Ngỡ ngàng với kế hoạch giả điên của tội phạm có ‘máu’ Chí Phèo
Theo tìm hiểu của PV, 36 tên tội phạm mang danh giang hồ ở Hải Phòng giả điên để tạm thời “né” tội ấy, chúng đã có một quá trình chuẩn bị chu đáo cho “hành trình” phạm pháp và trốn tránh tội của mình.
Chúng đã vạch cho mình “lộ trình” phải điên từ khi dấn thân vào chốn giang hồ và con đường tội lỗi. Điều tra viên kỳ cựu của PC45 Hải Phòng nói với chúng tôi rằng: Chúng đã gây án, giả điên để tránh tội rồi lại còn giống Chí Phèo của nhà văn Nam Cao là “la làng” để mong thoát tội. Chí Phèo “la làng” vì đòi cuộc sống lương thiện từ Bá Kiến, còn tội phạm giả điên “la làng” để được “công nhận” điên.
Động long mạch nên… phát điên?!!
Giới giang hồ Hải Phòng cách đây 2 năm, rộ lên chuyện rất hoang đường nhưng chẳng ai thèm kiểm chứng, được kể lại theo kiểu châm trọc rằng: Thằng Tiến lợn ở Thuỷ Nguyên vừa điên vì nhà động long mạch. Thằng Đức phở vừa di chuyển mộ cha xong là “đếm kiến, đá ống bơ”. Phương ếch vừa nhập viện thần kinh sau khi phát hiện mộ tổ bị nứt… Thông tin mang tính liêu trai chí dị ấy được giới giang hồ phát đi trong những cuộc nhậu vỉa hè. Thời gian sau, những cái tên như Tiến lợn, Đức phở, Phương ếch… ấy tự nhiên “nổi lềnh bềnh” trên “sông” giang hồ. Đơn đặt hàng đòi nợ thuê, những cuộc thanh trừng đối thủ giành quyền bảo kê của nhóm tội phạm điên trên diễn ra nhiều hơn. Lại còn có chuyện, đã đi cướp của người ta nhưng vẫn “la làng” là người tâm thần bị xâm hại sức khoẻ, yêu cầu người bị hại phải bồi thường. Quả thật, đó đích thị là tính cách của Chí Phèo thời hiện đại.
Thấy bảo, Đức phở là kẻ hưởng lợi nhất. Để giành thêm địa bàn bảo kê, tên này dùng chiêu “độc” là mời “thầy” tướng số, “thầy” địa lý về xem. Đức phở muốn “thôn tính” vị trí nào, đều gây hấn rồi vờ sắp xếp kế hoạch để “thầy” tướng số đến can thiệp. “Thầy” tướng số của Đức phở còn “thông thạo” cả thổ địa. Thấy bảo, chẳng hiểu, “thầy” cao tay đến đâu nhưng khi phán thì đối thủ của Đức bủn rủn chân tay, mặt tái mét. Sau đó vài hôm, Đức phở và đối thủ có một cuộc “gặp gỡ thân tình” trong cay cú. Đức phở chiếm được địa bàn bảo kê “màu mỡ” còn đối thủ thì chấp nhận chia chác lợi ích kinh tế phi pháp, vì sợ động long mạch (do tuổi không hợp với đất nơi làm ăn – PV), dẫn tới bị điên.
Bệnh nhân tâm thần thật đang được điều trị tại bệnh viện. Ảnh minh họa.
Bị điên vì động long mạch nhưng chẳng ai thấy Đức, Tiến hay gia đình Phương đi cúng, mời “thầy” về hàn long mạch mà chỉ thấy bọn chúng kiếm được nhiều tiền phi pháp hơn trong giới giang hồ chứa đầy hiểm ác, bằng cách thực hiện các hành vi phạm tội tàn độc. Khi bị bắt, gia đình chúng trình ra “bệnh án điên”, thế là chúng trốn tránh được việc trừng phạt của pháp luật. Lúc đó, người ta mới thấy rằng, cái tin chúng điên vì động long mạch là sự sắp xếp có chủ ý.
Trước sự việc trên, Kiên có biệt danh điên trong giới giang hồ Hải Phòng (nhưng thực chất là quá tỉnh nên mới gọi là điên – PV) cho rằng: “Không biết thời thế mà dựa vào “bệnh án điên” thì sẽ điên thật, sẽ dựa cột chứ chẳng chơi. Đó chỉ là hạ sách. Chúng vào nhà lạnh (tức trại giam – PV) hết rồi. Điên hay tỉnh thì cũng phải có điểm dừng. Ba cái thứ mà giang hồ đẳng cấp ghét nhất là “dính” vào “cái chết trắng”, đánh phụ nữ, hiếp dâm trẻ em. Chúng kém tới mức, phải đem cả mồ mả ông bà, đất đai gia đình ra để hù doạ thiên hạ, kiếm tiền sống thì không phải là giang hồ”.
Chi tiền để được “yểm bùa” điên
Phần lớn, giang hồ không quan tâm đến tướng, số mà hoạt động phạm tội một cách vô thức theo cái gọi là “hứng” và túi tiền. Vì có mục đích từ đầu nên một số tên giang hồ đã lận lưng cho mình bí kíp biến người bình thường thành tâm thần rất lừa bịp. Đàn em của Tiến lợn kháo rằng, Hưng đầu bò – một giang hồ mới nổi ở đất Cảng, nghe đâu đó chuyện người dân tộc yểm bùa làm người khác bị điên, Hưng bắt đầu tìm hiểu và “luyện”.
Video đang HOT
Trước đây, trong dân gian vẫn lưu truyền chuyện yểm bùa yêu; trấn yểm bùa vào đất để gia đình đó “thất điên bát đảo”, lụi bại trong làm ăn, con cái hư hỏng chứ chưa thấy “thuật” yểm bùa trực tiếp vào người để người đó bị điên. Ở các vùng dân tộc ít người miền núi, đâu đó vẫn còn thầy mo, thầy cúng hoạt động trấn yểm bùa với những câu thần chú mang màu sắc âm – dương nhưng với mục đích để giải hạn chứ không phải hại người.
Trong phim ảnh kiếm hiệp, cổ trang của Trung Quốc thì đầy dãy chuyện thầy cúng dùng hình nộm giống người, yểm bùa. Và, nhiều người được biết, Hưng đầu bò đã từng mời vài thầy mo ở miền núi, về yểm bùa điên cho chính mình. Có thông tin rò rỉ ra rằng, Hưng đã đầu tư cho vụ bùa điên này lượng tiền khá lớn. Hưng tin vào sức mạnh của những câu thần chú mà thầy mo mách. Chỉ khi nào cần, Hưng hoặc người thân gọi điện hoặc đọc một câu chú do thầy mo cho là bùa điên trong người Hưng phát huy tác dụng. Hưng lập tức bị… điên.
Nói thế nhưng giang hồ thì chưa chứng kiến bùa điên của Hưng có hiệu nghiệm bao giờ. Có lần, Tiến lợn sai đàn em “khích bác” để Hưng đầu bò đọc thần chú, giả điên cho thành điên thật, nhưng Hưng nhất quyết không “trúng kế” của đối thủ. Bởi, trước khi ra về, thầy mo dặn rằng, câu chú càng ít sử dụng thì càng linh nghiệm. Thấy bảo, có hai lần Hưng sử dụng nó. Lần thứ nhất, Hưng cần một bệnh án điên và lần thứ hai, Hưng muốn đi giám định tâm thần để có hẳn một quyết định bệnh tâm thần chứ không phải bệnh án tâm thần.
Hưng đầu bò mời thầy mo về yểm bùa điên, còn Vũ chó thì lên tận vùng cao để “luyện”. Thấy bảo, Vũ chó bỏ phố lên rừng 2 tháng để “luyện” bùa điên. Thời điểm đó, đám “ong ve” của Vũ vẫn hoạt động bình thường. Vũ điều hành đàn em thông qua điện thoại. Đàn em của Vũ rêu rao, Vũ cho vợ lên miền núi, gặp thầy lang để chữa bệnh vô sinh. Sau hai tháng “luyện thành công bùa điên” ở miền núi về, Vũ bắt đầu nhận và thực hiện hàng loạt hợp đồng đâm thuê, chém mướn. Biết Vũ có “chứng chỉ điên”, nhiều chủ nhóm giang hồ không ra mặt khi tranh chấp mà cử đàn em giải quyết. Vũ bực tức vì bị coi không ra gì, đã chửi đổng: “Tiên sư mẹ nó, tao có điên thật đâu, có bị hủi đâu mà tránh mặt”. Chẳng biết Vũ chó có “luyện” thành điên thật không nhưng, sau 2 tháng bỏ phố lên rừng, về lại phố, người ta thấy Vũ khoe “chứng chỉ điên”.
Lột “mặt nạ”
Trước khi bắt tên tội phạm giả điên lột mặt nạ, bao giờ trinh sát cũng nghiên cứu tiểu sử của gia đình chúng. Những tên tội phạm điên bất thình lình ấy, lật hồ sơ huyết thống đến 5 đời cũng không tìm thấy ai mắc bệnh điên. Trong khi, theo y học, bệnh điên ít, nhiều có yếu tố gens di truyền. Phân tích vấn đề này, bác sỹ Cao Thanh Tùng, Phó giám đốc bệnh viện Tâm thần Ban ngày Mai Hương cho biết, để nói người có yếu tố bệnh lý về tâm thần mang yếu tố di truyền sẽ rất khó. Chúng ta phải có những xét nghiệm cụ thể. Sau khi xem xét các yếu tố bệnh lý, nghiên cứu, phân tích những chứng cứ khoa học cũng như mối tương tác giữa mặt chủ quan, khách quan tác động ra sao thì mới đánh giá và nhận xét chính xác về những trường hợp mang bệnh. Nói tới vấn đề các loại tội phạm hình sự không thể đơn thuần quy kết liên quan tới gens di truyền được. Trong cuộc sống có rất nhiều yếu tố cả tích cực lẫn tiêu cực tác động trực tiếp hay gián tiếp đến mỗi con người.
Theo TS. Phạm Đức Thịnh, nguyên viện trưởng viện Giám định pháp y Tâm thần Trung ương thì: Trên thế giới hiện có khoảng 300 loại rối loạn tâm thần nhưng duy nhất chỉ có một loại tâm thần phân liệt (bệnh mất trí sớm) có hiện tượng người mắc chứng bệnh này thường biểu hiện bằng cách “nhặt lá, đá ống bơ, đếm kiến ngoài đường” hay xuất hiện các yếu tố hoang tưởng, ảo giác thường xuyên và như vậy sẽ tiềm ẩn rất nhiều nguy cơ, rủi ro tới sức khỏe bản thân. Bệnh thần kinh ảnh hưởng đến sức khoẻ hơn là động kinh. Xưa kia người bị bệnh tâm thần không được xem như người bệnh, bị hắt hủi, đánh đập, không được quan tâm chữa trị, chăm sóc khiến người bệnh càng trở nên sa sút, đi lang thang. Nhiều gia đình có người thân bị tâm thần rất sợ phải công nhận điều này với dư luận. Ngày nay với tiến bộ của khoa học, người bệnh tâm thần hoàn toàn có thể chữa trị khỏi hoặc thuyên giảm nhiều, người bệnh có thể trở lại cuộc sống bình thường trong gia đình và xã hội.
Theo vietbao
Độc chiêu 'khổ luyện' thành... điên của giang hồ tứ chiếng
Thượng tá Lê Hồng Thắng, phó trưởng phòng PC45 Công an TP. Hải Phòng, người được giao nhiệm vụ trực tiếp chỉ đạo "tổ điên" của phòng "đánh án" cho biết: Bắt tội phạm giả điên xong, cơ quan công an sẽ làm rõ nội dung từng "chứng chỉ điên" của bọn tội phạm này.
Các cơ quan như bệnh viện chữa bệnh, nơi giám định tâm thần, nơi cấp "chứng chỉ điên" cho bọn tội phạm nguy hiểm này cũng không nằm ngoài cái gọi là quyền lợi và nghĩa vụ liên quan đến hành vi phạm tội của tội phạm. Nếu người đứng đầu bệnh viện cho rằng, bị tội phạm ép, doạ... thì phải có chứng cứ. Và, điều quan trọng nhất là sao không trình báo cơ quan công an xử lý mà tự ý quyết định để chúng ra ngoài tiếp tục gây án. Thực tế, chẳng nói thì người ta cũng hiểu, bọn tội phạm dạng này có nhiều chiêu quái gở để đối phó cơ quan điều tra.
Sùi bọt mép bằng... xà phòng
Chiêu này thì Vi ngộ, tên tội phạm "nghiện" đếm tiền ở Thanh Hoá áp dụng thành thạo nhất. Không biết, Vi ngộ vào "hang động" nào mà luyện được tuyệt chiêu lợi hại này. Thời gian đầu, nó "giúp" Vi thoát và trốn tội trước sự khó chịu của lực lượng truy bắt. Các điều tra viên của vụ án này đã tím mặt khi chứng kiến Vi sùi bọt mép, chân tay co quắp như kẻ động kinh thật.
Thế nhưng, qua tìm hiểu, chiêu động kinh này đơn giản tới mức, "khổ luyện" một chút là diễn tốt. Theo bác sỹ thần kinh học Nguyễn Tiến Học thì, cơ chế để tạo bọt mép, sùi ra ngoài trông giống động kinh thật và sự co quắp của chân tay, chỉ cần áp dụng khổ nhục kế là có thể làm được điều đó. Tất nhiên, ngoài tập ra, bọn tội phạm này chắc chắn cũng biết được "mánh khoé" hỗ trợ khác. Trước khi cảm thấy bất ổn, cần diễn là chúng uống một loại nước có nhiều xà phòng hoặc lưu huỳnh để tạo sự đầy ứ trong cổ họng, tạo bọt và chỉ cần có một động thái nhỏ, cho tay vào miệng trước đó hoặc lấy răng cắn vào lưỡi, tự làm sặc để xông lên họng là có thể sùi bọt mép ra được...
Cũng theo bác sỹ Học thì lúc bị động kinh thật, người rất mệt, chẳng ý thức được gì, chỉ co quắp và sùi bọt mép, mũi, mồm sau đó lả đi vì mệt. Lúc bị động kinh, cơ thể không còn sức lực, không thể phạm tội được, không cầm được bất kỳ thứ gì, người lúc đó ở trạng thái chết lâm sàng và vô thức. Vì thế, nói rằng, bị động kinh mà vẫn chém giết, đánh người được thì là chuyện lạ. Và, thế là, khổ luyện như thế, cuối cùng Vi ngộ cũng bị lật tẩy bộ mặt ghê tởm của kẻ phạm tội nghiêm trọng và chịu sự trừng phạt của pháp luật.
Vượng "Tộ Tích" giả điên bị tra tay vào còng số 8.
Trường hợp tiếp theo là Lê Trọng Tuyến, 23 tuổi và Lê Trọng Tuyền, 24 tuổi, cùng trú tại xã Liên Phương (Thường Tín, Hà Nội). Hai tên này cố ý giết người chỉ vì một cuộc điện thoại nhầm. Chém người dã man xong, chúng bỏ trốn một thời gian khá dài, sau đó về bệnh viện Tâm thần Trung ương để trốn tránh. Cũng như những tên tội phạm giả điên khác, trước khi phạm tội, chưa ai được một lần chứng kiến cơn điên của chúng.
Chỉ khi phạm tội, bị bắt, chúng mới đưa cái "chứng chỉ điên" ra để trốn tội. Vì thế, qua theo dõi, hội đồng giám định của viện Giám định pháp y tâm thần kết luận: Trước, trong và sau khi phạm tội, Tuyền và Tuyến không có bệnh tâm thần. Đủ khả năng nhận thức và điều khiển hành vi.
Với kết luận này, Tuyến và Tuyền đã bị công an TP. Hà Nội bắt tạm giam ngay lập tức.
Máu phải "lạnh" mới giả điên được
Ngoài giả động kinh ra, thì giang hồ đất Cảng chơi chiêu cao hơn là giả tâm thần. Chiêu này thực sự rất tốn thời gian theo dõi của cơ quan chức năng, cơ quan chuyên môn. Ngoài đời, trước, trong và sau khi phạm tội, Mai Đức Vượng (tức Vượng "Tộ Tích") nhanh như con sóc, chạy chỗ này, đến chỗ kia đòi tiền, dằn mặt đối thủ, thế mà khi bị cơ quan công an bắt, y lại lờ đờ giả điên. Hành vi của Vượng lúc bị bắt, thể hiện mình bị lẩn thẩn, nói những câu bâng cua, không vào trọng tâm của cuộc hỏi cung.
Thậm chí hắn hát rất to, khóc lớn như trẻ con bị đánh đòn. Khi thấy bước chân của cán bộ, những hành vi giả điên được thực hiện liên tục nhưng cán bộ đi rồi, Vượng lại "nghỉ" để nghĩ ra chiêu khác. Theo các điều tra viên, thực chất, Vượng là kẻ lầm lỳ, ít nói và hành vi phạm tội thì quyết liệt, phạm tội đến cùng để đạt được mục đích. Tại chốn ăn chơi, Vượng cũng không hay thể hiện mình nhưng đàn em của Vượng thì giúp "đại ca" nổi như cồn bên cạnh cái khuôn mặt ra vẻ "lơ láo". Sở thích duy nhất của Vượng ở chốn đông người là khoe "hàng nóng". Cách tính toán của tên tội phạm này, không hề thể hiện sự khiếm khuyết về thần kinh mà nó thể hiện là một kẻ có "thần kinh rắn", lạnh lùng khi "xuống tay" với đối thủ xem ra, để giả được điên, cũng toàn là dân - giang hồ máu lạnh cả.
Theo tài liệu trinh sát và lời khai của đám "ong ve", Vượng chỉ giả điên khi bị công an bắt. Bình thường, đám "ong ve" vô tình nói kẻ điên, khùng là Vượng nổi khùng thực sự, đá đấm tên "ong ve" đó. Vượng cấm đàn em nói đến từ điên, tâm thần trước mặt mình. Vượng nói đàn em rằng: "Ông mày giả điên cho chúng mày sung sướng chưa đủ sao còn móc mói.
Tao điên thật, chúng mày chết đói cả lũ, vào khám mòn đời chờ chết...". Đúng vậy, chính vì cái sự quá tỉnh của mình mà Vượng bị lộ tẩy. Khác với Vượng, Thắng Quán Toan và Tuấn tượng không thể hiện gì mình là người tâm thần. Tuấn và Thắng đều rất kín tiếng về chuyện làm ăn, phạm tội. Chỉ những vụ khó, Tuấn và Thắng mới ra mặt để lấy oai cho "ong ve" dễ hành xử, chứ không thích việc gì cũng trương mặt ra như Vượng. Thỉnh thoảng, Tuấn có kể với một vài người thân và đám đệ tử thân tín về chuyện chạy trốn sang Anh và phạm tội tại đó. Song, Tuấn kể theo dạng "truyện trinh thám", khó phân biệt thật giả. Tất nhiên, trong các câu chuyện đó, Tuấn đề cao mình là chính?!!. Chính vì coi thường cơ quan chức năng nên Tuấn đã lộ tẩy là kẻ giả điên, bị bắt vào khám chờ sự trừng phạt của pháp luật.
Cùng với chiêu "thích đếm lá, đá ống bơ", Đỗ Văn Hùng (đường Quang Trung, TP. Thanh Hoá, tỉnh Thanh Hoá) đã gây khó khăn cho cơ quan điều tra tới mức bắt buộc phải chấp nhận cho y đi giám định bệnh điên. Tại nơi giám định và nhà tạm giữ của công an Thanh Hoá, Hùng hò hét, kêu la inh ỏi. Hắn gào khóc, chửi bới, nhịn ăn và không ngủ đến vài ngày. Chẳng ai dám vào phòng bệnh của hắn, vì hắn mong muốn mình bị điên đến mức, phóng uế ra sàn nhà, dùng tay bốc và bôi phân lên tường nhà, nền nhà... làm cho căn phòng đầy mùi xú uế.
Gào thét trong mùi xú uế 2 ngày liền, chỉ nghỉ lúc thấy mỏi, Hùng lả đi. Sau đó, chắc là ngấm mệt, Hùng không thể "giữ phong độ" la hét được mãi. Hắn tính toán và trở lại trạng thái im lặng của kẻ thần kinh "thích đếm kiến" chứ không "đá ống bơ" gây động nữa. Gây ra hàng chục vụ án đặc biệt nghiêm trọng, trong đó có giết người, mua bán chất ma tuý... Hùng không thể là kẻ điên, trong khi thủ đoạn của y thì người 2 lần tỉnh vẫn khó mà nghĩ ra được.
Giả điên càng thêm nặng tội
Luật sư Nguyễn Tiến Thủy, trưởng văn phòng Luật sư Việt Lý phân tích: Tại khoản 1 Điều 13 quy định, người thực hiện hành vi nguy hiểm cho xã hội khi đang mắc bệnh tâm thần sẽ không phải chịu trách nhiệm hình sự không kể là tội gì nhưng người đó sẽ bị áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh.
Tại khoản 2 Điều 13: Người thực hiện hành vi nguy hiểm cho xã hội sau đó với mất năng lực hành vi hoặc bị bệnh tâm thần trước khi bị kết án thì cũng bắt buộc phải chữa bệnh sau đó mới xem xét có phải chịu trách nhiệm hình sự hay không. Thông thường thì không ai kết tội một người bị bệnh tâm thần hoặc mất năng lực hành vi, chính điều này tạo ra kẽ hở cho tội phạm lợi dụng.
Hiện tại, việc chứng minh một người có tâm thần hay không tùy thuộc vào kết quả của hội đồng giám định pháp y, vì thế trách nhiệm của ngành y tế trong việc giám định tâm thần là rất quan trọng, các hoạt động tố tụng khác đều dựa vào kết quả giám định pháp y để xem xét. Nếu giám định không chuẩn, tội phạm lợi dụng quy định này để lách luật, trốn tránh trách nhiệm hình sự.
Người có hành vi nguy hiểm cho xã hội sau đó giả bị bệnh tâm thần để trốn tránh, nếu bị cơ quan tiến hành tố tụng chứng minh là không bị bệnh sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự tương ứng với hành vi mình đã gây ra. Ngoài ra, khi xét xử, tòa án có thể áp dụng tình tiết tăng nặng tại điểm o khoản 1 Điều 48 BLHS, các tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự là "có hành động xảo quyệt, hung hãn nhằm trốn tránh, che giấu tội phạm".
Theo vietbao
Kẻ cuồng yêu vác dao chém dã man bố bạn gái Làng quê nghèo thôn 2 Túc, xã Phúc Lợi, huyện Lục Yên, tỉnh Yên Bái trở nên xáo trộn khi vụ giết người xảy ra bởi cả hung thủ và bị hại đều là người địa phương. Nguyên nhân xảy ra vụ án đau lòng xuất phát từ việc bị ngăn cấm yêu đương nên Phùng Xuân Thành đã vung dao chém bố...