Ngôi nhà bị cháy
Và bây giờ thì nhà của Eleanor, bạn tôi, bị cháy. Cho nên ngay hôm đó, tôi đến thăm Eleanor, đang ở tạm nhà họ hàng.
Nhà của Eleanor mới bị cháy.
Eleanor vẫn gọi ngôi nhà đó là “Thiên đường trên Trái Đất”, và có lần nói với tôi rằng đó là trái tim của cô ấy. Bây giờ thì ngôi nhà cháy rụi, tan hoang cả.
Ngay khi nhìn thấy nhà Eleanor bị cháy, ý nghĩ đầu tiên của tôi quay trở lại hồi tôi 6 tuổi – khi nhà tôi cũng bị lửa bao trùm. Tôi nhìn thấy hình ảnh của mình – lúc đó học lớp 1 – luống cuống lao ra cửa qua màn khói, nhưng vẫn không quên vớ lấy cuốn truyện tranh mới mua để trên bàn. Ba lần tôi vấp phải chính dây nơ của chiếc váy dài tôi đang mặc.
Và đồ dùng quý nhất của nhà tôi lúc đó, cũng chính là nguồn “giải trí” duy nhất của xóm – chiếc máy quay đĩa – được những người hàng xóm cố lôi ra khỏi đám cháy và mang đi sửa. Cho nên, trong nhiều năm thơ ấu, tôi mong là có nhà ai đó ở hàng xóm cháy rụi đi cho họ biết “cảm giác cháy nhà”. Cùng với ngôi nhà, có lẽ ngọn lửa đã lấy đi của tôi cả những mong muốn tốt lành cho mọi người.
Video đang HOT
Và bây giờ thì nhà của Eleanor, bạn tôi, bị cháy. Cho nên ngay hôm đó, tôi đến thăm Eleanor, đang ở tạm nhà họ hàng.
- Mình rất lấy làm tiếc về vụ đám cháy… – Tôi nói. Đó là cách tiếp cận duy nhất mà tôi nghĩ ra cho một vấn đề như vậy.
Trái với suy nghĩ của tôi, Eleanor mỉm cười:
- Đừng nói như thế chứ! Gia đình tớ đã sống trong ngôi nhà đó cả 60 năm rồi. Thế mà đúng hôm nhà cháy thì lại không có ai ở nhà, chẳng ai làm sao cả. Thế có may không cơ chứ?
Tôi đến để an ủi Eleanor, mà cuối cùng lại nhận được một bài học về ngọn lửa.
Lửa có thể phá huỷ ngôi nhà được xây dựng nên bởi con người, nhưng không thể động đến sự xây dựng tính cách của những con người trong ngôi nhà đó hay những giá trị trong trái tim họ.
Lửa đã đốt cháy cái bếp và mọi thứ bát đĩa, nhưng không thể đốt cháy những bữa ăn gia đình từng có trong cái bếp đó, và cả những tình cảm dành cho gia đình.
Lửa đã xoá bỏ những tờ giấy hướng dẫn nấu ăn, có những tờ được viết tay hoặc cắt ra từ một tờ báo, nhưng không thể xoá đi hình ảnh những chiếc đĩa đầy bánh sôcôla mà Eleanor luôn mang sang các nhà hàng xóm mỗi dịp lễ tết, hay cả dịp sinh nhật bọn trẻ.
Ngoài ngôi nhà, lửa chẳng thể đốt cháy được bất kỳ cái gì khác trong Eleanor, bạn tôi.
Theo Guu
Ngôi nhà vô hình
Những khi tôi mắc lỗi, làm những việc chưa đúng, tôi muốn lẩn tránh ngôi nhà của mình, nhưng sau cùng tôi biết là không thể.
Có một ngôi nhà không nhìn thấy được mà tôi gọi với cái tên: Lương Tâm. Có thể tôi chuyển chỗ ở nhiều lần, nhưng ngôi nhà này luôn đi theo tôi. Từ thẳm sâu tâm hồn mỗi người chúng ta đều có một ngôi nhà như thế!
Tôi sẽ không bao giờ quên những gì tôi từng có được trong ngôi nhà ấy.
Hôm nay, tôi làm được một việc có ý nghĩa. Tôi cảm nhận được niềm vui thầm lặng, và tôi cảm thấy an tâm, hạnh phúc. Tôi trở về và sống trong ngôi nhà với niềm hạnh phúc thuần khiết không gì sánh được.
Hôm nay, tôi đã phạm phải một lỗi lầm. Tôi cố gắng che giấu nỗi lo của mình bằng vẻ mặt tươi cười. Nhưng kỳ lạ thay, tôi nhìn vào ngôi nhà nội tâm đó, tôi thấy rất rõ được những điều mà tôi đã gây ra.
Ngôi nhà ấy vẫn mang nhiều bí ẩn với tôi. Tôi không biết ngôi nhà ấy làm bằng chất liệu gì nhưng thật bền vững và không thay đổi theo thời gian. Cho dù muốn hay không, tôi vẫn sẽ sống trong ngôi nhà vô hình của mình. Những khi tôi mắc lỗi, làm những việc chưa đúng, tôi muốn lẩn tránh ngôi nhà của mình, nhưng sau cùng tôi biết là không thể. Ngôi nhà đó phản chiếu, thậm chí đến cả những suy nghĩ, giúp tôi tự điều chỉnh được thái độ của mình.
Xin cảm ơn ngôi nhà lương tâm của mình. Nhờ có ngôi nhà ấy mà tôi luôn biết tự nhìn nhận và tìm lại được bản thân, suy nghĩ lạc quan và sống tích cực, làm những điều mang lại hạnh phúc cho minh và người khác!
Theo Guu
Mấy đời phụ bạc Bà Tâm ngơ ngác nhìn ngôi nhà, mảnh vườn thân thuộc mình sắp phải rời đi mà lòng đau khôn tả. Bà tự hỏi cơ sự ngày hôm nay xảy ra là do nhân quả hay tại cha con ông phụ bạc có gien. Ảnh minh họa Bà nhớ như in khoảng thời gian khốn khổ và nhục nhã mấy chục năm trước....