Ngủ với vợ bạn nhưng tình bạn của chúng tôi vẫn còn tốt đẹp như xưa
Tôi và Thắng là bạn thân chí cốt của nhau, ngay từ khi còn là những chàng sinh viên hai đứa lúc nào cũng như hình với bóng.
Đám bạn cùng lớp còn nghi ngờ về giới tính của chúng tôi. Cho đến tận ngày Thắng cưới vợ chúng tôi mới được minh oan.
Tuy lấy vợ rồi nhưng tôi và Thắng vẫn luôn hẹn hò uống cà phê hay ngồi nhậu cùng nhau mỗi tháng ít nhất một lần. Tôi rất quý mến gia đình nhỏ bé của Thắng nên coi vợ bạn như là bạn thân của mình coi con Thắng như là cháu của mình. Mỗi lần đến chơi nhà Thắng tôi chẳng câu nệ hay khách sáo gì mà luôn cảm thấy sự nhiệt tình của gia đình bạn đối với mình, nên tôi coi gia đình bạn như là điểm dừng chân mỗi khi tôi có chuyện buồn phiền gì.
Nhiều lần vợ chồng Thắng thúc giục lẫn giới thiệu vài cô gái cho tôi nhưng tôi luôn từ chối khéo:
- Khi nào tao chọn được người vợ đảm đang xinh đẹp như vợ mày thì tao sẽ lấy làm vợ.
Nói xong là vợ chồng Thắng cười thích thú còn tôi cũng chẳng để ý quá nhiều về câu nói đó. Tôi sống rất vô tư thoải mái với Thắng. Cứ mỗi khi bạn cần nhờ việc gì là dù cho công việc bận mấy tôi cũng sẵn sàng xin nghỉ để đến giúp đỡ hay những lúc gia đình hết tiền Thắng mượn vay vài triệu để chi tiêu nhưng tôi cho bạn luôn coi như giúp bạn lúc khó khăn mà không tính toán thiệt hơn gì.
Rồi một lần vợ Thắng chuẩn bị sinh con tôi đang phải tiếp một đối tác lớn, khó khăn lắm tôi mới có được cuộc hẹn này vậy mà vì thương bạn đang đi công tác vợ bạn lại không có người chở đi đẻ, lo lắng cho con của Thắng lên tôi đành phải hủy cuộc hẹn để đưa vợ Thắng đi đẻ. Dù bị mất hợp đồng đó tôi tiếc lắm nhưng cũng rất vui vì vợ con bạn được mẹ tròn con vuông còn tình bạn của tôi và Thắng càng gắn bó chặt chẽ hơn.
Ngày con Thắng đầy cữ vợ chồng Thắng tổ chức vài mâm ăn mừng và chắc chắn không thiếu được sự có mặt của tôi. Hôm ấy vui quá nên tôi uống hơi nhiều trong người chếch choáng men say, thấy vậy Thắng dìu tôi vào phòng vợ chồng nó và bắt tôi phải ngủ một giấc khi nào tỉnh rồi mới được về.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Và tôi ngủ quên lúc nào cũng không hay chỉ đến khi nghe tiếng hét thất thanh của Thắng tôi choàng tỉnh dậy thì hỡi ôi trên người tôi không một mảnh vải che thân và vợ của Thắng cũng trần như nhộng đang nằm bên cạnh vuốt ve mơn trớn tôi. Sợ quá tôi vội hất cô ấy ra rối rít tìm quần áo mặc. Tôi liên tục thanh minh:
- Mình thật sự xin lỗi cậu, mình không hiểu chuyện gì đã xảy ra nữa, có lẽ vì quá say nên mình không kiểm soát được bản thân mình.
- Thôi cậu về đi mình hiểu mọi chuyện rồi.
Thắng vỗ vai tôi như tỏ vẻ chưa có chuyện gì xảy ra còn trong con người tôi luôn tự trách bản thân mình chắc lần sau chừa rượu luôn. Thật nhục nhã ngại ngùng lẫn ân hận đã phá vỡ hạnh phúc của gia đình bạn. Không biết rồi đây vợ chồng bạn có trở lại như xưa không và Thắng có chấp nhận tôi là bạn nữa không đây, có nhìn mặt thằng bạn này không hay lại coi như là kẻ thù nữa.
Ngồi hút thuốc suy nghĩ sâu chuỗi những sự kiện vào nhau cho dù say tôi vẫn còn nhớ, tại sao khi lúc vào giường ngủ tôi đâu có nhìn thấy ai trong giường mà sao khi ngủ say rồi vợ Thắng lại vào giường ngủ cùng tôi. Chẳng nhẽ vợ Thắng có tình cảm với tôi thật sao, những ánh mắt tình tứ và sự quan tâm quá nhiệt của vợ bạn tôi chợt giật mình. Đúng là có đôi lần ngồi nói chuyện với vợ bạn cô ấy nhìn tôi đắm đuối và luôn miệng chê Thắng khen tôi không ngớt lời. Vậy là tôi đã hiểu tại sao vợ Thắng lại xuất hiện trên giường cùng tôi.
Sau đó nhiều ngày mất ăn mất ngủ đi làm tôi cũng lo lắng buồn phiền khiến mọi việc cứ rối tung lên. Và tôi quyết định hẹn gặp Thắng để nói chuyện ba mặt một lời chấp nhận chịu hết trách nhiệm về lỗi lầm đã gây ra cho vợ chồng Thắng miễn sao được sống thoải mái là tôi mừng lắm rồi chứ cứ như mấy ngày nay tôi lo lắng đến gầy sọp đi râu tóc mọc lởm chởm nhìn phát sợ.
Thấy sự có mặt của tôi Thắng tỏ ra như chưa có chuyện gì vẫn vui vẻ chào đón tôi như mọi khi khiến tôi càng lo lắng bất an hơn, không biết bạn định làm cái gì với tôi đây? Không chịu được sự dằn vặt tội lỗi trong lòng tôi chủ động nói chuyện với Thắng:
- Chuyện hôm trước giữa mình với vợ bạn thật sự ngoài ý muốn, mình thề sẽ không để chuyện đó xảy ra một lần nữa và mình cũng chẳng dám hi vọng được bạn đối xử tốt với mình như xưa nữa. Chỉ mong bạn hãy nói câu gì đó để giải thoát cho đầu óc mình được thanh thản bớt đi chứ mình mệt mỏi lắm rồi.
- Bạn không có lỗi gì đâu người có lỗi ở đây là vợ mình thôi, mình tin tưởng yêu thương cô ấy hết mực nhưng vì cô ấy không có tính chung thủy nên đã chọn bạn thân của mình là người để yêu. Bạn đừng nghĩ gia đình mình hạnh phúc thực ra mình cũng rất khổ sở mới giữ chân được cô ấy đến ngày nay, bởi trước mình cô ấy cũng yêu vài người. Và cho dù có chồng nhưng cô ấy luôn liếc mắt đưa tình với những người đàn ông đẹp trai khác. Nên mình không thể trách bạn được bởi bạn cũng chỉ là một nạn nhân trong cuộc vui của cô ấy thôi. Hiện tại chúng mình đang li thân, mình hi vọng sẽ có ngày cô ấy hiểu được giá trị của lòng chung thủy. Mình thà mất người vợ bội tình chứ không bao giờ để mất người bạn tốt như cậu được đâu.
Nghe Thắng nói tôi cảm động vô cùng, thật may Thắng đã hiểu thấu bản chất của tôi không xấu xa như những gì đã xảy ra, hi vọng vợ chồng bạn sẽ sớm đoàn tụ. Và tôi với Thắng vẫn là bạn tốt như xưa.
Theo Afamily
Đưa vợ mình 2 triệu cũng khó khăn, cho vợ bạn 10 triệu không hề tiếc
Mua bộ đồ trang điểm 2 triệu, chồng tôi không tiếc lời mắng tôi hoang phí, trong khi với bạn bè, thậm chí là vợ bạn, anh ấy vung tay không tiếc tiền.
Tôi năm nay 30 tuổi, là một nhân viên văn phòng bình thường, thu nhập 5 triệu một tháng. Chồng tôi năm nay 34 tuổi, là ông chủ một cửa hàng vàng bạc. Chúng tôi kết hôn đã 6 năm và có một cô con gái 5 tuổi vô cùng đáng yêu.
Tiệm vàng của chồng tôi kinh doanh đã được 10 năm, anh là người khéo ăn nói lại giỏi tính toán nên cửa hàng khá đông khách. Tôi một phần vì bận việc nhà, việc cơ quan, lại chẳng hiểu chuyện kinh doanh buôn bán nên chẳng bao giờ can thiệp vào chuyện làm ăn của chồng, Vì thế, tôi chỉ biết anh thu nhập khá cao, còn cụ thể anh kiếm được bao nhiêu tiền thì tôi không biết, anh cũng không bao giờ nói với tôi.
Hình minh họa
Ngày còn yêu đương hẹn hò, anh là một người đàn ông rất ga lăng, chu đáo và có trách nhiệm. Anh chiều chuộng, chăm lo cho tôi từ những thứ nhỏ nhất. Tôi thích cái gì anh đều cố gắng mua cho tôi. Trước khi kết hôn, tôi nói muốn ở riêng, anh dùng hết tiền dành dụm mua một căn chung cư đứng tên tôi. Mẹ tôi thấy anh thương yêu tôi như vậy thì rất vui, hết lòng vun vén cho đám cưới của hai đứa.
Gia đình tôi không phải giàu sang nhưng cũng có của ăn của để. Vì anh đã trả tiền mua nhà đứng tên tôi, nên quà cưới của bố mẹ tôi là toàn bộ nội thất, tiện nghi trong nhà. Trước khi cưới anh có nói, anh buôn bán nên tiền thường xoay vòng vào hàng hóa, nhưng các chuyện lớn trong nhà anh sẽ lo, tôi chỉ cần chăm lo cho tổ ấm nhỏ, hàng tháng anh sẽ đưa tiền sinh hoạt.
Tôi nghe anh nói vậy cũng hợp lý nên đã đồng ý. Sau khi cưới nhau, anh làm đúng những gì anh nói, lo toan việc lớn, đưa tiền sinh hoạt đều đặn, nên chuyện tiền nong của anh tôi không bao giờ hỏi đến.
Lấy nhau được một năm thì tôi sinh con gái. Công chúa bé bỏng ra đời giúp cuộc sống của chúng tôi càng thêm viên mãn. Anh rất yêu con gái, đầy tháng con anh còn tổ chức tiệc rượu linh đình. Ngày bé tròn 1 tuổi, anh còn làm một sổ tiết kiệm 100 triệu gửi ngân hàng làm "vốn riêng" cho con gái.
Người ngoài đều nói tôi số sướng, có cuộc sống như mơ, còn tôi càng lúc càng thấy hoang mang với những gì mình đang có. Chồng tôi dù đối xử với vợ con vẫn tốt, nhưng có hai điểm khiến tôi không thể không nghi ngờ.
Thứ nhất, anh đối xử với bạn bè vô cùng tốt, ngay cả với vợ bạn cũng rất hào phóng. Tốt đến mức, một người bạn anh đánh nhau bị thương phải nhập viện, anh biết tin lập tức có mặt, giúp đỡ tài chính không nói, còn kiêm luôn chân "tài xế" đưa đón vợ bạn mỗi lúc cần.
Anh giải thích với tôi là sợ cô ấy trong lúc bối rối, đi đường dễ xảy ra tai nạn. Sau đó, anh còn nhận luôn trách nhiệm đưa đón con của bạn đi học suốt vài tháng liền, trong khi anh luôn viện cớ cửa hàng bận rộn, chưa một lần nào đưa đón con gái đi học. Kể cả những ngày mưa gió, hoặc tôi bận đột xuất hay ốm đau, nhờ anh đón con anh cũng không đồng ý. Mỗi lúc như vậy, tôi đều phải nhờ đến ông bà ngoại.
Điểm thứ hai mà tôi thấy không thể hiểu nổi ở chồng mình là vấn đề tài chính. Cách đây ít lâu, tôi mua một bộ đồ trang điểm 2 triệu, anh biết được liền mắng tôi vung tay quá trán. Thế mà bạn anh tổ chức sinh nhật cho vợ ở khách sạn năm sao, anh mua quà cho vợ bạn là chiếc túi hàng hiệu giá 10 triệu.
Hàng tháng anh chỉ đưa cho tôi 7 triệu để lo chi tiêu trong nhà, sau đó cũng không bao giờ hỏi han thiếu đủ thế nào. Tiền học phí của con gái, tôi phải mở miệng hỏi anh mới đưa, không hỏi thì anh cũng lờ đi như không biết.
Lúc này, trong đầu tôi phân vân hàng trăm câu hỏi. Cuộc hôn nhân của chúng tôi như vậy có bình thường hay không? Là tôi đa nghi hay anh ấy thực sự có vấn đề? Bao nhiêu năm không hỏi đến chuyện tiền nong, bây giờ tôi có nên làm rõ vấn đề tài chính với chồng, hay tiếp tục yên lặng để gia đình êm ấm?
Theo Danviet
Giả vờ say rượu thử lòng vợ bạn và 1 cái kết không ngờ... Tôi và một anh bạn chơi rất thân với nhau, thú thực là vô cùng thân. Ngày anh ấy lấy được cô vợ xinh đẹp, tôi đã bảo &'vợ ông nhìn không nghiêm túc cho lắm'. Tôi rất quý anh bạn này, quý vô cùng ấy và luôn mong cho cậu ấy có một cuộc sống hạnh phúc. Ngày cậu ấy cưới vợ,...