Ngoại tình – không chỉ là nỗi đau
Khuya rồi, tôi nằm lướt facebook một vòng trước khi ngủ. Trên trang cá nhân của cô bạn thân, hình đại diện là một màu đen kịt. Tôi hốt hoảng inbox: “Mày có chuyện gì thế?”. “Nếu chồng mày ngủ với người khác thì mày sẽ làm thế nào?”.
Suốt đêm đó cả hai chúng tôi cùng không ngủ. Tôi biết trái tim nhỏ bé của bạn đang đau đớn.
Hình ảnh minh họa
Bạn lấy chồng sau nhiều cuộc tình long đong lận đận. Chồng bạn đã qua một đời vợ, đang nuôi một cô con gái lên năm. Người ngoài biết bạn lấy người đàn ông đó còn cảm thấy không nên, huống chi bố mẹ bạn làm sao bằng lòng cho được. Làm cha mẹ, ai cũng muốn con mình chưa chồng sẽ cưới một người chưa vợ. Nhưng bạn nói bạn yêu nên nhất định sẽ cưới. Trời không chịu đất thì đất đành chịu trời.
Chồng bạn đúng là có thương bạn, vì bạn đã cãi lại gia đình, bỏ mặc mọi thị phi để cùng anh nên duyên. Bạn về làm vợ, đồng thời cũng gánh trên vai mình trọng trách làm mẹ dù chưa từng thai nghén sinh nở một lần nào. Nhưng bạn làm được, vì bạn tin bạn có đủ hiểu biết và yêu thương.
Rồi bạn sinh con, người ngoài không biết chẳng thể phân biệt con chung con riêng bởi bạn chăm chút chúng đều như nhau cả. Mỗi lần cả nhà bạn cùng đưa nhau về quây quần quấn quýt, bố mẹ bạn đã thôi buồn lo, những người xung quanh cũng mừng vì bạn đã chọn đúng người để yêu để cưới.
Nhưng ngoại tình như một cơn sóng thần bất ngờ ập tới, hoặc cũng có thể nó giống như ngọn núi lửa âm ỉ bấy lâu nay mới phun trào. Bạn bàng hoàng đến mức không dám tin khi thấy bức ảnh chồng mình tình tứ với một cô gái lạ hoắc, cả hai nằm trên giường, chăn kéo cao tới cổ. Kèm theo bức ảnh kia là những dòng tin nhắn gọi nhau bằng chồng bằng vợ.
Nếu anh gọi cô gái là vợ, cô gái kia gọi anh là chồng, vậy thì bạn là ai, bạn là gì trong mối quan hệ đó? Bạn vật vã suốt mấy ngày liền, mỗi lần nhìn con nhỏ ngây thơ hỏi sao mẹ khóc mà ước gì mọi thứ chỉ là cơn ác mộng. Cơn ác mộng trong đêm sẽ tan biến khi mình thức dậy, còn nỗi ác mộng này thì không thể mất đi, nó dày vò tim bạn, nó bám vào từng ngõ ngách, tưởng như đi đâu, nhìn cái gì cũng ám ảnh bởi hai khuôn mặt tình tứ đó.
Chồng bạn dĩ nhiên biết mình quá sai, nói bức ảnh đó chỉ là do có người cố tình chụp để đùa cợt. Còn những dòng tin nhắn ngọt ngào chồng vợ? Anh nói anh chỉ trêu cho vui. Bạn nhếch mép cười, tính anh xưa nay đâu hài hước đến độ như vậy.
Video đang HOT
Gọi cho tôi, bạn khóc không thành tiếng “tao yêu anh ý chứ tao đâu có ngu”. Tôi không biết phải nói gì, chỉ một hai khuyên bạn phải bình tĩnh. Thật ra thì nếu tôi ở vào tình cảnh đó, tôi cũng không bình tĩnh được. Dư âm của ngoại tình đâu chỉ là nỗi đau. Khi một mối quan hệ ngoài hôn nhân bắt đầu cũng là khi kết thúc rất nhiều điều tốt đẹp khác.
Đó là chuyện xảy ra gần một tháng trước. Khi tôi nhìn thấy bạn đăng cái ảnh màu đen trên trang cá nhân ấy là khi bạn đã quyết định kết thúc rồi. Bạn từng nghĩ, anh ấy đã dang dở một lần chắc là hiểu rõ hơn ai hết gia đình quan trọng biết bao nhiêu. Anh ấy từng nhìn con gái mình sống thiếu mẹ, chắc hiểu được nỗi thiệt thòi của con trẻ lớn đến cỡ nào. Anh và vợ cũ vì sao chia tay bạn không rõ, bạn chỉ nghĩ một người mẹ có thể bỏ đứa con nhỏ dại cho chồng nuôi có lẽ không phải người vợ tốt. Nhưng vào lúc này bạn nghĩ, có khi nào vợ cũ anh ấy cũng từng trải qua những chuyện như bạn vừa trải qua?
Khi bạn quyết định ly hôn, điều bạn day dứt nhất vẫn là cô con gái riêng của chồng. Bạn đã làm mẹ nó năm năm trời, cô bé đã lên mười, xinh xắn và hiểu chuyện. Nó xem bạn như mẹ, hai chị em quấn quýt không rời. Nếu có thể, bạn sẵn sàng nuôi con bé, nhưng bạn không có quyền làm điều đó.
Đêm đó, suốt đêm không ngủ, tôi nằm nghe bạn kể về bi kịch của đời mình. Giọng bạn qua điện thoại rất nhỏ, nhỏ hơn cả những cơn gió mùa đông đang rào rạt thổi qua mái nhà. Ước gì lúc này có thể ở gần nhau, chỉ để nắm tay bạn một cái thật chặt. Ngày xưa bạn cãi mẹ cha, bỏ qua mọi lời khuyên ngăn để về làm vợ anh, những tưởng sẽ chứng minh cho mọi người biết mình không hề sai lầm khi chọn lựa. Lúc này, bạn có thấy hối hận không?. “Tao không hối hận. Tao đã yêu thật lòng, đã hết mình vì gia đình, vì anh và vì con”.
Tôi cố gắng cười trong điện thoại. Phải rồi, bạn của tôi rất mạnh mẽ. Yêu ai đó hết lòng là điều tốt, nhưng biết rời xa khi cần mới là xuất sắc. Khi tình cảm đã không còn nguyên vẹn, cho dù cố chấp duy trì cũng sẽ chẳng tới đâu. Mọi vết thương dù sâu cỡ nào cũng nhất định sẽ lành theo năm tháng.
Lê Giang
Theo dantri.com.vn
Người chứ có phải bò đâu mà cứ nhai đi nhai lại không biết chán!
Quyên lu loa nói chồng phũ, quản lý vợ, Minh trừng mắt: "Mang chuyện của người khác đi rêu rao thì tốt đấy. Người chứ có phải bò đâu mà cứ ợ lên nhai lại?".
Người ta đi học lái xe tốn chừng chục triệu, còn Minh mất hơn ba chục vì tiền sửa xe, thuốc men cho bản thân và thầy giáo khi anh tông xe vào con lươn sân tập. Trong mỗi câu chuyện, Quyên hay lôi chuyện này ra làm trò cười, còn nói "chồng em là người tốn học phí nhiều nhất VN". Một hai lần không sao, người ta hỏi thăm Minh bị thương thế nào, sau thành nhàm, nhưng Minh thì không nhàm, anh xấu hổ khi bị vợ lôi chuyện ra kể cho bất cứ người thân người sơ, cho đến khi anh không chịu được phải quát lên: "Đủ chưa? Vui lắm đấy!"
Quyên bị chồng quát, thay vì im còn tròn mắt: "Thì sao, tốn ngần ấy tiền không lẽ lại im?"
Cô cứ lôi chuyện ra kể cho bất cứ người thân người sơ. Hình minh họa
Minh nhìn vợ, hóa ra vợ anh không những muốn chồng xấu mặt mà cô còn ấm ức vụ tốn thêm tiền. Anh không nói gì, hôm sau mang đúng số tiền về ném lên bàn: "Tiền đây, trả cho cô! Từ giờ để tôi yên!". Quyên lu loa nói chồng phũ, quản lý vợ, Minh trừng mắt: "Mang chuyện của người khác đi rêu rao thì tốt đấy. Người chứ có phải bò đâu mà cứ ợ lên nhai lại?"
Tưởng bị sừng sộ một trận vậy, Quyên sẽ chừa cái tật nhai đi nhai lại, nhưng cô chỉ im chuyện đó và lôi chuyện khác ra. Hai vợ chồng hơn nhau chục tuổi, lấy nhau gần ba năm mà chưa nghe "động tĩnh", Quyên phải chạy hết bệnh viện nọ đến bệnh viện kia, hết thầy lang đến đền chùa miếu mạo, may rồi cũng được cô con gái kháu khỉnh. Bạn bè đến chơi khen con bé xinh xắn, Quyên được đà kể "hành trình" tìm con của mình, nào tốn kém thời gian, có bao nhiêu tiền dốc hết vào chuyện kiếm con "cũng tại ổng già, súng ống tậm tịt, chắc hồi trẻ xài bạo quá! May mà sót được con bé này!".
Đám bạn đang vui, hùa nhau vào trêu Minh, cứ nhấn nhá đến vụ súng ống, có người còn nhắc đến tên mấy cô ngày đó Minh có tăm tia. Giữa chỗ đông người, Minh cười mà mặt tím lại, kìm chế lắm anh mới không hất đổ mâm cơm. Có vợ ai như vợ anh, bạn bè chồng đến là moi chuyện ra làm quà, mà chuyện vui vẻ gì cho cam, Quyên cứ hồn nhiên kể, tất nhiên thêm chút gia vị mà không thèm nhìn khổ chủ đang khó chịu thế nào, tâm trạng ra sao.
Anh góp ý thì cô vặc lại. Hình minh họa
Quá đáng hơn, chuyện vợ chồng ông anh họ bên nhà Minh ly hôn vì anh ta ngoại tình. Hai anh chị ly hôn trong êm ấm, tài sản chia ba, hai người hai phần, một phần dành cho các con, hai đứa trẻ do chị nuôi và anh có nhiệm vụ cấp dưỡng. Chuyện nhà người ta vậy, qua một chuyến về quê chồng của Quyên, cả làng, thậm chí cả huyện biết anh họ Minh.
Không biết người làng có thương chị dâu, có trách anh họ không, không biết "hai người kia" có yên không nhưng Minh muốn bốc hỏa khi người ta tìm Minh lắc đầu, có người nhẹ nhàng "con vợ mày vô tư thật đấy!", người thẳng thắn hơn thì nói "mày lo dạy lại vợ đi!" làm Minh xấu hổ không dám đi đâu, thăm viếng ai. Minh nhỏ giọng nói với Quyên thì cô quặc lại:
"Lũ đàn ông các anh chỉ biết ăn rồi hưởng, nào biết phụ nữ chúng tôi khổ sở thế nào, làm dâu, sinh con đẻ cái, nuôi nấng dạy dỗ trong khi các anh lúc nào cũng phơi phới, gặp con nào cũng cặp, gặp con nào cũng lả lơi rồi chê vợ nhà. Chị dâu hiền nên mới khổ mới thiệt, tôi phải lên tiếng thay chị ấy."
"Thay được chưa, anh chị đã yên ắng xong chuyện, cô còn đào xoáy lên nỗi đau của người ta, cô rêu rao anh họ ngoại tình, anh họ xấu hổ nhục nhã thì cô vui chắc, cô có nghĩ đến tâm trạng của bố mẹ anh ấy khi thiên hạ bàn tán ông bà có đứa con trai không ra gì, cô có nghĩ đến tâm trạng hai đứa trẻ khi đi đâu cũng bị người ta chỉ trỏ nói bố nó thế này, bố nó thế kia không? Chị dâu có dại hay khôn đến phiên cô phán xét hả? Chị dâu chưa đủ khổ hay sao mà cô còn xát muối vào lòng chị ấy?"
Hình minh họa
Minh thu dọn quần áo lôi vợ con đi ngay khi trời vừa sáng, chắc từ giờ anh không dám cho vợ về quê nữa, anh xấu hổ khi chạm ánh mắt người làng, Quyên vẫn không nhận ra mình đã sai. Trong đám con cháu Quyên là người học cao nhất, cô có bằng thạc sỹ lại làm trong ngành ngân hàng nên tiếng nói của cô khá "có trọng lượng" trong nhà. Các bà các mợ ở quê thì thi nhau khen Quyên biết ăn biết nói, đúng là có học có chữ vẫn khác, nhất là nhìn con gái cô bụ bẫm mũm mĩm như búp bê thì cô lại được khen biết cách chăm con, vợ chồng về quê mà các bà các chị đến hỏi cách nuôi con.
Dần dà, Quyên thấy mình nói điều gì cũng đúng và ngày càng lên giọng dạy dỗ như thể cha chú người ta, thấy đứa trẻ bẩn thỉu cô độp ngay nói mẹ nó không biết chăm con còn ham đẻ để thằng bé nhếch nhác, khổ nỗi người ta khen trước mặt Quyên nhưng tìm Minh để than khiến anh không biết nói sao. Góp ý với Quyên thì cô cho là anh áp đặt khó tính, "em có nghe ai nói gì đâu, người ta còn mang cả rau cả gạo sang nhờ em nấu cơm cho con người ta ăn kìa!"
Cô đã quên cái ý cái tứ nên có. Hình minh họa
Minh thở dài, không biết trách vợ hay trách các bà các cô ở quê siêng năng tâng bốc khiến Quyên được đà vùng vẫy như cá gặp nước rồi sinh ra tật luôn cho mình là đúng, mình học cao hiểu rộng mà quên đi cái ý cái tứ nên có. Hay nên trách anh ngay từ đầu đã không nói chuyện dứt khoát về tính "thích nhai lại" của cô. Có lẽ chuyến này anh phải nói chuyện thẳng thắn với vợ nếu muốn yên nhà yên cửa. Lúc nãy đi, anh đã nhìn thấy cái lắc đầu cùng tiếng thở dài của bố mẹ anh, những người nông dân quê mùa chân chất ...
Theo Báo Phụ Nữ
Tuổi năm mươi có phải rào cản nếu tôi thực sự muốn ly hôn Tôi là giáo viên tiểu học, ngoài tuổi năm mươi và đã từng có một gia đình hạnh phúc. Nhiều lúc tôi muốn thoát ra khỏi ràng buộc hôn nhân, nhưng có một áp lực vô hình ngăn cản. Hôn nhân nếu đã quá ngột ngạt thì phải làm sao? Kết hôn gần ba mươi năm, nhưng chỉ khoảng mười năm đầu là...