Nghi ngờ vợ ngoại tình vì phải làm hết việc nhà, nhưng rồi vợ khiến tôi khâm phục bởi hành động này
Ở cơ quan là sếp hết người này đến người khác phục vụ, về nhà thì làm như ô sin. Mọi người mà biết anh làm những việc của đàn bà họ cười cho thối mũi’…
Nói về lương thì hàng tháng tôi kiếm được tiền nhiều gấp 5 lần vợ, vì vậy tôi là thu nhập chính của gia đình, đồng thời rất được vợ chăm chút nể nang. Hàng ngày mở mắt ra tôi đã được vợ nấu sẵn bát mì hay bát phở đặt trên bàn, tôi chỉ việc ăn xong rồi phóng xe đi làm, đến tối thì có thể thỏa thích tụ tập bạn bè hay về nhà là đã có cơm để chén chẳng lo lắng gì cả. Còn mọi việc trong gia đình đã có bàn tay người vợ đảm đang của tôi lo hết. Ai cũng tấm tắc khen tôi sướng, có vợ hiền đảm đang.
Ấy vậy mà thời gian gần đây chẳng hiểu vợ làm thêm việc gì ở cơ quan mà thấy cô ấy đi tối ngày. Không còn cảnh mỗi ngày đi làm về có vợ đợi cơm sẵn, tôi thấy chán nản mệt mỏi, bụng đói cồn cào, tay chân rã rời vậy mà phải lao vào bếp nấu ăn. Cơm nước, tắm rửa cho mấy bố con xong đâu đấy rồi lại phải ngồi đợi vợ bên mâm cơm. Tôi thấy thèm những giây phút có vợ bên mâm cơm thế chứ.
Thương vợ nên tôi làm mọi việc nhà, đến cái bát vợ cũng chẳng phải đụng tay (Ảnh minh họa)
Khi cơm canh nguội lạnh rồi mới thấy mặt mũi vợ bơ phờ chở về nhà. Mà nào vợ có thèm ăn ngay đâu cô ấy kêu đau đầu rã rời tay chân, thương vợ tôi lại phải lấy dầu gió xoa bóp, vắt nước cam cho vợ uống và mát xa toàn thân cho vợ khỏe lên rồi tôi mới được ăn cơm. Để rồi cứ đến 12h đêm mới là thời gian cả gia đình tôi chìm vào giấc ngủ.
Thương vợ nên tôi làm mọi việc nhà, đến cái bát vợ cũng chẳng phải đụng tay, chỉ việc đi làm về rồi ngủ nghỉ cho khỏe. Vậy mà nhiều khi nhớ vợ muốn được vợ chiều một đêm nhưng em toàn kêu đau chỗ này chỗ kia, rồi nhắm mắt ngủ tít khiến tôi bức xúc khó chịu trong người.
Vợ đi làm từ sáng sớm đến tối khuya mới về thậm chí làm cả thứ bảy chủ nhật nữa khiến gia đình tôi lúc nào cũng buồn rầu như đưa đám. Nhiều lần hỏi vợ tăng ca đến bao giờ mới hết thì vợ chỉ ngao ngán lắc đầu:
- Em chịu, cái đó phải hỏi sếp em thôi.
- Anh chán cảnh em đi làm tối ngày lắm rồi, mọi việc đều đổ lên đầu anh, đàn ông gì mà rời cơ quan đã tất bật chạy đi đón con rồi lại phải quay ra chợ đi mua từ mắm, cuộn giấy đến cái chổi. Ở cơ quan là sếp hết người này đến người khác phục vụ, về nhà thì làm như ô sin vậy, mọi người mà biết anh làm những việc của đàn bà họ cười cho thối mũi.
Video đang HOT
- Anh tưởng em thích lắm à, nhiều tháng nay em có nhìn thấy ánh nắng mặt trời đâu, lúc nào cũng như người thiếu chất vậy.
- Ai biết được em làm việc hay hú hí với thằng nào?
- Sao anh lại nghĩ em vậy chứ, em không thích đâu.
Câu nói vu vơ của tôi khiến vợ bối rối lảng tránh sang chuyện khác. Nhìn thái độ khác lạ của vợ khiến tôi nghi ngờ nhưng không nói ra mà tự tìm hiểu sự việc.
Để kiểm tra độ thủy chung của vợ, tôi quyết định gọi mẹ tôi lên chăm sóc các cháu để tôi có thời gian theo dõi vợ. Đứng ngoài cổng cơ quan của vợ từ xa, tôi thấy mọi người về từ lâu rồi mà chẳng thấy vợ mình ra, cố chờ đợi trong màn đêm đang ngày càng dày đặc, lúc ấy khoảng gần 8h đêm, cuối cùng cũng thấy vợ tôi bước ra khỏi cơ quan. Hình như không chỉ mỗi vợ tôi mà có cả ông sếp bước ra nữa, tự nhiên trong lòng nổi cơn ghen muốn lao vào đập cho tan nát bộ mặt lão già béo ú kia để thỏa lòng.
(Ảnh minh họa)
Nhưng hai người chỉ đi với nhau thì làm gì có đủ bằng chứng để mà kết tội họ chứ, với lại nhìn cách nói chuyện của vợ với lão già kia có vẻ rất đàng hoàng không như kiểu tình nhân tình ngãi. Sau một hồi suy tính tôi quyết định rút lui về nhà êm thấm coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Nhiều ngày sau đó tôi cũng giờ ấy tôi đến trước cổng cơ quan vợ tôi làm để tiếp tục theo dõi, mọi việc cứ lặp đi lặp lại giống nhau quá, cảm giác sắp mất vợ cứ len lỏi trong suy nghĩ của tôi khiến tôi không thể đứng từ xa theo dõi được nữa, nhân lúc bảo vệ đổi ca đi ăn cơm tôi lẻn vào trong tìm vợ. Sau một hồi tìm kiếm cuối cùng cũng đến được phòng vợ tôi, cô ấy đang một mình làm việc chăm chỉ.
Đứng ở ngoài nhìn vào thấy thương vợ quá, chợt tình thương của tôi bị khựng lại khi thấy lão sếp của vợ tự mở bước vào, hắn mon men lại bên vợ tôi rồi cười nói:
- Em làm việc tốt lắm, anh thật đúng khi đã chọn em làm việc này, thôi nghỉ tay đi em.
Vừa nói tay hắn vừa đụng vào vai vợ tôi, thấy vậy cô ấy vội đứng dậy khiến tay hắn hết cơ hội tiến xa hơn. Hắn nhăn mặt bảo:
- Cho anh làm tí rồi chức trưởng phòng sẽ là của em, ở đây có mỗi anh với em chẳng ai biết được đâu, em cho anh đi mà, anh sẽ giữ bí mật cho.
Vừa nói hắn vừa lao vào ôm vợ tôi, tôi đang định nhảy vào để bắt quả tang ai ngờ hành động của vợ khiến tôi chùn chân. Cô ấy đẩy hắn ra và ném tập tài liệu trên bàn vào mặt hắn rồi chửi:
- Vậy hóa ra anh bắt tôi làm việc về muộn mỗi ngày vì mục đích này sao, thảo nào tôi cứ thắc mắc sao anh không chọn những người khác mà cứ việc gì cũng là tôi. Tôi thật ngu ngốc để chồng con khổ sở ở nhà đến đây làm hùng hục cho người ta lợi dụng sờ mó lung tung. Anh hãy ôm lấy mớ giấy tờ này mà làm đi, từ nay tôi sẽ không làm về muộn nữa.
- Cô tưởng mình là ai chứ, ngày mai cô hãy nghỉ việc đi, không có cô tôi có người khác phục vụ tốt hơn.
Nghe hắn nói cho vợ tôi nghỉ việc, mặt cô ấy tái đi lo lắng nhưng một lát sau cô cầm chiếc túi rồi ra về ném lại cho hắn một câu:
- Tôi thà về với chồng con mình còn hơn chung đụng giường chiếu với kẻ dâm đãng như ông.
(Ảnh minh họa)
Bước ra cửa hai vợ chồng chạm mặt nhau, vợ bối rối nhìn chồng rồi úp mặt vào người tôi khóc nức nở, còn tôi dang tay ra ôm vợ, trong lòng cảm thấy hạnh phúc khi có người vợ yêu gia đình hết mực. Suốt mấy tháng qua vợ tôi đã cố gắng hết sức để làm việc cho vừa lòng sếp nhưng đến khi sếp đi quá giới hạn thì cô ấy đã biết tự bảo vệ hạnh phúc gia đình chứ quyết không đánh đổi gia đình để có công việc tốt. Từ nay tôi sẽ không bao giờ dám nghi ngờ vợ nữa. Chính em đã dạy cho tôi về lòng tin vào tình yêu, kể từ ngày ấy “anh yêu em nhiều lắm em biết không”.
Theo Ngoisao
Tôi và anh yêu mãnh liệt dù cả hai đã có gia đình
Tôi thật bế tắc, thấy mình sai nhưng tình cảm chúng tôi dành cho nhau cứ âm ỉ
Tôi yêu anh, một tình yêu mà người đời không ai chấp nhận vì chúng tôi đã mất đi cái quyền yêu đương từ lâu, cả hai đều đang ràng buộc với người khác và trách nhiệm với những đứa trẻ. Ấy thế mà vẫn lao vào nhau, yêu một cách mù quáng, nửa vòng trái đất cũng không thể làm vơi đi cái tình cảm sai trái mà chúng tôi dành cho nhau. Nói về anh, anh thật hiền lành, điềm tĩnh, không có gì nổi bật. Anh hút thuốc thật nhiều - điều mà tôi cực ghét ở những người đàn ông... vậy mà với anh, tôi lại yêu, nhưng tôi vui hơn nếu anh có thể giảm bớt hoặc bỏ luôn.
Về điều kiện cuộc sống, nếu nói ra thì anh là người ở tầng lớp có điều kiện. Xin các bạn đừng nghĩ tôi yêu anh vì những thứ ấy, tôi chỉ yêu anh vì anh là người đàn ông mà tôi luôn có cảm giác tin tưởng, muốn yêu thương. Về tôi, chút xíu xinh xắn, luôn đủ nổi bật trong mắt người khác, trình độ học vấn có chút xíu cao và điều kiện cuộc sống hiện tại có thể nói hơn anh nhiều lần.
Ảnh minh họa.
Tôi thật bế tắc, thấy mình sai nhưng tình cảm chúng tôi dành cho nhau cứ âm ỉ, chúng tôi yêu nhau không vì vật chất, không vì tình dục, trân trọng những lúc được nói chuyện, được chia sẻ cùng nhau. Chúng tôi hạnh phúc khi thấy người kia bình an và vui khỏe, tuy có lúc chạnh lòng vì không phải là người cạnh bên. Có lúc chúng tôi cũng có cảm giác ghen như điên lên ấy, nhưng mọi thứ lại về quỹ đạo của nó, vì quyền chính thức vẫn thuộc về 2 người khác bên cạnh. Chúng tôi đã cố gắng cắt liên lạc nhưng thật bất lực, lý trí thế nào đi nữa thì tình cảm cứ chiến thắng, lại kể nhau nghe, san sẻ những niềm vui nỗi buồn, lại muốn xác nhận: "Em vẫn còn đây, anh vẫn đấy, chúng mình sống tốt và đang cố gắng làm tròn trách nhiệm". Bao nhiêu tuổi rồi, trình độ học vấn vẫn có, cuộc sống vẫn đủ đầy mà chúng tôi vẫn đi lạc, rơi vào vết nhơ đời, yêu thương sai lệch.
Tôi viết ra như thế này biết chắc là có nhiều người khinh khi nhưng vẫn viết, mỗi người ai cũng có những góc khuất. Góc khuất trong đời tôi là anh. Tôi muốn quên anh lắm nhưng chưa thể làm được. Tôi phải làm sao đây?
Theo Ngoisao
Chồng ngoại tình còn trơ trẽn nói: 'Đàn ông là vậy, cô phải chấp nhận đi' Đến giờ phút này tôi đã chán ngấy anh đến tận cổ. Anh công khai ngoại tình với đồng nghiệp, lại còn trơ trẽn nới với tôi: "Đàn ông là vậy, cô phải chấp nhận đi". Ngày trước khi còn yêu nhau, tôi nghĩ anh là người đàn ông tốt. Nên tôi sống chết yêu anh, nguyện dành cả đời cho người đàn...