Ngoại tình vì chồng ở xa
Tôi biết thực sự mình yêu chồng nhưng vì không thể gặp được nên bao nhiêu sự yêu thương đáng lẽ chồng phải được hưởng tôi lại đem đến cho anh ta.
Tôi 28 tuổi, kết hôn được 3 năm, hiện tại vợ chồng ở rất xa nhau gần 2 năm rưỡi. Chồng tôi đang đi lao động nước ngoài, hiện bị ốm rất nặng, đang điều trị ở bên đó một khoảng thời gian khá dài nữa, tôi ở nhà đã ngoại tình. Chúng tôi cưới nhau đã lâu nhưng vẫn chưa có con, tôi ở quê cũng phải đi làm xa gia đình, sống tập thể nhưng ở một mình một phòng. Nghề nghiệp của tôi không cho phép phạm vào sai lầm đó, nhưng tôi đã vô tình rơi vào và đến bây giờ khi đã hơn nửa năm tôi vẫn còn lưu luyến.
Việc xảy ra trong giai đoạn tôi buồn và sốc vì chồng ốm nặng mà không thể gặp hay ở bên chăm sóc, cảm giác hụt hẫng bơ vơ, mất niềm tin bủa vây. Đúng lúc đó anh liên lạc với tôi và thường xuyên tâm sự. Anh hơn tôi 2 tuổi, làm không cùng nghề nhưng công tác cách cơ quan tôi 4 km. Tôi cũng chưa bao giờ gặp mặt hay biết gì về anh trước đó, chúng tôi nói chuyện qua lại, tin nhắn, rồi khoảng một tháng gặp mặt nhau đi uống nước. Cũng vì buồn, cảm thấy thất vọng với cuộc sống cá nhân với chồng mà tôi vô tình ngã vào người ấy.
Tôi biết gần 2 năm không hề có quan hệ tình dục nên khi vô tình đánh mất mình thì những cảm xúc gối chăn bật dậy, tôi biết mình sai, có lỗi với chồng nhưng không sao nén lại được như ban đầu. Tôi để sự thèm khát, bản năng trỗi dậy, sợ và cũng cảm giác mình không phải mình nữa, rất buồn và hoang mang. Tôi kể hết cho chồng nghe về sai lầm của mình, ban đầu anh căm thù, chửi rủa tôi thậm tệ. Càng như vậy tôi lại càng muốn gặp người kia và lại ngoại tình cùng với người đó cho dù thời gian rất ngắn ngủi vì phải đến 2-3 tuần tôi mới gặp anh ta. Những lần gặp gỡ tôi cũng chẳng có ý định ngay từ đầu nhưng anh ta mà gọi rủ đi chơi tôi buồn buồn lại đi.
Tôi thừa nhận với anh ta rằng nếu không bị lôi kéo, tôi không ngờ nghệch để mất sau gần 2 năm gìn giữ, có lẽ tôi sẽ vẫn tiếp tục giữ được. Vì đã ngủ với nhau rồi làm cho tôi cảm giác như bị bung ra tất cả các cảm xúc, không thể khống chế được, tôi gần giống như người bị nghiện, cảm giác mình đang sống lại thời yêu chồng, cũng hò hẹn, cùng nhau trải qua những phút ân ái mặn nồng. Việc đó xảy ra gần Tết, tôi cũng cố gắng chấm dứt trước Tết, nhưng giá như sau sự việc ấy chồng có thể về được thì có lẽ tôi sẽ quên.
Anh vẫn chưa thể về, tôi bứt dứt mà vẫn sống cô đơn trong cảnh xa chồng, có những lúc không thể làm chủ được, tôi và người đó lại liên lạc sau 3 tháng thôi không liên lạc. Tôi cảm giác như đang yêu đúng hơn là ngoại tình vì những lần gặp gỡ đó trời đều đổ mưa, đường về khuya vắng lặng, không gian lãng mạn khiến cho tôi yêu người đó. Gặp 2 lần liên tiếp nhau như vậy tôi lại không gặp nữa, ngưng liên lạc cho đến 5 tháng sau.
Video đang HOT
Khi công việc của tôi thay đổi phải làm xa hơn, cái cảm giác nhớ người đó lại ùa về. Tôi liên lạc lại và gặp anh ta tiếp 2 lần nữa. Sau lần gặp gỡ thứ 2, chúng tôi thống nhất không liên lạc nữa vì cả hai đều có gia đình mà không ai muốn mất cả. Tôi biết thực sự mình yêu chồng nhưng vì không thể gặp được nên dẫn đến bao nhiêu sự yêu thương đáng lẽ chồng phải được hưởng tôi lại đem đến cho anh ta. Cũng vì cảm giác thấy thiệt thòi cho chồng, thấy chồng đáng lẽ ra phải được hưởng những điều tôi đem lại cho anh ta nên tôi rất hạn chế việc gặp gỡ. Cũng mang tiếng ngoại tình nhưng thời gian gặp gỡ rất ít là vì vậy.
Tôi thừa nhận cũng có tình cảm với người đó chứ không phải không có gì, tôi không trách anh ta đã lôi kéo mà trách bản thân không đủ bản lĩnh để vượt qua khó khăn của mình. Giờ đây tôi trở thành người đàn bà trải qua chuyện chăn gối với hai người đàn ông.
Tôi muốn mình quên đi người đó để chỉ nghĩ về chồng, đợi chồng trở về nhưng đôi lúc vẫn nhớ, muốn ở bên anh ta, thèm khát cảm giác ân ái bên người đàn ông đó dù ngắn ngủi. Nó giống như làm thỏa mãn sự khát khao được thể hiện tình yêu, sự mong muốn và khát vọng tuổi xuân của mình. Khi tôi đang ở vào thời kỳ đẹp nhất của đời người thì chồng lại không ở bên cạnh để chiêm ngưỡng, thưởng thức, để trải nghiệm những gì đẹp nhất của vợ.
Vợ chồng tôi sống với nhau trước hôn nhân gần 4 năm, đến giờ anh chưa bao giờ hết thèm khát vợ, nhưng thật trớ trêu bây giờ lại không thể làm gì được, có ai nhìn vợ phát thèm mà không làm gì được, đó cũng là điều rất buồn đối với chồng tôi. Những lời nói đó của anh khiến tôi cảm thấy xấu hổ vì mình đã không giữ nguyên vẹn tấm thân cho chồng, đã để người đàn ông khác không phải là anh được gần gũi một số lần như vậy.
Tôi suy nghĩ rất nhiều và muốn dẹp bỏ tất cả sự ham muốn bản năng, bỏ qua thứ tình cảm cứ ngỡ như tình yêu với người đàn ông có vợ để toàn tâm toàn ý bên chồng nhưng tôi sợ không làm được. Tôi vẫn sống cô đơn ở nơi làm việc, tiếp tục xa chồng thêm một khoảng thời gian khá dài nữa. Hãy cho tôi lời góp ý chân thành để có thể tự vượt qua được những sai lầm mình đã gây ra.
Theo VNE
Bức xúc vì bị "treo niêu"
Từ một chiến binh dũng mãnh, bây giờ tôi bỗng trở thành một tên lính bại trận. Nếu tình cờ gặp bà xã của tôi trong một hội nghị hay một bữa tiệc nào đó, chắc chắn mọi người sẽ rất ngạc nhiên và không thể tin rằng, người phụ nữ ấy dù ở chung nhà, ăn chung mâm, nằm chung giường và có giấy hôn thú hẳn hoi nhưng không phải là... vợ tôi!
Từ ngày cô ấy được cất nhắc lên phó rồi trưởng phòng, sau đó sinh thằng cu Tí thì "mọi con đường đi đến chiếc giường" gần như bị "bế quan tỏa cảng". Tôi nói "gần như" là vì thỉnh thoảng vẫn được chiếu cố, đó là khi công ty phát lương hoặc có thưởng đột xuất mà tôi đem về nộp đủ cho nàng.
Đôi lúc quá bức xúc vì bị "treo niêu", tôi bảo nàng chọn lựa giữa chồng và công việc thì nhận được câu trả lời: "Bọn đàn ông các anh thật ích kỷ, vừa muốn có ôsin trong bếp lại vừa muốn rửng mỡ trên giường. Anh có giỏi thì làm hết việc nhà, chăm sóc con, đưa đón nó đi học và mỗi tháng lo đủ chi tiêu trong nhà thì em sẽ ở nhà hầu hạ anh".
Đúng là nàng làm khó tôi. Làm sao mà tôi có thể làm nổi từng ấy công chuyện khi trời sinh ra tôi là đàn ông? Hơn nữa, nàng lại "mắng" cả bọn đàn ông chứ không phải chỉ riêng một mình chồng nàng nên nghe tự ái dồn dập.
Không biết có phải vì vậy hay không mà từ một chiến binh dũng mãnh, bây giờ tôi bỗng trở thành một tên lính bại trận, hết việc ở công ty chỉ muốn la cà quán xá với anh em rồi về ngủ cho quên nỗi buồn nhân thế. Năm nay tôi mới 34 tuổi, còn bà xã 32. Mỗi sáng tôi nhìn bà xã ra khỏi nhà mà ước ao: Giá chi buổi tối cô ấy cũng tươi tắn, xinh xắn, khỏe khoắn như thế thì tốt biết mấy...
anminh...@gmail.com
Nàng lại "mắng" cả bọn đàn ông chứ không phải chỉ riêng một mình chồng nàng nên nghe tự ái dồn dập (Ảnh minh họa)
Bạn thân mến,
Ở đời, không có cái gì là toàn mỹ. Ông trời cũng không cho ai tất cả mọi thứ hay lấy đi của ai đó mọi thứ trên đời này. Do vậy, trước tiên bạn hãy tự an ủi rằng, ít ra thì vợ mình xinh đẹp, giỏi giang, đảm đang, chu đáo; con mình ngoan ngoãn, khỏe mạnh... Đó là những thứ, nhiều người ao ước mà không có được.
Về cái khoản kia, rõ ràng là bà xã bạn đã bị mất cân bằng vì gánh quá nặng trách nhiệm với gia đình. Nói quá nặng cũng không ngoa vì những chuyện chị ấy đề nghị anh "đổi vai" làm thử vẫn chưa phải là tất cả những gì mà các chị em ngày nay phải đảm nhận. Vẫn còn rất nhiều việc không tên khác đè nặng lên đôi vai người phụ nữ, nếu các anh không thông cảm và chia sẻ thì chẳng có cách gì làm cho cái giường ấm áp, chuyển động rầm rầm mỗi khi đêm về.
Chính bạn cũng thừa nhận mình không thể làm nổi những công việc mà bà xã kể ra đó thôi. Không phải vì bạn là đàn ông mà quan trọng là bạn có thật lòng muốn chia sẻ hay không? Rõ ràng, bạn là người có... tư tưởng gia trưởng rất mạnh mẽ. Tháng tháng nộp tiền lương cho vợ, chiều chiều tan sở lại đi lai rai với anh em mà chẳng cần biết lúc đó bà xã phải quay về với trách nhiệm là mẹ, làm vợ, nói chung là làm nội tướng để cho bạn có một mái ấm mà nhiều người ước ao.
Cùng cánh đàn ông với nhau nhưng thật sự trong trường hợp này, không thể bênh vực bạn được rồi. Có thể nói là bạn quá vô tâm đấy bạn ạ. Làm sao bà xã bạn có thể nuôi nấng tình cảm, sự ham muốn và những suy nghĩ lãng mạn về chuyện gối chăn khi bị đè ngộp trong việc nước, việc nhà mà không có ai chia sẻ như thế?
Vậy nên, bạn đừng than thân trách phận mà hãy hành động. Trước tiên, bạn thử liệt kê danh sách công việc của vợ hằng ngày và xem xét mình có thể chia sẻ với nàng những gì? Bạn thử "giành giật" với nàng chuyện tắm con, cho con ăn, dạy con học hoặc đơn giản chỉ là vào bếp phụ nàng nhặt mớ rau, lột mấy củ tỏi, lau cái bàn, dọn mâm bát... Tôi chắc chắn rằng nếu bạn làm điều đó thì ngay trong tối đầu tiên, nàng sẽ dỗ ngọt anh lên giường chứ không phải để cho anh bứt rứt, khó chịu vì "cám treo, heo nhịn" như bấy lâu nay.
Cứ thử đi thì sẽ biết ngay thôi mà.
Theo 24h
Yêu hai năm không bằng gặp phút chốc Anh ở phương xa, một lòng một dạ yêu thương tôi, còn tôi lại lao vào vòng tay người khác. Tôi và bạn trai yêu nhau được hai năm. Có thể nói, tình cảm của chúng tôi rất sâu đậm, dù người ở miền Nam, kẻ miền Bắc. Mỗi năm anh chỉ được nghỉ phép vài lần nên chúng tôi chỉ có thể...