“Ngủ thêm một chút nữa đi em…”
Anh nhẹ nhàng bước đến bên tôi, kéo chiếc chăn mỏng lên ngang vai tôi rồi thủ thỉ: “Ngủ thêm chút nữa đi em…”.
Anh nhẹ nhàng bước đến bên tôi, kéo chiếc chăn mỏng lên ngang vai tôi rồi thủ thỉ: “Ngủ thêm chút nữa đi em… “. Trái tim tôi dường như lỗi nhịp, cơ thể dường như rã rời vì sung sướng, đôi mắt tôi cứ thế lần theo từng hành động của anh. Anh nhẹ nhàng kéo chiếc màn mỏng, che vội ánh sáng ban mai đang chiếu thẳng vào giường nơi tôi nằm. Rồi anh tiến đến cạnh giường của con trai, đôi mắt anh ánh lên niềm vui sướng. Tôi có thể thấy điều ấy qua những cử chỉ nhỏ trên cơ thể của anh. Chân anh qu.ỳ gố.i, tay anh đặt lên má con, ngón trỏ của anh vuốt nhẹ lên mái tóc non tơ của con… Và sau tất cả những điều đó, anh nhẹ nhàng đặt lên trán con một nụ hôn khẽ.
Tôi lịm đi vì sung sướng, bởi những tưởng điều ấy tôi không thể thấy ở nơi người chồng của mình. Tôi lấy tay véo lên má mình để xác nhận đó là sự thật hay chỉ là cơn mơ. Và tôi chợt hốt hoảng khi chồng kề bên tự bao giờ: “Là sự thật đấy, em không nhất thiết phải làm mình đau!” – Anh nói khẽ vào tai tôi, mơn trớn đôi bờ môi của tôi rồi nhón bước như không muốn để lại một thanh âm nào. Tôi như chế.t nửa hồn…
Tôi chợp mắt một chút, và khi mở mắt ra, tôi thấy bữa sáng đặt lên bàn tự bao giờ. Ly nước ép cà chua, bát cháo thịt bò nấu với nước xương tôi ninh cả đêm qua gọn gàng trên chiếc bàn cạnh giường. Tôi đưa mắt nhìn sang bên giường con và nước mắt tôi chực trào. Anh đang chơi đùa với con, thay áo quần cho con và cười với con… Tôi áp tay lên ngực mình, trống tim đậ.p thình thịch.
Khi ánh nắng giêng hai lên bên mép hờ của cửa sổ, tôi giật mình tỉnh giấc. Cảm giác hạnh phúc vây lấy tôi sau những gì tôi cảm nhận được. Tôi nhìn sang cạnh bàn ăn bên giường, bát cháo thịt bò và ly nước ép không còn đó, tôi đoán chắc anh đã mang chúng xuống bếp vì tôi ngủ dậy quá trễ. Tôi đến bên giường con trai, bộ áo quần hôm qua con mặc vẫn còn trên người con, tôi trấn an mình: “anh lại thay nhầm áo cho con rồi”.
Video đang HOT
Tôi bước xuống bếp, nồi nước xương hầm bò tôi hầm khuya qua vẫn còn ngang mép nồi, những quả cà chua tôi mua hôm qua vẫn còn nằm gọn trong hốc tủ. Bồng con, tôi chạy quanh nhà tìm anh, và chợt giật mình khi thấy anh nằm vật vờ trên ghế sô-pha. Tôi bước đến cạnh anh, cơ thể anh nồng nặc mùi bia rượu. Tôi ngồi sụp xuống, nước mắt tôi chợt rơi. Hóa chăng những điều tôi thấy chỉ là ảo tưởng, chỉ là giấc mơ… “Một kẻ bợm nhậu, lạnh lùng như anh sao có thể có những hành động tình cảm đến thế” – Tôi tự trấn an mình trong nước mắt…
Tôi với anh cưới nhau được 3 năm, sau đó cả hai cùng sinh một b.é tra.i kháu khỉnh. Cuộc sống vật chất của chúng tôi đầy đủ khi anh là kỹ sư công trình còn tôi là nhân viên của một ngân hàng nhỏ cạnh nhà. Năm đầu cưới nhau là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của vợ chồng tôi. Khi tôi hạ sinh cậu con trai kháu khỉnh, anh bắt đầu có những thay đổi rõ rệt. Anh đi làm về trễ hơn, và người anh lúc nào cũng nồng nặc mùi bia rượu. Nhiều lần tôi hỏi anh có chuyện buồn gì sao không tâm sự với tôi, anh lại lơ tôi không trả lời. Tôi dò xét bạn bè anh, lịch trình của anh, nhưng ngoài bạn bè và những cuộc nhậu thâu đêm anh tuyệt nhiên anh không có biểu hiện nào của người đàn ông không chung thủy. Anh làm về luôn trong trạng thái say xỉn và gần như ít trò chuyện với mẹ con tôi, nhưng anh không bao giờ trách mắng tôi.
Tôi không biết phải làm sao để anh mở lòng với tôi, trực tiếp nói cho tôi nghe những tâm sự của anh. Cuộc sống gia đình cứ kéo dài hơn 1 năm trời như thế khiến tôi kiệt quệ, cô đơn ngay chính trong căn nhà của mình. Tôi phải làm gì đây?
Theo Ngoisao
Tuần trăng mật kinh hoàng và bí mật của chồng bị lộ tẩy
Đến giờ tôi vẫn không thể quên được ký ức về tuần trăng mật kinh hoàng. Đối với nhiều người tuần trăng mật là những ký ức ngọt ngào nhưng với tôi đó lại là nỗi ám ảnh.
Nghĩ đến những ký ức về tuần trăng mật khiến tôi không khỏi bàng hoàng. Vì dại dột và tin sẽ thay đổi được anh đã khiến tôi phải gánh chịu hậu quả như hôm nay. Bị dư luận đè bỉu vì b.ỏ chồn.g chỉ sau gần 1 tháng kết hôn.
Chồng tôi là một người có học thức, bằng cấp và công việc ổn định. Vì đặc thù công việc nên anh thường xuyên đi vắng. Có lẽ trong thời gian yêu nhau hơn một năm là khoảng thời gian tôi hạnh phúc nhất. Vì được chồng tương lai cưng chiều như bà hoàng. Lúc xa thì anh gọi điện hỏi han để tôi không thể có thời gian nghĩ đến người đàn ông khác. Còn khi ở cạnh thì luôn nâng niu, trân trọng khiến tôi hạnh phúc vô cùng.
Nhưng tình yêu nhiều quá khiến con người nảy sinh tính ghen tuông vô cớ. Còn riêng với chồng tôi thì tính ghen của anh hơi thái quá. Anh phong tỏa tôi với những mối quan hệ bên ngoài hay những người bạn khác giới. Nhiều lúc tôi cảm thấy bực bội, vì anh coi mình như búp bê trong tủ kính. Có lần, chỉ vì đi sinh nhật bạn điện thoại hết pin khiến anh gọi không được, đến khi tôi về thì anh chẳng nói chẳng rằng tát thẳng cánh khi tôi chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Trong thời gian yêu cũng đã năm lần, bảy lượt định chia tay nhưng vì anh va.n nà.i nên tôi đành bỏ qua. Nhưng chỉ đến khi chung sống và hưởng tuần trăng mật tôi mới nhận ra rằng mình không thể sống với con người bảo thủ, gia trưởng và lừa dối này thêm được nữa.
Những ký ức về tuần trăng mật khiến tôi không khỏi bàng hoàng (Ảnh minh họa)
Sau đám cưới, chúng tôi tranh thủ thời gian nghỉ phép của anh và cũng là dự định trước đó là sẽ hưởng tuần trăng mật tại Phú Quốc. Anh vẫn quan tâm nhưng tính hay ghen của anh vẫn không thay đổi, anh tỏ ra khó chịu khi tôi mặc quần áo hơi h.ở han.g dù đang ở biển. Về đến phòng anh chì chiết, quát mắng đến khi tôi phản bác lại thì chứng nào tật ấy anh lại đán.h v.ợ. Tôi ấm ức khóc và không nói chuyện thì anh lại dỗ dành và hứa hẹn làm tôi nguôi giận.
Vì cả gia đình anh và tôi đều theo đạo Thiên Chúa nên không thể có chuyện quan hệ trước khi cưới. Chính vì vậy, trong tuần trăng mật này tôi mong mỏi sẽ được làm người phụ nữ thực sự của anh. Nhưng điều tôi không thể hiểu nổi là ba ngày trôi qua anh không hề đụng vào người vợ. Anh mượn mọi lý do để né tránh chuyện vợ chồng. Anh vẫn quan tâm, vẫn chăm sóc và yêu thương nhưng tôi dần thấy nghi ngờ vì những biểu hiện bất thường của chồng.
Tôi sinh ra cáu bẳn và nói thẳng với chồng là anh không phải là đàn ông. Vì nếu cứ chịu đựng thì đây đâu phải tuần trăng mật gì nữa. Tôi nói với anh, nếu không nói được lý do chính đáng tôi sẽ bỏ về nhà trong tức khắc.
Nhưng rồi... tất cả như đổ vỡ, khi tôi nghe những lời thú nhận của chồng. Anh nói: Trước khi cưới, anh và một số người bạn đi liên hoan rồi qua đêm với gái bên ngoài mà không hề có bất kỳ biện pháp bảo vệ nào. Anh đã đi xét nghiệm nhưng chưa có kết quả. Vì yêu và thương tôi nên anh quyết định không đụng vào vợ cho đến khi có kết quả chính thức từ bác sĩ.
Tôi tát anh một cái thật mạnh rồi thu dọn đồ đạc trở về nhà dù chưa hết tuần trăng mật. Nước mắt tôi cứ lăn dài, vì tôi đã tin anh nên đã chờ đến ngày này. Trong khi anh lại vụn.g trộ.m với người đàn bà khác. Nghĩ anh ghen vì anh yêu nhưng đến giờ này tất cả chỉ là bao biện cho tính ích kỷ của anh mà thôi.
Sau lần đó, anh có qua nhà mẹ đẻ để đón tôi về nhưng tôi kiên quyết không cho anh đụng vào người mình một lần nào nữa. Dù đã biết anh âm tính với HIV nhưng tất cả tình yêu của tôi dành cho anh đã trôi theo những giọt nước mắt phiền muộn. Có lẽ phải chờ rất lâu nữa tôi mới thực sự mở cửa trái tim để tìm được người đàn ông thuộc về mình. Hy vọng một cánh cửa này khép lại một cánh cửa khác sẽ mở ra và tôi đang sống để chờ đợi một khởi đầu mới.
Theo Ngoisao