Nghi vợ làm điều mờ ám từ những cuộc điện thoại lúc nửa đêm
Càng không ngủ được, ngồi liên kết với những cuộc gọi đột xuất lúc nửa đêm của vợ dạo gần đây với chuyến đi công tác dài ngày lần này mà lòng tôi như lửa đốt.
Chào tất cả các bạn!
Là đàn ông, tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại lên đây để tâm sự chuyện nhà mình. Nhưng đêm nay là đêm thứ 3 vợ tôi đi công tác không có nhà. Đây cũng là đêm thứ 3 tôi ôm con ngủ không có vợ bên cạnh mà lòng như lửa đốt.
Nằm không ngủ được, tôi cứ lo lắng có chuyện gì đó không hay sẽ xảy đến với vợ chồng tôi. Nhưng tôi chưa khẳng định được đó là chuyện gì. Trong khi còn tận 4 ngày 3 đêm nữa vợ tôi mới kết thúc chuyến công tác. Bởi thế, trước khi vợ tôi về nhà, tôi muốn các bạn hãy chỉ hướng cũng như bày đường đi nước bước cho tôi 1 lời khuyên cụ thể phải làm như thế nào?
Tôi và vợ cưới nhau đến nay đã được 4 năm. Tôi năm nay 33 tuổi, đang phụ trách kỹ thuật của một bưu điện ở trung tâm thành phố. Còn vợ tôi năm nay 31 tuổi và đã có 1 con gái 3 tuổi. Dù là gái một con nhưng phải công nhận rằng, nhìn bề ngoài vợ tôi rất tươi tắn và trẻ trung. Ai tiếp xúc với em cũng phải công nhận, em trẻ hơn tuổi thực của mình khoảng 5-6 tuổi.
Tôi cứ sợ em “say nắng” hay làm một việc gì đó “khuất tất” sau lưng tôi (Ảnh minh họa)
Vợ tôi làm ở một ngân hàng lớn. Lương tháng của em cũng rất khá. Bởi thế, vợ chồng tôi có thể nói rất có điều kiện về kinh tế. Chúng tôi có nhà, có xe, cuộc sống đủ đầy. Vợ chồng tôi cũng rất yêu thương nhau. Đặc biệt là tôi, tôi rất yêu thương vợ và con gái nhỏ của mình.
Suốt mấy năm qua, dù cả hai công việc bận rộn nhưng chúng tôi luôn biết sắp xếp để dành thời gian cho cuộc sống gia đình và chăm sóc con gái. Khác với tôi được nghỉ trọn vẹn sau khi kết thúc thời gian làm việc tại công sở, vợ tôi vẫn thường rất bận rộn. Em hay phải mang việc về nhà làm thêm. Hoặc vợ tôi thường phải nhận những cuộc gọi về công việc không mong muốn của sếp hay đồng nghiệp.
Video đang HOT
Mỗi khi nhận được những cuộc điện thoại về các công việc gấp, dù là gần nửa đêm, vợ tôi vẫn phải nghe. Song vợ tôi cũng rất minh bạch, công khai nghe máy trước mặt chồng. Sau đó, có hôm còn kể cho tôi nghe là người này người kia gọi điện để làm gấp việc này việc nọ. Thấy vợ vất vả như vậy, về nhà cũng không được nghỉ ngơi hoàn toàn, tôi thương vợ lắm. Nhiều lần tôi đề nghị vợ thay đổi công việc khác nhàn hơn nhưng vợ tôi không nghe. Cô ấy nói, cô ấy làm trong môi trường này quen rồi nên cũng không thấy mệt mỏi hay áp lực gì hết.
Nhưng khoảng vài tháng trở lại đây, tôi thấy hơi lo lắng khi vợ tôi đột nhiên thay đổi thói quen nghe điện thoại. Nửa đêm có cuộc gọi tới máy của vợ, vợ không còn nghe trước mặt tôi nữa. Ngược lại, không biết có việc gì quan trọng hay bí mật mà em thường chạy ra ban công nghe máy.
Tôi hỏi em theo thói quen đó là ai gọi thì em bảo đó là sếp của em. Sếp gọi em để giao việc gấp, nhắc việc hay đốc thúc công việc. Vợ nói tôi cũng chỉ biết nghe vậy dù tôi cũng thấy hơi lạ với việc này. Quả thực, tôi chưa dám nghi ngờ gì vợ hết vì vẫn rất tin tưởng em.
Cho tới lần vợ tôi đi công tác 7 ngày như lần này thì không hiểu sao nỗi nghi ngờ vợ trong tôi ngày một lớn hơn. Nếu trước đây, mỗi lần đi công tác em thường báo trước cho tôi biết vài ngày hoặc hàng tuần thì lần này em đi công tác 7 ngày đột xuất. Em nói vì đột xuất nên em cũng chỉ biết trước 1 ngày và em về báo cho tôi.
Vì lần này em đi công tác đột xuất, lại đi xa Hà Nội nên tôi cũng hơi nghi ngờ. Song tôi đã lén hỏi mấy người đồng nghiệp của vợ thì mọi người cũng bảo đúng như vậy. Tôi còn được biết thêm, lần này em đi công tác cùng một nhóm người nữa, trong đó có cả sếp hay gọi điện cho em cũng đi cùng.
Những lần khác, vợ tôi đi công tác thì chỉ mong chồng gọi điện thoại. Mà tôi có gọi thì chẳng bao giờ quá 2 lần là vợ đã nghe máy. Đằng này, dù biết vợ chồng cần phải tin tưởng nhau nhưng có hôm tôi gọi cho vợ, không biết vợ bận nhiều việc hay sao mà em không nghe máy. Tôi phải gọi 3,4 cuộc liền mới thấy em trả lời. Có hôm, nhớ vợ, tôi gọi cho vợ vào lúc nửa đêm, vợ cũng không nghe máy luôn. Sáng sớm ra vợ tôi gọi lại bảo cô ấy ngủ quên vì mệt quá.
Tôi biết, đi công tác là phải làm việc với đối tác, em phải tiếp khách, gặp gỡ khách hàng là chuyện thường. Nhưng sao tôi cứ thấy lo lo. Tôi cứ sợ em “say nắng” hay làm một việc gì đó “khuất tất” sau lưng tôi. Càng không ngủ được, ngồi liên kết với những cuộc gọi đột xuất lúc nửa đêm của vợ dạo gần đây với chuyến đi công tác dài ngày lần này mà tôi lòng như lửa đốt.
Bởi cứ cho là có việc đột xuất đi nữa nhưng tôi nghĩ, không có cuộc gọi công việc nào mà vợ tôi phải ra ban công nghe cả. Nếu chuyện không có gì, chỉ là chuyện công việc thì có thể vợ nghe ngay trước mặt chồng cũng được. Trước nay cô ấy vẫn chẳng thường xuyên nghe điện thoại trước mặt chồng được đấy sao?
Còn tận 3 đêm nữa vợ tôi mới về nhà. Tôi đang nghĩ sẽ cố đợi lần đi công tác tới của vợ, tôi sẽ xin nghỉ làm vài ngày để đi theo dõi vợ xem sao (Ảnh minh họa)
Điều tôi lăn tăn hơn là sao vợ đi công tác xa dài ngày mà không nhớ chồng con, không có nhu cầu gọi điện về hỏi han xem 2 bố con tôi ở nhà thế nào? Sao những lúc tôi gọi điện vào những giờ không cố định hoặc nhắn tin cho vợ, vợ tôi đều có vẻ nghe ngập ngừng hoặc nhắn tin hờ hững thế?
Tôi càng nghĩ thì càng sợ vợ có vấn đề quá. Tôi có nên theo dõi hay tự điều tra vợ một cách cẩn thận, bí mật không? Tôi rất lo và khó chịu khi chưa biết rõ ngọn ngành. Nhưng tôi cũng sợ nếu theo dõi mà để lại sơ hở gì, vợ tôi biết mà cô ấy không làm điều mờ ám sẽ giận tôi lắm.
Còn tận 3 đêm nữa vợ tôi mới về nhà. Tôi đang nghĩ sẽ cố đợi lần đi công tác tới của vợ, tôi sẽ xin nghỉ làm vài ngày để đi theo dõi vợ xem sao. Tôi đang hi vọng, không có chuyện như tôi đang lo lắng. Còn mọi người có thấy chuyện của vợ tôi có gì không bình thường hay do tôi đa nghi và quá yêu vợ nên mới nghi ngờ em như thế?
Theo Blogtamsu
Tình yêu thành bi kịch vì 'con anh, con tôi, con chúng ta'
Tôi là một người đàn bà 36 tuổi, đã đi qua một cuộc hôn nhân được 5 năm. Tài sản duy nhất khi tôi ra đi là một bé gái gần 3 tuổi và một bào thai chưa tượng hình được 5 tuần.
Tôi mang thai, sinh con, nuôi con trong tủi cực dù bên cạnh tôi có ba mẹ và các em luôn yêu thương. Cuộc sống sẽ cứ bình lặng trôi đi nếu tôi không gặp anh, một người cũng từng đổ vỡ hôn nhân và có hai con như tôi. Từ những dòng tin nhắn qua mạng xã hội, những câu chuyện tâm sự, từ đồng cảm trong đồng cảnh, chúng tôi đã yêu nhau. Cuối tuần, tôi cùng anh đưa các con của cả hai đi chơi để bù đắp vào khoảng thời gian mà chúng bị thiếu thốn. Con tôi đã gọi anh là bố, cái tiếng thiêng liêng mà bé chưa một lần phát ra với người đã tượng hình nên mình.
Anh hứa sẽ bù đắp cho tôi và các con, dù nhỏ nhoi nhất nhưng đủ làm tôi cười và hạnh phúc. Anh hứa sẽ không làm nước mắt tôi rơi thêm một lần nào nữa. Tôi cũng yêu các con của anh. Dù khả năng còn eo hẹp nhưng tôi cố gắng để con anh và con tôi không bị thua thiệt. Tôi càng hạnh phúc hơn khi được anh cầu hôn vào một buổi tối thật đẹp ngày 12/10/2014.
Ảnh minh họa
Tôi được gia đình giúp đỡ, cha mẹ cho tôi một không gian riêng, một căn nhà nhỏ để tôi nuôi dạy các con. Anh về sống cùng tôi, tính đến nay đã 4 tháng. Mâu thuẫn bắt đầu. Anh trở nên câm lặng. Giữa tôi và anh dường như không có gì để nói, dù trước đây chúng tôi có thể thức thâu đêm để nhắn tin, chia sẻ với nhau.
Anh nhìn các con tôi bằng ánh mắt đầy thù ghét. Anh cho rằng con anh giận anh vì con gái tôi ích kỷ, sống chỉ biết mình khi khoe khoang với con anh là "Bố của anh cũng là bố của em". Anh cho rằng con tôi là thứ khó dạy, nói thẳng thừng là mất dạy. Đau đớn hơn, anh gọi đứa bé thứ hai của tôi là ngu, không hiểu những gì tối thiểu. Trong quá trình mang thai, tôi bị stress, bé trai không phát triển bình thường, bé bị chẩn đoán có dấu hiệu tự kỷ, chậm phát triển. Tôi đã đau khổ cùng cực và từng chia sẻ cùng anh trong những ngày đầu mới chỉ là bạn bè thông thường.
Mọi người hãy ném đá tôi đi, vì trong quá trình yêu anh, tôi đã có thai ba lần và ba lần vứt bỏ. Cái thai thứ ba, tôi quyết tâm sinh nhưng anh căng thẳng và gây áp lực với việc không muốn các con bị tổn thương. Tôi đau đớn vì không thể giữ con lại. Phải bỏ con, tôi đã suy sụp về sức khỏe và tinh thần. Chỉ mới một tháng thôi kể từ khi tôi làm điều dại dột ấy thì anh đã nói lời chia tay trong phũ phàng nhất. Trong cơn điên dại, không làm chủ cảm xúc tôi đã làm cho anh bị thương ở tay.
Tôi viết những lời tâm sự này khi tâm trạng vẫn chưa ở thế cân bằng. Tôi đang tự hành hạ bản thân vì quá tin tưởng vào những gì tốt đẹp. Nhìn hai con mà lòng tôi như đang bị xát muối. Tôi hối hận lắm. Hối hận vì đã yêu chân thành dù đã qua một lần tan vỡ. Hối hận vì một người đàn ông mà tôi suýt hy sinh mạng sống với cơn xuất huyết dạ dày nằm quay quắt một mình trong bệnh viện để đối chọi với bệnh tật, quên đi sự hiện diện của hai đứa con đang rất cần sự bảo bọc và dạy dỗ của mình. Hối hận vì đã không tự bảo vệ mình nên bây giờ đang tạo nghiệp, khi bỏ đi những sinh linh, giọt máu của mình. Tôi hối hận nhiều lắm...
Ngu muội trong tình cảm chính là điều tồi tệ nhất mà tôi phải trả giá. Tôi chỉ xin mọi người đừng ném đá tôi, hãy đặt mình vào từng hoàn cảnh cụ thể. Tôi chỉ muốn nói ra hết những uất ức trong lòng rồi sau đó lại mạnh mẽ đứng trên đôi chân của mình như trước đây khi chưa gặp anh. Cuộc sống muôn màu và đời người cũng muôn dạng. Nếu ai cũng có đủ tỉnh táo, lý trí thì sẽ không bao giờ có những điều tồi tệ xảy ra.
Gửi anh: Biết chẳng bao giờ anh đọc những dòng tâm sự này, với anh đó là vớ vẩn nhưng em vẫn phải viết. Anh à, cho em xin lỗi vì vết thương em đã gây ra trên tay anh. Vết thương da thịt rồi sẽ lại liền nhưng vết thương lòng anh gây ra cho em sẽ không bao giờ lành lại. Nó cứ xù xì, gai góc. Với em, nó sẽ mãi là bài học nhớ đời. Cám ơn vì khoảng thời gian mà anh đã dành cho mẹ con em, không biết có chân thành hay không nhưng ít nhiều cũng cho em và các con em cái cảm giác được gọi là hạnh phúc. Anh hãy luôn hạnh phúc nhé! Hy vọng em sẽ là người phụ nữ cuối cùng phải đau khổ vì anh.
Đi qua giông bão cuộc đời, em cứ nghĩ anh sẽ trân quý những gì em dành cho anh nhưng em đã sai. Em đã muốn anh, em và các con của hai chúng ta sẽ là một gia đình hạnh phúc nhưng không được nữa rồi. Anh trách móc một đứa trẻ con bằng tuổi con anh liệu đó có quá ích kỷ. Thay vì anh phân tích, giảng dạy cho con hiểu thì anh quay sang nói những lời lẽ cay nghiệt. Anh cũng làm cha như em đang làm mẹ, phải nghe những lời nói đó sẽ đau đớn đến nhường nào.
Anh hãy sống như anh từng sống trước đây đi, em tin sẽ có ngày anh hối hận với những gì anh đã nói với em. Còn riêng em, em sẽ sống tốt. Sống tốt hơn khoảng thời gian trước khi gặp anh để cho không còn ai có quyền xúc phạm đến cuộc sống của mẹ con em nữa. Tin em nhé.
Theo Blogtamsu
Đàn bà "dễ dãi"... Có bao giờ bạn tự trách mình, biết đâu ngày đấy mình "dễ dãi" một chút thì đã không mất đi người mình yêu thương nhất... "Dễ dãi" khi nghe đến từ này chắc hẳn mọi người đều nghĩ đến một cô nàng dễ dãi theo kiểu sẵn sàng hẹn hò và lên giường với nhiều người đàn ông. Mà hình như không...