Ngoạ.i tìn.h bỏ vợ con, nghe con gái nói một câu người đàn ông trăn.g ho.a mới trào nước mắt hối hận
Một lần tôi tìm về gặp vợ cũ và hai con gái của mình. Ba người họ đến giờ vẫn sống cùng nhau.
Hai con gái tôi dù lấy chồng vẫn sống gần mẹ, chăm sóc cho mẹ không thiếu thứ gì. Tôi nghe con gái lớn nói một câu mà trào nước mắt hối hận sau 10 năm lầm lỗi:
Năm 30 tuổ.i, tôi đã có một gia đình hạnh phúc. Vợ tôi là mẫu phụ nữ sống vì gia đình. Từ khi có con, cô ấy chọn một công việc ít tốn tâm sức, mức lương trung bình để có nhiều thời gian cho chồng con. Cô ấy từ bỏ rất nhiều cơ hội thăng tiến để ưu tiên cho mái ấm nhỏ của mình. Nhiều người nói tôi may mắn khi lấy được người vợ biết lo biết nghĩ như thế.
10 năm sống cùng nhau, tôi không có gì ch.ê ba.i vợ mình, chỉ có điều chúng tôi chỉ có hai cô con gái. Vợ tôi không thể sinh được nữa, sức khỏe của cô ấy không tốt. Nhưng tôi lại thèm một cậu con trai. Tôi nghĩ có con trai thì sau này khi về già mới trông cậy nhờ vả được. Dù con gái có tốt thế nào cũng là con của người ta, rồi cũng phải gả chồng, chẳng thể nối dõi hay phụng dưỡng cha mẹ cả đời. Cứ nghĩ thế mà tôi lại tự dày vò, khó chịu không thôi.
Khi nghĩ đến chuyện trở thành người chồng ngoạ.i tìn.h vì muốn tìm con trai, tôi cũng thấy có lỗi với vợ. Nhưng mong muốn kiếm con trai trong tôi quá lớn, tôi đã nghĩ cứ đem một thằng nhóc về cho vợ nuôi thì cô ấy chắc cũng sẽ đồng ý. Dù vậy, mọi chuyện không như tôi dự liệu. Nhân tình sau khi sinh được con trai thì dứt khoát không muốn giao con cho tôi. Cô ta muốn tôi ly dị vợ, còn không sẽ không cho tôi gặp mặt con trai.
Video đang HOT
Tôi làm sao chịu nổi cảnh không được gặp con trai mới sinh. Vậy là tôi chỉ còn cách l.y hô.n với vợ. Dù sao có đứa con trai mới là mong muốn lớn nhất của tôi. Tôi quyết định để lại hết nhà cửa, tài sản chung cho vợ và hai con gái. Coi như đó là khoản phí nuôi dưỡng cho hai con gái sau này.
Lúc đó, vợ của tôi đang mắc bệnh nặng. Nhưng tôi vì nôn nóng sợ bồ đem con trai đi mất mà đán.h liều đòi l.y hô.n với vợ. Ở phiên tòa nhìn dáng vợ xanh xao cùng hai con gái nhỏ ngơ ngác nhìn cha và mẹ, đã có giây phút tôi thấy mình là gã đàn ông t.ệ bạ.c. Nhưng tôi khi ấy chỉ biết tới con trai, không còn nhớ hai đứa con gái trước mặt cũng là má.u mủ ruột rà của mình. Tôi càng không nghĩ cho nghĩa tình sống cùng vợ bao năm.
Nhưng niềm vui sướng có con trai của tôi chỉ kéo dài được 6 năm. Trong một lần con trai vào viện, tôi mới biết thằng bé không phải là con trai của tôi. Suốt bao năm, vì cái suy nghĩ trọng nam khinh nữ mà tôi b.ỏ co.n của mình để nuôi con của kẻ khác. Đó là nỗi s.ỉ nhụ.c lớn nhất của một người đàn ông. Tôi lừa dối vợ để rồi giờ lại bị người phụ nữ khác lừa.
Khi bây giờ đã 50 tuổ.i, bị bệnh tật dày vò, bên tôi không có con cháu hay người thân chăm sóc. Có một lần tôi tìm về gặp vợ cũ và hai con gái của mình. Ba người họ đến giờ vẫn sống cùng nhau. Hai con gái tôi dù lấy chồng vẫn sống gần mẹ, chăm sóc cho mẹ không thiếu thứ gì. Tôi nghe con gái lớn nói một câu mà trào nước mắt hối hận sau 10 năm lầm lỗi:
“Ngày trước ba chỉ cho tụi con tiề.n, giờ thì tụi con cũng chỉ có tiề.n để cho ba”.
Phải rồi, ngày trước bỏ đi tôi chỉ để lại tiề.n cho con mình, như khoản viện trợ mỗi tháng sau này chúng lớn lên. Suốt 10 năm, tôi chưa một lần về thăm con. Tôi chưa từng xem chúng là con ruột của mình. Vậy giờ khi già cả thèm khát có con cháu ở bên, tôi lấy tư cách gì để đòi quay về? Người đàn ông phản bội là tôi còn mặt mũi nào để nhìn người vợ từng bị mình phản bội tàn nhẫn? Người cha rũ bỏ trách nhiệm này sao còn đòi yêu thương, hiếu thuận từ con cái? Tôi chẳng có tư cách nào cả, chỉ có tội lỗi chẳng thể chuộc trả cho vợ con…
Hôn nhân đổ vỡ, tôi bất ngờ nhận ra lý do rất nhiều cặp vợ chồng l.y hô.n mắc phải
L.y hô.n rồi tôi mới nhận ra sai lầm của cả hai vợ chồng đã khiến gia đình đổ vỡ.
Tôi và chồng l.y hô.n, kết thúc cho một cuộc tình trong nước mắt. Ngày tôi và chồng ra tòa l.y hô.n, cùng ký tên vào giấy bán nhà... Mọi thứ như sụp đổ, tôi òa khóc thương thân, trách phận và lo cho tương lai của cô con gái bé nhỏ. Trước khi cưới, tôi và chồng đã có khoảng thời gian 1 năm yêu nhau, suy nghĩ chín chắn, hiểu về con người của nhau. Chúng tôi có một cuộc tình thật đẹp, mỗi ngày gặp gỡ, yêu thương lãng mạn.
Khoảng thời gian tươi đẹp chỉ diễn ra trong vài tháng, khi mà chúng tôi có tiề.n, vàng hồi môn và dành phần lớn thời gian để đi chơi đây đó tận hưởng trăng mật. Nhưng sau đó, khi đã tiêu gần cạn sạch tiề.n, chúng tôi chính thức bước vào một cuộc sống bộn bề chuyện cơm áo gạo tiề.n. Khi đó, mọi thứ tốt, xấu đều đã được phơi bày hết.
Chúng tôi cũng đã đặt ra với nhau những nguyên tắc như chia việc nhà, tan làm là phải về nhà, không được về muộn, hạn chế ăn nhậu... Nhưng khoảng thời gian tôi sinh con, cũng là lúc chồng thành người tự do. Thay vì quan tâm, chăm chút cho con còn nhỏ, chồng tôi lại tận dụng thời gian tôi bận vì con để mà mặc sức ăn nhậu.
Hai vợ chồng chỉ trông chờ vào đồng lương ít ỏi của chồng, đã vậy số tiề.n đó cũng đã bị cắt xén đi nhiều để chi cho những cuộc nhậu vô bổ của chồng. Mỗi khi góp ý, tôi đều nhận được những câu trách móc của chồng: "Tôi đi làm nuôi cả cái nhà này, áp lực, mệt mỏi đi uống chút bia rượu với bạn bè, đồng nghiệp mà vợ cứ cằn nhằn. Cô có giỏi thi đi kiế.m tiề.n đi, tôi ở nhà trông con cho".
L.y hô.n rồi mới nhận ra những sai lầm dẫn đến đổ vỡ. Ảnh minh họa
Quá mệt mỏi, tôi đành chọn cách im lặng, nhẫn nhịn để chăm con cho thật tốt. Tôi để mặc chồng, anh ta muốn làm gì thì làm, không đưa tiề.n thì tôi gọi điện vay mượn, xin tiề.n của bố mẹ đẻ, anh chị em ruột của tôi. Miễn sao có tiề.n mua sữa, bỉm cho con. Mục tiêu của tôi chỉ là làm sao con mau lớn, khỏe mạnh, cứng cáp để tôi đi tìm kiếm công việc mới.
Khi con đã đến tuổ.i đi nhà trẻ, tôi tìm kiếm công việc và đã có cho mình một nơi làm việc lý tưởng. Lương cao đồng nghĩa với áp lực và giờ giấc về muộn hơn so với bình thường. Tôi chấp nhận, bởi nếu không có tiề.n thì tôi rất khổ sở, tôi phải tự chủ về tài chính thay vì trông chờ vào đồng lương của chồng vui vẻ thì đưa, tức giận là cắt. Tôi phải lo cho con, chứ không thể để con thiếu thốn.
Cũng từ lúc đi làm trở lại, vợ chồng tôi lại thêm xa cách. Anh ấy ghen tuông, áp đặt, không muốn cho tôi đi ra ngoài làm việc. Tôi rất buồn, chịu đựng sự vô lý, để cho chồng buông những lời nhiếc móc mà không phản kháng. Tôi tự tìm thú vui cho mình, ăn mặc đẹp, đi spa, rảnh là đưa con đi chơi... Tôi quên mất mình đã có chồng, anh ấy đi đâu, làm gì, với ai tôi cũng không bận tâm. Hai chúng tôi sống chung nhà, nhưng chẳng khác nào ly thân.
Tôi bắt đầu mạnh mẽ hơn, sẵn sàng cãi lại chồng. Chúng tôi thường xuyên cãi vã, sau đó là không ai buồn nói với nhau câu nào. Không thể chịu đựng nổi nhau nữa, sau một lần cãi cọ, thách thức nhau, chúng tôi thống nhất l.y hô.n để giải thoát cho nhau. Chúng tôi cũng không ngồi lại với nhau để hàn gắn, mà mong sao việc l.y hô.n diễn ra nhanh chóng, thuận lợi.
Chồng cũ của tôi giờ cũng đã lập gia đình mới, còn tôi vẫn làm mẹ đơn thân. Cuộc sống dù ổn định, tự do, nhưng trong tôi vẫn luôn có suy nghĩ áy náy về những gì đã qua. Chồng cũ cũng thú nhận anh ấy đã sai lầm khi l.y hô.n, để đến bây giờ sống với người mới cũng chẳng thể nào hạnh phúc. Tôi cũng vậy, giờ chín chắn hơn mới nhận ra mình cũng mắc một sai lầm. Là người vợ, người mẹ, tôi đã không mềm mỏng, thấu hiểu để giữ hạnh phúc gia đình.
Tôi thấy rằng chuyện l.y hô.n của mình thật ra là không đáng có, nếu cả hai vợ chồng biết yêu thương, sẻ chia cùng gánh gác mọi khó khăn, thì đâu đến nỗi như bây giờ. L.y hô.n rồi, người chịu thiệt thòi nhất là con, đứ.a b.é không có lỗi gì, nhưng lại sống cảnh thiếu đi tình yêu thương của đầy đủ bố mẹ.
Tôi mong rằng những chia sẻ của mình sẽ là bài học để các cặp vợ chồng không phạm phải sai lầm như tôi. Những sai lầm dù nhỏ những lại rất dễ mắc phải để rồi đán.h mất hạnh phúc của đời mình.
Người chồng ngoạ.i tìn.h quay đầu khi nghe cuộc điện thoại của mẹ đẻ Hết lòng chiều chuộng nhân tình rồi quay lưng với vợ mình, tôi bỗng tỉnh ngộ sau cuộc điện thoại của mẹ đẻ. Tôi từng là một người chồng yêu thương, quan tâm gia đình, nhưng từ khi cô thư kí xuất hiện, mọi thứ đã thay đổi. Cô ấy không chỉ xinh đẹp mà còn thông minh, giúp tôi có nhiều hợp...