Nghỉ sinh mà phải phục vụ “giặc bên Ngô” tận chân răng, nàng dâu đưa ra đề nghị khiến em chồng câm nín
Em chồng cả ngày chỉ có ăn, chơi và ôm điện thoại xem phim. Không những không phụ giúp tôi việc nhà, con bé còn thường xuyên buông lời chê bai.
Tôi và Tuấn dự tính kết hôn xong sẽ kế hoạch 2 năm rồi mới sinh con. Khi đó kinh tế vững, mua được chung cư rồi thì con cái sẽ bớt khổ, 2 vợ chồng cũng không bị áp lực.
Ấy thế mà mới được 7 tháng, tôi nhìn que thử thai 2 vạch lập tức lặng người. Tiền chưa có bao nhiêu, bố mẹ cũng không giàu có gì để phụ, chẳng lẽ sinh con ra cả gia đình tiếp tục đi ở trọ?
Nhưng suy đi tính lại, 2 vợ chồng tôi vẫn quyết định sẽ giữ cái lại cái thai. “Dù gì con cái cũng là lộc trời cho, chỉ cần nghĩ tới chuyện bỏ đi anh cũng thấy tội lỗi” – Tuấn bảo.
Cũng lo sợ nhiều, nhưng nghe chồng động viên vậy tôi rất mừng. Thôi thì, 2 vợ chồng cũng không phải quá nghèo, chịu khổ 1 chút để giữ con lại vậy.
Suốt gần 9 tháng thai kì, hơi mệt nhưng tôi luôn thấy quyết định khi xưa thật đúng đắn. Tiền bỏ ra tiết kiệm ít đi nhiều chút, nhưng cả hai vợ chồng đều thấy không gì so được với cảm giác hạnh phúc vì được lên chức. Mỗi lần nhìn hình siêu âm, thấy thằng bé thay đổi từng chút liền vui cả ngày.
Tuy nhiên, tới tận khi tôi ngoài 30 tuần, xin về quê chồng chờ sinh mới lắm chuyện xảy ra. Từ hồi mới lấy, tôi đã biết Vân – em gái của Tuấn rất lười, nhưng vì không chung sống nên tôi cũng kệ. Dù sao cả năm tôi cũng chỉ về nhà chơi 1-2 ngày cuối tuần hay dịp Tết thôi, làm giúp nó 1 chút cũng không sao.
Nhưng lần này thì khác, tôi bụng vượt mặt mà vẫn phải phục vụ cô em chồng từ a-z. Mẹ chồng cũng chẳng ý kiến gì, có vẻ bà quá quen với việc cô con gái chỉ ăn, ngủ, nằm ôm điện thoại xem phim.
Video đang HOT
Song, không làm mà lại còn hay chê thì tôi bực không chịu được. Tới bữa ăn, tôi leo lên tầng 2, gọi với lên tầng 3 mời cô em chồng xuống ăn. 5-10 phút sau nó mới lò dò đi xuống, nhìn vào mâm cơm tôi chuẩn bị cả tiếng rồi chê ỏng chê eo: “Sao sườn nay nhiều mỡ thế chị? Em không thích ăn mỡ đâu? Với lại lần sau chị xào rau nhé, rau luộc ăn chán lắm!”
Ăn xong, Vân chạy tót lên nhà. Tôi lại 1 mình đứng gọt hoa quả, chờ bố chồng ăn xong rồi mang đi rửa bát. Vì mẹ chồng không lên tiếng, tôi cũng không dám ỏ ê gì. Tối muộn về phòng chỉ dám mách lại với Tuấn.
Nào ngờ đâu, mẹ chồng lại mắng ngược, bảo có tí chuyện cũng gọi chồng. “Lần sau không hài lòng chuyện gì thì nói thẳng với mẹ. Mà làm có tí hộ em con cũng tính toán thế?” – mẹ chồng lườm tôi.
Thấy Tuấn nói hôm trước, hôm sau mọi thứ lại đâu vào đấy. Mẹ chồng có vẻ cũng đứng về phía con gái, tôi biết mình không thể trông cậy vào ai cả. Phải tự bản thân nghĩ cách thôi.
Hôm sau, tôi làm xong mâm cơm đơn giản với toàn đồ luộc. Em chồng nhìn thấy đã bĩu môi chê: “Chị đi làm dâu bao lâu rồi mà chỉ làm được mâm cơm thế này á? Có cần em dạy cho không?”
Chỉ chờ có thế, tôi cười và bảo: “Thế từ mai em nấu cho chị nhé!”
Em chồng lúc này mới ngớ người, biết khó mà chối nên lảng: “Có tí việc, chị làm dâu thì tập làm đi chứ.”
Tôi dõng dạc lên tiếng: “Có tí việc nhưng từ ngày chị về chưa thấy em làm gì đó.”
Rồi tôi quay sang bố mẹ, thưa: “Bố mẹ ạ, con cũng bầu tuần thứ 36 rồi, lại là con so nên chẳng rõ sẽ sinh khi nào. Thời gian này con cũng hay bị mệt, nên cơm nước cũng khó chu đáo. Con hy vọng cô Vân sẽ giúp con.Giờ cô ấy cả ngày nằm nhà, làm 1 chút cho đỡ buồn chân tay!”
Lần đầu thấy tôi thẳng thắn thế, mẹ chồng chỉ ngớ người. Bố chồng nghe xong gật gù liên tục, lập tức sai việc con gái. Ông còn mắng thêm Vân vài câu vì cái tội thường xuyên nhảy việc, không chịu an phận mà làm việc. Sau hôm đó, dù không thích nhưng em chồng cũng chịu vào bếp nấu nướng, dọn dẹp nhà phụ tôi.
Theo M52/Báo Tổ quốc
Thấy tôi được mẹ chồng cơm bưng nước rót, em chồng căm hận gửi tặng 1 cái nạng và loan tin thất thiệt về tôi cho cả họ hàng
Tôi cứ tưởng ai đó gửi nhầm cho mình, không ngờ lại chính là cô em chồng quý hóa.
Người ta vẫn nói được cái này mất cái kia. Giống tình trạng của tôi, may mắn có được mẹ chồng tốt thì gặp phải "bà cô" quá quắt và rất hay đưa chuyện.
Em chồng tôi thường chấp nhặt mọi vấn đề dù là nhỏ hay lớn. Chuyện là cô ấy cưới trước chúng tôi, khi cô ấy cưới, gia đình hai bên đều khó khăn nên quà cưới cũng không được giá trị. Lúc đó, mẹ chồng tôi chỉ lên trao cho con gái được 3 chỉ vàng. Thật ra thời điểm ấy, số vàng đó cũng đã rất quý rồi.
5 năm sau, vợ chồng tôi kết hôn thì hoàn cảnh gia đình đã khá hơn trước rất nhiều. Vào ngày cưới của chúng tôi, mẹ lên trao cho một cây vàng, điều đó khiến em chồng tôi hạch họe. Thời gian sau bố chồng tôi xây nhà, ông kêu gọi các con đóng góp, mỗi nhà 50 triệu. Tôi biết mình là con dâu, cần có trách nhiệm nên đã đứng ra cho tất cả. Vậy mà em gái anh lại chẳng biết đấy là đâu.
Giữa cuộc họp gia đình, cô ấy cười khểnh: "Đúng thôi, lúc anh chị cưới, bố mẹ đã cho gấp 3 lần em mà". Quá bức xúc, chồng tôi tức giận đập bàn nói lại, thế là cả hai xảy ra cãi vã. Tôi phải đứng giữa giải hòa, nếu không chẳng biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Giờ em chồng tôi còn nói chuyện với họ hàng, ai cũng bảo tôi là cô con dâu lười nhác, thích hành hạ mẹ chồng. (Ảnh minh họa)
Em chồng tôi sinh con đúng lúc mẹ bị gãy chân, bà không đi chăm con gái được cũng áy náy lắm chứ. Vậy mà em cô ấy cứ hằn học, cho rằng nhà ngoại không hết lòng với con gái.
Có ác cảm với nhau từ lúc đó nên em chồng tôi ít khi sang chơi, thậm chí cô ấy cũng ít về quê thăm bố mẹ. Đợt vừa rồi bố ốm, cô ấy cũng gửi về 2 triệu mà chẳng về nhà xem tình hình thế nào.
Tôi sinh con được gần một tháng nay, em chồng vẫn không đến thăm. Cô ấy suốt ngày nói bận rộn, vậy mà vẫn đăng ảnh đi du lịch thường xuyên. Cho đến hôm qua, em chồng mới sang thăm tôi và con. Ngồi nói chuyện một lúc, em chồng lại mỉa mai: "Chị có mẹ chồng như thế là nhất rồi, bà cung phụng chiều chuộng từng chút một. Thế mà lúc tôi sinh, bà chẳng lên chăm được ngày nào đấy". Nghe chối tai, chồng tôi cáu lên với em gái, vậy là hai người lại cãi vã, em chồng nức nở bỏ về.
Hôm nay tôi thấy cô ấy gửi sang nhà mình một cái nạng. Lúc đầu tôi còn tưởng ai gửi nhầm, vậy mà em chồng gọi cho tôi rồi bảo: "Chị có đui què đâu mà phải để mẹ chồng hầu hạ thế. Tôi mua tặng cái nạng để chị đi lại cho dễ đấy".
Tôi tức quá mọi người ạ. Giờ em chồng tôi còn nói chuyện với họ hàng, ai cũng bảo tôi là cô con dâu lười nhác, thích hành hạ mẹ chồng. Tôi không biết phải làm sao nữa, chẳng lẽ lại gọi điện cho em chồng, bắt cô ấy giải thích hay sao?
Theo T.T.H.N/Báo Tổ Quốc
Thấy tờ giấy khám thai của cô em chồng độc thân đỏng đảnh, chị dâu định bụng cho một bài học nhưng lại hành động khiến cả nhà 'ngả mũ thán phục' Có lẽ ông trời đã thử lòng tôi, khi những gì tôi mong chờ đã xảy ra. Hôm ấy dọn phòng em chồng, tôi vô tình thấy tờ giấy khám thai đã vò nát. Tôi và em chồng từng có mối quan hệ không tốt, dù chúng tôi đã từng học một trường, em chồng học sau tôi 2 khóa. Nguyên nhân xuất...