Ngủ với người đã có gia đình cả đời sống trong dằn vặt, sợ hãi
Dẫu biết thời gian qua đi chẳng thể quay lại, việc xảy ra rồi cũng chẳng cứu vãn được nhưng trong lòng tôi chưa một phút quên đi được lỗi lầm mình đã gây ra. Mong rằng những người phụ nữ yếu đuối như tôi sẽ lấy đây là bài học để không dẫm lên vết xe đổ.
Tôi năm nay 35 tuổi, có chồng hơn mười năm. Tôi và chồng có hai đứa con xinh xắn, đáng yêu. Cuộc sống gia đình của tôi cũng yên ổn và bình lặng. Chồng tôi làm nghề xây dựng. Công việc của anh phải nay đây, mai đó trên những công trình nên thường xuyên vắng nhà. Tôi cũng buồn vì điều đó rất nhiều.
Đàn bà vắng chồng trong lòng lúc nào cũng cảm thấy cô đơn và thiếu thốn. Nhìn gia đình hàng xóm tối tối quây quần sum họp bên mâm cơm tôi rất buồn. Giá như chồng mình có công việc gần nhà, vợ chồng con cái được ở bên nhau thì tốt biết bao. Từ buồn chán, tôi lên mạng kết bạn tâm sự cho vơi đi nỗi cô đơn trong lòng.
Có một người đàn ông trên thị trấn, cách chỗ ở của tôi mấy chục cây số kết bạn và hay nhắn tin tâm sự với tôi. Nghĩ rằng chỉ là bạn trên mạng nên tôi không ngần ngại tâm sự rằng mình cô đơn khi chồng đi vắng. Anh cũng tâm sự về những nỗi buồn chán khi sống với một người vợ rất vô tâm, hời hợt. Anh kể vợ anh chỉ thích chưng diện, son phấn mà ít quan tâm đến gia đình. Chúng tôi như tìm thấy người bạn tri kỉ của mình. Ngày nào không tâm sự là thấy thiếu vắng vô cùng.
Rồi anh hẹn gặp tôi ngoài đời thực. Nghĩ là bạn bè bình thường nên tôi cũng đi uống cà phê với anh. Vài lần gặp gỡ, anh thú nhận có tình cảm với tôi. Những lời lẽ yêu đương mùi mẫn ngày nào anh cũng nhắn qua điện thoại làm tôi như sống lại cảm giác yêu đương hồi mình hai mươi tuổi. Tôi cảm thấy vui, ngập tràn hạnh phúc khi anh gọi điện và thì thầm vào tai những lời mật ngọt. Nhiều lúc, tôi biết mình đang đi sai đường cần dừng lại trước khi quá muộn nhưng khi chồng cứ đi vắng biền biệt, tình cảm của người đàn ông đó làm tôi quên đi cô đơn. Và chuyện gì đến cũng đến, trong một lần xảy ra cãi vã với chồng, tôi đã tìm đến bên người ấy.
Rồi một hôm, có người đàn bà gọi điện cho tôi. Cô ta xưng là vợ của anh, bảo đã đọc hết những dòng tin nhắn mà tôi và anh đã gửi cho nhau hằng ngày. Cô ta khuyên tôi hãy dừng lại trước khi cô làm ầm lên, gửi cho chồng tôi xem. Cô ta còn bảo, chồng cô cũng là hạng đàn ông lăng nhăng. Hết quen người này, đến người kia, đừng có dại dột mà tin vào những lời nói đó. Nếu không cắt đứt với chồng cô ta, họ hàng nội ngoại, cả chồng tôi nữa sẽ biết tôi là hạng đàn bà lăng loàn, trắc nết đến thế nào. Nói xong cô ta cúp máy.
Video đang HOT
Mồ hôi tôi vã ra như tắm. Chưa bao giờ tôi nghe cuộc điện thoại nào như vậy. Đang ngất ngây trong hạnh phúc, tôi không lường được hậu quả khủng khiếp sẽ xảy đến nếu chồng tôi phát hiện tôi ngoại tình. Rồi mọi người sẽ nhìn tôi với ánh mắt như thế nào? Còn hai con tôi nữa, biết mẹ ngủ với đàn ông khác khi cha đi vắng, hẳn sẽ rất coi thường. Quá hoảng sợ, tôi nhắn tin cắt đứt và chặn hết mọi liên lạc. Tôi sẽ dừng lại cuộc phiêu lưu mạo hiểm này.
Hôm sau chồng tôi về. Anh không quên mua một chiếc áo mới tặng vợ. Nhìn anh sung sướng, hạnh phúc khi ở bên vợ con lòng tôi ngập tràn cảm giác tội lỗi. Tôi có nên thú nhận với chồng để mong anh tha thứ? Hay sẽ giấu mãi mãi bí mật về tội lỗi của mình? Trong lòng tôi từ bữa ấy, luôn bất an lo sợ rằng chồng biết được vợ mình đã từng ăn nằm cùng người khác. Tôi phải làm gì để lòng mình cảm thấy yên ổn bây giờ?
Theo Phunutoday
Nửa đêm trở về sau cuộc nhậu, chồng choáng váng chứng kiến cảnh vợ và con gái trong phòng khách
Lâm vừa bước chân đến cổng đã nghe thấy tiếng chửi mắng om sòm. Hé mở cánh cửa, Lâm choáng váng khi chứng kiến cảnh vợ và con gái trong phòng khách.
Lâm và Trang kết hôn cách đây 3 năm, có với nhau một đứa con gái xinh xắn, đáng yêu. Trang là con nhà giàu trong khi Lâm xuất thân từ tỉnh lẻ, cha mẹ làm nông nên nghèo lắm.
Từ lúc mới gặp Trang, Lâm đã nghĩ, lấy vợ giàu để có thể thay đổi cuộc đời, sau này con cái có thể trông cậy vào nhà ngoại được.
Nghĩ là làm, 2 năm quen biết, Lâm quyết tâm tán đổ Trang để có thể thực hiện mục đích của mình.
Cuối cùng Trang cũng đổ và đồng ý kết hôn. Những ngày đầu mới cưới, hai vợ chồng Lâm thuê phòng trọ ở riêng. Lâm quyết định vậy nhằm tỏ vẻ không dựa dẫm gì vào nhà ngoại, nhưng kỳ thực, sống với nhau, Lâm kêu lương thấp không đủ tiền trang trải để Trang phải chủ động tự về xin bố mẹ đẻ.
Ảnh minh họa.
Cưới nhau 1 năm thì Trang sinh con đầu lòng. Con gái ra đời khiến cuộc sống vợ chồng trẻ ngày càng bận rộn hơn. Những lúc sang nhà con gái chơi, nhìn con và cháu phải sống trong căn phòng trọ chật hẹp, bố mẹ Trang không nỡ nên quyết định mua cho con một căn hộ ở gần nhà.
Mọi chuyện diễn ra đúng như kế hoạch ban đầu của Lâm. Vốn dĩ anh lấy Trang vì mục đích dựa dẫm vào nhà ngoại, bây giờ, anh vừa có nhà, vừa có tiền chi tiêu thoải mái mà không phải sống cảnh "ở rể" như những người khác. Bố mẹ Trang cũng không dám tỏ vẻ khinh thường con rể vì sợ con gái mình khổ.
Mọi chuyện tưởng như êm xuôi thì đột nhiên, bố Trang làm ăn thua lỗ và phải bán hết của nải để trả nợ. Đến căn nhà của ông bà đang ở cũng phải đem đi cầm cố. Riêng căn nhà vợ chồng Lâm ở, ông bà quyết định giữ lại và dọn sang sống cùng con gái.
Tuy nhiên, từ ngày có bố mẹ vợ ở cùng, Lâm không được thoải mái như trước nên đi sớm về hôm để tránh chạm mặt.
Mẹ Trang tinh ý hiểu được vấn đề nên quyết định dọn về quê sống để gia đình con gái yên ổn. Nào ngờ, từ đó cũng chính là bi kịch bắt đầu của Trang.
Từ ngày sinh con, Trang chỉ ở nhà và sống dựa vào những đồng tiền bố mẹ chu cấp. Từ ngày bố cô làm ăn thất bại, Trang đành phải ngửa tay xin chồng.
Tiền lương hàng tháng vốn dĩ không cao, trước nay Lâm lại quen chi tiêu phóng khoáng nên từ ngày không còn được nhà vợ viện trợ, Lâm tỏ ra khó chịu và thường xuyên quát tháo vợ.
Trang quen được cưng chiều giờ bị đối xử như vậy nên trở nên lầm lì, uất hận. Cô bắt đầu chán ghét cuộc sống và căm ghét con người thực dụng của Lâm. Hàng tháng, Lâm chỉ đưa cho cô 2 triệu để chi tiêu. Trong khi đó, bao thứ tiền phải chi tiêu, từ tiền sữa cho con, tiền thức ăn, tiền điện nước... Tất cả khiến Trang đau đầu không biết phải cân đo, đong đếm làm sao cho đủ.
Tiền bạc, hận chồng, lại thường xuyên ở nhà khiến cuộc sống của cô ngày càng bí bách. Trang bắt đầu có dấu hiệu trầm cảm. Cô thường xuyên cáu bẳn và lấy con làm nơi trút giận. Những khi Lâm vắng nhà, Trang đánh mắng con rồi sau đó lại khóc nức nở.
Một hôm, sau cuộc nhậu tối hôm với đồng nghiệp, Lâm trở về khi đã nửa đêm. Vừa bước chân đến cổng, Lâm đã nghe thấy tiếng chửi mắng om sòm. Hé mở cánh cửa, Lâm choáng váng khi chứng kiến cảnh vợ và con gái trong phòng khách...
Ảnh minh họa
Mắt Trang long lên, tóc tai rũ rượi, cô đang đè con gái bé nhỏ xuống bàn, bóp cổ con và chửi mắng. Trang chửi con những lời như chính Lâm thường xuyên nói với cô vậy. "Đồ vô dụng. Mày làm cuộc đời tao khốn khổ. Đồ vô tích sự. Đồ ăn bám. Của nợ..."
Lâm đau đớn nhận ra bi kịch gia đình bắt đầu từ chính sai lầm của bản thân anh.
Theo Báo gia đình
Bi kịch đau đớn từ những chuyến công tác xa của chồng Biết là sai trái nhưng chúng tôi vẫn lao vào nhau như những con thiêu thân. Thậm chí, nhiều khi tôi vẫn nghe điện thoại của chồng trong lúc đang nằm bên cạnh Hải. Chúng tôi cưới nhau sau 2 năm quen biết. Chồng tôi là giám đốc kinh doanh của một công ty có vốn nước ngoài. Thu nhập cũng khá nên...