Ngoại tình để trả thù chồng phản bội, tôi sai rồi
Chúng tôi từng là một gia đình hạnh phúc được nhiều người ngưỡng mộ, nhưng tất cả chỉ là quá khứ thôi. Bởi những thứ đẹp đẽ đó đã tan vỡ rồi.
Chồng là mối tình đầu của tôi, tôi đối với anh cũng vậy, chúng tôi đã yêu nhau hơn 5 năm, từ thuở đại học cho đến khi ra trường, đi làm. Hơn 5 năm trời, khó khăn chồng chất hai đứa cũng đều cùng nhau vượt qua. Vậy mà đến khi khá giả, chúng tôi lại chẳng thể cùng nhau nắm tay nhau mà kiên cường vững bước.
Tôi phát hiện chồng ngoại tình sau 7 năm kết hôn, khi đó con trai lớn của tôi được hơn 5 tuổi, còn chồng tôi vừa được đề bạt lên giám đốc vỏn vẹn 1 năm. Nhân tình của anh không ai khác chính là cô thư ký thỉnh thoảng vẫn đến nhà tôi lấy tài liệu ngoài giờ cho anh.
Khi biết chồng phản bội, tôi đau đớn vật vã vô cùng. Chồng tôi xin lỗi, hứa sẽ không bao giờ tái phạm. Vì con, tôi nuốt nước mắt bỏ qua. Nhưng rồi ngựa quen đường cũ, lại một lần nữa tôi phát hiện chồng dối tôi đi công tác, sau đó đưa ả nhân tình đi nghỉ mát, tôi nhìn thấy rất nhiều ảnh chồng tôi giấu trong lap top.
Những ngày tháng tiếp theo, chính chồng đã đẩy tôi ra xa anh, khi anh liên tục dối trá, dấn thân sâu hơn vào sai lầm. Mọi chuyện chỉ tạm dừng lại khi tôi viết đơn ly dị, chồng tôi hoảng, có lẽ anh không nghĩ tôi dám làm như thế.
Nhưng tôi hiểu anh đủ tỉnh táo để biết rằng, nhân tình thì nhiều nhưng vợ con là duy nhất. Chồng một lần nữa cầu xin tôi tha thứ, anh hứa cho cô nhân tình nghỉ việc, không bao giờ qua lại nữa, miễn tôi rút đơn về. Tôi lại một lần nữa tin anh.
Video đang HOT
Sau đó chồng có thay đổi thật. Tôi cảm nhận rõ sự hối cải của anh. Nhưng những sứt mẻ tổn thương tôi phải gánh chịu, tôi không tài nào nguôi ngoai được.
Thế rồi, chẳng hiểu ma đưa lối, quỷ dẫn đường thế nào. Tôi đã ngu ngốc dùng chính sai lầm của chồng để trả thù anh. Tôi đi vào vết xe đổ của chính chồng mình. Bởi tôi chẳng còn đủ lòng tin, chẳng đủ tình yêu với chồng nữa. Anh ta làm được, hà cớ gì tôi không?
Thế rồi, tôi tạo cơ hội để người đàn ông khác bước vào cuộc đời mình, sai lầm nối tiếp sai lầm. Cho đến khi chính bản thân mình không dừng lại được nữa.
Chồng tôi phát hiện ra. Anh không ầm ĩ ghen tuông, không quát nạt, thóa mạ tôi, nhưng anh im lặng, anh nói, anh chẳng có tư cách để ghen tôi. Nhưng việc tôi làm, khiến anh cảm thấy sự hối cải của anh chẳng còn nghĩa lý gì nữa. Anh đã từng thấy hàm ơn tôi bao nhiêu, trân trọng tôi bao nhiêu, thì giờ mất tất cả rồi. Vì tôi cũng đâu có khác gì anh?
Vợ chồng tôi ly hôn, chẳng ai nói với ai thêm lời nào nữa. Có lẽ, sau ngần ấy thăng trầm, đổ vỡ và tội lỗi, ly hôn là con đường duy nhất cho chúng tôi chọn lựa.
Tôi không đau khổ nhiều, nhưng tôi thương con và ân hận. Tôi biết tôi sai rồi, giá mà tôi mở lòng, giá mà tôi chấp nhận anh một lần, có lẽ giờ đây gia đình tôi không nên nỗi, con tôi sẽ đủ cha đủ mẹ…
Theo Khỏe & đẹp
Buông bỏ hay cố chấp ôm lấy nỗi đau khi chồng phản bội
Sau khi bị chồng phản bội, tôi chẳng còn một chút niềm tin nào ở nơi anh. Tôi phải làm gì bây giờ khi không thể tha thứ cho anh.
Cuộc đời là những sai lầm chồng chất sai lầm, từ ngày tôi gặp chồng tôi bây giờ. Cũng chẳng thế nói có phải là chồng không các bạn ạ. Chưa một đám cưới tổ chức, chỉ là một tờ giấy kết hôn.
Ngày tôi xách vali về nhà chồng chẳng có lấy một bữa cơm của gia đình hai bên, chỉ là tôi và anh cùng trên chiếc taxi. Hôm đó mẹ anh lại bận đi công tác, khi bước chân vào căn nhà ấy, một cảm giác đến nghẹt thở xâm chiếm lấy trái tim tôi. Cô đơn thật, tủi thân thật đấy mình chẳng được như người ta có một đám cưới thật sự.
Thời gian thấm thoát trôi đi ngày Zon chào đời và lớn lên, nhưng mọi chuyện càng tồi tệ hơn khi chồng tôi qua lại hết người này rồi người kia, cũng chẳng thế biết được là số lượng bao nhiêu nữa. Bởi vốn chồng tôi là một người khá đẹp trai, anh luôn có nhiều cô gái quý mến, ngay cả khi anh yêu tôi, thậm chí khi tôi làm vợ anh vẫn có những người con gái theo đuổi anh. Họ cũng chẳng cần một danh phận gì ở chồng tôi, mà chỉ là anh quá dẻo mỏ để tán tỉnh hết người này đến người kia.
Ảnh minh họa
Lần đầu tiên biết chồng phản bội là do đứa em học khóa dưới với tôi gọi điện rồi nói:
" Chị Hằng ơi, em bảo cái này! Nãy em thấy chồng chị đi với cái Linh vào nhà nghỉ ấy?".
"Linh nào cơ em?" .
"Linh Đức" đó chị, trước nó là hoa khôi ở trường mình còn gì.
Nhìn cu Zon đang ngủ trên tay mà nước mắt cứ tuôn chảy ra, con tôi mới chỉ được 3 tháng. Tôi bắt đầu cảm thấy sợ hãi vì hạnh phúc sắp tuột khỏi tay mình, người đàn ông tôi yêu thương hơn cả bản thân mình, người đầu gối tay ấp, chia sẻ ngọt bùi với tôi hơn 3 năm qua lại muốn rũ bỏ tôi để đến với một người đàn bà khác.
Suy nghĩ đó làm tôi cảm thấy ghẹt thở và suy sụp, tôi cố gắng xét lại bản thân mình xem hơn 3 năm qua tôi đã có điều gì không phải với anh, với gia đình anh, để rồi anh lại đối xử với tôi như thế.
Trước đây tôi đã từng nghĩ sẽ không bao giờ chấp nhận và tha thứ khi người chồng phản bội. Vậy còn bây giờ, tôi phải cố gắng níu kéo anh, vậy mà mọi nỗ lực như đang vô vọng. Tôi phải làm gì bây giờ để anh quay lại yêu thương và chăm sóc mẹ con tôi như ngày xưa.
Theo Khỏe & Đẹp
Tôi tiếc kỷ niệm, chứ không phải anh... Sau bao lần cãi cọ vì tôi cằn nhằn mãi về sự thờ ơ của anh, anh ruồng bỏ tôi như một thứ xui xẻo mà anh phải gánh chịu mấy năm nay. Nói sao cho đúng với tâm trạng của tôi bây giờ, khóc cũng không khóc nổi, cười thì sao mà cười đây. Đối với tôi, anh là mối tình đầu....