Người ấy có lý do để ra đi còn em có lý do để ở lại
Nắng lên rồi, ngày mới lại bắt đầu. Em cứ thế bước đi trên con đường đã chọn… Nụ cười nở trên môi sau bao ngày chỉ biết buồn và khóc. Cám ơn duyên số đã cho em gặp anh, cho em thấy được tình yêu vĩ đại của cuộc đời mình…sau những tháng ngày u ám nhất cuộc đời.
24 tuổi, em lận đận bước qua 1 lần đò, hành trang em mang theo là cô gái tròn 7 tháng tuổi. 24 tuổi, em chấp nhận sự định đoạt của Duyên và Nợ – em quyết tâm ra đi, trốn chạy khỏi cuộc sống đau khổ và bế tắc, thoát ra khỏi những tháng ngày tù ngục của tâm hồn… Nơi ấy, mỗi khi nhớ về, em lại thấy mình nghẹt thở…
Cám ơn anh đã yêu em và bên em, bên con trong những ngày tháng qua
Video đang HOT
26 tuổi, em gặp anh – cái tuổi Kim Lâu người ta bảo em chưa kết hôn được nhưng anh vẫn đợi, đợi em bước qua gian truân của cuộc đời mình, nắm tay em mà vượt qua thách thức ấy, vượt qua những lời dèm pha, dị nghị, những lời nói không hay về em, về anh, những rào cản và thành kiến xã hội đưa mình xa nhau rồi lại kéo nhau về gần… cuối cùng thì cũng tới đích.
Hôm nay, mình là vợ chồng hợp pháp rồi phải không anh? Em yêu anh! Yêu chân thành, không chút giả dối, yêu con người anh, nếp sống và cả tấm chân tình anh mang lại. Yêu và trân trọng anh, trân trọng người đàn ông dám vượt qua tất cả để đến với người phụ nữ 1 con như em, người phụ nữ yếu mềm hai bàn tay trắng, chẳng có gia sản gì ngoài đứa con hơn 2 tuổi… Và em – người phụ nữ yếu mềm hay rơi nước mắt…
Hôm nay, mình làm vợ chồng! Chẳng mâm cao cỗ đầy, chẳng tráp hồng hay váy đỏ. Bước chân lên chuyến đò này, em chẳng dám mong một cuộc sống giàu sang, quyền quý. Chỉ dám mong về một cuộc sống bình dị, cuộc sống trôi đi có vợ, có chồng, có con cái xum vầy, anh em hai bên nội ngoại hòa thuận…
Thấy lòng bình yên biết bao khi chọn bờ vai của chồng làm chỗ dựa của cuộc đời. Chẳng phải ông chồng chức tước địa vị, quyền thế; chẳng phải đại gia với cái mác, vỏ bọc giả dối; chẳng phải trai tân với lời yêu có cánh lại bay đi.
Chồng em đấy! Bình thường thôi nhưng không tầm thường, một công chức sáng đi làm tối về với vợ con, lương vợ lương chồng đủ trang trải cuộc sống… đủ để yêu thương không bao giờ bị chi phối bởi đồng tiền… “Người ta” có lý do để ra đi còn em có lý do để ở lại bên anh, cũng giống như ai đó có lý do để rời xa em. thì anh cũng có lý do để ở lại bên mẹ con em tới suốt cuộc đời này dù năm tháng đổi thay.
Cám ơn anh nhé – tình yêu của em! Cám ơn anh đã yêu em và bên em, bên con trong những ngày tháng qua và suốt cuộc đời còn lại. Em yêu anh và trân trọng sự hy sinh lớn lao của anh, trân trọng tấm chân tình và tình yêu anh mang lại. Không dám hứa điều gì, nhưng, em nguyện một lòng đi bên anh, yêu anh, tin anh và cố gắng vun đắp hạnh phúc gia đình mình. Nắm tay nhau đi hết cuộc đời còn lại anh nhé! Yêu anh!
Theo Hanhphucgiadinh
Anh không muốn cưới dù em đã có thai
Em là con gái tỉnh lẻ, sinh ra trong một gia đình nghèo. Từ nhỏ đã tự lập và giúp đỡ gia đình, lớn lên đi học em đã từng quen vài bạn trai. Trong số đó cũng có người rất yêu em và chiều chuộng em nhưng không biết sao tình cảm chỉ dừng lại lưng chừng. Có người cũng sẵn sàng cưới nếu em chấp nhận nhưng không hiểu do duyên số thế nào em lại chỉ yêu anh ấy. Em và anh ấy quen nhau cách đây hơn một năm rồi dừng lại, nhưng cách đây khoảng mấy tháng tụi em lại quay lại với nhau.
Anh không muốn cưới dù em đã có thai
Thời gian đầu anh ấy cũng đưa em đi cafe, ăn uống và điện thoại quan tâm em. Anh ấy cũng lớn tuổi nên em nghĩ anh ấy cũng xác định lâu dài với em. Em về nội ăn giỗ, anh ấy cũng đi theo, thế là cả họ hàng em ai cung biết là em dẫn bạn trai về. Anh ấy còn muốn em đưa ảnh về nhậu với anh rể em nữa. Trong thời gian này tụi em đã qua lại với nhau rất nhiều nhưng anh ấy không thích công việc em đang làm dù anh không bắt em phải nghỉ. Một hôm, có thằng em con dì ruột xuống phòng trọ em chơi và nhậu quán đối diện phòng em. Bỗng con bạn thân em điện thoại nói nó với bạn trai nó chia tay (thằng này là bạn thân em luôn, em làm mối hai đứa nó), nhờ em khuyên giùm, nó đang buồn. Thế là em điện thoại thằng bạn xuống nhậu chung luôn vì thằng em cũng biết nó. Nhậu xong cũng 11 giờ, phòng trọ thằng bạn đóng cửa nên ngủ nhờ phòng em (có một chị làm cùng công ty em nữa). Rồi người yêu em điện thoại đến, nghe giọng thằng bạn nó xỉn. Anh ấy nói nửa đêm cho người con trai khác ngủ lại, anh ấy nói em không đứng đắn, không tin tưởng em. Anh ấy giận và đòi chia tay, sau hai tuần tụi em lại làm hòa với nhau nhưng anh ấy cứ giữ trong lòng và coi thường em rất nhiều. Lục đục một thời gian, tụi em chính thức chia tay.
Nhưng trớ trêu thay, lúc này em lại biết mình có thai. Em phân vân rất nhiều có nên nói anh ấy biết hay không. Em đã quết định nói cho anh ấy biết, không phải vì muốn níu kéo mà chỉ cho anh ấy biết rồi quyết định thôi. Lúc đầu anh không tin nhưng vì em quả quyết đó là con của anh ấy thì anh miễn cưỡng chấp nhận và xem thường em rất nhiều. Em rất buồn nhưng vì không muốn bỏ cái thai nên đã cố gắng. Anh kêu em về nói với gia đình rồi anh giải quyết. Anh nói sao thì em phải nghe vậy, hỏi gì anh cũng không thèm nói. Mẹ và chị em biết tin em có bầu rất sốc và lên liền. Anh cũng gọi ba mẹ anh xuống gặp mà anh chẳng nói gì hết. Ba mạ anh tưởng qua chơi biết nhà rồi về. Qua hôm sau mẹ em nhắn anh qua nói chuyện nhưng anh không muốn qua, đến khi trực tiếp mẹ em điện thoại anh mới qua. Khi về, anh hứa sẽ về nói với ba mẹ xem ngày rồi cưới, vì mẹ em sợ cái bụng nó lớn nên tranh thủ cưới. Em hỏi thì anh nói là nói ba mẹ rồi. Ngày qua ngày, mẹ em cứ hỏi là chừng nào cưới, ba mẹ anh có xem ngày chưa, em cũng không biết trả lời sao vì anh không nói. Đùng một cái anh nhắn tin cho em: "Anh không thể cưới khi không có tình yêu được. Anh không tin tưởng ở em và không tin đó là con anh. Cưới nhau không hạnh phúc thì cưới làm gì?". Trái đất như quay cuồng, nếu không muốn cưới thì anh kêu em về nói với gia đình làm gì? Kêu ba mẹ anh xuống gặp mẹ em làm gì? Hứa hẹn cho gia đình em làm gì? Giờ họ hàng ai cũng biết em sắp lấy chồng, quan trọng là cái thai em đã lớn rồi, nếu bỏ thì rất có tội. Em thật sự rất bế tắc, không biết phải làm gì nữa. Điện thoại anh không muốn nghe, nhắn tin anh không trả lời, lên tiệm thì anh đuổi em về. Em phải làm sao?
Theo Hanhphucgiadinh
Em có tham lam quá không? Phải chăng là do em ganh tị hay em đã yêu anh thật lòng? Em không thể tiếp tục chịu đựng và đòi quay lại với anh. Anh vui vẻ đồng ý. Nhưng mà kì lạ quá, em vừa yêu anh mà vừa yêu anh ấy, em là hạng người gì đây? Em thật tham lam, ích kỷ, ngu ngốc. Mỗi khi thấy...