, tình cảm nó cũng nhạt. Mọi thứ cứ trôi đi, anh gần gũi tôi nhiều thì cũng đâm ra chán. Có khi anh chê tôi vòng 1 nhỏ, có khi anh chê tôi vòng 2 lép. Ban đầu, cứ tưởng anh nói đùa, nhưng khi giọng anh nghiêm nghị, ánh mắt anh nhìn tôi chằm chằm có chút Sở Khanh thì anh nói: “Người cũ của anh ngon hơn em nhiều!”. Nghe tới câu này, tôi như bừng tỉnh.
Suốt thời gian dài anh gần gũi tôi, hết lần này đến lần khác anh chê tôi, tôi coi đó là lời nói đùa. Nhưng khi anh nói ra những lời lẽ đó, tôi thực sự cảm thấy không ổn chút nào, tôi nghĩ, anh thực sự là một gã chỉ lợi dụng tôi, ham chuyện ấy. Tôi nghi ngờ nên thử lòng anh bằng việc, nói anh đưa tôi về ra mắt bố mẹ. Anh ỡm ờ, không dám trả lời. Nếu như anh đồng ý, tôi có thể cho qua mọi chuyện nhưng đằng này, anh nhất định không chấp nhận, anh bảo tôi, anh chưa nghĩ tới chuyện đó, cứ yêu nhau đã rồi từ từ tính. Khi nào gần cưới nhau thì hãy đưa về ra mắt hai gia đình.
Nghe anh nói vậy tôi càng tỉnh táo hơn. Tôi biết, đây chính là chiêu bài của những gã Sở Khanh, chỉ muốn lợi dụng thân xác của phụ nữ mà thôi. Thật may, sau đó tôi có gặp một anh bạn của anh, vì chơi thân với anh nên anh ta hiểu hết mọi chuyện. Tôi cũng không hiểu sao anh ấy lại rất quý tôi, có lẽ do tôi nhìn hiền và dễ mến. Thế nên, anh đã nói với tôi tất cả rằng, bạn anh, tức là người yêu tôi, chỉ lợi dụng tôi mà thôi chứ anh ta có người yêu ở quê, hai bên gia đình đã quen biết đi lại rồi và chuẩn bị sang năm thì cưới. Cô ấy là con của một quan chức ở thành phố.
Nghe anh ấy nói mà tôi choáng váng. Thảo nào, người như anh tại sao lại yêu tôi, anh có công việc tốt, đẹp trai, lại hay lợi dụng tiền bạc của phụ nữ, tất nhiên anh nên chọn một cô tiểu thư con nhà giàu. Đằng này, anh lại chọn tôi là sao. Tôi quá sốc, đau khổ và mệt mỏi. Nghĩ lại ngày mình đã trao thân cho anh, thực sự giờ tôi không dám đối diện. Liệu tôi có thể còn cơ hội để tiếp tục đến với người sau? Sao ông trời lại bất công với tôi như vậy, yêu là có tội sao?
Theo VNE
Anh không chịu cưới dù đã ép tôi trao thân
Chuyện trao đi trinh tiết không có gì là lạ nữa, và dù đã mất đi sự trong trắng của người con gái thì việc lấy chồng cũng không phải là khó.
Nói ra chuyện này nhiều người sẽ bảo tôi là quan trọng quá vấn đề. Vì bây giờ tình yêu không như trước, người ta cũng đã thoáng và dễ hơn trong chuyện quan hệ trước hôn nhân. Chuyện trao đi trinh tiết không có gì là lạ nữa, và dù đã mất đi sự trong trắng của người con gái thì việc lấy chồng cũng không phải là khó. Đàn ông bây giờ cũng không quá coi trọng chuyện đó rồi.
Nhưng với tôi thì khác, tôi luôn giữ phương châm sống của mình. Nhất định là không quan hệ nếu như chưa tính chuyện cưới xin. Thế nên khi bị anh lừa dối, mất đi &'cái ngàn vàng' của mình, tâm trạng tôi rất rối, tôi không biết nên làm thế nào và phải tiếp tục sống ra sao.
Ngày đó, chúng tôi yêu nhau được 3 năm, suốt thời gian ấy tôi và anh đã trải qua bao kỉ niệm mặn nồng. Chúng tôi là một đôi hạnh phúc, ai nhìn vào cũng phải ngưỡng mộ. Nhiều người luôn tục hỏi tôi, bao giờ cưới hay là đã có bầu chưa. Tôi cười vì thấy họ hỏi lạ, chưa cưới thì làm sao có bầu. Ngay tới ngủ với nhau chúng tôi còn chưa từng thì bầu bí làm sao.
Ngày đó, chúng tôi yêu nhau được 3 năm, suốt thời gian ấy tôi và anh đã trải qua bao kỉ niệm mặn nồng. (ảnh minh họa)
Biết tôi là cô gái ngoan ngoãn nên anh cũng tôn trọng tôi khi nhiều lần anh muốn tôi vào nhà nghỉ nhưng tôi không đồng ý. Ép người yêu cũng không được, anh đâm ra buồn và chán. Anh bảo, yêu nhua 3 năm mà tôi vẫn chưa tin anh thì anh làm mọi việc thật uổng. Anh nói, nếu như anh thực sự không nghiêm chỉnh với tôi thì tình yêu không bao giờ kéo dài được tới tận bây giờ. Tôi hỏi anh về chuyện cưới xin thì anh nói, "yêu nhau còn chưa tin nhau thì cưới xin cái nỗi gì?".
Đúng là, con người ta yêu nhau cũng cần gần gũi về thể xác, nhất là trong xã hội hiện nay. Nhiều khi tôi cũng thấy mình cứng nhắc nhưng chỉ sợ, trao thân cho anh rồi thì lại có bầu, rồi mọi chuyện còn phức tạp hơn.
3 năm qua, bảo anh chưa làm gì được tôi, bạn bè anh nhiều người cười nhạo anh. Anh có vẻ như cũng mất sĩ diện vì tại sao, thời gian dài như thế mà chúng tôi vẫn chưa thể gần gũi. Có khi vì bạn bè kích bác nên anh buồn. Và mỗi lần đi chơi anh đều đề cập tới chuyện này. Anh còn nói, nếu tôi đồng ý trao thân cho anh, anh sẽ lập tức về thưa chuyện với bố mẹ để chúng tôi cưới nhau.
Tôi vẫn cương quyết không đồng ý. Vậy mà, trong một lần đi uống rượu cùng bạn bè, vì cả hai cùng ngà ngày say, anh đã vịn cớ này và đưa tôi vào nhà nghỉ. Anh hứa là sẽ chỉ ngủ thôi, không động gì vào tôi cả. Cũng là tin anh, với lại lâu hai đứa không có không gian riêng tâm sự nên tôi đồng ý qua đêm với anh. Tôi nhẹ dạ tin tưởng rằng, anh sẽ không làm &'chuyện ấy', còn ôm hôn và những động chạm thân xác khác, chúng tôi đã có nên không còn ngại nữa.
Tôi sợ mình không kiềm chế được nên đã ngủ ngay từ sớm, vì sợ sẽ xảy ra nhiều chuyện. Vậy mà, sẵn có hơi men trong người, anh đã cố tình ép tôi phải trao thân cho anh. Anh bảo, hãy tin tưởng anh, anh đợi ngày nay lâu rồi, chỉ mong được gần gũi với tôi mà thôi. Anh cũng hứa sẽ cưới tôi, bảo vệ cho tôi cả đời.
Tôi sợ mình không kiềm chế được nên đã ngủ ngay từ sớm, vì sợ sẽ xảy ra nhiều chuyện. (ảnh minh họa)
Và tôi đã bị rơi vào thế đã rồi, đành chấp nhận chuyện này. Tôi trao thân cho anh và coi đó là chuyện trước sau gì cũng đến. Đêm ấy, chúng tôi đã là của nhau. Anh hứa hẹn với tôi đủ điều và nói thật hạnh phúc khi biết tôi là con gái.
Cũng từ đêm ấy, anh lại hay đòi hỏi tôi. Khi tôi từ chối thì anh nói &'đằng nào cũng đã rồi, giờ giữ làm gì nữa em'. Nghe anh nói câu ấy mà tôi chua chát, người đàn ông tôi yêu mấy năm chỉ nói được những lời như vậy thôi sao. Tôi đã hỏi anh vì sao anh lại nói thế thì anh bảo, đó là chuyện thường, tại tôi quan cách thôi.
Nhưng sau lần đó, không thấy anh nói gì chuyện cưới xin. Nhiều lần tôi thúc giục thì anh lại tỏ ra bực mình. Anh nói tôi ngu ngơ, anh nói tôi chưa hiểu chuyện nên không cưới được. Có mỗi cái chuyện quan hệ trước hôn nhân mà tôi cũng cổ hủ lạc hậu thế thì làm sao tiến bộ được. Anh luôn nói tôi phải chờ thời cơ, cơ hội và chuyện cưới xin cũng thế. Khi nào có đủ điều kiện thì tính chuyện lập gia đình cũng không muộn, chỉ là chưa có con thì không sao. Anh bảo tôi dùng cách tránh thai để không xảy ra chuyện đáng tiếc, sau rồi hãy nói chuyện cưới.
Tôi như bị anh lừa ấy, vì càng ngày anh càng cáu gắt, khó chịu với tôi. Nói thế nào anh cũng bỏ ngoài tai hết. Tôi sợ, nếu như cứ như thế này mãi thì chuyện cưới xin cũng không có kết quả gì và tôi cũng chẳng còn cơ hội nào với anh cả. Lấy một người chồng thiếu trách nhiệm lại ép bạn gái ân ái với mình như anh, tôi thực sự thấy sợ. Tôi không biết nên làm gì lúc này, các bạn hãy cho tôi lời khuyên được không?
Theo VNE
Tôi lo sẽ mất 'cái ngàn vàng' Khi mà tôi đã quá yêu anh, và thường xuyên đi bên cạnh anh, gần gũi anh thế này! Trước đây tôi luôn tự hỏi, tại sao người ta yêu nhau lại phải đi quá giới hạn, lại phải hiến dâng trinh tiết để rồi cứ nơm nớp lo sợ một ngày nào đó người mình yêu thương sẽ phản bội mình. Chi...