“Ngoài việc ngoại tình ra thì anh ấy rất tốt!”
Chị thường đầy sầu não và bất đắc dĩ đáp lại lời những người khuyên mình nên ly hôn vì chồng ngoại tình như thế.
Anh Huấn – chồng chị Hương có ngoại hình ưa nhìn, có công việc tốt kiếm ra tiền, tính cách lại hiền hòa, dễ chịu. Đặc biệt, dù anh chị đã có con gái lên 2 tuổi nhưng anh vẫn luôn lãng mạn và chiều chuộng chị, thậm chí còn tự nguyện vào bếp nấu ăn. Thử hỏi đốt đuốc đi đâu để tìm được một người đàn ông trên cả tuyệt vời như thế? Ai cũng nói chồng chị quả là một người đàn ông hoàn hảo, chị Hương cũng công nhận điều đó, nếu như anh ấy không… ngoại tình!
Một năm trước, chị Hương phát hiện ra chồng mình có bồ nhí bên ngoài, thậm chí còn tậu một căn chung cư cao cấp cho cô ta, chu cấp cho cô ta đầy đủ chả thiếu thứ gì. Khi biết sự thật, chị Hương như rơi từ trên trời cao xuống vực sâu, vì trước nay chị vẫn tin chồng 100%, chưa khi nào nghi ngờ người chồng hoàn hảo của mình.
Sau khi bị bại lộ, anh Huấn quỳ xuống xin lỗi vợ, xin chị tha thứ, anh sẽ lập tức giải tán “tổ tò vò” của mình. Nhưng khi được vợ chấp thuận thì anh lại không làm được như mình nói mà vẫn lén lút qua lại với bồ. Chị Hương chán nản, ra tối hậu thư cho chồng, 1 là chọn vợ, 2 là chọn bồ, anh liền xin chị cho mình thời gian để giải quyết, vì tình cảm không thể nói dứt là dứt được. Và chuyện cứ nhùng nhằng cho tới nay đã là hơn 1 năm, anh chưa bỏ nổi bồ, còn chị Hương thì cũng chưa thể cứng rắn li dị chồng như lời mình nói.
Chị cũng đau đớn, uất hận vô cùng mỗi khi anh vắng nhà đến bên bồ… (Ảnh minh họa)
Một năm qua là 1 năm chị Hương ăn không ngon ngủ không yên, người gầy sọp đi vì căn bệnh trong tâm. Chồng ngoại tình, chị đau lắm chứ, nhưng thực lòng chị vẫn không muốn mất anh, vẫn muốn giữ cha cho con và bảo toàn một gia đình đầy đủ. Do đó, nếu anh thành tâm hối cải, chị sẵn sàng tha thứ cho chồng. Vì thế, khi anh xin lỗi và hứa hẹn, chị đã đồng ý mở một cánh cửa để anh quay về. Nhưng anh lại dùng dằng không dứt với bồ.
Video đang HOT
Khổ một nỗi, anh Huấn mặc dù có bồ nhưng vẫn không hề xao lãng vợ con, vẫn coi gia đình là nhất. Chị Hương không thể tìm được điểm nào đáng chê trong cách anh đối xử với vợ con và bên nhà ngoại. Chính vì thế mà dù 1 năm qua anh Huấn vẫn “chân trong chân ngoài”, vẫn tranh thủ những lúc rảnh tới vui vẻ với bồ, nhưng chị Hương lại chẳng thể hạ quyết tâm rời xa anh được. Trong lòng chị, tới lúc này vẫn ôm ấp hi vọng anh sẽ thực hiện lời hứa của mình vào 1 ngày không xa, chỉ là giờ anh tạm thời chưa quyết được mà thôi.
Những người thân thiết với chị biết chuyện thì bất bình thay cho chị, khuyên chị rằng anh Huấn rõ ràng không muốn bỏ bồ chứ nếu muốn thì đâu cần đến cả năm trời. Chị Hương cũng có lúc nghĩ như thế, chị cũng đau đớn, uất hận mỗi khi anh vắng nhà đến bên bồ lắm chứ, nhưng khi anh trở về chăm sóc, dịu dàng và đền bù cho chị hết lòng, chị lại mềm lòng, lại hi vọng, lại có thêm quyết tâm để chờ đợi anh thay đổi. “Ngoài việc ngoại tình ra thì anh ấy rất tốt!” – chị thường đầy sầu não và bất đắc dĩ đáp lại lời những người khuyên mình nên ly hôn, không cần phải chịu đựng mãi như thế.
Trong thâm tâm chị Hương cũng luôn nghĩ, rõ ràng nếu anh Huấn không ngoại tình thì anh đúng là một người chồng, người cha tuyệt vời. Anh ong bướm bên ngoài nhưng không hề có ý định bỏ vợ, chỉ cần chị coi như không có thì là không có, tuy rằng việc đó là vô cùng khó khăn. Hơn nữa, chị Hương muốn sửa sang hết sức mình trước khi đập cái cũ đi xây lại cái mới. Ví dụ chị đến với người đàn ông khác, cứ cho là họ không lăng nhăng đi, nhưng suốt ngày rượu chè be bét, rồi vô tâm vô tứ, không để ý đến vợ con, hay đánh vợ chửi con thì cũng đâu có khá hơn gì.
Vì chị Hương mãi ru ngủ mình trong mớ lí lẽ ấy khiến cho chị vẫn phải chịu cảnh chồng vừa yêu vợ vừa yêu bồ mà không thể thoát ra được, cũng không biết giải quyết ra làm sao. Những người khuyên chị nhưng thấy chị thậm chí còn bao biện cho người chồng ngoại tình của mình thì đều lắc đầu ngán ngẩm.
Không biết chị có nghĩ, có thể những hành động của anh Huấn là để che đậy đồng thời bù đắp cho vợ trước tội lỗi ngoại tình của mình? Giờ chị Hương vẫn còn cố gắng tiếp tục được vì chị đang bấu víu vào hy vọng rằng anh sẽ toàn tâm toàn ý quay về đóng vai một người chồng hoàn hảo. Nhưng đến một ngày, khi không thể chịu đựng nổi nữa, có lẽ chị cũng sẽ tự buông tay mà thôi.
Theo Trí thức trẻ
Tôi hy sinh cho anh tất cả để rồi anh lại theo nhân tình trẻ
Tôi giúp anh vượt qua giai đoạn công ty anh đứng trên bờ vực phá sản. Vậy mà vì cô sinh viên vừa ra trường, làm thư ký riêng của anh mà anh phản bội tôi.
Khi một người không còn yêu ta, việc ta đau khổ đó là điều không thể tránh khỏi. Trong lòng cứ miết mải những câu hỏi: Người đó có gì hơn tôi? Tại sao anh không coi trọng khoảng thời gian gắn bó từ trước đến nay? Tại sao những hy sinh của tôi dành cho anh lại không đủ sức giữ anh bên mình? Tại sao đàn ông thời nay dễ thay đổi? Tại sao cô ấy không bằng tôi về các mặt, nhưng vẫn làm anh vui vẻ khi nghĩ về và quan tâm cho cô gái ấy từng chút một? Tôi cứ cuộn mình trong những câu hỏi, những hơn thua không lối thoát.
Tôi 26 tuổi, cái tuổi không còn quá trẻ cho những trải nghiệm tình cảm nông nổi. Tôi không theo gia đình định cư mà quyết định ở lại Việt Nam và ở lại với anh. Về học thức tôi vừa tốt nghiệp thạc sĩ một trường đại học quốc tế ở Việt Nam, làm trong một tổ chức giáo dục. Ngoại hình tôi được mọi người đánh giá là đẹp, có con mắt thẩm mỹ, sống nội tâm và được giáo dục kỹ về ứng xử, các mối quan hệ xung quanh đều vun vén cho chúng tôi.
Anh 39 tuổi, là người tôi một mực tin yêu, chúng tôi đã trải qua những sóng gió khi đấu tranh để tôi ở lại Việt Nam. Tôi giúp anh vượt qua giai đoạn công ty anh đứng trên bờ vực phá sản. Những tưởng sau tất cả thì hạnh phúcsẽ viên mãn, nhưng cuộc sống luôn là những điều bất ngờ, dẫn con người ta đi từ bỡ ngỡ này đến bỡ ngỡ kia.
Là người nhạy cảm, tôi có thể nhận biết được tình cảm anh thay đổi theo thời gian từ khi anh gặp người thứ ba - cô sinh viên vừa ra trường, làm thư ký riêng của anh. Vì tinh tế để nhận ra nhưng không đủ sự chiều chuộng nên những bức tường vô hình cứ xuất hiện ngày càng dày lên giữa chúng tôi. Hết hờn dỗi, tâm sự chia sẻ, nước mắt rơi vô vàn vẫn không kéo anh trở về. Tôi lặng lẽ nói lời tạm chia tay trong một thời gian để suy nghĩ, từ đó đến nay gần hai tháng anh bặt vô âm tín với tôi.
Tôi hận vì anh quá hào hoa, rồi lại trách người thứ ba tranh giành tình cảm; giận mình quá hiền, sống nội tâm để không làm cho anh thấy thú vị. Tôi chìm trong những thù hận, oán trách. Một thời gian dài, tôi mang những tâm lý tiêu cực của một người có trái tim tổn thương, một người con gái bị người mình yêu phản bội. Những điều đó làm cuộc sống tôi như ngục tù, từ người bị làm tổn thương, tôi mang cái tổn thương đó nhân rộng ra cho những người yêu quý xung quanh mình.
Ảnh minh họa.
Nhìn lại, tôi không nhận ra chính mình của những ngày xưa cũ, tự làm đau bản thân, cảm thấy mình không đáng được yêu, chỉ làm con người thêm chán nản. Tôi tự hỏi rồi sẽ đi tiếp trên con đường tương lai như thế nào khi mang trong mình trái tim bị tổn thương nặng nề. Hằng ngày, tôi vẫn tự nhủ rằng không nên đổ lỗi hay căm ghét ai cả, tất cả đều là tại bản thân, khi mình không còn đủ sức hấp dẫn, cuốn hút, giữ anh ấy bên cạnh thì việc một người thứ ba xuất hiện trước hay sau cũng là điều tất yếu.
Hãy coi như đó chưa phải là người mà Chúa cử đến bên mình, đi cùng mình trên hành trình còn lại. Thế nhưng, tôi vẫn không thể thoát ra được sự yếu lòng, im lặng nhưng vẫn dõi theo xem hằng ngày anh làm gì? Có khỏe không? Có vui không? Còn bản thân tôi thì lúc tỉnh lúc mụ mị.
Tôi chia sẻ lên đây, mong trái tim của những người bị tổn thương, phản bội như mình cho tôi lời khuyên để quên đi người mình từng hết mực thương yêu, làm sao để mạnh mẽ hơn mà bước tiếp? Tôi phải làm sao đây? Im lặng là từ bỏ hay thay đổi để níu kéo khi tôi vẫn còn thương anh?
Còn những trái tim lạc lối kia ơi, tại sao lại có thể tàn nhẫn với những người yêu thương và hy sinh vì mình đến vậy? Sống nội tâm, hiền lành quá có phải không hợp thời nữa hay không?
Chuyên gia tâm lý Tịnh An:
Khi người yêu lừa dối đa số các bạn nữ đều có chung những cảm xúc: Sốc, giận dữ và đau lòng. Đôi khi chính điều này khiến bạn khó khăn trong việc kiểm soát cảm xúc của mình dẫn đến những ứng xử sai lầm. Nhiều người có suy nghĩ rằng càng cấm thì người ấy sẽ càng thèm muốn quay lại nên sẽ giải quyết bằng cách ngó lơ, và ngầm hy vọng người ấy tự giác chấm dứt. Sự thật là sẽ rất khó để họ kết thúc nếu không có biện pháp mạnh tác động từ bạn. Hãy kiên quyết thể hiện mong muốn của bạn. Và dù cho bạn có thương yêu đối phương đến thế nào, có một số trường hợp, bạn hoàn toàn không nên mềm lòng mà nhân nhượng.
Bạn nhất thiết không nên chì chiết hay trách cứ bạn trai mà nên thể hiện sự tức giận của mình để người yêu có thể nhận thức rõ sai lầm mà họ đã phạm phải. Bạn cần nói rõ cho người yêu mình hiểu hành động lừa dối người yêu của anh ấy đã khiến bạn bị tổn thương tới mức nào, khiến bạn đau đớn và tan nát niềm tin ra sao,... chắc chắn người yêu bạn sẽ cảm nhận được nỗi khổ tâm của bạn, càng cảm tháy áy náy và có lỗi hơn rất nhiều.
Cứ cho rằng mình là người có lỗi để dễ dàng chấp nhận cuộc chia tay. Nếu còn cảm thấy ấm ức thì bạn nên tự nhủ rằng tương lai của mình còn dài, không nên vì một kẻ phản bội lại đi huỷ hoại nhiều việc có ý nghĩa khác. Phải có niềm tin trên đời này không chỉ có duy nhất một người để bạn gắn bó. Hãy nhìn đời lạc quan hơn, yêu đời hơn bạn sẽ tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn. Cơn sốc tình cảm rồi cũng qua đi, bạn sẽ lấy lại sự tự tin.Tình yêu và tương lai vẫn đang đợi bạn ở phía trước.
Theo Nguoiduatin
À..Ờ..ĐỂ ANH HỎI LẠI MẸ ĐÃ! Yêu nhau 2 năm nhưng sát ngày cưới tôi mới qua lại sang nhà anh chơi. Khi yêu chúng tôi sống thế giới của hai người, anh rất tốt, chăm chút và nghe lời tôi. Giờ thì khác hẳn, sống chung với mẹ, chồng tôi như một người khác. Anh như đứa trẻ to xác sống với sự sắp xếp từ A -...