Ngôi chùa cổ nhất miền Nam và mối tình oan trái của nàng công chúa
Đại Giác là tên một ngôi chùa cổ nhất miền Nam, tọa lạc ở Cù lao Phố – một hòn đảo nằm giữa sông Đồng Nai, phía đông nam TP.Biên Hòa.
Đại Giác cổ tự ngày nay
Tương truyền từ ngôi chùa này, đã tạo nên một thiên tình sử ngang trái và cảm động.
Yêu đơn phương
Theo thư tịch cổ, chùa Đại Giác được dựng từ năm 1412. Ban đầu chỉ là một cái am nhỏ lợp tranh thờ Phật, về sau khi cư dân dần dần đông đúc mới xây dựng thành một ngôi chùa lớn (năm 1665) và được xem là một trong những ngôi chùa cổ nhất miền Nam.
Tương truyền, thời chúa Nguyễn Ánh bị quân Tây Sơn truy đuổi, ông đã cùng bầu đoàn thê tử đến đất Đồng Nai và nương náu ở chùa này. Lúc ấy, người con gái thứ ba của chúa tên là Ngọc Anh, tuy tuổi còn nhỏ nhưng đã tỏ ra uyên thâm Phật học, thích ăn chay trường và tụng kinh niệm Phật… Khi đoàn người tiếp tục bôn tẩu, Ngọc Anh đã xin được ở lại chùa Đại Giác, nương mình vào cửa Phật vì không muốn bị cuốn vào cuộc binh đao, tranh giành quyền lực. Năm 1802, Nguyễn Ánh đánh dẹp được nhà Tây Sơn, lên ngôi lấy hiệu là Gia Long. Sau khi yên vị và vỗ an dân chúng, vua xuống chiếu triệu hồi công chúa Ngọc Anh về kinh đô Phú Xuân. Không thể cãi mệnh vua cha, công chúa từ giã ngôi chùa thân thương mà lòng còn luyến tiếc cuộc sống thanh bần nơi cửa Phật. Về đến Huế, công chúa nguyện sẽ không lấy chồng mà vẫn ăn chay niệm Phật, vui cùng câu kinh tiếng kệ nơi phủ riêng của mình để cầu cho quốc thái dân an…
Lúc ấy, ở phương Nam nổi lên một vị thiền sư mà tên tuổi trỗi vượt ở sự đạo hạnh, thông kim bác cổ và khả năng thuyết giảng về Phật pháp đặc biệt xuất chúng. Đó là thiền sư Liễu Đạt Thiệt Thành. Không ai biết thiền sư sinh năm bao nhiêu, nhưng ông được mô tả là người có vóc dáng cao lớn, khuôn mặt phúc hậu, giọng nói rất truyền cảm… Nhờ những khả năng xuất sắc ấy mà ông là vị sư đầu tiên của miền Nam được vua Gia Long phong là Quốc sư.
Khi vua Minh Mạng nối ngôi vua cha, ông đã cho vời thiền sư Liễu Đạt Thiệt Thành về kinh đô để thuyết pháp cho hoàng tộc và triều đình. Tuy nhiên, điều ít ai ngờ là ngay khi gặp và nghe thiền sư giảng giải, công chúa Ngọc Anh đã đem lòng yêu thương – một cách say đắm và mãnh liệt. Dù biết là không nên, không phải nhưng vì quá thương mến, công chúa đã đề nghị thiền sư phá giới để sánh duyên với mình. Liễu Đạt Thiệt Thành hết sức khó xử, thiền sư đã ân cần khuyên giải, phân tích. Ai ngờ, công chúa đã không tỉnh ngộ mà còn nhờ vua Minh Mạng tác hợp cho mình. Giữa lúc bối rối, khó xử đó thì sư phụ của thiền sư là hòa thượng Phật Ý Linh Nhạc, trụ trì chùa Từ Ân (Gia Định) vừa viên tịch. Nhân cơ hội này, thiền sư Liễu Đạt Thiệt Thành đã xin trở vào Gia Định chịu tang thầy và chấp chánh chùa Từ Ân.
Kết thúc cuộc tình
Video đang HOT
Từ khi thiền sư Liễu Đạt Thiệt Thành vào Gia Định thì ở kinh thành Huế công chúa Ngọc Anh ngày đêm thương nhớ đến nỗi sức khỏe suy sụp. Khi vua thân hành đến thăm thì công chúa nài nỉ vua cho mình vào chùa Từ Ân cúng dường, lễ Phật. Cảm thương cho hoàn cảnh của người chị ruột, vua Minh Mạng cho phép công chúa và đoàn tùy tùng lên đường. Họ mang theo nhiều lễ vật xuôi Nam…
Hay tin công chúa vào Nam, thiền sư Liễu Đạt Thiệt Thành hốt hoảng, người sắp đặt, căn dặn các đệ tử chu đáo rồi trẩy về đất Đồng Nai, vào chùa Đại Giác (nơi công chúa từng quy y), quyết định nhập thất trong 2 năm. Khi công chúa đến chùa Từ Ân, nàng vô cùng hụt hẫng vì không được diện kiến người mình yêu thương. Hỏi thăm chúng tăng, ai cũng trả lời là không biết thiền sư Liễu Đạt Thiệt Thành đi đâu. Mệt mỏi vì cuộc hành trình vạn dặm cộng thêm nỗi thất vọng ê chề, nỗi tương tư u uẩn, công chúa lại ngã bệnh, lần này bệnh càng ngày càng trầm trọng. Lo sợ công chúa có mệnh hệ gì thì nhà chùa cũng bị trách nhiệm, chúng tăng ở chùa Từ Ân đành phải nói rõ sự thật. Đang nằm liệt giường, nghe biết thiền sư đang nhập thất ở chùa Đại Giác, công chúa bật dậy ngay, nàng thông báo cho quan Tổng trấn Gia Định (lúc đó là Lê Văn Duyệt – NV) là mình sẽ lên chùa Đại Giác cúng dường. Quan tổng trấn bèn cử một đoàn hộ tống.
Sau khi cúng dường, công chúa đã nhờ người dẫn đến tịnh thất. Cửa đóng im ỉm. Công chúa lên tiếng xin được gặp mặt, nhưng thiền sư vẫn không lên tiếng. Đau khổ tột cùng, công chúa quỳ trước tịnh thất, không ăn không uống quyết gặp mặt bằng được thiền sư mới thôi, nhưng cửa tịnh thất vẫn không mở. Cuối cùng, công chúa dập đầu trước tịnh thất mà nói: “Nếu hòa thượng không tiện ra cho tiện thiếp gặp, thì xin cho tiện thiếp được thấy bàn tay của hòa thượng rồi tiện thiếp sẽ hân hoan ra về”. Cảm động trước tấm lòng của công chúa, thiền sư đã đưa bàn tay qua ô cửa nhỏ ra bên ngoài. Công chúa nắm lấy bàn tay đó, vừa khóc vừa hôn một cách say đắm, nước mắt ướt đẫm bàn tay của vị thiền sư…
Nửa đêm hôm đó, khi cả chùa Đại Giác đang say ngủ thì tịnh thất phát hỏa. Lúc mọi người chạy ra dập lửa thì tịnh thất đã cháy rụi, nhục thân của thiền sư Liễu Đạt Thiệt Thành cũng đã cháy đen. Điều kỳ lạ là ở bức vách chánh điện vẫn còn bài kệ của thiền sư viết bằng mực đen: “THIỆT đức rèn kinh vẹn kiếp trần/THÀNH không vẩn đục vẫn trong ngần/LIỄU tri mộng huyễn chơn như huyễn/ĐẠT đạo mình vui đạo mấy lần” (những chữ in đầu câu ghép thành tên thiền sư, là do người sau muốn thể hiện bằng chữ quốc ngữ như thế – NV).
Công chúa đã ở lại chờ lo xong hậu sự cho thiền sư. Ba ngày sau đó, nàng uống thuốc độc quyên sinh tại hậu viên chùa Đại Giác, kết thúc một mối tình đơn phương và ngang trái.
Chùa Đại Giác nay thuộc ấp Nhị Bình, xã Hiệp Hòa, TP.Biên Hòa (Đồng Nai).
Theo xahoi
Phận "gái già" đi bắt "gà Tây"
Đội ngũ gái mại dâm ai cũng ở độ tuổi 30 - 40. Mấy bác xe ôm còn chê ỏng chê eo, thế nhưng các "gái già" này lại kiếm được bộn tiền từ khách Tây.
Điếm U40
Hầu hết các gái ở đây có độ tuổi khá nhừ và ngoại hình thì hiện rõ vẻ già nua, tàn phai của thời gian. Nhưng tỷ lệ nghịch với tuổi tác và ngoại hình là tuổi nghề và thu nhập của họ. Có người thâm niên đến 13 năm làm gái, hiện tại mỗi lần đi khách đều kiếm khoảng 100 USD. Chưa tính một số ả còn cặp bồ và xin xỏ của các người tình được vài nghìn USD mỗi tháng.
Chung - là người Hà Nội chính gốc, dáng mảnh khảnh, ăn mặc rất chi nhu mì với quần bò màu đen và áo phông cũng màu đen, tóc dài nhuộm vàng. Lấy chồng và sinh con muộn, tối tối chị lại son phấn, ăn diện lên bar để "đong khách". Hoa, quê Bắc Ninh tâm sự, chị làm gái từ năm 19 tuổi, lúc đầu làm gái karaoke, lương bèo bọt mà bị khách hành cho rã rời. Một thời gian sau chị có con và chuyển sang làm gái bar. Chị nói: "Làm gái bar đi được nhiều tiền hơn mà làm đâu hưởng đấy, không phải chia chác với bảo kê, cũng không bị má mì ăn bớt tiền".
Linh xuất thân trong một gia đình khá giả ở Hà Nội, sở hữu một ngoại hình bắt mắt, cô kết hôn sớm và có 2 mặt con mà vẫn có thân hình rất đẹp. Linh vừa cặp với một đại gia vừa làm gái mỗi tối. Khi được hỏi vì sao rất nhiều tiền rồi mà vẫn đi làm gái, chị ta cho biết: "Tiền chẳng bao giờ là thừa cả, bao nhiêu cũng hết em ạ". Còn có Loan, Tú, Hạnh... tất cả đều ngoài 30 tuổi, có người ngoài 40 tuổi như Linh Natra, thâm niên làm nghề mại dâm trên dưới chục năm.
Địa điểm mà những gái mại dâm kỳ cựu này lựa chọn để vợt khách thường là các quán bar lớn, chủ yếu là khách ngoại quốc như: Nuz... bar tại khách sạn S, hay bar tại khách sạn M, Ro, bar tại Lý Thường Kiệt,....
Q - nhân viên quán bar A.G.E, trên đường Ngô Quyền, cho biết: "Gái mại dâm nhiều lắm, họ đến mua nước, ngồi ngắm xem khách nào có nhu cầu thì làm giá và đi. Một số gái công khai đi từng bàn khách gạ hỏi. Họ cũng đóng góp vào doanh thu của bar khá nhiều vì khách Tây lịch sự lắm, họ sẵn sàng mời nước cô gái nào họ thích, đôi lúc chỉ để ngồi nói chuyện cho đỡ cô đơn". Đặc điểm của những ả đào này là rất giỏi tiếng Anh vì khách chủ yếu là người Tây Âu. Ngoài ra, họ còn khoác trên mình những bộ cánh đắt tiền, trang sức cao cấp và thậm chí, một cái mác cũng "hàng hiệu" không kém.
Hoa đã có thâm niên 15 năm "đi khách" ở Hà Nội.
Theo chân "gái già"
Hơn 1 tháng ròng rã trong vai "kẻ nghèo làm liều", tôi đã thâm nhập vào cuộc sống của những "đàn chị" trong giới mại dâm cao cấp chuyên làm việc ở các bar lớn trên địa bàn Hà Nội.
Đúng hẹn, tôi chạy xe đến đón Hoa ở phố An Dương, quận Tây Hồ trong một buổi tối rét buốt tháng 11. Hoa lóc cóc đi bộ từ đằng xa lại, chiếc váy đen ngắn cũn, quần tất mỏng tang và một khuôn mặt trang điểm kỹ lưỡng: "N ơi, chị đây, khiếp lạnh quá, chị không mang cái áo lạnh nào lên, chắc phải về quê lấy thôi". Hoa leo lên xe tôi và luôn miệng xuýt xoa kêu lạnh. Tôi cười trừ rồ ga phóng đi, cảm thấu được cái rét buốt ngấm vào da thịt.
Vì đối tượng khách của những gái bar này toàn bộ là người nước ngoài, nên họ có thể nói tiếng Anh như gió, đấy là chưa tính một số cô còn nói được tiếng Nhật, Hàn hoặc Trung... "Càng giỏi ngoại ngữ thì càng đi được giá cao"- một đàn chị cho biết. Khách Tây thường là đến Việt Nam công tác, lạ nước lạ cái nên họ có nhu cầu tìm bạn nói chuyện nên khi gái nào biết nói chuyện thì khách không ngần ngại mà "bo" cho rất nhiều tiền (có thể là 300 - 400 USD), nếu khéo léo một chút họ còn cho đi du lịch và cho tiền mua sắm. "Khách Tây họ không chê già, không chê xấu, cứ chiều họ là được, mà tiền nong lại sòng phẳng, thoải mái" - Hoa tâm sự. Chính vì những lý do ấy mà những gái mại dâm này dù đã ở ngưỡng 30 - 40 tuổi hay có ngoại hình xấu một chút vẫn rất đắt khách.
Nhã nhặn, biết làm giá, biết làm tình, biết lả lơi, biết chiều chuộng, biết nâng giá trị bản thân... tất tần tật những nguyên tắc cho một "cái nghề"...
Có hôm tôi theo Hoa lên bar A.G.E, nhìn xung quanh toàn là người ngoại quốc, chỉ có nhân viên phục vụ là người Việt, còn lại là "gái". "Em phải mua đồ gì uống như khách, chứ không thì bọn bảo vệ đuổi ra ngoài đấy, với lại bọn khách thấy mình cũng đàng hoàng, chúng nó mới xài và cho nhiều tiền. Nói thật chứ cave nào chả giống cave nào, nhưng bọn nó nghĩ là có loại cao cấp với loại bình thường"- Hoa cười rồi khua tay bảo nhân viên lấy ly Cocktail giá 235 nghìn đồng.
Đong đưa trước quầy rượu được một lúc, Hoa hớt hải chạy lại nháy mắt tôi căn dặn: "Chị đi khách, lát về đợi chị nhá, chị trả tiền xe ôm cho". Tôi gật đầu nhìn theo bóng Hoa cùng người đàn ông ngoại quốc cao to gần gấp đôi ả đi nhanh về lối khách sạn.
Tối hôm ấy, khi tôi chở Hoa về, tôi được đàn chị này hào phóng mời một bát phở bò. Trong cái giá rét của 2g sáng, giữa tháng 11, hai người phụ nữ, một già một trẻ ăn mặc cực sexy ngồi ăn phở ở một quán ăn đêm nằm trên đường Xuân Diệu. Tôi vừa ngồi được một lúc thì có một chị trang điểm rất đậm tiến lại hỏi Hoa: "Ai đây? Mới à?".
Người này ngồi xuống nhìn tôi hỏi han, tôi cũng tỏ vẻ ngây ngô và thành thật kể hoàn cảnh của mình. Rồi từ lúc ấy, người đàn bà có tên Tú, thâm niên 15 năm làm gái đứng bar đã chia sẻ về những cuộc đi khách của mình. Đang tâm sự thì một gã huýt sáo, Tú đứng bật dậy chạy ra ngoài, hóa ra là có một người ngoại quốc đi qua. Tú chạy ra kéo lại rồi hỏi xem có đi nhà nghỉ không? Sau một lúc làm giá. Tú chạy vào chào tôi và Hoa rồi đi mất.
Họ đã làm mại dâm từ khi còn trẻ, đủ các kiểu, dạng biến hóa, từ gái ôm, gái karaoke, gái theo phòng, gái gọi... và giờ là gái đứng bar, gái đi "đong khách"... Họ vẫn ngày ngày làm công việc ấy, coi nó như một cái "nghề".
* Tên các nhân vật trong bài viết đã được thay đổi
Theo xahoi
Sơn nữ bị gán lời nguyên hiện thân của "ma cà rồng" Trong nhiều chuyến công tác ở miền núi Tây Bắc, chúng tôi được nghe không dưới một lần những câu chuyện đầy sự hoang đường về "ma cà rồng"... Nhiều thiếu nữ miền sơn cước được trời phú cho sắc đẹp tuyệt mỹ, bỗng dưng bị cho là hiện thân của "ma cà rồng" (Ảnh minh họa) Hiện thân của quỷ!? Vượt qua...