Nghị lực phi thường của “cô gái voi”
Sau khi cắt bỏ khối u trên mặt nặng 1,5 kg như chiếc vòi voi, Hong Siew Hui (Malaysia) không chỉ lấy chỉ có cuộc sống bình thường như bao người khác mà còn lấy lại được sự tự tin mà cô đã để mất trong một thời gian dài.
Năm 2010, Hong Siew Hui đã có được tấm bằng chuyên ngành kế toán. Tràn đầy tự tin, cô gái trẻ bắt tay vào tìm việc và hy vọng có thể kiếm sống bằng chính khả năng của mình. Tuy nhiên, cô đã gặp thất bại cho dù đã cố gắng đi phỏng vấn ở 4,5 công ty kế toán.
Ông chủ của một trong những công ty Hong xin vào thậm chí còn tuyên bố rằng đã tuyển được người phù hợp ngay sau khi nhìn thấy cô, điều đó khiến Hui cảm thấy mình như đang bị hắt hủi. Một lần nữa, lòng tự trong của cô lại bị đẩy xuống tột cùng vì thất bại này.
Tuy nhiên, bằng sự lạc quan của mình, Hong đã không để điều đó đán.h gục cô. Trái lại, cô càng có thêm động lực để nộp đơn xin việc vào những nơi khác. 6 tháng sau đó, Hong đã tìm được công việc đầu tiên đó là làm kế toán tại Hội Phật giáo Từ Tế (chi nhánh Kedad).
Hong đã bắt đầu sự nghiệp của mình sau khi gia nhập gia đình Từ Tế. Trao đổi trên Guang Ming Daily Hong cho biết mặc dù cô không thể học được nhiều nghiệp vụ như khi làm việc ở các công ty kế toán khác nhưng khi vào đây, cô có thể cảm nhận được tình thương và sự quan tâm giữa người với người trong xã hội.
Video đang HOT
“Hội Từ Tế là nơi để tôi học hỏi và trau dồi kỹ năng để một ngày nào đó tôi có đủ can đảm để tiếp tục sự nghiệp của mình ở những nơi khác và cố gắng để đạt được mục tiêu của tôi”.
Con đường tìm việc của Hong không hề bằng phẳng nhưng cô khẳng định rằng cô sẽ luôn tìm ra được lối thoát cho mình. Vì vậy, cô luôn sẵn sàng đối mặt với những trở ngại.
“Chỉ với một tấm bằng đại học, tôi biết trình độ của tôi có thể không bằng những người khác. Mặc dù gặp phải nhiều trở ngại nhưng tôi không buồn bã và thất vọng. Thay vào đó, tôi sẽ an ủi bản thân mình bằng cách nghĩ rằng nhiều sinh viên mới tốt nghiệp cũng đang phải vật lộn để tìm việc như mình”.
Mặc dù đã làm ở Hội Từ Tế được 6 tháng nhưng Hong vẫn đang đợi thông báo liệu cô có được tiếp tục sự nghiệp học hành của mình tại một trường đại học nào đó hay không. Nếu cô được đi học cao học, cô sẽ cố gắng để hoàn thành tốt khóa học này. Còn nếu như trượt, cô sẽ tiếp tục làm việc tại Hội Từ Tế để tích lũy thêm kinh nghiệm.
Hiện Hong đang là nhân viên trẻ nhất tại Hội Từ Tế và mọi người ở đây đối xử rất tốt với cô. Vì thế, cô hy vọng mình cũng cũng có thể trở thành một tình nguyện viên và chia sẻ một chút sức mạnh của mình cho những người bất hạnh hơn.
Khối u trên mặt khiến Hong bị gọi là “ cô gái voi” xuất hiện từ khi cô còn nhỏ và lớn dần theo thời gian. Năm Hong 18 tuổ.i, khối u đã nặng tới 1,5 kg và khiến nửa mặt bên trái của cô bị biến dạng.
Hong trước khi phẫu thuật
Hoàn cảnh của Hong đã được các nhà hảo tâm chú ý. Năm 2006, chủ tịch bệnh viện ung thư Fuda, Quảng Châu Xu Ke-cheng và chủ tịch câu lạc bộ Kuching Lions Esther Law Lee Poh đã đồng ý tài trợ để cắt bỏ khối u trên mặt cho cô.
5 năm sau khi cắt bỏ khối u như chiếc vòi voi trên mặt, Hong Siew Hui đã lấy lại được sự tự tin mà cô đã để mất trong một thời gian dài và có được một công việc bình thường như bao nhiều khác.
Tình yêu chưa nói
Anh chợt đến như một cơn gió thoảng qua rồi anh lại ra đi như chưa từng xuất hiện với em vậy!
Nhà anh và nhà em rất gần nhau nhưng dường như chưa một lần gặp mặt. Anh biết em qua lời kể của người bạn rồi mình quen nhau qua điện thoại vì cả hai đều đi học xa nhà. Anh năm thứ 3 của Đại học còn em bước vào năm cuối của phổ thông với bộn bề sách vở và thi cử. Anh như một luồng gió mới đem đến sức mạnh và nghị lực cho em. Mặc dù anh không hề giảng bài hay giải đáp những thắc mắc về bài vở của em nhưng những câu chuyện về trường lớp anh, cuộc sống sinh viên thú vị đã thật sự cuốn hút em rồi những lời động viên an ủi: "Cố gắng lên cô bé", "cố gắng lên em nhá" như tiếp thêm cho em sức mạnh để cố gắng phấn đấu hơn nữa. Cũng có những lúc em nản lòng và thất vọng rồi anh lại nhẹ nhàng an ủi "không sao đâu em". Chính những lời ấy làm em dựa dẫm vào anh hơn nhưng em biết em rất cần anh. Dù chưa gặp anh và nói chuyen trực tiếp nhưng tình cảm mà em dành cho anh đã vượt lên trên tình anh em, tình bạn thông thường.
30 tháng 4 cả anh và em đều về quê và cũng là lần đầu tiên anh em mình gặp nhau. Chắc anh không nhận ra lần đầu gặp anh mặt em đỏ dựng lên, nóng bừng và lần đầu tiên tim em biết lỗi nhịp. Anh và em nói chuyện rất nhiều giống như 2 người lâu ngày không gặp nhau vậy. Được nói chuyện với anh, được nhìn thấy anh là em thấy hạnh phúc rồi.
Anh hài hước và hay cười, tuy anh hiểu biết nhiều nhưng luôn bó tay với những trò quái chiêu của em. Anh thường bảo em là thám tử vì em biết rất nhiều chuyện về anh. Anh có biết rằng em đang quan tâm nhiều tới anh không. Và những câu hỏi hóc búa nhưng rất thật lòng của anh khiến em thấy bối rôi. Anh chiếm một phần quan trọng trong cuộc sống của em khi anh vui hay buồn em thấy như xảy ra với chính mình vậy.
Tình cảm này em sẽ mang theo trong cuộc sống luôn nhớ về anh... (Ảnh minh họa)
Kì thi Đại học đã đến kết quả thi không như mọi người mong đợi em không đỗ được vào trường mà mình mong muốn nhưng em cũng vào được Đại học.
Anh nhìn em với ánh mắt cảm thông, chỉ một câu an ủi của anh lúc ấy thôi em sẽ bật khóc, em muốn ngồi bên anh mà khóc cho vơi đi nỗi buồn nhưng điều đó lại là xa vời. Em chỉ có thể ngồi khóc một mình. Rồi em và anh thưa dần những cuộc nói chuyện, trong lòng em vẫn còn chất chứa bao điều chưa nói, tình cảm chưa bày tỏ, có những hôm chỉ nghĩ về anh thôi em cũng thấy vui, chỉ vài dòng tin nhắn của anh cũng làm em xao xuyến. Rất nhiều lúc cầm điện thoại lên nhìn số của anh mà em không dám gửi tin nhắn vì nghĩ rằng giờ này chắc anh đang bận với nhiều đồ án. Em không muốn làm phiền hay ảnh hưởng tới việc gì của anh. Em cứ nuôi giấu tình cảm trong lòng như vậy mà không dám nói ra. Em nhút nhát quá phải không?
Mặc dù hiện tại em đã hiểu được tình cảm của anh dành cho em là như thế nào, em thất vọng, buồn nhưng sao trách anh được phải không. Và em cũng không hối hận vì tình cảm đã trao cho anh. Tình cảm này em sẽ mang theo trong cuộc sống luôn nhớ về anh với những kỉ niệm bên anh.
Em không biết anh có đọc được nó hay không và nếu có đọc anh có nhận ra là em và hiểu được những tình cảm hỗn độn trong em lúc này hay không. Đây chỉ là tình cảm đơn phương từ phía em thôi nhưng xuất phát từ đáy lòng em. Em sẽ luôn bên cạnh anh nhưng trong một góc khuất nào đó để anh không nhận ra là có em đang ở bên. Chúc anh sớm tìm được một nửa của mình và bến bờ hạnh phúc!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cục đất sét khô của em Trời chiều nay lại mưa rồi anh ạ. Anh có nhớ ngày ấy, ngày kỷ niệm của chúng mình không, lần dầu tiên gặp mặt, cũng vào lúc trời chuyển mưa anh nhỉ! Em nghe người ta nói, nếu lần đầu tiên bạn gặp ai mà trời mưa thì đó sẽ là một nửa của bạn. Em không tin điều đó, nhưng bây...