Ngược thời gian đi tìm tuổi thơ
Có không một ước mơ về con tàu kì diệu mang ta về kí ức?
Chiều buông nắng, một mình tôi lang thang khắp các con đường trong thành phố. Nghe trong từng bước chân chậm rãi có nỗi buồn đầy ý vị. Tôi thả hồn trôi lững lơ theo áng mây cuối chiều.
“Hãy cho tôi xin hạng vé trung thôi, dẫu tháng năm có lớn thêm thật rồi. Chỉ cần cho tôi được trở về tuổi thơ, thì tôi sẽ xin chờ hoài”… Tiếng nhạc vang lên, đưa tôi trở về một khoảnh khắc nào đó tưởng chừng như xa xưa lắm lắm.
Có lẽ tuổi thơ sẽ mãi là trang nhật kí đẹp nhất của mỗi người (Ảnh minh họa)
Tôi nhắm mắt tận hưởng cái cảm giác vô hình mà hữu hình ở trong lòng; phải chăng có cả hương vị của kỉ niệm, có lẽ nó đang bung tỏa khắp cơ thể. Tôi bắt gặp trong tâm tưởng của mình hình ảnh của một tên nhóc 10 tuổi cùng đám bạn bày trò đánh trận giả, chạy đuổi nhau trên những ruộng lúa mới gặt chỉ còn trơ lại gốc rạ.
Tôi nhớ những buổi trưa nắng trốn mẹ đi đào giun đất làm mồi câu cá. Cũng có khi chúng tôi “đột nhập bí mật” vào “vườn địa đàng” nhà ông Tám, chỉ để lấy cho kì được mấy quả ổi chín vàng làm phần thưởng cho đứa nào có pháo đất sét nổ to nhất.
Tuổi thơ ai không có những chiều rong ruổi trên con đê làng, cùng tụi con nít trong xóm mải miết đuổi theo những con diều vút tận trên cao, rồi lại nằm trải dài trên thảm cỏ, cá cược xem con diều nào bay cao nhất.
Video đang HOT
Tôi yêu những lần đào bới tìm hang dế, rồi lại hớt hải múc nước dưới sông đổ đầy vào đó cho dế chui ra, mặc kệ mặt mũi đứa nào cũng lấm lem đất. Dường như ở cái tuổi ấy, chúng tôi lại mong chờ một cơn mưa bất chợt để chạy nhảy ngoài trời hơn là tắm dưới vòi hoa sen, chúng tôi cho đó là điều thú vị nhất mình khám phá ra được mà người lớn họ không hề biết.
10 tuổi, tôi hay rủ rê mấy “chiến hữu” của mình bày trò bắt sâu nhét vào túi áo tụi con gái, để rồi khi thấy tụi nó khóc thét lên vì sợ, lũ chúng tôi lại ôm bụng cười nắc nẻ. Vô thức tôi nghe đâu đây tiếng cãi nhau chí chóe vang cả bờ sông của mấy thằng nhóc chơi bắn bi, đá bóng vì có đứa chơi ăn gian…
Bất giác tôi giơ tay ra với ý niệm chạm vào miền kí ức. Tiếng nhạc vừa dứt cũng là lúc tôi nhận ra, tôi đang đứng ở thời điểm của 9 năm sau- thời điểm của hiện tại.
Bánh xe thời gian cứ không ngừng quay mãi, quay mãi, quỹ tích của cuộc sống cứ kéo theo tôi chạy phía sau. Tự nhiên tôi thèm cảm giác của những ngày xưa ấy; hình như khi người ta lớn, muốn quay lại tuổi thơ nhiều hơn là nghĩ về nó.
Vô tình tôi nhớ đến cỗ máy thời gian của Doremon trong bộ truyện tranh tôi vẫn hay đọc, kể cả khi tôi không còn là thằng nhóc 10 tuổi. Tôi ao ước được ngồi trên đó để tôi lại được sống với tuổi nhỏ dù chỉ một lần. Chợt mỉm cười, tôi thấy mình vô tư quá đỗi…
Thành phố bắt đầu lên đèn, nắng chiều cũng đã tắt hẳn, tôi rảo bước về kí túc xá, nhưng vẫn còn nghe lòng mình lâng lâng như vừa bước ra khỏi thế giới cổ tích.
Có lẽ tuổi thơ sẽ mãi là trang nhật kí đẹp nhất của mỗi người, là những hồi ức để khi nhớ lại ta có thêm niềm tin bước về phía trước. Tiềm thức có khi là một cái gì đó không ồn ào, náo nhiệt; nhưng lại đủ sức khuấy động tâm tưởng của người khác. Có không một ước mơ về con tàu kì diệu mang ta về kí ức?…
Theo Khampha
Xin lỗi em, anh không yêu con gái!
Em xứng đáng yêu một người đàn ông chứ không phải với một người đồng tính như anh.
Gửi em - người con gái xinh đẹp, thông minh và quyến rũ. Người mà biết bao thằng con trai thầm ao ước có được. Anh biết em đang rất đau khổ và bế tắc khi tình yêu đầu đời của mình tan vỡ.
Hằng ngày, đâu đó trên đoạn đường quen thuộc đến trường, anh vẫn vô tình bắt gặp em buông những bước chân mệt nhoài, bờ vai gầy gồng lên dưới chiếc balo con cá sấu màu xanh đựng toàn sách vở. Thi thoảng, có vài cậu sinh viên đi ngang có nhã ý được cho em đi nhờ xe nhưng đều nhận lại một cái lắc đầu hờ hững...
Xin em đừng lụy vì một người không xứng đáng với mình nữa (Ảnh minh họa)
Giá như ngày xưa ấy, em cũng lạnh lùng với anh giống như bây giờ thì vở kịch tình yêu ấy đâu có diễn ra để rồi mang lại kết cục thê thảm như vậy.
Nhìn em tiều tụy, hao gầy từng ngày, lòng anh không khỏi xót xa. Thế nhưng, anh cũng chẳng thể quay về bên em được nữa, đơn giản vì chúng ta sinh ra không phải để dành cho nhau. Anh đến với em chỉ là vở kịch để chứng tỏ bản thân trước sự khiêu khích của đám bạn mà thôi, vì cuối cùng thì anh đích thị là gay em ạ.
Một thằng gay kín đáo với vẻ đẹp trai, học giỏi, đa tài làm bao cô gái mới lớn phải "chết mê". Anh ý thức được điều đó và luôn cố gắng không để bất cứ "bóng hồng" nào phải lỡ làng để rồi đau khổ vì anh hết.
Anh xác định sẽ thật nghiêm túc trong chuyện tình cảm. Dĩ nhiên chuyện tình cảm đó của anh sẽ chỉ nảy nở với một người cùng giới tính với anh - và em thì không nằm trong nhóm đối tượng đó. Xin lỗi em thật nhiều vì anh đã giả vờ tán tỉnh và đánh cắp trái tim bé bỏng của em.
Thật sự thì anh chưa bao giờ dành tình yêu cho em cả, có chăng chỉ là tình bạn và một chút thiện cảm, lòng ngưỡng mộ mà thôi! Nói ra điều này anh thấy mình cũng khốn nạn lắm. Một lần nữa, cho phép anh được xin lỗi em nhé.
Đêm khuya rồi, anh đang nằm trên chiếc giường mà hai đứa đã từng ngồi tâm sự và trao nhau nụ hôn đầu tiên. Có lẽ nụ hôn ấy với em rất tuyệt vời nhưng với anh lại là sự miễn cưỡng và chịu đựng. Em cứ tưởng tượng ra nếu em hôn khóa môi với một đứa con gái thì cảm giác sẽ kinh khủng như thế nào. Anh thật tồi khi lấy em ra làm trò bỡn cợt.
Anh khẽ cựa mình nhìn sang bên phải - người yêu của anh đang nằm ngủ ngon lành. Cậu ấy có thân hình gầy gò, thô cứng chứ không hề đầy đặn và dịu dàng như em đâu! Nhưng anh lại yêu tha thiết cái nét đẹp nam tính đó, cả cái khuôn mặt đẹp trai quyến rũ ấy nữa. Anh biết bọn con gái các em lúc nào cũng xì xào, bĩu môi khi trông thấy những thằng gay như anh tình tứ với nhau. Biết sao được hả em khi mà chúng anh sinh ra đã mặc định phải như thế!
Lúc chia tay, em hỏi anh câu rằng: "Nếu cậu ta không xuất hiện thì anh có đối xử tệ bạc với em không?" Mặc dù không muốn làm em tổn thương thêm nhưng anh vẫn sẽ nói thẳng với em rằng: "Cậu ấy có đến hay không thì sớm muộn gì chúng ta cũng phải kết thúc, vì anh không phải là một thằng con trai bình thường, anh không có cảm giác với con gái".
Cuộc sống hiện tại của hai đứa anh và của em là ở hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Một cô gái thông minh, tường tận nhiều vấn đề xã hội như em chắc cũng sẽ hiểu thấu.
Sau này ra trường, nếu vì một lý do nào đó (chẳng hạn như bị gia đình ngăn cấm) mà bọn anh không đến được với nhau thì có lẽ anh sẽ lấy vợ em ạ. Người anh yêu cũng sẽ lấy vợ như anh. Nhưng đó chỉ là cách để ngụy trang mà thôi, vì hai đứa anh yêu nhau thực sự.
Dù điều gì xảy ra đi nữa thì anh cũng không bao giờ có ý định quay về bên em. Em là mẫu con gái lý tưởng, hoàn hảo và tốt bụng. Em xứng đáng với một người con trai đích thực, giỏi giang và yêu thương mình hết mực chứ không phải với người gay như anh đây.
Cuối cùng, anh chỉ muốn khuyên em đừng lụy vì một người không xứng đáng với mình nữa. Anh quý mến em như với một cô em gái còn tình yêu đôi lứa thì có lẽ không bao giờ tiến triển được. Hãy tha thứ cho anh và mạnh mẽ lên nhé cô bé. Anh muốn thấy lại hình ảnh em của ngày hôm qua - tự tin và yêu đời khi không có anh bên cạnh.
Theo Khampha
Chia tay rồi mới phát hiện mình có thai Tôi run rẩy trong nỗi sợ hãi, thật sự không biết phải làm gì với cái thai này. Kết thúc mối tình 6 tháng của tôi không phải là cái đám cưới viên mãn mà là một cuộc điện thoại từ anh với câu nói "mình chia tay đi em". Tôi đã đau khổ rất nhiều, hầu như ngày nào tôi cũng khóc...