Ngôi nhà trên triền đồi hoa đỗ quyên
Chưa bao giờ chị thấy đau đớn như thế này. Phong của chị đã đi rồi, anh không kịp chờ chị đến gặp lần cuối. Tại sao chứ, sao cuộc đời anh đau khổ vì chị vậy?
Chuyến xe ì ạch lên đèo làm chị thấy nôn nao khó chịu. Chuyến đi thực tế lần này quả thực mệt, thế nhưng lâu lắm rồi chị mới trở lại nơi rừng núi hùng vĩ này. Tâm trạng chị lúc này rất rối bời, hồi hộp, chị đang đi về miền quê anh sống. Chị tưởng tượng nếu tình cờ gặp anh sẽ ra sao, nhưng rồi lại tặc lưỡi, giữa núi rừng mênh mông này gặp nhau quả là khó, nói gì anh chị đã lạc mất nhau gần 20 năm rồi. Chị mơ màng hồi tưởng lại cái ngày xa xưa đó.
Ngày đó chị và anh là một đôi trai tài gái sắc, mối tình của cô hoa khôi yêu anh bí thư đoàn nổi tiếng cả trường. Chị là con một trong gia đình khá giả ở thành phố, còn anh là con cả trong gia đình đông anh em ở một tỉnh miền núi xa xôi. Tình yêu của anh chị quá đẹp, quá trong sáng chứ không đầy mưu toan hay vội vàng như tình yêu của nhiều đôi trẻ thời nay. Anh thường kể cho chị về miền quê nơi có những ô ruộng bậc thang trải ngút ngàn, những cây hoa ban phủ trắng cả đường, hay hoa đỗ quyên đỏ tím gắn với những câu chuyện tình lãng mạn. Họ đã từng thề hẹn sau này nhất định sẽ trồng thật nhiều đỗ quyên xung quanh nhà.
Ngày ra trường, chị đưa anh về giới thiệu với gia đình. Bố mẹ chị nhìn anh bằng con mắt khinh khỉnh, bố mẹ chị đưa ra điều kiện “Nếu muốn cưới cái Nga nhà này thì anh hãy có nhà ở thành phố đi rồi tới nói chuyện”. Ngày đó tự ái của anh cao ngút trời, sau lần về nhà chị, anh về quê bỏ lại mối tình dang dở không một lời từ biệt. Chị không thể bỏ hiếu mà chọn tình, giá mà anh cho chị thời gian, chị tin sẽ thuyết phục được bố mẹ.
Chị không thể bỏ hiếu mà chọn tình, giá mà anh cho chị thời gian, chị tin sẽ thuyết phục được bố mẹ. (ảnh minh họa)
Rồi chị cũng nhanh chóng xin được việc, cơ quan chị hàng năm vẫn có những chuyến khảo sát thực tế ở các tỉnh miền cao, trong đó có quê hương anh. Những chuyến thực tế đó, chị đều không ngại khó khăn xin đi, chị chỉ muốn tìm gặp được anh một lần. Thế nhưng suốt 5 năm, những chuyến đi rồi cũng vô vọng, chị không một lần gặp được anh.
Rồi chị cũng phải lấy chồng. Bố mẹ chị lấy sự sống chết ra để ép chị. Chồng chị là người tử tế hiền lành, anh theo đuổi chị từ ngày chị mới chân ướt chân ráo về cơ quan. Cuộc sống gia đình của chị quá đỗi bình yên, anh hết mực yêu thương vợ con, còn chị từ ngày đó chôn chặt mối tình dang dở trong lòng, cũng từ ngày đó chị thôi những chuyến thực tế kiếm tìm người cũ kia.
- Chị Nga, đang nhớ ông anh em hay sao mà như mất hồn thế. Giọng léo nhéo của một cậu em cùng chuyến đi cắt đứt dòng suy nghĩ của chị, cả đoàn thực tế cười phá lên.
- Mấy đứa vớ vẩn, hôm nay lại cho chị lên đầu ngọn gió à. Thôi, đến nơi rồi, mọi người lấy đồ rồi về phòng nghỉ ngơi một chút, đến tối nay Huyện ủy có người đón tiếp mình, ngày mai bắt đầu công việc. Chị phân công mọi người trong đoàn rồi cũng chuẩn bị đồ đạc xuống xe.
Đoàn thực tế ở trong nhà khách của huyện, cả đoàn có mình chị là phụ nữ nên được ở một mình một phòng. Chị chỉ ước được ngủ một giấc đến sáng mai luôn, nhưng lần này chị là trưởng đoàn nên không thể trốn được. Lúc chị xuống phòng khách, đã có vài người bên chị và vài người bên huyện ủy ở đó. Có một cậu thanh niên cứ nhìn chị chằm chằm, quái lạ, chị có quen cậu ta đâu nhỉ. Mà mặc kệ, chắc cậu ta thấy chị giống ai đó thôi.
Sau bữa ăn, cậu thanh niên đó lại gần bắt chuyện với chị:
- Cô Nga trước học trường Văn hóa đúng không ạ?
Video đang HOT
- Sao cậu biết vậy, chắc ai đó bên huyện ủy kể về tôi à? Trước tôi hay về đây thực tế lắm, cũng đến 15 năm rồi mới quay trở lại. Mà cậu tên gì nhỉ?
- Cháu là Lâm, cháu chú Phong. Cô còn nhớ chú Phong chứ ạ?
- Anh Phong, anh ấy đang ở đâu? Chị thảng thốt khi có người biết đến anh.
- Cháu sẽ dẫn cô đi gặp chú ấy.
Chị hồi hộp đi theo Lâm, chị không biết giờ anh như thế nào, lát nữa thôi hai người sẽ gặp lại. Chị phải nói gì với anh đây, trách móc hờn dỗi hay sẽ tỉ tê như những người bạn cũ. Lâm dẫn chị đến một ngôi nhà trên sườn đồi, xung quanh nhà trồng rất nhiều hoa đỗ quyên. Mắt chị nhòa đi, ngày đó anh từng nói sẽ xây tặng chị một ngôi nhà phủ đầy hoa đỗ quyên làm quà cưới. Cuối cùng anh cũng đã xây nó, nhưng chị lại không phải chủ nhân của ngôi nhà mà là một người phụ nữ khác.
- Đây là nhà chú Phong. Cô vào nhà đi ạ.
- Anh Phong đâu, anh ấy không ở nhà hả cháu? Chị còn muốn hỏi nữa nhưng người khựng lại khi nhìn thấy bức ảnh trên bàn thờ, là anh. Cuối cùng chị cũng gặp được anh, nhưng nằm mơ cũng không ngờ gặp anh trong hoàn cảnh này.
Chưa bao giờ chị thấy đau đớn như thế này. Phong của chị đã đi rồi, anh không kịp chờ chị đến gặp lần cuối. (ảnh minh họa)
- Tại sao, tại sao hả anh? Chị thì thào với di ảnh của anh, thì thào hỏi chính bản thân mình.
- Chú ấy mất 7 năm rồi. Trước khi đi, chú có kể cho cháu nghe về cô. Ngày đó không phải chú Phong không yêu cô, mà mẹ cô lấy bệnh tim của bố cô ra để cầu xin chú từ bỏ cô. Từ khi trở về quê, chú ấy lao vào làm việc, vừa để quên đi nỗi nhớ cô, vừa muốn giàu thật nhanh để quay về thành phố tìm cô. Chú bảo nếu cô chưa lấy chồng hoặc không hạnh phúc nhất định chú sẽ đưa cô về đây. Nhưng một lần chú từ thành phố trở về, chú uống rất nhiều mà chẳng ai biết nguyên nhân. Mãi sau chú mới kể cho cháu là ngày ấy đến tìm cô thì chính là ngày cô lấy chồng. Từ đó chú không bao giờ quay lại thành phố nữa.
Từng lời nói của Lâm như mũi dao đâm vào tim chị. Đau đớn quá. Chị oán trách mình, tại sao chị đã nghĩ anh hèn, anh không yêu chị. Anh làm gì cũng nghĩ cho chị vậy mà. Bao năm qua anh sống khổ sở thế nào, giá chị có thể tìm được anh sớm hơn, giá như…
- Chú ấy mất trong một cơn bão quét. Hôm đó chú lên núi lấy ít cây đỗ quyên con, chú định trồng theo con đường mòn dẫn xuống chân đồi để có ngày cô đi tìm sẽ dễ nhận ra. Đêm đó bão về bất ngờ. Sáng hôm sau người ta tìm thấy chú ở trên núi, bị cây to chèn ngang người. Người ta đưa chú đi cấp cứu nhưng đã không kịp, gan và phổi bị rách nát. Khi cháu đến chú chỉ kịp thì thào kể về cô. Từ ngày chú mất, cháu đến đây ở chăm sóc ngôi nhà và chờ cô. Chú nói nhất định có ngày cô sẽ đi tìm chú, và muốn cô nhìn thấy ngôi nhà này.
Chưa bao giờ chị thấy đau đớn như thế này. Phong của chị đã đi rồi, anh không kịp chờ chị đến gặp lần cuối. Tại sao chứ, sao cuộc đời anh đau khổ vì chị vậy? Vì sao lúc chị đi tìm anh lại không gặp, lúc anh về thành phố tìm chị lại không ra mặt, tại sao đến lúc này mới cho chị gặp anh? Gặp anh lúc này, một câu chào cũng không nói được nữa rồi. Suốt chuyến đó, cứ làm việc xong chị lại về ngôi nhà của anh. Chị muốn được ở cùng anh vài ngày, muốn trồng nốt ít hoa đỗ quyên dọc theo con đường mòn xuống chân đồi.
Ngày về thành phố, chị như người mất đi hồn vía. Phải rồi, hồn chị giờ đã ở lại với ngôi nhà trên triền đồi đầy hoa đỗ quyên, nơi có một người đàn ông yêu chị mãi mãi nằm đó.
Theo VNE
6 loại hoa chơi Tết có nhiều chất độc
Tết nhiều nhà mua các loại hoa về để trang trí, tô điểm thêm cho ngôi nhà. Tuy nhiên, có một số loại hoa lại tuy có vẻ ngoài rất đẹp nhưng lại có chứa các chất độc có thể gây ảnh hưởng đến sức khỏe và tính mạng của người chơi hoa. Dưới đây là 6 loại hoa có nhiều chất độc bạn nên biết.
1. Hoa thủy tiên
Hoa thủy tiên là loài hoa rất quen thuộc, thường được trồng để trang trí nhà cửa trong những ngày lễ Tết. Hoa thuỷ tiên có củ như hành tây, lá giống lá tỏi nhưng mảnh hơn xếp hai bên. Hoa có 6 cánh, ở giữa chân của nhị đực phình to xếp sát vào nhau thành "chảu" hình chén, màu ngọc - lục nhạt.
Giống thuỷ tiên có cánh màu trắng gọi là "ngọc chảu ngân đài". Giống thuỷ tiên có cánh màu vàng gọi là "ngọc chảu kim đài". Tuy nhiên, những bông hoa này lại chứa nhiều độc tính nếu chẳng may bạn ăn phải với số lượng lớn. Đã có nhiều người lầm tưởng chúng với củ hành. Một số triệu chứng thường gặp như: chóng mặt, nôn mửa, co giật và tiêu chảy.
2. Hoa lan chuông
Là loại hoa thường mọc ở thung lũng sâu, dưới bóng râm ven những bờ suối mát. Mỗi cây chỉ có một cặp nhánh mà mỗi nhánh mang theo những chiếc lá thuôn dài cùng với một chùm hoa nở rộ. Hoa nhỏ màu trắng nhưng lại mang đầy độc tính. Chất độc có ở mọi nơi, từ đỉnh của hoa cho tới vùng nước mà chúng nằm ở đó. Nếu ăn nhiều có thể bị nôn nửa, đau miệng, đau bụng, tiêu chảy và bị co giật, loạn nhịp tim.
3. Hoa cẩm tú cầu
Là cây thân mộc, thân thảo bụi ưa bóng râm ẩm thấp, sống lâu năm, lá mọc đối theo từng đốt trên thân, hoa vô tính, lúc đầu hoa màu trắng sau biến dần thành màu lam hay màu hồng. Tất cả bộ phận của cây chứa độc tố có thể gây ngộ độc ở người khi ăn phải. Người bệnh có thể bị ngứa da, nôn mửa, suy yếu và toát mồ hôi. Một số còn bị hôn mê, co giật và ngừng lưu thông máu.
4. Hoa đỗ quyên
Đỗ quyên là loài hoa có màu sắc đa dạng, cây thân gỗ có vỏ cành màu xám, lá mọc cách, thường mọc nhiều ở vùng núi cao. Hiện nay, thường được trồng vào chậu để làm cây cảnh nội thất, trang trí. Thế nhưng lá và mật hoa của loại cây này lại có độc. Chẳng may ăn phải những chiếc lá xanh của chúng môi của bạn sẽ bị nóng rát. Nếu nhiều sẽ bị bỏng rộp, nôn mửa, tiêu chảy...
5. Hoa trúc đào
Đây là loại cây có hoa rất đẹp và được trồng khá nhiều làm cảnh, hàng rào, trang trí khu vui chơi, công viên, hè phố... Cây cao khoảng 2 - 3m, nở hoa rất đẹp nhưng có độc tố mạnh và chất này có ở mọi thành phần của cây, có thể gây hại mắt khi bị tác động hoặc tử vong nếu tiếp xúc trực tiếp. Vì trúc đào còn chứa những hợp chất nguy hiểm như strychnin nên chỉ cần nhai một lá trúc đào là đủ gây nguy hiểm cho trẻ em và nhai 10 - 20 lá là gây nguy hiểm cho người lớn.
Thế nhưng khi được hỏi, hầu hết mọi người đều rất mơ hồ về điều này. Các triệu chứng ngộ độc khi ăn phải trúc đào thường là buồn nôn, nôn, tiêu chảy có thể ra máu, đau bụng, loạn nhịp tim, trụy tim, tụt huyết áp, lạnh người do tuần hoàn máu không ổn định. Từ đó dẫn đến các rối loạn hệ thần kinh trung ương, thiếu ôxy lên não, hôn mê và dẫn đến tử vong. Nhựa trúc đào gây rát da, rát mắt, viêm da.
6. Hoa hồng môn
Cây mọc thành bụi, sống lâu năm, thân ngắn. Lá mọc tập trung trên mặt đất, lớn, dạng bầu dục thuôn nhọn đầu, gốc tim, cuống dài cong, rũ xuống. Lá màu xanh bóng dài, nổi bật gân chân vịt màu xanh nhạt. Hoa, quả, hạt: Cụm hoa dạng mo nhỏ trên cuống chung dài, cong. Mo màu đỏ tươi, dạng bầu dục nhọn đầu, gốc tim nổi rõ gân xanh. Lá và những bông hoa đỏ tươi hồng môn có độc tính. Ăn phải sẽ đau nhức miệng lưỡi, sưng và bỏng rộp nếu ăn nhiều sẽ gây khàn giọng và khó nuốt.
Theo VNE