Nghi ngờ con trai bị “đổ vỏ”, mẹ chồng bày mưu hèn với cháu trai nào ngờ…
Có thể giữa chúng tôi còn nhiều điều chưa hiểu về nhau nhưng thực sự hành động của bà khiến tôi không thể chấp nhận được.
Trước khi lấy chồng, tôi có một cửa hiệu tóc nho nhỏ trên thành phố. Học hành không giỏi giang nên tôi cũng xác định không cố đấm ăn xôi một vị trí công việc hành chính.
Ngày quyết định lên thành phố học nghề, tôi cũng trải qua nhiều áp lực từ phía gia đình lắm. Hàng xóm xung quanh rồi họ hàng đều nói vì sao có tấm bằng đại học như tôi mà không cố chạy lấy một vị trí làm nhà nước ở xã rồi lấy chồng có con, ổn định gia đình.
Nếu vậy thì nhàn thật, nhưng lương công chức ba cọc ba đồng, biết bao giờ mới trả được hết chỗ nợ nần đã đầu tư vào để chạy. Hơn nữa, tôi nghĩ nghề nào cũng là nghề, miễn là mình làm nó một cách có tâm và không phạm pháp.
Sau một thời gian trải qua nhiều nghề và nghe ngóng tình hình, tôi quyết định trụ lại với việc học làm tóc. Tôi xin vừa học vừa làm tại một salon tóc có tiếng ở Hà Nội. Có bắt tay vào làm mới biết không có nghề nào là đơn giản, từ việc sấy tóc tưởng chừng ngon ơ tôi cũng phải học mất mấy tháng mới dám làm cho khách.
Ban đầu mẹ anh tỏ vẻ rất quý tôi cho đến khi bà biết tôi làm nghề cắt tóc gội đầu. Ảnh minh họa.
Vừa học vừa làm được năm rưỡi, tôi quyết định ra mở riêng cho mình một cửa hàng tóc. Vốn không có nhiều nên tôi chỉ mở một cửa hàng nhỏ ở ngoại thành. Công việc ban đầu khá khó khăn khi khách chưa quen, chỉ đến gội đầu chứ không làm tóc. Tuy nhiên sau một thời gian, cửa hàng tôi cũng đã thu hút được một lượng kha khá khách quen.
Trong thời gian còn học ở salon kia, tôi quen với Lâm, chồng tôi bây giờ. Chúng tôi chỉ hơn kém nhau 2 tuổi nên mọi suy nghĩ cũng như tính cách đều rất hợp nhau. Anh làm nghề xây dựng, không ở cố định một nơi nhưng bất cứ khi nào có thời gian anh đều tới thăm tôi.
Anh là người đàn ông tốt, hết mực chiều chuộng tôi, công việc lại cũng kiếm ra tiền. Ở con người anh duy chỉ có một điều tôi không mấy thoải mái đó là việc anh quá ghen tuông. Khách hàng của tôi có cả nam cả nữ, việc chuyện trò với khách là chuyện đương nhiên, chỉ có vậy mà nhiều lần anh giận dỗi vì không chịu được cảnh tôi vui vẻ bên người đàn ông khác.
Chúng tôi ngoài những lúc giận hờn như vậy ra thì rất thắm thiết. Yêu được một thời gian, anh cũng dẫn tôi về quê ra mắt gia đình. Ban đầu mẹ anh tỏ vẻ rất quý tôi cho đến khi bà biết tôi làm nghề cắt tóc gội đầu.
Tôi biết nhiều người, đặc biệt ở quê còn có định kiến với nghề này nhưng tôi không quan tâm. Với tôi, thời gian sẽ là thứ giúp mọi người trả lời câu hỏi về nhân cách đó. Quan trọng là tình yêu của chúng tôi dành cho nhau. Mùa xuân năm sau đấy, chúng tôi vượt qua mọi cấm cản của gia đình để nên duyên vợ chồng.
Video đang HOT
Lúc cưới là tôi đã có thai được hai tháng, chồng lại nay đây mai đó nên tôi nghe theo lời anh dừng công việc ở cửa hàng để về quê ở cùng bố mẹ chồng. Anh là con trai duy nhất trong nhà nên cũng không muốn cảnh bố mẹ một nơi, con cái cũng mỗi đứa mỗi nơi.
Trước đó, trong lòng tôi luôn nghĩ cứ đối xử tốt thì bố mẹ chồng sẽ tốt và yêu quý mình. Nhưng đến khi về làm dâu quê người, thực sự bước vào cuộc hôn nhân tôi mới thấu hiểu mọi thứ không đơn giản như mình nghĩ.
Dù chúng tôi cưới nhau nhưng mẹ chồng vẫn giữ định kiến về nghề nghiệp trước đây của tôi. Tôi lại có thai trước cưới nên không ít lần tôi thấy bà và hàng xóm nói bóng gió về bố của đứa trẻ. Tôi không quá quan tâm đến suy nghĩ của người khác nên cũng cho qua. Nhiều lúc cục tức dâng lên đến đỉnh đầu mà nghĩ vì con nên tôi lại đành nín nhịn.
Vừa nhìn cháu bà đã nhận xét những nét trên khuôn mặt sao lại không thấy giống nhà nội. Ảnh minh họa.
Gia đình chồng tôi làm hàng ăn nên dù bầu bí tôi vẫn phải làm việc đến tận ngày đẻ. Bố mẹ chồng đều dạy từ sáng sớm, mình là dâu con không dậy thì không được. Lắm lúc mệt mỏi chỉ muốn được ở bên cạnh chồng, nằm nguyên một ngày mà cũng không được.
Rồi ngày sinh cũng tới. Thật may thằng bé lại chọn chào đời đúng lúc bố có nhà. Ít ra bầu bí xa nhau nhưng lúc đẻ có chồng ở bên cạnh cũng được an ủi phần nào. Thằng bé vừa ra đời, mẹ chồng tôi đã nhanh nhảu đón tay để xem cháu. Vừa nhìn cháu bà đã nhận xét những nét trên khuôn mặt sao lại không thấy giống nhà nội.
Cơn đau vì đẻ còn chưa hết, nay phải nghe những lời này tôi giận lắm nhưng không làm được gì. Sự việc lên đến đỉnh điểm khi vừa xuất viện về nhà được vài ngày, tôi bỗng phát hiện con mình bị mất một nhúm tóc.
Sự thật đằng sau nhúm tóc bị cắt đó khiến tôi choáng váng. “Thủ phạm” không ai khác chính là mẹ chồng tôi. Bà muốn mang đi xét nghiệm ADN để chắc chắn đấy là cháu đích tôn của mình.
Tôi giận tím người, đem chuyện kể với chồng thì không ngờ anh đáp lại rất bình tĩnh.
“Em thông cảm cho mẹ, chỉ là bà thử cho yên tâm thôi mà. Em không làm gì khuất tất thì sao phải lo”.
Câu nói của anh càng khiến tôi nổi cáu. Có lẽ nào trong thâm tâm anh cũng muốn xác nhận bố của con tôi?
Theo Thu Hoài/Khám phá
Giám đốc diễn kịch qua mắt vợ khi có tình một đêm với Osin trẻ, nào ngờ bị vố lừa lớn
Nửa năm sau, cô giúp việc bất ngờ thông báo có bầu. Mẹ tôi hỏi, cô bảo đó là 'kết quả' của chú lái xe trong gia đình tôi.
Ba tôi là giám đốc. Ông kinh doanh từ ngày còn rất trẻ. Bao sóng gió thương trường, vất vả và khó khăn, ông đều trải qua và vững vàng. Vậy mà khi về tuổi xế chiều, ông lại vướng vào chuyện tình trường, không thể nào giải quyết nổi.
Ba mẹ tôi lấy nhau cũng đã gần 30 năm. Cuộc sống của họ không phải lúc nào cũng êm ấm nhưng nhìn chung êm đềm, không xảy ra mâu thuẫn gì quá nghiêm trọng. Mẹ tôi sức khỏe yếu nên chỉ sinh được mỗi tôi. Gia đình không có con trai, không ít lần bà nội tôi và các cô (em bố tôi) bóng gió nhưng ba tôi đều gạt đi hết.
Ảnh minh họa
Họ lo lắng cơ nghiệp ba tôi sau này không có người trông coi. Biết vậy nên từ thời còn là học sinh, tôi đã cố gắng hết sức để học tập. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi về công ty ba làm việc. Ông cũng hiểu suy nghĩ của tôi nên dần đào tạo con gái kế nghiệp mình.
Tưởng như vậy cuộc sống của chúng tôi êm ả trôi đi nhưng không ngờ sóng gió vẫn còn ở phía trước...
Đó là thời gian tôi đang học đại học, bà nội tôi đưa đến nhà một người đàn bà, giới thiệu là cháu họ xa của bà. Cô ấy không có công ăn việc làm, cuộc sống ở quê nghèo khó nên muốn lên thành phố làm giúp việc. Làm cho nhà khác, bà nội tôi sợ cô hiền lành, bị bắt nạt nên giới thiệu sang nhà tôi. Bà cho rằng, người nhà của nhau nên cô ấy sẽ được sống thoải mái hơn.
Dù hai bác giúp việc hiện tại của nhà tôi làm việc đã lâu năm và rất tốt nhưng mẹ tôi đành cho một người nghỉ để nhận cô vào.
Mẹ tôi lâu nay chưa bao giờ làm phật ý bà. Thế là cô giúp việc mới vào ở nhà tôi từ đó. Cô vốn không thạo việc nhưng được mẹ hướng dẫn rồi cũng quen. Nửa năm sau, cô bất ngờ thông báo có bầu. Mẹ tôi hỏi, cô bảo đó là 'kết quả' của chú lái xe trong gia đình tôi. Người lái xe này bỏ vợ đã lâu, gặp cô giúp việc họ đã có tình cảm với nhau.
Mẹ tôi đang hoang mang không biết làm thế nào thì bà nội tôi xuất hiện. Bà nhanh chóng cho cô giúp việc nghỉ và không quên chửi bới, la lối cô om sòm ở nhà tôi.
Cô giúp việc bị bà gọi xe taxi cho ra khỏi nhà tôi ngay trong đêm. Thật lòng tôi cũng thấy thương cô. Họ là trai không vợ, gái chưa chồng nếu đến với nhau có gì xấu? Mẹ tôi cũng nghĩ vậy nhưng ý của bà nội trong nhà tôi không ai dám làm trái.
Nhưng đời không ai lường hết chữ ngờ, 1 năm sau cái ngày đó bà nội tôi gọi mẹ tôi về nhà bà để nói chuyện. Qua lời mẹ tôi mới được biết, tác giả cái thai trong bụng cô giúp việc không ai khác là bố tôi.
Nay cô ấy đã sinh con được mấy tháng, mẹ tròn con vuông và quan trọng là một đứa cháu trai xinh xắn. Bà tôi và họ nhà nội mừng như bắt được vàng.
Thực ra cô giúp việc đó không có họ hàng gì với bà, là một người quen, giới thiệu cho bà. Mẹ tôi không sinh được thêm con, bà giục bố tôi kiếm một đứa con trai nhưng ông cứ ậm ừ rồi bỏ qua. Đến nước đường cùng, bà phải bày kế sách đưa cô ấy về để mong gia đình có đứa cháu nội.
Mẹ tôi nghe bần thần cả người nhưng bà nội tôi trấn an, gia đình tôi trước nay ra sao giờ vẫn vậy. Mẹ tôi vẫn là dâu cả của cả nhà, chỉ là nay gia đình có thêm thành viên mới. Mẹ tôi nên mừng vì có người làm thay nhiệm vụ cho mình mà tài sản, của cải vẫn không thiệt đi đâu.
Tôi biết, hôm đó mẹ khóc rất nhiều. Nhưng bản tính hiền lành, nhẫn nhịn mẹ lại tiếp tục im lặng, để mặc bà nội đạo diễn tất cả.
Khi con riêng của bố tôi tròn 1 tuổi, bà tôi đón em về ở trong nhà bà. Bà đặt nhà hàng, tổ chức sinh nhật hoành tráng cho cháu nội duy nhất.
Bà mời nhiều họ hàng, bạn bè, tại bữa tiệc, bà thoải mái công khai đây là cháu nội của mình không màng tới suy nghĩ, tâm tư của mẹ tôi. Bố tôi vừa mừng vì có thêm con vừa áy náy với vợ nên mặt mày lúc nào cũng đăm chiêu.
Từ khi cô giúp việc dọn về sống ở nhà bà nội, tôi cũng ít sang nhà bà hơn. Tôi không muốn gặp người đã đem nỗi đau khổ cho mẹ tôi. Tôi biết bà tôi lo lắng, chăm sóc cho mẹ con cô ta rất nhiều. Gần đây nhất, nghe đâu bà đã yêu cầu bố tôi đặt cọc tiền mua cho cô một căn hộ chung cư không hề rẻ.
Nhưng điều tôi băn khoăn là em trai tôi càng lớn càng không có nét gì của nhà nội tôi. Ngược lại tôi càng nhìn càng thấy em giống chú lái xe của nhà tôi (nay chú đã xin nghỉ việc).
Có phải vì ám ảnh chuyện của cô kể mà tôi nhìn ra như vậy hay thật sự là gia đình tôi đang 'ăn một quả lừa' to đùng của cô ấy? Tôi đem chuyện đó nói với ba và yêu cầu xét nghiệm ADN, ông cũng băn khoăn vì giữa họ chỉ trải qua một đêm thân mật.
Nhưng ông nói, bà nội tôi đã cao tuổi. Nếu có chuyện gì, chắc bà không thể sống nổi... Xin độc giả cho tôi lời khuyên, tôi nên làm thế nào mới hợp lý?
Theo Độc giả giấu tên (VNN)
Nhờ chồng mua bỉm cho con, anh mang về 1 loại lạ hoắc khiến tôi phát hiện ra bí mật động trời Hôm ấy, tôi nhờ Phong mua bỉm cho con, anh không hề hỏi mà bỗng dưng mang về 1 loại lạ hoắc. Đã vậy, anh lại còn thao thao bất tuyệt về công dụng khiến tôi hơi nghi ngờ. Có thể nhiều người sẽ nói tôi trẻ con, ích kỷ nhưng tôi thật sự rất rất ghét các thể loại bạn thân khác...