Ngoạ.i tìn.h như K, không ngoại lệ và cũng không thể tránh hậu quả!
Có thể cháu vắng đàn ông lâu, cháu cần một người mà người đó là K, tốt quá, cháu không thấy phía mình có trở ngại nào, thậm chí người nhà còn ủng hộ. Điều đó không sai. Nhưng…
Hình ảnh minh họa
Cô kính mến!
Cháu và chồng đã ly dị mười một năm nay. Hai đứa con đều đã trưởng thành, có gia đình riêng. Cháu sống một mình với công việc, trong ngôi nhà tự tay cháu xây nên, cùng với người giúp việc trung thành. Cháu không có ai, chồng cũ của cháu cũng không có ai. Nhưng ấy là việc của hai người, các con không dám có ý kiến.
Cách đây 2 năm cháu gặp lại người bạn cũ thời PTTH. Người ấy ra nước ngoài lâu rồi, chúng cháu tìm thấy nhau trên Facebook rồi gặp trực diện ở lần họp lớp. Cái nhìn đầu tiên sau 30 năm, ngỡ ngàng, người bạn ở nước ngoài mà già hơn các bạn ở trong nước, mới chưa đầy năm mươi mà hai thái dương bạc hết. Kiểu này các cháu gọi là tối mã đấy cô. Còn cháu, tự do, công việc mỹ mãn, ăn ngủ điều độ, chăm sóc kỹ, anh ấy bảo cháu chỉ như người 35 thôi.
Video đang HOT
Chắc cô hình dung được rồi, chúng cháu bám nhau, không biết ai chủ động nữa. K tâm sự, anh không hạnh phúc, vợ chồng hục hặc quá, làm ăn không ra, con út còn học phổ thông nhưng sang năm cả hai đều học đại học khá tốn kém, anh ấy vì con, anh thương con, mẹ chẳng ra sao, bố bỏ nữa thì mẹ nó sẽ buông hoặc sốc, có thể t.ự t.ử. Eo ơi, nghe mà hãi.
Cháu tin K, cháu rất thông cảm và không yêu cầu K điều gì. Nhưng lần đó K về đã phải thú nhận với các con, như là chia sẻ ấy mà. Và chuyện bùng ra. Thế là gia tộc của K, những người ở trong nước ấy mà sôi lên như nhà có cướp. Eo ơi, sợ quá cô ạ. Với gia tộc cháu, chẳng có gì, chẳng việc gì, không ai quan niệm cháu như thế là người thứ ba, hay người phá gia can người ta. Nhưng bên K không đơn giản thế. Vợ của K bây giờ mới quay ra nịnh mọi người nhà chồng để kiếm điểm.
Cháu nản quá cô. May mà cô ta ở xa, không thì chắc cháu ăn a-xít. Nhưng K không chịu lùi, năm qua anh về hai lần, cuối năm nay anh sẽ về nữa. Cháu sợ quá, cháu không biết cư xử sao đây. Vợ của anh có thể đeo bám bí mật để bắ quả tang anh, giành phần thắng về mình. Cháu làm sao đây cô?
******************
Cháu thân mến!
Thật ra bây giờ, chuyện đàn ông đàn bà va nhau dễ dàng như uống nước, như bữa ăn vậy. Cuộc sống hiện đại, quan niệm tự do, lại nữa, đã không còn ràng buộc trong lối nghĩ như ngày xưa, chung thủy, danh dự, hậu quả…Càng hiện đại cô thấy càng loạn. Mà không biết dùng từ loạn có đúng chưa, hay mình lạc hậu. Đàn ông phương Tây họ còn cho bạn gái đi với bạn trai của mình nữa mà.
Nhưng cháu thấy đó, va nhau dễ dàng như sau đó thì sao? Con người hành động có trách nhiệm bao giờ cũng phải hình dung sau đó thì sao? Có thể cháu vắng đàn ông lâu, cháu cần một người mà người đó là K, tốt quá, cháu không thấy phía mình có trở ngại nào, thậm chí người nhà còn ủng hộ. Điều đó không sai. Nhưng như vậy chưa thấu đáo, cháu thiếu mẫn cảm đàn bà.
Cháu phải cảm nhận được bi kịch mà K trình bày với cháu thật 100 phần trăm hay chỉ phân nửa, hay 200 phần trăm, tức K chưa nói hết. Chỉ có cảm từ con người, của cậu ấy chứ tra ai bây giờ? Và cháu hình dung tiếp về vợ của K, gia tộc, con cái K, trong chuyện này. K chưa cho cháu biết ai trong gia tộc K ư, đó là điều nên nghĩ ngợi. Và khi mọi người đã biết và phản ứng thì họ phản ứng tới đâu, cháu nghe K nói, hay là có người tìm tới cháu, trực tiếp?
Ngoạ.i tìn.h như K, không ngoại lệ và cũng không thể tránh hậu quả. Sẽ vô cùng rối ren nếu K không có lộ trình nhân văn với người đã có với mình hai đứa con. Khi K đã lật bài ra, cô vợ chỉ nhìn thấy một ván bài và cả hai đang cùng sát phạt nhau. Nhưng dù có đi bằng bước nào thì K cũng phải “lâm trận”, chính K phải giải bài toán của quãng đời còn lại này.
Có những người vợ nhận ra tình yêu quan trọng hơn cái xác của chồng. Có người ghen dữ, sôi lên, như lửa cháy, cộng với gia tộc của chồng khi phản ứng K ngoạ.i tìn.h thì cháy cả rừng chứ không chỉ cháy nhà. Cháu đã gặp K hai lần năm ngoái, nay cháu được gặp nữa, trong dịp tết, bản thân cháu đán.h giá đây là gặp dấm dúi hay gặp thông thoáng hơn? Và chắc chắn phải cẩn trọng, nếu vợ K manh động thì sao, có an toàn theo cả nghĩa đen cho chính K và cháu không?
Gặp vẫn phải gặp, bởi vì cháu không tránh được. Nghe lòng mình, nghe tim mình, xem mình yêu đến đâu, yêu chế.t sống chưa, hay là không có K cháu cũng như xưa, tỉnh bơ, ăn ngon, mặc đẹp, bạn bè, vui ngất ? Yêu chế.t sống khác với yêu để có, từ trạng thái sẽ có hành vi, và sẽ có tấm lòng, có cư xử, nếu tình yêu này động lòng trời thì trời sẽ thương, sẽ vén màn cho các cháu bước ra từ từ, với ánh sáng, giữa mọi người thương yêu. Bằng như yêu như va quệt thì ngay cả tâm thế ấy cũng không xứng đáng với cái giá mà các cháu phải trả, giá rất đắt đấy cháu nhé. Cẩn thận.
Theo netnews.vn
Có nên lấy người keo kiệt làm chồng và có bà mẹ khó tính
Tôi 30 tuổ.i, l.y hô.n được một năm và có con trai 18 tháng tuổ.i, chồng cũ sống thiếu trách nhiệm, ngoạ.i tìn.h, tôi ly thân từ lúc mang bầu và giờ đã l.y hô.n.
Nói về người đàn ông tôi đang quen, gia đình anh có một chị gái và một anh trai. Anh là con út, đang làm sửa chữa tại nhà với mức lương trung bình 20 triệu/tháng, chị gái đã có gia đình riêng, còn 2 anh em chưa ai lấy vợ, anh trai làm ở thành phố nên ít khi về quê, nhà chỉ còn ba mẹ và anh. Anh 36 tuổ.i.
Cách đây gần một năm tôi được cô chủ trọ mai mối cho anh. Lúc mới quen, anh có hỏi về lương và tài khoản của tôi, tôi nói thẳng thì anh nói chỉ hỏi đùa. Quen anh tôi có đi làm thêm buổi tối vì lương thấp không đủ nuôi con, chồng cũ không hề hỗ trợ. Sau này anh không cho tôi đi làm thêm vì sợ tôi quen người khác. Anh nói sẽ hỗ trợ cho tôi tháng 3 triệu nhưng chưa bao giờ tự giác đưa. Tôi hết tiề.n thường mượn của bạn chứ không ngửa tay xin tiề.n anh. Chỉ có lúc nào anh kêu tôi mua cái gì, tôi kêu hết tiề.n thì anh đưa cho vài trăm. Tôi thấy anh hơi keo kiệt và còn ghen tuông lung tung nữa. Bạn bè học chung thời học sinh, tôi nhắn tin xưng hô mày tao trò chuyện bình thường mà anh cũng ghen, rồi hủy kết bạn với người đó. Anh được một điểm là không ăn chơ.i bà.i bạc.
Mấy lần tôi xuống chơi nhà, thấy mẹ anh không vui, có khi tôi chào mẹ anh còn không trả lời. Nhà anh ăn uống hơi kham khổ, bữa tôi xuống có mua theo giò heo nấu với cải chua, mẹ anh kêu ăn gì kỳ cục. Lúc anh kêu ngon thì mẹ anh nói: "Ngon thì có mày ăn chứ ai mà thèm ăn". Tôi nghe thấy rất buồn, những lần sau tôi nấu các món khác cũng không thấy mẹ anh ăn. Cuối tuần là tôi chạy xe về dưới đó khoảng 32 km vì thương anh và tôi rảnh việc hơn nên chạy về. Sáng tôi pha mì với trứng bà cũng không ăn, pha cà phê bà không uống, tôi quét nhà bà lấy chổi quét lại, làm gì bà cũng không hài lòng, chưa bao giờ thấy được nụ cười trên miệng bà.
Có lần anh đi bắt cá, lấy cho tôi 2 con cá về ăn nhưng tôi nói không có thời gian làm. Anh vẫn mang treo ra xe cho tôi. Mẹ anh biết đã chạy ra nói: "Bắt gì mà hết cá còn có vài con, sao không bắt hết luôn đi". Tôi nghe vậy chạy ra xe lấy vào trả lại. Lúc đó có là 2 con voi thì tôi cũng trả chứ đừng nói 2 con cá. Giờ tôi đau đầu, không biết phải làm sao, là con út nên bạn trai phải ở cùng bố mẹ, nếu lấy anh tôi sợ mình không sống nổi với mẹ anh. Mong mọi người cho tôi lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Giá như không gặp anh, em sẽ chẳng phản bội chồng Mình lại gặp nhau làm gì khi cả hai đều bình yên bên gia đình riêng của mình 10 năm qua? Anh à, em ước gì một năm trước không gặp anh, hoặc gặp thì cũng không trò chuyện nhiều để nhận ra chúng ta hợp nhau về nhiều thứ. Em thấy mình như đang yêu, có lỗi với chồng và hai con...