Ngột ngạt khi vác “mặt dày” về làm dâu nhà anh
Trước đây, tôi đã chứng kiến những gia đình đổ vỡ chỉ vì mối quan hệ không tốt đẹp giữ mẹ chồng – con dâu, chị chồng – em dâu. Và tôi không bao giờ nghĩ sẽ ở trong hoàn cảnh này. Nhưng hiện nay, tôi thật sự rất sợ những mâu thuẫn ấy sẽ là nguyên nhân đổ hạnh phúc gia đình nhỏ của tôi.
Tôi và anh quen nhau từ những ngày hai đứa còn ở giảng đường đại học. Mẹ anh phản đối kịch liệt chúng tôi yêu nhau vì tôi là người Miền Tây. Nhưng sau khi ra trường, chúng tôi dành dụm tiền và vẫn tổ chức đám cưới dù mẹ chồng tôi không ủng hộ.
Để đến được với anh, tôi đã nhiều lần phải khóc hết nước mắt. Thậm chí ngày cưới sắp đến, mẹ chồng tôi vẫn đòi huỷ. Nhưng cuối cùng, đám cưới của hai đứa cũng được tổ chức. Song gia đình tôi không mấy thiện cảm với mẹ anh. Thương chồng, tôi cố gắng bắt đầu xây dựng lại mối quan hệ với mẹ chồng và chị chồng.
Cưới xong, tôi chính thức vác “mặt dày” về làm dâu nhà anh. Vì mẹ chồng tôi buôn bán nên sáng sớm vợ chồng tôi dậy sớm phụ giúp mẹ. Phần lớn thời gian còn lại ngoài đi làm, tôi dạy con chị chồng học, phụ chị việc nhà, cơm nước trong gia đình.
Tôi là người phụ nữ hiện đại, thu nhập của tôi đủ để hai mẹ con tôi tự lo. Nhưng chỉ vì mâu thuẫn với mẹ chồng và chị chồng mà gia đình nhỏ của tôi lại có nguy cơ đổ vỡ?
Tôi là nhân viên văn phòng của một công ty nước ngoài, nên công việc rất áp lực. Vì vậy, việc nhà tôi không chu tất được hoàn toàn. Do đó cứ sân nhà dơ bẩn hay ban công bám bụi là chị chồng mách mẹ chồng bảo tôi lười biếng. Chồng phụ tôi làm việc nhà, chị cũng nói với mẹ.
Video đang HOT
Mỗi lần như thế, mẹ chồng lại kêu tôi ra mắng và bảo chồng tôi không biết dạy vợ. Thỉnh thoảng tôi về quê mẹ đẻ, chồng tôi không cho nói về chơi là không được mà phải nói là nhà có việc hay đám cưới bạn bè làm cớ để đi với mẹ chồng. Thấy vậy, tôi tủi thân lắm.
Tận bây giờ, mỗi khi muốn về thăm mẹ đẻ, tôi cũng phải viện đủ thứ lý do. Để hạn chế gặp mặt mẹ và chị chồng, tôi viện cớ và sắp xếp đi học thêm 1 bằng đại học. Với tôi, dù mệt mỏi do vừa phải đi làm vừa đi học vẫn còn hơn phải về sớm và đối mặt những người như thế.
Chị chồng có bầu, việc nhà cơm nước vợ chồng tôi làm hết, chị không phải rửa cái chén nào. Thế mà, chị gái tôi có việc cần tôi, tôi đi mà chưa về đổ rác, chị và mẹ chồng cũng mắng. Mẹ chồng tôi còn than vãn với mọi người là từ ngày có tôi về nhà này, con trai của bà trở nên là đứa con bất hiếu. Chồng tôi vô cùng chán nản. Có lúc chúng tôi đã nghĩ đến việc ly hôn.
Mẹ và chị chồng luôn bảo khó khăn, vợ chồng tôi có bao nhiêu tiền lúc nào cũng hỏi mượn bằng hết. Hiện tôi chỉ giữ được một ít để lo sinh đẻ sau này. Nhưng khó chịu hơn là tôi cảm thấy bị khinh rẻ trong gia đình chồng.
Khi chị chồng có bầu, mẹ chồng lo từng chút, tẩm bổ liên tục cho chị. Chị sinh con trai cả nhà ca ngợi. Rồi mẹ chồng bảo mai mốt tôi cũng phải sinh con trai. Tôi không nói gì, chỉ thấy tủi thân.
Nhưng khi tôi có thai thì mẹ chồng tôi phản đối điều này. Tôi vô cùng hụt hẫng khi mẹ chồng như vậy. Mẹ chồng sợ tôi mang bầu và sinh con năm Tỵ, chồng tôi sẽ gặp chuyện không lành. Nhưng tôi thấy an ủi phần nào khi chồng đứng về phía mình nên kiên quyết không bỏ thai.
Tôi đang mang thai con đầu lòng được 3 tháng, nhưng cuộc sống bên nhà chồng làm tôi cảm thấy chán nản quá. Tôi có thai, chị và mẹ bảo không nên ăn bổ quá thai to khó sinh. Việc nhà tôi có bê trễ vì ốm nghén, mẹ phàn nàn với chồng tôi là tôi kiếm cớ lười biếng.
Trong đầu, tôi chỉ muốn ly hôn, dù hai vợ chồng tôi còn yêu nhau. Tôi đã bàn với anh ra ở riêng nhưng anh không chịu với lý do: tài chính, không thoải mái, sợ mẹ phiền lòng… Anh cũng rất buồn phiền khi tôi và mẹ cứ mâu thuẫn nhau như vậy.
Tôi là người phụ nữ hiện đại, thu nhập của tôi đủ để hai mẹ con tôi tự lo. Nhưng chỉ vì mâu thuẫn với mẹ chồng và chị chồng mà gia đình nhỏ của tôi lại có nguy cơ đổ vỡ?
Hiện tại, tâm trạng tôi rối bời. Tôi sợ sau này có con, từ việc dạy dỗ, ăn uống sẽ khó tránh khỏi va chạm và mâu thuẫn. Chồng tôi ngày càng mệt mỏi sẽ đi tìm niềm vui mới. Tôi phải làm sao đây? Mong nhận được lời khuyên của các anh chị.
Theo VNE
"Nuốt tủi giận vào lòng" khi sống chung với nhà chồng
Qua bốn năm yêu nhau, chúng tôi luôn gắn bó, tưởng chừng đã rất hiểu và phù hợp tính nhau. Vậy mà không hiểu sao, sau khi cưới chỉ một thời gian ngắn, về sống chung trong gia đình chồng thì cuộc sống dường như đã bị đảo lộn khiến tôi vô cùng buồn nản, thất vọng.
Tôi chợt nhận ra là chồng tôi quá nhu nhược, chẳng bao giờ có chính kiến mà chỉ biết nghe theo sự sắp xếp của cha mẹ và người nhà. Mà gia đình anh thì đông người, từ ba mẹ, anh chị em, thậm chí cả bà con, ai cũng ưa góp ý, dạy dỗ.
Hai vợ chồng tôi đều có việc làm ổn định, thu nhập khá. Hàng tháng, tôi nộp tiền ăn, sinh hoạt cho mẹ anh và thường mua quà bánh, đồ dùng, thỉnh thoảng còn đưa thêm tiền xài vặt cho ba mẹ, anh chị em. Mọi người vẫn vui vẻ nhận nhưng trong cách cư xử của họ lại tỏ ra ích kỷ, không biết điều và nể trọng tôi.
Ảnh minh họa
Cô em kế anh dữ như bà chằn nhưng làm biếng có hạng, chỉ ưa chưng diện và xài tiền nên đã cứng tuổi mà chưa ai dám "rước". Cậu em trai thì ham vui, đua đòi theo đám bạn chuyên cúp cua đi quậy phá. Cả nhà anh đều biết điều đó nhưng không ai dám nói, vả lại có nói cũng chẳng được thậm chí hễ có chút va chạm gì là cả nhà lập tức bênh vực tụi nó!
Ngược lại vợ chồng tôi làm ăn đàng hoàng, sống nghiêm túc và có trách nhiệm với gia đình thì họ lại ưa làm khó dễ và can thiệp cả vào những chuyện riêng, nhiều khi nói xúc xiểm, dễ gây hiểu lầm hay mâu thuẫn giữa tụi tôi. Cách xử đó tỏ ra là họ rất hẹp hòi, chỉ quan tâm tới người nhà mình, sợ anh bị thiệt thòi, lép vế với vợ nên cứ luôn xét nét tôi và xúi giục anh phải nắm quyền quản lý mọi chuyện trong nhà. Điều đó khiến tôi rất buồn bực và khó chịu.
Tôi có nghề nghiệp, có đủ điều kiện để tự lập và lo cho gia đình nhỏ của chúng tôi, chẳng lẽ tôi không thể tự đảm nhận vai trò người chủ gia đình của mình? Vậy mà từ chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà, cần mua sắm, thay đổi cái gì không ai thèm để ý đến tôi mà đều do ba mẹ anh sắp xếp và anh răm rắp nghe theo. Một mặt ba mẹ anh luôn sợ tôi "ỷ kiếm nhiều tiền" mà lên mặt và xài phí nên muốn thâu tóm hết, chỉ muốn tôi đưa tiền cho họ chủ động tiêu xài hoặc dành dụm.
Tôi không muốn nói xấu nhà chồng nhưng quả thực những chuyện như vậy khiến tôi rất buồn bực. Tôi luôn phải "nuốt tủi giận vào lòng", nhưng đôi khi chỉ muốn nổi khùng lên vì sự vô lý đó. Hồi con gái, tôi sung sướng bao nhiêu, được cha mẹ cưng chiều và có thể tự do làm theo ý mình thì giờ đây càng thất vọng, khốn khổ bấy nhiêu. Nhiều lúc cảm thấy bế tắc, không lẽ tôi sẽ phải chịu đựng cuộc sống chung chán ngắt này hoài sao?
Theo VNE
Chướng mắt với độ chiều vợ thái quá của anh trai Hai vợ chồng anh tôi công tác ở Hà Nội. Chỉ khi nhà có công việc hoặc đợt nghỉ dài, anh chị mới về quê. Kể thế cũng may, chứ nếu anh chị về thường xuyên thì chắc chắn sẽ trở thành chủ đề đàm tiếu của bà con lối xóm lúc trà dư tửu hậu. Mà về ít, anh trai tôi đã...