Nghiện s.ex, tôi “dụ” bạn trai sống thử
Tôi đưa ra vô vàn lý do hợp lý để có thể “ góp gạo thổi cơm chung” với bạn trai khi chưa làm đám cưới…Tuy nhiên, chẳng có ai biết lý do sâu xa nhất của chuyện này là vì tôi bị “nghiện s.ex”. Tôi không thể nói thẳng điều ấy với người yêu của mình bởi nhìn bề ngoài, tôi là một cô gái khá hiền lành, thậm chí có phần nhút nhát.
Tôi và người yêu hiện tại quen và yêu nhau đã được hai năm. Anh ấy quả là một mẫu người đàn ông lý tưởng: cao ráo, đẹp trai, công việc ổn định lại biết cách chăm sóc, quan tâm đến người khác. Ngày đầu mới yêu, tôi còn không dám cầm tay anh ấy, tất cả đều để anh ấy chủ động. Nhưng sau khi chúng tôi “ vượt rào”, tôi lại đ.âm ra mạnh bạo hẳn. Anh ấy không những hoàn hảo về mọi thứ mà còn rất tâm lý và giỏi trong “chuyện ấy”.
Chúng tôi thường xuyên gặp và “yêu nhau” trong suốt một thời gian khá dài. Anh ấy cũng tính đợi thêm 2 năm nữa, khi tôi ra trường, tìm được công việc ổn định rồi sẽ làm đám cưới. Tôi được sống trong hạnh phúc lại đ.âm “nghiện”. Cứ lúc nào anh ấy rảnh, tôi lại đòi gặp cho bằng được và thể nào chúng tôi cũng quấn lấy nhau. Người yêu tôi đi làm cả ngày, đôi khi còn bận bịu, nhưng tôi lại đang đi học, ngoài việc học ra tôi cũng không làm thêm gì nên có khá nhiều thời gian rảnh. Và hễ cứ rảnh rỗi là tôi lại ngồi mơ mộng đến những lúc ân ái mặn nồng của hai đứa.
Chúng tôi thường xuyên gặp và “yêu nhau” trong suốt một thời gian khá dài.
(ảnh minh họa)
Tôi cũng thấy nhu cầu về “chuyện ấy” của mình khá cao. Và đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến tôi luôn tìm gặp người yêu. Nhà trọ của tôi cách chung cư của anh ấy hơn 10km nên mỗi lần gặp gỡ cũng mất khá nhiều thời gian đi lại.
Tôi thì lại muốn gặp anh ấy càng nhiều càng tốt, mà khoảng thời gian của bạn trai tôi lại quá eo hẹp. Ham muốn được chiếm hữu anh ấy suốt ngày đêm luôn thúc giục. Thế nên, một “chiếc lược” công phu được tôi vạch ra khá tỉ mỉ với mục đích cuối cùng là được về ở chung nhà với anh ấy.
Đầu tiên, tôi thông báo với anh bằng gương mặt mếu máo, đau khổ, rằng gia đình tôi đang gặp khó khăn, bố mẹ không thể chu cấp cho tôi như trước được. Mọi khoản chi tiêu, học hành tôi đều phải tiết kiệm và dè sẻn hết mức. Người yêu tôi nghe thế bèn đề nghị chia sẻ khó khăn với tôi. Nhưng tôi không chịu.
Trong những lúc hai đứa đang ân ái mặn nồng, tôi thủ thỉ nói với anh rằng, tôi muốn chuyển về chung cư ở với anh. Bởi dù sao thì chúng tôi cũng cưới nhau, nhà anh lại rộng rãi. Hơn nữa, nếu tôi về ở cạnh, chăm sóc, cơm nước cho anh thì sẽ tiện hơn, khỏi phải tất bật lo chuyện xa xôi mỗi lần gặp gỡ.
Lúc đầu anh cũng chần chừ, nhưng nghe tôi thuyết phục mãi, anh cũng đồng ý. Thế là tôi thu dọn đồ đạc về ở hẳn nhà anh. Hằng ngày, ngoài giờ lên lớp, tôi dọn nhà và chăm sóc từng bữa cơm, giấc ngủ cho anh như một người vợ thực thụ.
Video đang HOT
Tôi đang cảm thấy hối hận vì quyết định và những mưu mẹo của mình để có thể
sống chung với người yêu. (ảnh minh họa)
Khi đã chuyển về sống chung, tất nhiên tần suất làm “chuyện ấy” của chúng tôi nhiều hơn hẳn. Vốn có ý định từ trước nên khi anh ấy rảnh, tôi đều tìm cách kéo anh ở nhà để “yêu”. Sau một thời gian sống chung với nhau, dù được tôi chăm sóc tử tế nhưng bạn trai tôi cứ gầy rộc đi và trông rất mệt mỏi.
Cũng kể từ đó, sau giờ làm anh ấy không còn về nhà ngay như trước mà cứ viện cớ bận hết việc này đến việc khác để tránh gặp tôi. Không những thế, anh ấy còn thường xuyên kêu mệt để từ chối chuyện yêu đương. Tôi thì càng ngày càng trở nên cáu gắt và hay cằn nhằn vì không được thỏa mãn. Cuộc sống của chúng tôi bắt đầu ngột ngạt.
Gần đây, người yêu tôi còn tỏ ra hoài nghi lý do tôi chuyển đến ở cùng. Có hôm anh ấy còn bóng gió với tôi: “Anh thấy em có nhiều t.iền để mua áo quần hơn cả hồi còn thuê nhà đấy. Nghe bảo t.iền mẹ em gửi cũng nhiều hơn”. Tôi đ.âm tự ái, nhưng vẫn gân cổ cãi lý với anh.
Thời gian anh ở cạnh tôi càng ngày càng ít, anh cũng không còn quan tâm đến tôi như trước, ngược lại, anh rất hay đòi hỏi và bắt bẻ tôi trong mọi chuyện. Tình cảm của chúng tôi cũng đang tiến triển theo hướng xấu. Tôi đang rất lo lắng, không biết có phải do tôi đã quá ham hố dẫn đến sai lầm hay không? Nếu như tôi cố kìm hãm ham muốn được gần gũi anh, chấp nhận sống riêng cho đến khi kết hôn thì mọi chuyện có lẽ sẽ khác.
Tôi đang cảm thấy hối hận vì quyết định và những mưu mẹo của mình để có thể sống chung với người yêu. Tôi có thể dọn đi với một lý do khác, nhưng tôi sợ tình cảm của mình sẽ bị sứt mẻ, sợ mất anh. Tôi không biết nên làm thế nào cho đúng, và hơn hết, tôi càng không thể nói với bạn trai tôi rằng, tôi đã bày ra nhiều mưu mẹo để có thể sống thử với anh vì quá nghiện s.ex.
"Vượt rào" với em họ, làm sao để dừng lại?
Em và người em họ đã đi quá giới hạn nhiều lần. Em muốn dừng lại nhưng thật khó để làm được điều đó. Phải làm sao để quên được em ấy?
Đây là lần đầu tiên em viết thư lên chuyên mục để mong giải đáp về chuyện tình cảm của em. Giờ em thật rối bời và suy sụp không thể làm gì được. Em rất mong nhận được sự phản hồi của chị về giải đáp trường hợp của em.
Em năm nay 26 t.uổi, còn người em họ của em 23. Em ấy đang là sinh viên năm thứ 4 của một trường đại học. Em ấy học rất giỏi, nhiều tài lẻ và đẹp trai. Còn em, em đang đi làm, công việc và địa vị của em cũng rất tốt.
Em đã từng có gia đình nhưng vì cuộc hôn nhân không hạnh phúc nên em đã quyết định đến một vùng đất mới để làm lại cuộc đời. Không ngờ cuộc đời em lại càng đau buồn khi đặt chân đến mảnh đất này.
Trước khi ra đây, cha mẹ em ấy và cha mẹ em đều nhắc nhở chị em phải đùm bọc lẫn nhau giữa nơi đất khách quê người. Tuy nhỏ hơn em 3 t.uổi nhưng em ấy rất chững chạc, lúc nào cũng quan tâm và chăm sóc em hết mình. Em như bị phụ thuộc vào em ấy về mặt tinh thần.
Em tìm căn hộ qua mạng nên không biết căn hộ em thuê gần khu vực trộm cắp, sau này khi tới ở mới biết điều này. Vậy là ngày nào em họ của em cũng qua ngủ cùng. Chúng em đắp chung chăn và nằm chung gối. Ban ngày em đi làm, em ấy đi học. Tối về chúng em đưa đón nhau đi ăn cơm và ngủ chung giường. Em ấy không bao giờ để em một mình. Chúng em tay trong tay khiến bạn bè của cả hai đều khó chịu và nói chúng em giống người yêu của nhau chứ không phải chị em họ.
Việc ăn cùng mâm, ngủ cùng giường khiến em và em họ nảy sinh tình cảm (Ảnh minh họa)
Lúc đó em không nghĩ sự việc lại đi quá xa như bây giờ. Em không hiểu tại sao em lại để em ấy ngủ chung với mình dù cho em ấy đã 23 t.uổi. Cứ thế chúng em dần dần gần gũi lúc nào không hay... Chúng em đã đi quá giới hạn nhiều lần. Và trong mắt em ấy bây giờ em không còn là người chị như trước mà dường như em ấy coi em như người yêu.
Vừa rồi em đã trả căn hộ để ra ngoài ở vì sắp tới em phải chuyển công tác để đi làm một dự án xa thành phố em đang sống. Cứ nghĩ không sống chung nữa thì chúng em sẽ dễ quên nhau hơn nhưng sự việc không đơn giản như vậy. Em nhận ra rằng em nhớ em ấy da diết. Em ấy cũng thường xuyên đến nhà trọ của em ở. Nhiều lúc em và em ấy có nói chuyện với nhau, chúng em tự nhủ rằng phải dừng lại thôi. Nhưng được một thời gian hai đứa lại trở lại như trước kia.
Chỉ còn một tháng nữa là em phải chuyển công tác, em mong đợi ngày này lâu lắm rồi. Vì đi xa, chúng em sẽ dễ dàng quên nhanh hơn. Nhưng không ngờ cận kề lúc đi, tim em đ.au đ.ớn không chịu được. Em biết em đã sai nhưng em không thể dừng lại. Em bắt đầu cảm thấy nỗi buồn trên mắt em ấy.
Em ấy nói với em rằng càng kéo dài sẽ càng đau khổ. Em ấy còn đang đi học, không đủ nghị lực để vượt qua chuyện này. Em biết em ấy đang cố gắng bình thường với em như trước kia, không gần gũi nữa...nhưng em lại không làm được. Mỗi lần chúng em gặp nhau và giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, tim em lại rỉ m.áu. Em rất đ.au đ.ớn còn em ấy thì không dám nhìn thẳng vào mắt em vì em ấy sợ sẽ không kiềm chế được.
Em không biết khi chuyển công tác rồi, em có nên về thăm em ấy hàng tuần không (chỗ làm việc của em cách thành phố 70km và có xe đưa đón về thành phố hàng tuần) ? Lúc trước em cứ tự nhủ đến khi chuyển công tác phải chấm dứt tất cả. Nhưng giờ trong em lại đang muốn giữ gìn mối quan hệ này dù biết rằng chúng em sẽ lén lút mãi, không bao giờ dám công khai. Giờ em rối bời lắm. Em bị chi phối hoàn toàn và không thể tập trung làm việc được. Từ ngày xảy ra chuyện này em làm việc sa sút hẳn.
Em là cô gái xinh đẹp ( ai cũng đều nói như vậy), vui vẻ, công việc tốt biết bao nhiêu chàng trai theo đuổi nhưng em không hề để ý tới ai mà chỉ quan tâm đến em ấy mà thôi..Em cũng biết rằng lúc đầu em ấy đến với em cũng vì bị vẻ bề ngoài yếu đuối, xinh xắn của em chinh phục. Giờ em như người mất hồn, không tập trung làm việc như trước. Mong chị hãy cho em một lời khuyên để em thoát ra khỏi tình trạng này. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái).
Em và em họ đã "vượt rào" nhiều lần (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những chia sẻ của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng em đang rơi vào một hoàn cảnh vô cùng éo le đó là yêu em họ của mình. Điều đau khổ là em không thể dứt ra khỏi mối quan hệ ngang trái đó.
Tình cảm của con người luôn là thứ kì lạ và khó hiểu nhất. Bởi thế mà giờ đây, ngay cả khi em nhận ra rằng đó là một mối quan hệ sai trái, em cũng không thể nào dừng lại được. Thậm chí, trong tim em còn tồn tại hi vọng sẽ nuôi dưỡng tình cảm đó dù cho mãi phải giấu giếm, bí mật.
Việc em và người em họ nảy sinh tình cảm với nhau không hẳn đã là tình yêu. Về phía em, khi đã phải trải qua một cuộc hôn nhân không hạnh phúc, trái tim em sẽ bị tổn thương. Và khi ấy, việc ăn cùng mâm, ngủ cùng giường, mọi hoạt động đều gắn chặt với một người con trai (dù là em họ đi chăng nữa) cũng sẽ khiến em cảm thấy cảm động và bị chinh phục. Hơn thế, em họ em lại là chàng trai chững chạc, đẹp trai và có nhiều tài lẻ. Điều đó lí giải cho việc em ấy tạo ra một sức hút lớn với em.
Còn về phía người em họ của em. Có thể vẻ bề ngoài xinh xắn, dịu dàng của em, cộng thêm những cảm xúc, rung động của một chàng trai trẻ mới lớn khiến em ấy không thể kiểm soát nổi tình cảm của mình. Tựu chung lại, việc gần gũi thái quá như ngủ cùng giường, đắp cùng chăn...giữa hai người khác giới, dù cho bị giới hạn bởi t.uổi tác hay mối quan hệ họ hàng đi chăng nữa vẫn đều nảy sinh những cảm giác khác lạ. Và khi người ta không thể kiểm soát được nó, khi sự cô đơn trong người nữ trào dâng, sự mới lạ khiến người con trai muốn thử sẽ là chất xúc tác để em và người em họ vượt quá giới hạn.
Dù tình cảm của em và em họ là tình yêu, hay chỉ là những phút yếu lòng, sự nông nổi thì việc quan hệ xác thịt giữa em và em ấy là không thể chấp nhận. Và mối quan hệ đó dù được gọi tên bằng cụm từ nào cũng đều phải dừng lại. Nó đi ngược lại với phong tục, đạo lí và cả pháp luật ở nước ta. Vì vậy em cần chấm dứt mối quan hệ ngang trái này để tránh những hệ lụy không tốt về sau.
Biết là sai trái nhưng em không thể quên được tình cảm ấy (Ảnh minh họa)
Bản thân người em họ của em cũng xác định việc đó nếu kéo dài em ấy sẽ không thể tập trung cho việc học được. Em ấy cũng đang cố bình thường với em. Khi em ấy đã có quyết tâm dừng lại thì em càng phải xác định tư tưởng cho mình. Không thể để những ý nghĩ "muốn giữ gìn mối quan hệ này"xuất hiện trong đầu em.
Em đừng tạo cho mình bất cứ một sự thân mật nào với người em họ. Hãy dùng chính đợt chuyển công tác đó để chấm dứt mọi chuyện. Em không nên ghé thăm, qua lại hay có bất cứ một liên lạc nào với người em họ. Bởi lẽ một sự gần gũi dù là nhỏ nhất cũng có thể làm bùng lên tất cả và khiến mọi việc càng khó chấm dứt hơn (nhất là khi em và em ấy đã từng vượt quá giới hạn sẽ rất dễ suy nghĩ không còn gì để mất).
Em hãy tạo cho mình một sự bận rộn cần thiết để hạn chế thời gian suy nghĩ tới chuyện đó. Em cũng có thể tham gia những khóa học, những buổi ngoại khóa hay những câu lạc bộ kết bạn để khuây khỏa và vơi bớt nỗi buồn. Những việc làm đó có thể giúp em bình ổn lại và biết đâu có thể tìm được một người thực sự thuộc về em. Em cần hiểu rằng, việc em làm những điều đó không chỉ là tốt cho tương lai của em mà còn là điều có ích cho tương lai của người em họ. Vì vậy, hãy mạnh mẽ để xóa bỏ những suy nghĩ sai trái trong đầu mình và tạo ra một kết thúc đúng đắn hơn.
Chúc em sớm bình tâm trở lại và hạnh phúc!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Không dám chia tay, sợ người yêu phao chuyện 'vượt rào' Tôi đã đọc nhiều bài viết về trinh tiết người con gái, về việc họ trao đi "cái ngàn vàng" lầm người, về việc những nỗi mất mát và oán hận người con trai đã bỏ rơi họ. Còn tôi lại là một câu chuyện khác. Phần vì bị người yêu dùng lý do đó để ép, phần vì định kiến bản thân...