Ngột ngạt với ba ngày trăng mật tại gia ở nhà chồng
Ngay sáng hôm vợ chồng chuẩn bị nốt chút đồ bỏ vào vali để đi cho kịp chuyến tàu thì mẹ chồng vào phòng. Bà thẽ thọt nói: “Bày vẽ đi trăng mật trăng miếc làm gì cho tốn kém ra. Hai đứa có 30 triệu cho mẹ vay mẹ trả nốt tiền đám cưới”.
Tôi về làm dâu nhà anh trong sự chấp nhận miễn cưỡng của mẹ chồng. Lý do chỉ vì tôi hơn anh đến 2 tuổi và nhà tôi thì nghèo hơn nhà anh. Vì cả hai đứa đều là người Bắc, thuyên chuyển theo công ty vào Nam công tác rồi gặp nhau nên hai chúng tôi sau một thời gian dài yêu đương đã chuyển về sống thử với nhau.
Một lần, mẹ chồng tương lai của tôi đột ngột vào Sài Gòn và đến chỗ anh trọ. Thấy hai chúng tôi sống với nhau như vợ chồng, bà chửi tôi tới tấp. Bà nói tôi là loại con gái mặt dày, mặt trơ trán bóng. Bà còn nói tôi mất nết và có âm mưu bòn của nhà anh hoặc muốn trói buộc anh bằng đứa con.
Sau đó bà lôi ngay anh về Bắc và giở bài ngất lên ngất xuống để bắt anh từ bỏ tôi. Anh vì khi ấy đã 28 tuổi nên cũng đủ chín chắn để bảo vệ tình yêu của mình. Trước sự cấm cản của mẹ, anh nhất quyết đòi cưới tôi nếu không anh sẽ tự tử.
Vì thương con trai, nên bà buộc phải đồng ý gọi 2 đứa về và tổ chức đám cưới. Ngày chuẩn bị cưới chồng, bà gọi điện hỏi mẹ đẻ tôi hỏi ý thách cưới những gì. Mẹ đẻ tôi bảo tùy gia đình nhưng xin 2 phong bì đen mỗi phong bì 2 triệu vì phong tục chỗ tôi đều có lễ đen.
Vậy mà đến lúc diễn ra đám hỏi, mẹ chồng thì vẫn chuẩn bị 5 quả lễ đầy đủ. Song lễ đen bà chỉ để vào một phong bì 500 nghìn. Sau này tôi có hỏi lại chồng thì chồng bảo mẹ nghe nhầm. Chỉ khổ thân mẹ tôi, bà bị mất mặt với họ hàng nên ấm ức khóc cả đêm.
Còn rất nhiều chuyện khó chịu khác mà tôi có kể ra đây cả ngày không hết. Nhưng tóm lại cuối cùng đám cưới của hai đứa vẫn được diễn ra tốt đẹp cho dù bên trong nó không như thế.
Sau ngày cưới 2 ngày, vợ chồng tôi rục rịch lên kế hoạch đi trăng mật ở Sapa. Tiền 10 triệu đi trăng mật cũng là tiền của mẹ đẻ tôi cho 2 vợ chồng. Mẹ chồng cũng biết thừa điều này.
Video đang HOT
Thế nhưng ngay sáng hôm vợ chồng chuẩn bị nốt chút đồ bỏ vào vali để đi cho kịp chuyến tàu thì mẹ chồng vào phòng. Bà thẽ thọt nói: “Bày vẽ đi trăng mật trăng miếc làm gì cho tốn kém ra. Hai đứa có 30 triệu cho mẹ vay mẹ trả nốt tiền đám cưới”.
Là con dâu mới, nghe mẹ chồng nói thế tôi rất ái ngại. Thế là vợ chồng quyết định không đi trăng mật, nhặt nhạnh được 25 triệu dồn cho mẹ chồng. Cả 2 vợ chồng chỉ còn hơn 3 triệu để tiêu cho đến lúc đi làm.
Mãi sau tôi mới biết, sau khi tổ chức đám cưới cho vợ chồng tôi, bà còn lấy hết tiền mừng cưới của chồng tôi. Vì gia đình chồng khá có điều kiện, nên đám cưới rất nhiều khách, mẹ chồng tôi sau đó còn lãi gần 100 triệu.
Vì không có tiền đi trăng mật nên vợ chồng tôi nghỉ tuần trăng mật tại gia. Và 3 ngày trăng mật ấy, với tôi là những ngày ngột ngạt, mệt mỏi nhất.
Ngày thứ nhất, mới 4h sáng mẹ chồng đã gõ cửa ầm ầm phòng tôi để gọi bằng được con dâu mới dậy đi chợ mua đồ buổi sáng nấu ăn cho cả nhà. Chồng tôi bảo bà, để khoảng 6h sẽ dậy vì giờ sớm quá. Nhưng mẹ chồng tôi nhất nhất không nghe. Chồng tôi bảo chở 2 mẹ con ra chợ bà cũng không nghe.
Thế là 2 mẹ con đi chợ mua đồ từ sáng sớm. Về nhà mẹ chồng liệt kê ra nhà chồng có 6 người thì mỗi người tôi phải làm một món khác nhau đúng sở thích của người đó. Khi làm xong của ai thì phải gọi người đó dậy ăn ngay cho nóng. Cũng may, tài nấu ăn của tôi không tệ nên mẹ chồng không chê được. Song tôi cứ làm quần quật như vậy từ 4h sáng đến tận hơn 9h sáng phục vụ ăn sáng cho mọi người nên ức lắm.
Buổi chiều thì vừa nhò mặt từ phòng ra, mẹ chồng đã giao luôn nhiệm vụ dọn dẹp nhà cửa suốt 5 tầng. Tôi mệt phờ phạc hết cả người.
Sang ngày thứ 2, vợ chồng hơn 5h còn đang ôm nhau ngủ. Mẹ chồng đã sang phòng làu bàu bảo ngủ lắm thế, dậy nấu ăn cho cả nhà. Nấu ăn xong, chị chồng có việc phải đi làm gấp nên mẹ chồng nhét ngay bé 9 tháng tuổi nhà chị cho tôi trông cả ngày. Vì chưa có kinh nghiệm trông bé nên vợ chồng tôi quay ra với với bĩm, sữa và cho cháu ăn suốt cả ngày cho đến tối mịt.
Ngày thứ 3, một vài người chị họ sang nhà chồng tôi chắc có việc. Ngồi ngay ở phòng riêng đối diện phòng vợ chồng tôi mà mẹ chồng nói xấu con dâu oang oang. Bà chê tôi vừa già vừa xấu không đẹp bằng con trai bà. Rồi bà soi tóc tôi đã xoăn lại còn nhuộm màu, trông như gái đứng đường. Rồi dâu mới gì mà xem ra thái độ phục vụ không tận tụy và cung phụng nhà chồng như thời của bà…
Ngồi ở phòng, tôi và chồng đều nghe thấy hết phòng bên đang bàn tán gì. Tôi tủi thân đến phát khóc. Chồng tôi định sang phòng nói vài câu bênh vợ, nhưng sợ tình hình nặng nề hơn nên tôi cố ngăn anh lại.
Theo lịch từ trước, tôi dự định đi trăng mật 4 ngày mới về đi làm. Nhưng 3 ngày trăng mật tại gia này khiến tôi quá ngột ngạt nên quyết đi làm sớm hơn dự kiến.
Từ đó đến nay đã gần 2 năm sau kỳ trăng mật tại gia ấy, tôi vẫn còn ấm ức lắm. Mẹ chồng tôi thực sự là người tham tiền, ác miệng, chua ngoa và chẳng coi con dâu ra gì. Nhưng nghĩ lại, bà có công rất lớn là sinh cho tôi một người chồng tốt.
Vì thế, 2 năm qua dù vợ chồng ở riêng nơi khác song chúng tôi vẫn bị mẹ chồng làm phiền và can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của 2 đứa. Dù có lúc bực tức, khó chịu với bà nhưng tôi cũng cố nhịn để tình hình không căng thẳng thêm. Tôi vẫn cố giữ chữ Hiếu và chữ Nhẫn vì chồng đây nhưng không biết cố chịu được đến bao giờ?
Theo Phunutoday
Ăn cơm trước kẻng
Nó lấy chồng năm hai mươi chín tuổi, đủ chín chắn để làm dâu, làm vợ. Vậy mà sao nó thấy lòng buồn đến thế. Tiếng thở dài cứ chực sẵn ở bờ môi...
Ảnh minh họa
Đám cưới nó diễn ra trong không khí ngột ngạt của những lời xì xầm xung quanh. Người thân cũng đặt ra dấu chấm hỏi khá lớn khi nó đột ngột thông báo cưới. Ngày rước dâu, nó phải vào nhà bằng cánh cửa bên hông thay vì cửa lớn đón dâu. Dù đã được dặn trước, vậy mà cứ ngậm ngùi làm sao. Trong căn nhà ba gian, nó lạy bàn thờ gia tiên với khói trầm xông nghi ngút. Ba mẹ và mấy cậu nó trầm ngâm. Còn mắt nó hoen đỏ, khói cay xè mắt, cảm giác buồn tủi dâng trào.
Nó bước chân về nhà chồng với cái thai gần ba tháng.
Mỗi khi buồn, nó lại xoa tay lên bụng. Tiếng cựa quậy của con trẻ và những cái đạp nhè nhẹ như một động lực để nó bước tiếp. Nhưng mọi thứ đâu đơn giản như nó nghĩ. Mẹ và chị chồng mỗi khi gặp nhau đều vô tình hay hữu ý nhắc đến việc người này người nọ đưa con đi thử ADN, nó lại chột dạ. Có phải mọi người nghi ngờ đứa con trong bụng mình không? Cũng chả trách được. Chỉ buồn anh chồng vô tâm của nó thôi. Yêu nhau đến ba năm rồi chờ ròng rã ba năm anh đi xa, tuổi xuân của nó dành trọn cho chồng nó bây giờ, mối tình đầu son sắt. Nó đến với anh trinh nguyên từ thể xác lẫn tâm hồn. Trách anh chưa tạo được một niềm tin vững chắc với gia đình về máu mủ của mình. Trách nó phút bồng bột ăn cơm trước kẻng...
Ngày chuyển dạ, run run ôm đứa con bé bỏng trong tay, bao nhiêu buồn tủi trong lòng nó vỡ tan như bong bóng xà phòng dưới ánh bình minh. Con bé giống ba như tạc. Khuôn mặt dài dài với cái cằm hơi nhọn. Vầng trán cao. Cái miệng chúm chím với đôi môi mỏng. chỉ riêng đôi mắt lại giống bà nội. Bà nội nó im lặng, nhìn con bé rồi thì thầm với ông chú điều gì đó. Nó thở hắt ra. Chị chồng phán "Giống ba Tâm quá!". Mấy chị cùng cơ quan nó vào thăm, bật cười vì sự giống nhau đến kì lạ của hai cha con. Người ta nói trời sinh vậy đó. Những đứa trẻ càng không được thừa nhận lại càng giống máu mủ của nó, như một sự đền bù, như trêu ngươi số phận vậy.
Vậy mà đã yên đâu. Mẹ chồng nó cứ thắc mắc về ngày sinh của cháu. Nó sinh sớm một tuần. Bác sĩ đã giải thích con so thường sinh sớm hơn dự kiến. Nhưng mỗi lần bế cháu bà cứ hỏi bâng quơ: "Con bé sinh sớm mà sao giống mấy đứa sinh quá ngày vậy? Lông tơ mọc rậm quá!". Câu hỏi đó được lặp lại vài lần và như muối xát vào lòng nó vậy. Tại nó ăn cơm trước kẻng ư? Nó bị coi thường và con nó bị nghi ngờ? Nó hay ôm con khóc thầm.
Rồi càng ngày con bé lớn càng giống bà nội. Khuôn mặt đầy đặn với hai má phúng phính. Đôi mắt có đuôi không thể khác đi đâu nữa. Chồng nó luôn bật cười và gọi con bé là "Cái khuôn của bà nội!". Ai đến nhà chơi cũng khen giống bà nội. Người ta nói đùa: "Đem nó thả ngoài đường cũng biết ngay là cháu bà Lam!". Đáp lại là câu nói của bà không chút đùa cợt: "Giống đâu mà giống!". Chẳng thể bỏ ngoài tai, nó lại buồn. Nó hay nhìn nụ cười ha hả của bà Bảy cạnh nhà, mỗi khi ai khen cháu gái giống bà nội là nụ cười đó lại vang lên, sảng khoái đến lạ...
Nó bắt đầu tin vào số phận. Bao nhiêu người giống nó sao cái số nó lại thế? Có lẽ tại nó hay nghĩ ngợi nên tự làm khổ mình. Nhưng nó vẫn luôn nói với con gái: "Đừng dại khờ giống mẹ nghe con!".
Theo Dân Trí
Khốn khổ vì chồng chăm việc nhà nhưng lười sex? Theo chồng tôi, hôn nhân không cần sex, chỉ cần những hành động chia sẻ giúp đỡ nhau việc nhà. Chồng tôi chăm chỉ việc nhà nhưng lười sex (Ảnh minh họa) Tôi năm nay 29 tuổi, mới kết hôn được hơn 2 năm nhưng luôn cảm thấy cuộc hôn nhân của chúng tôi rất ngột ngạt bởi quan điểm về hôn nhân...