Ngược đời con dâu cho mẹ chồng ra ở riêng
Không chịu được cảnh “chướng tai gai mắt” khi ngày ngày ra vào phải đụng mặt với người mẹ già yếu, cô con dâu đã quyết định cho mẹ chồng ra ở riêng.
Bà Lê Thị Hòa 78 tuổi ở Hải Phòng có 5 người con, 4 trai 1 gái. Chồng và một con trai đã hy sinh trong chiến trường, 4 người con còn lại cũng đã lập gia đình. Mỗi người làm ở một ngành nghề khác nhau nhưng đều ổn định trong các cơ quan nhà nước. Bà Hòa ở cùng anh con trai út. Hàng tháng cứ đến ngày nghỉ là con cái ở xa lại về quây quần bên mẹ rất đông vui và êm ấm.
Cuộc sống gia đình chỉ bị xáo trộn khi anh Hiệp con út của bà lấy vợ. Bà và con dâu không hợp nhau.
Chị Bình xuất thân trong một gia đình giàu có, lại là con một nên khá thoải mái trong cách sinh hoạt cũng như chi tiêu còn bà Hòa vốn là người lao động lam lũ, tằn tiện từ bé nên không tránh khỏi những xích mích trong gia đình. Bởi vậy, từ việc ăn uống, đi lại hay nói năng của mẹ chồng chị Bình đều lấy làm khó chịu lắm. Chị Bình nấu được cơm hôm nào là y như rằng hôm đó cơm khô khốc và cố ý nấu toàn món bà không ăn được. Mua đồ gì về ăn chị cũng phớt lờ bà mà mang thẳng lên phòng ăn một mình rồi luôn miệng kể lể chuyện nhà đẻ chị đã xin việc cho anh Hiệp như thế nào, “nếu không có bố mẹ con bỏ tiền xin việc cho anh ấy thì chắc giờ này chả nên cơ nghiệp đâu?”.
Video đang HOT
Ảnh minh họa. Nguồn Internet
Cho đến một lần, trong người thấy mệt, bà không kịp dọn dẹp hay nấu cơm mà lên giường nằm thiếp đi. Chị Bình đi dạy về, thấy nhà cửa mở toang hoang, bếp núc lạnh ngắt, cơm canh chưa có thì lấy làm bực tức lắm. Mặt hoằm hoằm, chị vứt chiếc cặp uỳnh một cái xuống bàn rồi nói mấy câu đủ để bà nằm ở phòng trong nghe thấy “Cả ngày có bữa cơm không xong. Mà nhà cửa toang hoang thế này trộm nó vào nó khuân hết thì sao? Người ta ở với mẹ chồng sung sướng còn cái thân này chịu khổ suốt thôi. Không biết đến bao giờ mới hết cảnh này đây? Cứ như người ta ở riêng ra lại sướng. Đằng này đang yên đang lành ôm cái nợ vào thân”.
Rồi nhân lúc chồng chưa về, Bình bảo bà Hòa ra ngoài cho cô “thưa chuyện”, sau đó Bình bắt đầu đề xuất “cho bà ra ở riêng, để bà tự do muốn làm gì thì làm, muốn đi đâu thì đi…”.
Bà lặng người trước lời lẽ của con dâu. Bà nghĩ mãi cũng không hiểu mình đã làm gì mà chúng lại muốn cho bà ra ở riêng. Rồi bà nghĩ lại những lần hàng xóm láng giềng kể cho bà nghe những lời lẽ khiếm nhã của con dâu. Họ còn bóng gió bảo con dâu út muốn đuổi bà đi cho rảnh nhưng bà cũng chỉ gạt bỏ ngoài tai. Không ngờ, đến ngày hôm nay bà mới vỡ lẽ.
Bà nằm liệt giường hàng tuần trời. Bình không chăm sóc bà cũng chẳng để ý đến sức khỏe của bà. Mọi việc toàn con trai và các cháu nâng giấc cho bà.
Thế rồi, sau 1 tuần bà gọi các con về tụ họp và nói “Mẹ năm nay đã 78 tuổi gần đất xa trời rồi, cũng chẳng sống được bao lâu nữa. Tưởng là sống ngày nào thì được vui cùng con cháu nhưng mẹ sống lại là cái nợ của các con. Bình hôm nọ hỏi mẹ có muốn ra ở riêng không? Mẹ nghĩ, bố các con hy sinh nơi chiến trường đã bao nhiêu năm, mẹ một mình nuôi các con khôn lớn, trưởng thành, cuộc sống ổn định rồi. Chả nhẽ mẹ không nuôi nổi mình hay sao? Mẹ chỉ nghĩ các con lập nghiệp ở xa hết nên mẹ ở cùng vợ chồng thằng út để giúp đỡ vợ chồng nó. Nhưng…. Giờ mẹ sẽ xây nhà ra ở riêng. Số tiền mẹ dành dụm và lương liệt sỹ của bố và anh các con cũng đủ để mẹ trang trải. Còn nếu mẹ không tự chăm sóc được cho mình thì mẹ sẽ thuê người nuôi dưỡng, dọn dẹp cho mẹ hàng ngày. Các con không phải lo cho mẹ nữa…”
Sau đó, mặc dù con cái hết lời can ngăn, đón bà về phụng dưỡng nhưng bà đều từ chối hết. Còn Bình, cô nhất quyết không chịu xin lỗi bà. Hai mẹ con lặng lẽ như những chiếc bóng, vào ra không hỏi nhau. Con cái hòa giải không được đành chiều ý xây cho bà ngôi nhà kế bên để bà thoải mái tâm lý sống nốt quãng đời còn lại và nay mai nhà đó sẽ làm nhà thờ hương hỏa dòng họ cũng là nơi con cháu tụ họp. Một mảnh đất, hai ngôi nhà!
Theo VNE
Bị kỷ luật vì... gửi một bài thơ
Chỉ vì gửi một bài thơ trào phúng cho 2 đồng nghiệp trong cơ quan, nhưng chị Trần Thị Hằng đã bị giám đốc Cty kỷ luật "phê bình trước toàn cơ quan" ngay trong lúc đang mang thai...
Chỉ vì gửi một bài thơ trào phúng cho 2 đồng nghiệp trong cơ quan, nhưng chị Trần Thị Hằng đã bị Giám đốc Cty kỷ luật "phê bình trước toàn cơ quan", ngay trong lúc đang mang thai...
Tiếp xúc với PV Lao Động, chị Hằng không giấu được những giọt nước mắt, nỗi oan ức mà chị phải chịu đựng trong nhiều tháng qua.
Đầu năm 2012, ông Nguyễn Chín - đồng nghiệp chị Hằng, là một nhà thơ- trước khi nghỉ việc ở công ty có gửi chị Hằng một bài thơ trào phúng có tên "Đốc Phán". Nội dung bài thơ chỉ trào lộng hình ảnh một ông đốc Phán bảo thủ nào đó, với tính cách khôi hài...
Sau đó, chị Hằng đã gửi bài "Đốc Phán" cho 2 đồng nghiệp khác trong cơ quan qua email, với lời nhắn "đọc chơi rồi xóa"... Tuy nhiên, một thời gian sau, bỗng dưng ông Trần Quang Hướng - Giám đốc Cty VoiVN - đã gọi chị Hằng lên, cho rằng chị Hằng "phát tán bài thơ gây rối nội bộ cơ quan".
Giám đốc Hướng đe sẽ có biện pháp xử lý chị Hằng vì việc chuyển gửi bài thơ ấy. Kế đó, ông Hướng đã chỉ đạo trưởng phòng mở cuộc họp để lấy ý kiến kiểm điểm chị Hằng vì "phát tán bài thơ Đốc Phán".
Thế nhưng, trong cuộc họp ngày 16.4.2012, tất cả nhân viên tại Công ty VoiVN đều cho rằng: Bài thơ Đốc Phán hoàn toàn không phải "thơ rác", không vi phạm luật pháp hay thuần phong mỹ tục và đã được nhà thơ Nguyễn Chín in và phát hành rộng rãi trong tập thơ "Mây chiều", nên không thể kỷ luật chị Hằng.
Tuy nhiên, Giám đốc Công ty VoiVN vẫn bỏ ngoài tai góp ý của tập thể CBCNV trong đơn vị, ngày 7.5.2012, ông Hướng ra thông báo số 70/TB... kỷ luật với hình thức "phê bình trước toàn cơ quan" đối với chị Trần Thị Hằng, do có hành vi "phát tán" bài thơ trên(?).
Chị Hằng bức xúc nói: "Thời điểm đó, tôi lại đang mang thai đứa con thứ hai. Việc lãnh đạo cơ quan kiểm điểm, kỷ luật như thế đối với tôi đã khiến tôi lo nghĩ rất nhiều. Nhiều đêm không ngủ được, vì thấy mình không làm gì sai trái cả, tại sao bị bôi nhọ, mang ra trước cơ quan để xử lý như kẻ sai phạm, nhục nhã không chịu được".
Hậu quả của những lần hành hạ về mặt tâm lý như thế, chị Hằng suýt bị sinh non, phải vào bệnh viện chữa chạy...
Chị Hằng cho biết: "Chỉ vì ngộ nhận mình là nhân vật trong bài thơ mà lãnh đạo cơ quan đã kỷ luật, gây xúc phạm đến danh dự, nhân phẩm của tôi. Tôi nhất quyết sẽ khiếu nại và làm sáng tỏ vụ việc đến cùng".
Luật sư Hồ Nguyên Lễ (Đoàn luật sư TP.Hồ Chí Minh): Chị Hằng có thể khởi kiện Cty để đòi bồi thường danh dự
Trong trường hợp này, việc chị Hằng gửi một bài thơ không hề có nội dung xấu hay vi phạm luật pháp, thì không thể quy kết chị Hằng "phát tán thơ rác".
Luật pháp VN lại càng không có hình thức kỷ luật người lao động, vì "phát tán" một bài thơ, bằng hình thức "phê bình trước toàn cơ quan". Hơn nữa, Cty VoiVN chưa hề lập hội đồng kỷ luật, nhưng đã vội ra văn bản kỷ luật người lao động là hoàn toàn trái quy trình, quy định của luật pháp. Việc phê bình chị Hằng trước toàn cơ quan, chỉ với việc gửi một bài thơ, tôi cho rằng lãnh đạo Cty VoiVN đã làm không đúng, dễ xúc phạm danh dự, nhân phẩm người lao động. Chị Hằng có thể khởi kiện VoiVN để đòi bồi thường danh dự...".
Theo laodong
Chỉ vì đôi giày bị đi "nhầm" Hết giờ làm việc chiều 17-4, Đỗ Danh Xuân (SN 1991, trú ở xã Đông Yên, Quốc Oai, Hà Nội) vội vàng ra giá để giày tại Công ty YOUNG FAST, Khu công nghiệp Quốc Oai - Thạch Thất để lấy giày đi về nhà. Tìm mãi không thấy đôi giày của mình đâu, Xuân "đánh bạo" đi bừa đôi giày giống hệt...