Nghi ngờ chồng mình có con riêng
Tôi phát hiện anh trong vài tháng liên tục gửi tiền vào tài khoản một người phụ nữ, tổng số tiền chuyển khoảng 50-70 triệu đồng.
Vợ chồng tôi lấy nhau gần 4 năm, cũng yêu đương tìm hiểu gần 2 năm rồi cưới. Về chồng tôi theo nhận xét của mọi người, kể cả trong mắt tôi và gia đình, anh hiền lành, chịu khó, nhiệt tình. Từ khi có con, anh rất thương con, ít khi đi đâu vào buổi tối, ban ngày đi làm. Vợ chồng làm cùng công ty nên tôi nắm được lịch làm việc của anh, thời gian tôi mang thai rồi ở cữ, anh cũng chăm chút cho mẹ con tôi, chỉ thế thôi chưa đủ là người chồng người cha tốt.
Ảnh minh họa: HH
Ngày trước, cưới nhau được 4 tháng, trong lần anh đi công tác tôi vô tình vào nick chat, phát hiện ra anh nói chuyện yêu đương với người phụ nữ khác. Tôi đau khổ, thất vọng vô cùng, anh khóc lóc xin tha thứ, nói chỉ gặp người ta trên mạng nên chat chơi vậy thôi chứ không có gì. Tôi dễ dàng tha thứ, sau đó ít tháng tôi có bầu, chồng lo lắng chăm sóc nên rất cảm động và quyết cho chuyện kia vào dĩ vãng vì nghĩ ai cũng có những lúc sai lầm.
Chồng lại lần nữa phụ lòng tôi, sinh con được vài tháng, một lần do tình cờ vào máy tính của chồng đang mở hòm thư, tôi phát hiện anh trong vài tháng liên tục gửi tiền vào tài khoản cho một người phụ nữ (không phải tên người phụ nữ chat ngày xưa). Tháng nào cũng chuyển vài lần, tổng số tiền chuyển khoảng 50-70 triệu đồng.
Video đang HOT
Tôi thất vọng tràn trề nhưng vì con nhỏ, mẹ tôi đang ở cùng để giúp trông cháu, tôi lại cố im lặng làm như không biết gì. Chuẩn bị Tết, mẹ tôi về quê, anh chồng gọi riêng chồng tôi ra nói chuyện, mềm mỏng có, căng thẳng có, nhưng chồng tôi nhất định không nói ra chuyển tiền cho ai và còn mặt sưng lên nói là chuyện riêng để tự giải quyết. Anh chồng do tức giận đã nói từ chồng tôi. Sau đó tôi có nói chuyện với chồng, anh vẫn cái mặt khó chịu đó, nói là nợ thì trả.
Cuộc sống cứ thế trôi, trong lòng tôi vẫn không quên chuyện chồng tôi chuyển tiền cho gái nhưng chưa có cơ hội để bùng phát ra, vì quá nhiều chuyện đau lòng xảy ra với gia đình tôi thời điểm đó (chuyện dài tôi không tiện kể chi tiết ra đây). Trong một lần bế con đi viện, anh để quên điện thoại ở nhà, có tin nhắn tới, vì tò mò tôi cầm đọc, chân tay bủn rủn, nước mắt không ngừng rơi.
Có người đàn bà nhắn tin: “Vợ nhớ chồng lắm, con ngủ chưa dậy, hai mẹ con thương chồng quá, chồng cố lên nhé. Mong ngày vợ chồng mình đoàn tụ. Yêu chồng nhiều”. Lục tìm tin nhắn thấy mấy ngày gần đó số điện thoại này có nhắn, chắc anh quên chưa kịp xóa, giọng yêu đương nhớ nhung, luôn hiện diện một đứa bé trong những tin nhắn đó.
Tôi hỏi anh nhất quyết chối, nói nhắn nhầm. Trong tôi vẫn có sự nghi ngờ, không thể tin chồng được, tạm im lặng và gọi điện thẳng cho số điện thoại đó, lúc đầu không nhận, sau đó tôi vặn vẹo vài câu thì chị ta nói tôi không giữ được chồng còn gọi cho chị ta làm gì. Tôi và chị ta nặng lời, chốt lại chị ta nói chồng tôi quen trên mạng, chưa từng gặp, chỉ chat chit vớ vẩn nên tôi đừng có dại mà vì vài tin nhắn đó rồi bỏ chồng. Anh hiền lành, đừng dằn vặt tội nghiệp.
Sau những chứng cứ không thể chối cãi, anh cúi đầu nhận người phụ nữ này chính là nick chat ngày xưa, chưa từng gặp mặt, chỉ là chat vậy thôi. Tôi dằn vặt, sao gần 3 năm, tình cảm mặn nồng đến đâu mà giờ vẫn nói những lời yêu đương, và đứa bé kia là ai, liệu có phải đang chờ thời cơ để bỏ vợ con về đoàn tụ với nhau không? Chồng tôi một mực chối, chỉ nói cô ta nhắn tin vớ vẩn vậy chứ anh chưa hề nhắn lại.
Một thời gian sau, tôi lại phát hiện nhiều tin nhắn, anh lại im lặng, xin lỗi, vẫn lời lẽ ngày xưa, chỉ là nhắn tin chưa có gì, giờ anh nói về nhà thấy chán nản mệt mỏi, vợ chồng nhạt nhẽo quá. Tôi không thể chấp nhận những lý do này, vì sao nhạt nhẽo, có bao giờ ngừng sóng gió xảy ra với gia đình tôi đâu. Chồng trầm tính ít nói, khó chịu gì cũng im lặng, đôi khi cả tuần mặt sưng lên không nói gì, hỏi gì trả lời đấy, tôi cũng mệt mỏi lắm chứ.
Tôi đang thật sự bế tắc, muốn ly hôn vì không còn niềm tin nơi chồng, nhưng cũng muốn cố bỏ qua để con có bố. Nếu ly hôn tôi đã sẵn sàng cho cuộc sống bà mẹ đơn thân, nhưng còn con tôi sẽ ra sao, liệu cháu có chịu ở với mẹ vì cháu rất theo bố, có bố ở nhà là không theo mẹ. Tôi đang định bỏ nhà đi ít ngày để tĩnh tâm suy nghĩ và quyết định cho số phận hai mẹ con. Tôi có nên làm như vậy không? Mong mọi người cho tôi lời khuyên sớm.
Theo VNE
Chồng không biết tôi đã có con với người tình
Khi quyết định xa người ấy, tôi phát hiện mình có thai. Chồng tôi không hay biết gì. Giờ bé đã được 28 tháng.
Câu chuyện cuộc đời tôi thật trớ trêu. Năm 2001, tôi sinh đứa con trai đầu lòng. Gia đình tôi lúc ấy còn trong hoàn cảnh khó khăn, chồng tôi phải đi làm suốt ngày, kể cả chủ nhật. Thời gian trôi qua, tôi ở nhà chăm sóc con, anh đi làm cả ngày, cuộc sống vợ chồng trở nên tẻ nhạt. Chồng tôi khi về nhà cứ im ỉm, chẳng nói gì với vợ con, anh ấy cứ muốn tìm một chỗ nào cho riêng mình để bấm điện thoại (thời ấy, tôi chẳng biết sử dụng điện thoại như thế nào).
Rồi cuối cùng, tôi cũng phát hiện ra anh có người phụ nữ khác ở bên ngoài và chính tôi nhìn tận mắt anh ôm ấp cô ta. Lòng tôi đau như ai xát muối vào vết thương của mình. Tôi ôm hận trong lòng. Bao nhiêu năm trôi qua, tôi không bao giờ quên được cái hình ảnh gớm ghiếc ấy.
Ảnh minh họa: Inmagine.
Tôi đem con đi gửi lúc cháu còn quá nhỏ, rồi lao vào tìm cho mình một công việc để quên đi tất cả. Và rồi tình cờ, tôi đã gặp anh, một người đàn ông rất giàu có và lịch lãm. Tôi bị cuốn theo thứ tình yêu ấy hồi nào cũng chẳng biết nữa nhưng trong thâm tâm, tôi chưa bao giờ muốn rời bỏ gia đình mình. Anh như niềm vui, sự an ủi, làm cho tôi có động lực sống trong khoảng thời gian khó khăn ấy. Chúng tôi yêu nhau, anh và tôi luôn như hình với bóng.
Anh đi công tác ra Hà Nội, tôi nhớ anh biết bao. Tôi gọi điện thoại cho anh thì nghe giọng của một người phụ nữ (đó là vợ anh). Chị ta chửi tôi xối xả trong điện thoại, tôi buồn và hứa với lòng sẽ không bao giờ liên lạc với anh nữa. Nhưng thật trớ trêu cho cuộc đời tôi, tôi phát hiện mình đã có thai với người đàn ông ấy. Tôi muốn giữ lại đứa bé vì hai năm trước đây khi vợ chồng tôi lục đục, tôi đã phá thai một lần rồi. Tôi không muốn làm điều tội lỗi ấy nữa.
Tôi rất thích trẻ con. Vì con trai đầu của tôi đã lớn nên tôi cũng cần có một đứa trẻ để ôm ấp, nũng nịu. Tôi sinh đứa bé ra mà chồng tôi không hề hay biết nó không phải là con anh. Nó cũng có một chút gì đó giống giống anh nên anh không hề nghi ngờ gì hết. Cuộc sống của gia đình tôi cũng tạm yên ổn. Con trai nhỏ giờ đây đã được 28 tháng rồi, thông minh và đẹp trai lắm.
Tôi cứ tưởng cái quá khứ kia sẽ trôi vào dĩ vãng. Nào ngờ, một ngày có người đàn ông lạ gọi vào số máy của tôi...
Tôi đau buồn trong lòng và không biết mình có nên nói ra sự thật này cho anh biết không? Tôi cũng muốn con tôi một lần được nhìn thấy cha ruột của nó. Tôi không biết mình làm như vậy có đúng không nữa? Tôi lại càng không muốn chồng tôi biết chuyện này vì hiện tại gia đình tôi rất êm ấm và hạnh phúc. Tôi phải làm sao đây? Xin cho tôi lời khuyên với!
Theo VNE
Lời hứa nhạt nhòa! Đã quá lâu để em vụng về với yêu thương giờ chỉ còn tồn tại trong dĩ vãng, trong niềm nhớ! Có lẽ là do em còn lưu giữ nó lâu quá phải không anh? Anh và chị ấy giờ chắc đang vui vẻ, tại sao em nơi đây lại ích kỉ nửa ghen tị buồn sầu, nửa mừng vui cho anh? Em...