Người ăn xin một tay
Một người ăn xin đã đến cửa nhà tôi, cầu xin mẹ. Toàn bộ cánh tay phải của bị cắt đứt, tay áo để trống lòng thòng, nhìn ông ta rất khó chấp nhận.
Tôi nghĩ rằng mẹ sẽ hào phóng cho người ăn xin, nhưng mẹ tôi chỉ vào đống gạch ở trước cửa gần chỗ người ăn xin và nói: “Ông giúp tôi chuyển đống gạch này về phía sau nhà đi”
Người ăn xin tức giận nói: “Tôi chỉ có một bàn tay, bà nhẫn tâm bắt tôi chuyển gạch, bà đã không muốn cho tôi thì thôi, sao bà lại đánh đố tôi?”
Mẹ tôi không tức giận, mà cầm viên gạch chuyển đi. Bà cố tình chuyển gạch chỉ bằng một tay, chuyển xong bà nói: “Ông thấy đấy, tôi có thể làm việc bằng một bàn tay, tại sao ông không thể làm điều đó?”
Người ăn xin đứng lặng im, ông nhìn mẹ với ánh mắt lạ lùng, và cuối cùng ông cúi xuống, dùng một bàn tay để nâng một viên gạch, một tay ông có thể di chuyển hai viên.
Ông đã chuyển toàn bộ đống gạch sau hai giờ, và khi chuyển gạch, ông thấy mệt mỏi khó thở, mặt ông bám rất nhiều bụi, vệt mồ hôi lấm tấm trên trán.
Mẹ tôi cho người ăn xin một chiếc khăn màu trắng. Ông ta cẩn thận lau mặt và cổ một lần nữa, chiếc khăn màu trắng biến thành màu đen.
Mẹ tôi cho người ăn xin 20 nhân dân tệ. Người ăn xin cầm lấy tiền, cảm động nói: “Cảm ơn bà”
Mẹ tôi nói: “Ông không phải cảm ơn tôi, nó là tiền công của ông kiếm được bằng chính sức mình”
Người ăn xin nói: “Tôi sẽ không quên bà.” Ông cúi người trước mẹ tôi và đi.
Video đang HOT
Nhiều ngày sau, có một người ăn xin đến trước cửa nhà tôi, hỏi xin mẹ. Mẹ tôi bảo ông chuyển gạch từ sau nhà ra trước nhà, và vẫn cho ông ta 20 đô la.
Tôi không hiểu, hỏi mẹ: “Vừa qua mẹ đã bảo người ăn xin chuyển gạch từ phía trước của căn nhà phía sau nhà, bây giờ lại bảo người ăn xin chuyển gạch từ phía sau ngôi nhà và trước nhà. Cuối cùng mẹ muốn để gạch ở phía trước nhà hay phía sau nhà?”
Mẹ tôi nói: “Đống gạch này ở trước nhà hay sau nhà đều như nhau cả.”
Tôi nói: “Giờ thì không cần chuyển gạch nữa”.
Mẹ cốc nhẹ vào đầu tôi và nói: “Đối với người ăn mày mà nói, việc chuyển gạch được và không thể chuyển được rất khác nhau con ạ”.
Sau đó, một vài người ăn xin đã đến, đống gạch nhà tôi chuyển đi chuyển lại đến mấy lần.
Mấy năm sau, có một người đàn ông rất đàng hoàng đến nhà tôi. Ông bệ vệ và phong độ, trông giống như ông chủ lớn thường xuất hiện trên truyền hình. Khiếm khuyết duy nhất là ông chỉ có một tay trái, bên phải là ống tay áo thả trống, như chiếc cánh đung đưa.
Ông ta nắm bàn tay của mẹ tôi, cúi thấp người và nói: “Nếu không có bà, tôi là một kẻ ăn xin, bởi vì sau khi bà bảo tôi chuyển gạch, bây giờ tôi đã trở thành chủ tịch của một công ty.”
Mẹ tôi nói: “Điều này chỉ liên can đến ông thôi!”
Ông chủ tịch yêu cầu mẹ và gia đinh tôi chuyển về sống trong thành phố, để làm người dân thành phố, sống một cuộc sống tốt đẹp.
Mẹ tôi nói: “Chúng tôi không thể chấp nhận chăm sóc của ông.”
“Tại sao?”
“Vì gia đình chúng tôi mọi người đều có hai bàn tay.”
Chủ tịch kiên trì nói: “Tôi đã mua một căn nhà cho gia đình bà rồi.”
Mẹ mỉm cười và nói: “Ông nên mang căn nhà làm từ thiện cho những người chỉ có một bàn tay và không có nhà ở thì hơn!”
Theo Guu
Hoa hồng và người ăn xin
Hãy tìm "đóa hoa hồng" xinh đẹp của cuộc đời bạn, khiến bạn có những cải biến nho nhỏ, khi bạn biến đổi rồi thế giới cũng sẽ biến đổi theo!
Đã từng có một cô gái bán hoa hồng, sau khi đã bán được gần hết số hoa của mình, cô liền đưa bông hoa hồng còn lại đang cầm trên tay tặng cho một người ăn xin ở ven đường.
Người ăn xin này chưa từng nghĩ lại có một cô gái tặng hoa cho mình, có lẽ từ trước đến nay anh ta cũng không từng để tâm đến bản thân, mà cũng có thể chưa từng được nhận tình yêu thương từ người nào khác.
Thế là anh ta quyết định, ngày hôm đó không đi xin nữa mà trở về nhà.
Sau khi trở về nhà, anh ta cắm đóa hoa hồng vào một chiếc bình nhỏ rồi đặt ở trên bàn và ngồi thưởng thức.
Trong lúc ngồi ngắm hoa, anh ta chợt nghĩ: "Bông hoa xinh đẹp như thế này sao có thể cắm vào một chiếc bình bẩn thỉu như vậy được!", thế là anh quyết định mang chiếc bình đi lau rửa sạch sẽ, để cho xứng đôi với vẻ đẹp của đóa hoa.
Sau khi làm xong rồi, anh ta lại nghĩ: "Bông hoa xinh đẹp như thế, chiếc bình sạch sẽ như thế sao lại có thể đặt trong một căn phòng bẩn thỉu và bừa bộn như thế này chứ!"
Thế là anh ta quét dọn sạch sẽ một lượt toàn bộ căn phòng của mình rồi sắp xếp lại đồ đạc cho gọn gàng ngăn nắp. Căn phòng bỗng nhiên trở nên ấm áp vì có sự chiếu rọi của đóa hoa, nó khiến anh ta dường như đã quên mất chỗ ở cũ của mình vậy.
Đang lúc cảm thấy lâng lâng trong lòng, thì anh ta phát hiện trong tấm gương phản xạ ra một người bẩn thỉu, đầu tóc rối bù, anh ta không ngờ bộ dạng của mình lại như vậy và thầm nghĩ: "Người như này đâu có tư cách gì làm bạn với đóa hoa hồng kia?"
Thế là anh ta lập tức đi tắm rửa, sửa sang đầu tóc và làm thay đổi bản thân, tìm trong đống quần áo chọn một bộ tuy cũ kỹ nhưng có phần sạch sẽ. Anh ta phát hiện ra một chàng trai tuấn tú mà chưa từng tưởng tượng ra khi soi mình vào tấm gương. Chợt anh ta nảy sinh ý nghĩ: "Mình quả là không tồi, sao có thể đi làm kẻ ăn xin được nhỉ?"
Đây là lần đầu tiên anh ta tự hỏi mình kể từ khi quyết định đi ăn xin, có lẽ rằng linh hồn của anh ta đã trong nháy mắt mà thức tỉnh. Anh nhìn nhìn lại hết thảy mọi thứ trong căn phòng, rồi nhìn lại đóa hoa hồng xinh đẹp kia và lập tức đưa ra một quyết định trọng yếu nhất trong cuộc đời mình: "Từ ngày mai mình sẽ không làm một người ăn xin nữa, mình sẽ đi tìm việc làm!".
Bởi vì không sợ bẩn không sợ lạnh, nên anh ta rất dễ dàng tìm được một công việc, có lẽ bởi vì trong lòng anh ta luôn có đóa hoa hồng khích lệ, nên anh luôn cố gắng không ngừng, chỉ mấy năm sau anh ta đã trở thành một ông chủ của một công ty.
Đây không phải chỉ đơn thuần là một đóa hoa hồng, mà là một tia hy vọng, một ước mơ tươi đẹp và một tương lai rực rỡ. Khoảng cách giữa địa ngục và thiên đường chỉ là một bức tường mỏng manh, chỉ cần bạn tin tưởng vào chính mình, không buông bỏ chính mình, trong lòng có ước mơ, có mục tiêu, có hy vọng thì cuộc đời có thể tùy thời mà được biến đổi.
Hãy tìm "đóa hoa hồng" xinh đẹp của cuộc đời bạn, khiến bạn có những cải biến nho nhỏ, khi bạn biến đổi rồi thế giới cũng sẽ biến đổi theo! Nếu như bạn đã có được một bó hoa hồng lớn, có thể trang điểm cho cuộc đời của bạn, nhất định xin bạn hãy đem những đóa hoa hồng tượng trưng cho hy vọng và năng lượng thần kỳ đó tặng cho những người bên cạnh mình nhé!
Theo Guu
Em sẽ chẳng vì lạnh mà nắm vội một bàn tay... Hình như mùa mưa là mùa của yêu thương thì phải. Em thấy người ta đi dưới mưa cùng nhau chỉ che một chiếc ô bé tí , họ ướt đẫm vì mưa nhưng trong ánh mắt họ là chứa đầy niềm hạnh phúc vì được bên nhau. ảnh minh họa Gửi anh chàng trai của tương lai, người sẽ cùng em đi...