Nghi ngờ em mất trinh, mẹ tôi bày kế kiểm tra và kết quả ngỡ ngàng
Tôi có một cô người yêu gần 4 năm. Em cũng chưa từng cho tôi vượt quá giới hạn 1 lần nào. Nhưng em đã khiến tôi sinh nghi và mẹ tôi là người trực tiếp bày ra kế hoạch đó.
Tôi yêu em từ ngày em mới bắt đầu là sinh viên cho đến năm cuối đại học. Em là cô gái hiền lành, ngoan ngoãn. Chúng tôi yêu nhau bằng 1 tình yêu trong sáng nhất có thể. Vì em nhẹ nhàng, kín kẽ nên càng khiến tôi trân trọng, nâng niu em hơn.
Yêu nhau đến 4 năm, cũng có 1 vài lần tôi đòi hỏi nhưng em chưa gật đầu đồng ý. Vì yêu nhau lâu mà xác định sẽ cưới em nên thi thoảng tôi lại đưa em về nhà, mẹ tôi quý em trông thấy. Cả bố mẹ đều hài lòng về cô con dâu tương lai này.
Nhưng rồi bất ngờ hôm trước, mẹ tôi nói với tôi rằng mẹ thấy con bé Hiền (là em, người yêu tôi) nó đi đâu về ăn mặc hở hang lắm, đầu bù tóc rối bước xuống từ 1 cái ô tô. Mẹ tôi hôm đó đi sang nhà bác họ, nhà bác họ ngay gần nhà em nên khi xuống bà nhìn thấy em trong tình trạng đó, trời tối lại xa nên mẹ không nhìn được người lái xe. Sợ con trai bà bị cắm sừng, đổ vỏ nên mẹ bảo: “Mẹ sẽ kiểm tra trinh tiết của con bé giúp con, đằng nào 2 đứa cũng yêu nhau lâu rồi, nên lấy chuyện này mà hợp tác hóa để cưới đi.”
Ban đầu tôi phản đối kế hoạch của mẹ vì nghĩ rằng như thế là không tin tưởng người yêu thế nhưng mẹ thuyết phục mãi thì tôi cũng xuôi. Một thằng con trai yêu người yêu 4 năm trời mà chưa được làm gì lại phải đổ vỏ thì thật sự tôi sẽ cay cú lắm. Chưa kể tôi cũng ngỏ lời cưới 1 vài lần mà em cứ ậm ừ chưa quyết định càng khiến tôi sinh nghi.
Trên đường về tôi vẫn không thể tin được người con gái mình yêu 4 năm lại là les. (Ảnh minh họa)
Hôm đó, mẹ bảo tôi mời em đến nhà ăn cơm. Tôi nghe theo lời mẹ nên mời em đến, gạ gẫm em bằng chén rượu có một chút thuốc. Lúc em ngấm thuốc mê rồi thì tôi đưa em vào phòng ngủ. Tôi nhắm mắt làm liều, sau khi xong chuyện thì giọt máu đó vẫn in nguyên trên tấm ga giường, tôi mở cửa nói với mẹ, mẹ cười rồi đi xuống nhà khoe với bố rằng sắp có con dâu.
Video đang HOT
Tôi nhìn em vẫn ngủ ngon lành, lòng gợn lên cảm giác có lỗi. Nhưng cũng chính vì điều này, tôi kiểm chứng được sự trong sáng của em, cuối cùng thì em đã là người phụ nữ của tôi.
Sáng hôm sau, tôi bị đánh thức bởi tiếng hét của em. Đang gãi đầu, gãi tai chưa biết giải thích với em ra sao thì em cho tôi 1 cái tát đau điếng. Em hét lên với tôi: “Anh có biết cái này là gì không? Nó chẳng khác gì mấy thằng con trai dùng kế để hãm hại con gái. Anh đã cưỡng hiếp em thành công rồi đấy”. Em mặc vội quần áo rồi chạy khỏi nhà tôi với đôi mắt ướt nhòe. Tôi cũng phóng xe về nhà em để tìm gặp em và xin lỗi em luôn. Nhưng vừa đến cổng bố mẹ em đã mang chổi ra đánh đuổi tôi đi. Bố mẹ em vừa đánh vào người tôi, vừa chửi bới rằng tôi là đồ súc sinh, đồ vô đạo đức, không có học. Tôi nghe mà tim mình đau thắt, nhưng tôi hiểu lỗi lầm cũng từ tôi mà ra.
Tôi về nhà nhìn mẹ mà lòng buồn tủi, đôi mắt mẹ ướt nhòe, mẹ đến xin lỗi tôi là tại mẹ nên hai đứa mới thế. Nhưng tôi không trách mẹ, vì chính tôi cũng muốn làm điều đó. Từ hôm đó đến giờ, tôi vẫn chưa được đáp lại, vẫn chưa được nhìn thấy em lấy 1 lần, tôi quặn thắt trong đau đớn, trong nỗi nhớ về em. Từ hôm đó đến nay đã hơn 2 tháng trôi qua, ngày nào tôi cũng đến nhà em để tìm gặp em và xin lỗi, tôi sẽ xin lỗi đến khi nào em chấp nhận lời xin lỗi của tôi, nhìn thấy sự chân thành của tôi. Tôi vẫn nên đợi đến khi em tha thứ đúng không?
Theo Một Thế Giới
Câu chuyện về bố tôi - người cũng chính là em ruột của mẹ tôi...
Trong mắt tôi, bố tôi không phải là con người, ông là siêu anh hùng đã giải cứu tôi khỏi những ngày tăm tối ấy.
Tôi rất ghét Ngày của Mẹ bởi khi lớn lên, tôi đã không có mẹ bên cạnh.
"Tôi rất ghét Ngày của Mẹ bởi khi lớn lên, tôi đã không có mẹ bên cạnh. Nhưng Ngày của Bố lại là một câu chuyện khác. Tôi luôn muốn tổ chức ngày này thật trọng đại, chồng tôi cũng hỗ trợ tôi chuẩn bị rất kì công. Bạn cho rằng vì sao phải tổ chức ngày này thật lớn như thế? Khi bạn biết bố tôi đã làm những gì, bạn sẽ hiểu lý do vì sao.
Tôi sẽ giải thích đây. Khi tôi sinh ra, bố được 18 tuổi. Một chi tiết siêu quan trọng mà tôi không thể bỏ qua đó là bố tôi là em trai của mẹ tôi. Tôi có thể cảm thấy sự ngỡ ngàng của bạn khi nghe điều này. Vâng, bố không phải là bố ruột của tôi. Ông là bố của tôi vì ông đã nuôi nấng, yêu thương, chăm lo cho tôi rất tận tâm, hệt như một người bố thực sự.
Nhưng đó không phải là điều duy nhất bố làm. Ông đã giải cứu tôi khỏi một hoàn cảnh vô cùng ngặt nghèo, và là chọn lựa khó khăn của bất kì ai: trở thành bố của đứa trẻ không phải con mình. Rất nhiều phụ huynh đã chọn cách này, nhưng khác biệt khi bạn không phải là bố mẹ, không có kế hoạch làm bố mẹ, cũng không dự định làm gì đó để làm bố mẹ, mà cuối cùng vẫn trở thành một người bố.
Tôi được sinh ra bởi một người phụ nữ nghiện ngập và khả năng tôi sống sót được dự đoán là rất thấp. Khi còn là một đứa trẻ, tôi phải chịu đựng do sự bất lực của mẹ trong việc chăm sóc tôi và anh trai. Thức ăn khan hiếm và sự quan tâm của mẹ còn hiếm hơn thế. Mẹ cho tôi ở trong phòng tối, trên một tấm đệm ngập ngụa mùi nước tiểu, tã bỉm bẩn thỉu và với một cái chai thỉnh thoảng để gần mặt tôi.
Điều tồi tệ nhất xảy ra khi tôi được 11 tháng tuổi. Mẹ đóng gói đồ đạc, mang theo anh trai và bỏ rơi tôi. Không ai biết tôi đã phải ở một mình trong căn hộ đó bao lâu cho đến khi có người phát hiện ra. Bố tôi đã nhận được điện thoại thông báo và ông không thể tin rằng chị mình có thể bỏ đứa con bé bỏng trong căn hộ đó. Đối với tôi, đó là nơi mà bố đã trở thành siêu anh hùng trong mắt tôi. Không phải bởi ông thường xuyên ghé thăm anh em tôi trong thời gian mẹ tôi còn ở đó, mà còn bởi khi phát hiện ra tôi bị bỏ rơi, ông đã lao đến và mang tôi về nhà ông.
Bố bảo với tôi, những đêm đầu tiên rất khó khăn. Tôi khóc suốt, tôi không biết cầm nắm thức ăn do chẳng được ăn uống thường xuyên, và tôi còn bị tình trạng hăm do dùng bỉm rất nặng mà lần đầu tiên ông bắt gặp trong đời. Cho đến bây giờ, đầu của tôi cũng còn một vết lõm bởi đã bị đặt nằm một chỗ quá lâu.
Dần dần, tôi đã khá hơn. Các vết thương đã lành hẳn, bụng to hơn, có da có thịt. Và tôi đã được cứu sống.
Bryanne Salazar - tác giả và bố (Ảnh: Bryanne Salazar)
Không lâu sau đó, bố biết rằng mẹ tôi đã quay trở lại thị trấn. Ông phát hiện ra mẹ tôi đang ngồi ở băng ghế sau của xe hơi, chìm ngập trong khói thuốc, trong khi anh tôi, lúc đó chỉ mới 3 tuổi, đã phải đào bới để tìm kiếm thức ăn trong thùng rác. Và đó là đêm ông trở thành bố của cả hai chúng tôi.
Bởi vì có bố, chúng tôi đã có ngày sinh nhật với bánh, nến, quà và cả những tiếng cười. Bởi vì có bố, chúng tôi đã có những mùa Giáng sinh lung linh và rất vui vẻ. Bởi vì có bố, những mùa lễ Phục sinh, chúng tôi luôn có nhiều giỏ đầy ắp trứng. Chúng tôi có việc vặt trong nhà, phụ cấp, sự kì vọng, kỉ luật, những chuyến phiêu lưu, và trên hết, chúng tôi có gia đình.
Hai anh em tôi không bị tách nhau ra bởi hệ thống nuôi dưỡng và cũng không bị ép buộc phải ở với người mẹ không thích hợp. Dù ở với bố, chúng tôi vẫn được cho phép gặp mẹ ruột, thăm mẹ và tạo nên kí ức trong mỗi chúng tôi về bà. Tôi quyết định không gặp mẹ nữa khi được 10 tuổi nhưng anh tôi vẫn tiếp tục cho đến khi mẹ qua đời.
Khi tôi được 15 tuổi, anh trai được 18 tuổi, mẹ tôi bị sát hại. Chúng tôi không bao giờ biết liệu bà có muốn làm lại cuộc đời hay không, liệu bà có hối hận với những sai lầm đã gây ra hay không. Những gì chúng tôi biết là cuộc sống hoàn hảo của mình hiện tại. Nhờ có bố, chúng tôi đã có cơ hội sống một cuộc sống bình thường.
Tôi đã không thể hiểu được sự hi sinh lớn lao của bố để đón hai đứa con từ đống đổ nát và nhận đó là con mình. Tôi không thể nhận ra được sự khó khăn của quyết định từ bỏ mọi kế hoạch đã đề ra để có thể trở thành bố của hai đứa trẻ không do mình sinh ra. Trở thành mẹ của hai cậu con trai, cuối cùng tôi đã hiểu. Sự thật là tôi không biết liệu mình có can đảm để làm như những bố đã từng hay không. Ông không phải là con người, ông là siêu anh hùng.
Tôi dành những lời này cho anh hùng của tôi - người cha đáng kính, người không bao giờ nói rằng tôi không phải con gái ông, người luôn hỗ trợ và yêu thương tôi vô điều kiện.
Tôi là một người may mắn.
Cảm ơn bố".
Theo Phununews
Vợ không còn khiến tôi có cảm giác vui vẻ khi ở bên Trước kia vợ khiến tôi cảm thấy nhẹ nhàng vui vẻ bao nhiêu thì nay lặp lại giống hệt mẹ tôi, một phụ nữ khó tính và luôn miệng chỉ trích người khác. ảnh minh họa Tôi là chủ nhân bài "Vợ hay bới móc mọi chuyện để trách cứ tôi". Tôi không có ý chỉ trích vợ, chỉ muốn giãi bày chuyện...