Nghịch lý chiến tranh Việt Nam: ‘Thô sơ hóa’ pháo phản lực hiện đại của Liên Xô
Những vũ khí hiện đại mà Liên Xô viện trợ được Việt Nam cải tiến, tăng uy lực nhưng cũng có loại bị Việt Nam “thô sơ hóa”.
Dàn pháo BM-14 Cachiusa trứ danh
Pháo phản lực BM-13 của Liên Xô được gọi bằng cái tên thông thường Cachiusa đã làm kinh hồn bạt vía quân phát xít. Tiếp nối thành công đó, sau chiến tranh thế giớ thứ hai, có nhiều loại pháo phản lực khác nhau với tên gọi chung là Cachiusa đã được chế tạo.
BM-14 (tiếng Nga: -14) do Liên Xô chế tạo ngay sau Chiến tranh thế giới thứ hai và đưa vào trang bị năm 1952. Loại pháo này bao gồm một dàn phóng đạn phản lực 16 nòng, xếp thành 4 tầng, mỗi tầng 4 ống cỡ 140 mm gắn trên một xe tải hạng nhẹ GAZ-66 8 bánh.
Pháo phản lực BM-14 của Pháo binh Việt Nam diễn tập bắn đạn thật
BM-14 cho phép bắn liên tiếp 16-17 phát trong vòng 8 giây với tầm bắn gần 10 km và có thể bắn đạn hóa học.
Mỗi quả đạn phản lực BM-14 nặng khoảng 40kg, đạt tầm bắn khoảng 10km. Đạn phản lực M-14 bắn dưới dạng không điều khiển. Những viên đạn này được ổn định trong khi bay bằng kết quả tính toán theo độ quay nhanh (vài nghìn vòng/phút) theo trục dọc. Sự quay của đạn được thực hiện bằng khả năng phụt khí thuốc súng của động cơ phản lực qua các lỗ trong phần sau thân đạn, được bố trí dưới góc 22 độ gần với trục dọc thân đạn.
Cánh đuôi giúp các viên đạn M-14 tăng cường độ chính xác nhưng tầm bắn giảm do năng lượng thuốc súng đã bị tiêu hao trong quá trình quay. Loại đạn chính của BM-14-16 là đạn nổ – nổ mảnh M-14OF. Khi lắp ngòi nổ tức thì, đạn thiên về khả năng nổ mảnh, còn khi lắp ngòi nổ chậm, đạn có hoạt động nổ mạnh hơn.
Ngoài đạn nổ – nổ mảnh M-14OF, trong cơ số đạn của BM-14-16 còn có đạn M-14D, được sử dụng nhằm tạo ra màn khói và làm “mù” các trạm quan sát cũng như khí tài hỏa lực của đối phương. Các loại đạn với đầu đạn hóa học 140mm cũng đã được thiết kế và đưa và sản suất.
Cấu tạo dàn phóng và đạn phản lực BM-14
Việt Nam “thô sơ hóa” BM-14
Đầu những năm 1960, Liên Xô bắt đầu viện trợ cho Việt Nam pháo phản lực phóng loạt BM-14. Sự xuất hiện của pháo phản lực trong biên chế là một bước phát triển mới của Binh chủng Pháo binh Việt Nam. Tuy nhiên, với trọng lượng lớn và cồng kềnh thì BM-14 không thuận lợi trong tác chiến ở chiến trường miền Nam.
Thực tế chiến trường đòi hỏi một loại pháo có uy lực lớn, nhưng phải mang vác được bằng sức người. Bởi vậy, ngành kỹ thuật pháo binh đã bắt đầu quan tâm nghiên cứu để cải tiến “thô sơ hóa” BM-14.
Sách Biên niên sự kiện lịch sử ngành kỹ thuật pháo binh QĐNDVN (1945-1975) viết: “Để tăng cường loại vũ khí có hỏa lực mạnh cho chiến trường, Bộ Tư lệnh đề nghị Bộ Quốc phòng triển khai nghiên cứu cải tiến pháo phản lực BM-14 (Liên Xô sản xuất) thành pháo phản lực mang vác”.
BM-14 sau cải tiến gồm ống phóng gắn trên một bệ bằng gỗ. Ống phóng làm bằng tôn thép mỏng cuộn lại, dài 1,14m, mặt trong có đánh 4 đường sống tiếp tuyến với mặt hình trụ của đạn. Bệ bằng gỗ dày 2cm, rộng 25cm, dài 120cm. Tiện lợi ở chỗ, bệ tên lửa làm bằng gỗ này không cần vận tải vào Nam mà có thể dễ dàng làm tại chỗ dựa theo bản thiết kế. Toàn bộ bệ chỉ nặng khoảng 10,5kg.
Bác Hồ kiểm tra pháo phản lực mang vác A12 cải tiến từ BM-14 tại trường bắn Hòa Lạc, năm 1966
Video đang HOT
Khi thử nghiệm, bệ phóng được kê đầu trên túi đất, chèn thêm các túi đất lên trên và quanh tấm gỗ để cố định bệ. Góc bắn được lấy 45 độ, điểm hỏa bằng 6 quả pin con thỏ 1,5 vol. Thử nghiệm cho thấy luồng phụt không làm hư hại bệ phóng, có thể dùng lại.
Pháo BM-14 sau khi cải tiến có tầm bắn khoảng 8.000 m (giảm so với nguyên bản) nhưng độ chính xác cao hơn. Mặt khác, BM-14 chỉ phóng lần lượt từng quả một, còn pháo cải tiến có thể phóng cùng lúc 12 quả đạn nhờ 1 hệ thống điện điểm hỏa. Bởi vậy nó được gọi là A12.
Sau khi cải tiến thành công, từ dàn phóng 17 nòng, A12 được biên chế cho mỗi tiểu đội 12 khẩu. Với trọng lượng rất nhẹ, A12 rất tiện lợi cơ động để thực hiện những đòn tập kích hỏa lực luồn sâu đánh hiểm vào đối phương.
Ngày 28/2/1967, Tiểu đoàn 99 lần đầu sử dụng pháo phản lực “made in Vietnam” A12 trên chiến trường. Tiểu đoàn đã bắn 15 loạt với 140 viên đạn vào các mục tiêu trong sân bay Đà Nẵng. Trận tập kích bất ngờ này đã phá hủy 94 máy bay, 200 xe quân sự các loại cùng hàng trăm tên địch.
Tổ điệp báo trong thành phố sau này gửi thư ra miêu tả trận đánh: “Tỉnh dậy là thấy tiếng ào ào xé không khí như hàng chục chiếc máy bay phản lực cất cánh. Nhiều tiếng nổ làm rung chuyển cả thành phố. Lửa bùng lên dữ dội trong sân bay. Nhiều người tưởng là máy bay từ miền Bắc vào ném bom đã rủ nhau lên mái nhà xem máy bay Mỹ cháy”.
Tiếp nối truyền thống “thô sơ hóa” BM-21
Cùng với BM-14, sau này Liên Xô tiếp tục viện trợ cho Việt Nam loại pháo phản lực mới nhất khi đó, BM-21 Grad. Pháo dùng khung gầm cơ sở xe bánh lốp lắp giàn phóng 40 nòng cỡ 122mm, bắn những viên đạn rocket đi xa 20km.
Một khẩu đội gồm 3-4 người có thể trú trong cabin để bắn hoặc đứng từ xa và điều khiển qua đường cáp dài 64m.
Một tiểu đoàn pháo phản lực trang bị BM-21 có thể đồng loạt bắn tới 720 quả đạn trong vòng 20 giây trùm lên một khu vực rộng. Đây là vũ khí rất hữu hiệu để chống lại đội hình bộ binh và thiết giáp nhẹ, cũng như để phá hủy hệ thống hầm hào bán kiên cố. Tuy nhiên, BM-21 không phát huy hiệu quả nếu bắn vào một mục tiêu nhỏ được định vị như lô cốt bê tông.
Cũng giống BM-14, BM-21 cồng kềnh không thích hợp cho tác chiến ở chiến trường miền Nam thời điểm đó. Vì thế, phía ta đã đề nghị phía Liên Xô cải tiến giúp BM-21 thành từng nòng riêng lẻ để tiện cơ động.
Theo Lịch sử Pháo Binh Việt Nam viết: “Dịp Tết năm 1966, BM-21 cải tiến đã được gửi sang Việt Nam. Ban đầu người ta gọi nó là DKZ-66, sau đó đổi thành ĐKB (loại ĐKZ chuyên dùng chiến đấu ở chiến trường B)”.
Pháo phản lực ĐKB cải tiến từ BM-21 trên chiến trường miền Nam
ĐKB vẫn sử dụng nòng và đạn cùng cỡ như BM-21 nhưng được tháo riêng thành 2 bộ phận là nòng và chân rất gọn nhẹ, tiện mang vác. Đạn ĐKB nặng 46kg, tầm bắn từ 2-10km.
Trung đoàn 84A được thành lập để huấn luyện sử dụng ĐKB. Ngày 17/6/1966, Trung đoàn 84 cùng với Tiểu đoàn 99 đã bắn trình diễn vũ khí mới tại trường bắn Hòa Lạc (Hà Tây) cho Bác Hồ và các vị lãnh đạo cấp cao xem. Ngay trong năm 1966, Trung đoàn 84A với 54 khẩu ĐKB hành quân vào miền Nam.
Ngày 11/2/1967, pháo phản lực ĐKB lần đầu được sử dụng trên chiến trường. Trung đoàn 84A đã dùng 54 khẩu ĐKB tấn công sân bay Biên Hòa. Chỉ trong vòng 15 phút, toàn bộ sân bay đã ngập chìm trong khói lửa. Khoảng 150 máy bay cùng nhiều kho tàng đã bị phá hủy. Đòn tấn công này đã khiến quân địch hoang mang, hoảng sợ.
Những trận đánh vào sân bay Đà Nẵng, Biên Hòa của A12 và ĐKB đã mở đầu cho chiến thuật sử dụng pháo mang vác luồn sâu đánh hiểm của pháo binh Việt Nam. Từ đó pháo mang vác được sử dụng rất phổ biến và đã trở thành một vũ khí lợi hại của pháo binh ta trong những trận pháo kích vào căn cứ địch.
Theo NTD
"Cơn ác mộng" xe tăng trên vai bộ đội Việt Nam
Đó là những loại vũ khí vác vai nhẹ cân nhưng có sức công phá khủng khiếp đủ sức xuyên thủng mọi loại xe tăng hiện đại nhất thế giới.
Huyền thoại chống tăng RPG-7
Súng phóng lựu chống tăng phản lực RPG-7 là loại vũ khí chống tăng cá nhân do Liên Xô sản xuất từ những năm 1960. Đây có thể nói là loại vũ khí chống tăng thành công nhất trên thế giới, đi vào huyền thoại lịch sử chiến tranh. Khoảng 9 triệu khẩu được sản xuất và trang bị cho 40 quốc gia và nhiều tổ chức vũ trang khắp thế giới. RPG-7 có mặt ở hầu hết mọi cuộc chiến tranh trong thế kỷ 20 và 21.
Trong kháng chiến chống Mỹ, RPG-7 (Việt Nam gọi là B41) được Liên Xô viện trợ cho quân đội ta sử dụng rộng rãi ở chiến trường miền Nam chống xe tăng Mỹ, quân đội Sài Gòn. Ngày nay, RPG-7 vẫn là vũ khí chống tăng chủ lực của quân đội ta.
Súng chống tăng RPG-7 trên vai bộ đội Việt Nam khai hỏa.
"Hỏa thần diệt tăng" RPG-7 có cấu tạo đơn giản với ống phóng dài 0,95m, nặng 7kg (không có đạn). Giữa thân súng phình to thành một buồng rộng. Đuôi ống phóng được thiết kế với kiểu hình phễu.
Trên thân súng có chỗ lắp kính ngắm quang học ban ngày PGO-7, kính ngắm ban đêm NSP-3. Súng cũng có một bộ thước ngắm - đầu ruồi kim loại gập xuống.
Về đạn, RPG-7 được trang bị nhiều loại đạn chống tăng, chống bộ binh gồm:
- Đạn nổ lõm chống tăng PG-7V cỡ 85mm, nặng 2,2kg, tầm bắn hiệu quả mục tiêu di động 250m (hoặc 500m với mục tiêu tĩnh), xuyên giáp dày 260mm
- Đạn nổ lõm chống tăng PG-7VL cỡ 93mm, nặng 2,6kg, tầm bắn hiệu quả mục tiêu di động 350m (hoặc 500m với mục tiêu tĩnh), xuyên giáp dày 260mm
- Đạn chống tăng 2 đầu nổ PG-7VR chuyên trị chống giáp phản ứng nổ (ERA) trên xe tăng hiện đại. Đạn có cỡ 64 và 105mm, nặng 4,5kg, tầm bắn hiệu quả mục tiêu tĩnh (động) 200m; xuyên giáp ERA 700mm
- Đạn nhiệt áp TBG-7V chống bộ binh, cỡ đạn 105mm, nặng 4,5kg, tầm bắn hiệu quả mục tiêu tĩnh (động) 200m
- Đạn nổ phân mảnh OG-7V chống bộ binh, cỡ đạn 40mm, nặng 2 kg, tầm bắn hiệu quả mục tiêu tĩnh (động) 350m.
Kể từ khi đưa vào sử dụng tới ngày nay, RPG-7 luôn là vũ khí chống tăng đáng sợ nhất trên chiến trường. Những dòng xe tăng hiện đại nhất thế giới hiện nay như Merkava (Israel), M1 Abrams (Mỹ) đều đã được ghi nhận trở thành "nạn nhân" tiếp theo trong bảng dài thành tích của PRG-7.
"Tử thần" chống tăng RPG-29
Ngoài RPG-7, bộ đội Việt Nam còn có trong trang bị một trong những vũ khí chống tăng mạnh nhất thế giới, RPG-29 Vimpir. Đây cũng là thiết kế do Liên Xô phát triển và đưa vào sử dụng từ năm 1989. RPG-29 được xem là "hậu duệ xuất sắc" của huyền thoại RPG-7.
RPG-29 được thiết kế để tiêu diệt các loại xe tăng - thiết giáp được trang bị giáp phản ứng nổ hoặc tiêu diệt sinh lực địch trú ẩn bên trong các tòa nhà, hầm hào kiên cố.
Súng được thiết kế đơn giản với ống phóng đường kính 105mm. Ống phóng ở trạng thái sẵn sàng chiến đấu có chiều dài 1,85m, trọng lượng (có đạn) khoảng 18,8kg.
Một hình ảnh hiếm hoi súng chống tăng RPG-29 (phía đầu bàn bên trái) của Việt Nam.
Với kích cỡ, trọng lượng đó, RPG-29 có thể mang vác, cũng như bắn từ trên vai người lính. Trên ống phóng được tích hợp kính ngắm 1P38 với độ phóng đại 2,7 lần, kính nhìn đêm 1PN51-2.
Tầm bắn hiệu quả bằng kính ngắm là 450m, tốc độ bắn 4 quả/phút, sơ tốc đầu nòng(tốc độ quả đạn ra khỏi ống phóng) 130 m/s.
RPG-29 sử dụng 2 loại đạn gồm:
- Đạn xuyên giáp liều đúp (2 đầu đạn) PG-29V chuyên dùng chống xe tăng bọc giáp phản ứng nổ (ERA). Trong đó, đầu đạn lõm phía trước cỡ 64mm chịu trách nhiệm phá giáp cảm ứng nổ gắn trên xe tăng. Đầu đạn thứ 2 cỡ 105,2mm xuyên giáp chính của xe.
Với cơ cấu đầu đạn như vậy, PG-29V có khả năng xuyên giáp dày tới 650mm ở góc chạm 60 độ. Sức xuyên này không một loại xe tăng nào có thể chống chịu được.
- Đạn nhiệt áp TBG-29V khi nổ tạo ra sóng xung kích với cường độ rất lớn.Ngoài ra, đạn nhiệt áp này còn đốt oxy cục bộ gây ra sức nóng mà không một sinh vật nào có thể sống sót được trong bán kính 10m. Loại đạn này được sử dụng để tiêu diệt binh lực địch ẩn nấp trong các tòa nhà, hầm hào kiên cố.
Trong thực chiến, RPG-29 được ghi nhận đã "xuyên thủng" xe tăng "khủng" nhất thế giới như Merkava Mk 4 (Israel), Challenger 2 (Anh) và M1A2 Abrams (Mỹ).
Sát thủ diệt tăng của Hải quân Đánh bộ Việt Nam
Ngoài 2 vũ khí chống tăng cực mạnh của Nga, những năm gần đây Việt Nam cũng mở rộng nguồn cung cấp vũ khí chống tăng. Theo một số nguồn tin, Lực lượng Hải quân Đánh bộ Việt Nam đã được trang bị súng chống tăng vác vai hạng nhẹ Matador do Israel sản xuất.
Súng chống tăng Matador được thiết kế tiêu diệt các loại xe tăng, xe bọc thép, xuyên thủng bức tường công sự phòng ngự kiên cố đối phương.
Matador được coi là vũ khí chống tăng cá nhân nhẹ nhất thế giới hiện nay, với trọng lượng chỉ 8,9kg (gồm cả đạn), ống phóng dài 1m. Trên thân súng có thể lắp thiết bị ngắm quang học nhìn ban ngày hoặc kính ngắm ban đêm.
Súng chống tăng Matador trên vai người lính Hải quân Đánh bộ Việt Nam.
Đầu đạn Matador có cỡ 90mm, nặng 2,6kg, tầm bắn hiệu quả 500m, sơ tốc đầu nòng 250m/giây. Theo đánh giá, đầu đạn này có khả năng xuyên 450mm tường gạch đôi. Và do đó cũng tạo ra một cửa xuyên qua tường phi truyền thống cho người lính khi tác chiến trong khu vực đô thị.
Tuy nhiên trong chống mục tiêu bọc thép, Matador chỉ có sức xuyên phá hiệu quả cao nhất với xe tăng hạng nhẹ và xe bọc thép.
Nhưng đó cũng là điều hợp lý khi Việt Nam trang bị loại vũ khí này cho hải quân đánh bộ. Khi tác chiến phòng thủ bờ biển, thường thì quân phòng thủ sẽ chỉ phải đối đầu với xe tăng, xe bọc thép hạng nhẹ đối phương (giáp mỏng, trọng lượng nhẹ đảm bảo khả năng lội nước). Còn nếu phải tấn công đánh chiếm bờ biển, Matador hữu dụng khi tiêu diệt công sự phòng ngự trên bờ biển.
Theo NTD
Sát thủ diệt hạm mạnh nhất trên tàu chiến Việt nam Kh-35 Uran-E là loại tên lửa hành trình chống tàu mạnh nhất, hiện đại nhất trang bị trên tàu chiến đấu mặt nước của Hải quân Nhân dân Việt Nam. P-15 Termit tuy là một tên lửa chống tàu hiệu quả nhưng nó không còn đáp ứng được các tiêu chí của chiến tranh hải quân hiện đại. Nhằm bảo vệ biển đảo...