Nghĩ kế hiểm để lấy chồng giàu, tôi vẫn phải nhận quả đắng
Tôi những tưởng mình đã “úp sọt” được chàng công tử con nhà giàu. Nào ngờ một sáng nọ, khi tôi đang lơ mơ ngủ thì có tiếng gõ cửa rầm rầm.
Thấy Vũ say sưa ngủ trên giường, chắc mẩm rằng anh đã bị say bí tỉ, tôi bèn nhẹ nhàng vào nhà tắm. Nhìn dáng mình trong gương, tôi nghĩ thầm: “Kiểu gì Vũ cũng là của mình. Với tính cách con người Vũ, anh ta không thể chối bỏ trách nhiệm khi mình có bầu được”.
Nghĩ là làm, tôi đi ra rồi leo lên giường, cởi áo quần của Vũ. Tôi thấy cánh tay anh bắt đầu động đậy rồi quàng qua người tôi. Mặc dù là gượng ép nhưng tôi vẫn rất thích thú vì lần đầu tiên được gần gũi anh.
Tôi quen Vũ nhờ một lần đi từ thiện. Anh hấp dẫn tôi bởi vẻ ngoài cao ráo, điển trai. Không những thế, Vũ còn rất giàu có và hào phóng. Riêng chiếc xe của Vũ, nghe bảo đã gần 10 tỷ. Giàu có là thế nhưng Vũ lại sống một mình, bố mẹ anh đều định cư ở nước ngoài cả.
Kể từ ngày gặp Vũ, tôi đã nuôi mộng tưởng sẽ là người phụ nữ sánh đôi cùng anh. Những lần đi từ thiện khác, tôi cố ý tiếp cận để hỏi han anh. Đáp lại thịnh tình của tôi, Vũ cũng nhiệt tình chia sẻ. Qua những lần tiếp xúc như vậy, tôi dần hiểu thêm về Vũ.
Tôi không giấu được tình cảm của mình, đến một ngày, tôi đánh liều tỏ tình với anh qua tin nhắn nhưng Vũ không trả lời. Sau đó, tôi đã tới gặp Vũ, nhưng anh nói rằng, anh chỉ xem tôi là bạn.
Từ trước đến nay, tôi để mắt đến ai, người đó cũng đáp lại, vì nhìn bên ngoài, tôi rất thu hút. Duy chỉ có mỗi Vũ là từ chối tôi thẳng thừng.
Tôi lên kế hoạch làm Vũ xiêu lòng. Tôi hỏi thăm bạn thân của anh để biết được từng thói quen, sở thích nhỏ nhất của Vũ. Không những thế, tôi còn tìm hiểu cả thời gian biểu của Vũ để xuất hiện đúng lúc. Vì thế mà khoảng thời gian sau đó, tôi và Vũ thường xuyên gặp nhau một cách tình cờ.
Video đang HOT
Một đêm mưa gió, tôi thấy Vũ bước ra từ vũ trường, người đã hơi lảo đảo. Biết rằng anh đã say, tôi chạy lại đỡ anh vào xe. Bất chợt, Vũ ôm lấy tôi hôn lấy hôn để. Tôi không hiểu nguyên do vì sao anh lại làm vậy nhưng rất thích thú nên cứ để mặc cho Vũ hôn.
Sau đêm đó, tôi đến tìm Vũ nhưng anh lại tỏ thái độ thờ ơ. Tôi đã nhắc với Vũ rằng, hôm đó chúng tôi đã hôn nhau rất lâu, thế nhưng anh bảo, đó chỉ là một sự hiểu nhầm và muốn tôi quên nó đi.
Tôi thực sự căm ghét cái thái độ của Vũ. Đã vậy, tôi sẽ cho anh chết dưới tay mình mới hả. Tôi bèn nhờ bạn Vũ tổ chức một buổi liên hoan sau chuyến đi từ thiện, đêm đó, tôi cố tình chuốc rượu cho anh say mèm rồi lãnh nhiệm vụ đưa Vũ về.
Thay vì đưa anh về nhà, tôi lại đưa anh vào khách sạn. Đêm đó, chuyện gì đến cũng đã đến. Tôi vui mừng khi cuối cùng, mình cũng đã được toại nguyện. Ít nhất là sau đó, khi tôi thông báo có thai, mặt Vũ trông rất hốt hoảng.
Tôi những tưởng mình đã “úp sọt” được chàng công tử con nhà giàu. Nào ngờ một sáng nọ, khi tôi đang lơ mơ ngủ thì có tiếng gõ cửa rầm rầm. Tôi thấy một cô gái tóc vàng, chân dài đang đứng trước cửa nhà tôi, tay cầm một phong bì dày cộp.
- Cô cầm lấy tiền này đi phá thai rồi mở một cửa hàng mà kinh doanh. Đừng lại gần anh Vũ nữa – Cô gái lạnh lùng nói.
Lúc đó, tôi mới hiểu rằng, cô này là người yêu của Vũ, mới ở nước ngoài về. Cô ta lập tức đặt vé máy bay khi nghe Vũ báo tin anh có con với tôi và có khả năng phải cưới. Thế nhưng, cô ta không chịu, tiến lại phía tôi, cô ta cất giọng.
- Tôi cảnh cáo cô. Nếu cô có ý giữ lại cái thai rồi bắt đền Vũ thì cả nhà cô chẳng có ai yên được đâu. Tôi biết rõ địa chỉ làm việc của từng người và cũng có thể thuê đầu gấu xử hết.
Nói xong cô ta bỏ đi, mặc tôi ngồi bệt dưới đất với bọc tiền dày cộp. Mấy ngày sau, tôi tìm đến nhà Vũ nhưng cửa khóa im ỉm, nghe bảo Vũ đã ra nước ngoài cùng bạn gái và có thể định cư ở bên đó luôn.
Đến lúc này, tôi chỉ còn biết ngồi ôm bụng khóc. Giá như tôi không “cố đấm ăn xôi”, cố tình úp sọt Vũ thì giờ đây, tôi đã không phải bế tắc như thế này.
Theo Tapchiphunu
Cùng là một lần lấy chồng, tội gì không lấy người tử tế?
Mạnh mẽ lên em, đừng khiến mình về sau phải hối hận.
Tìm cho mình một người chồng thật tử tế, người mà có thể khiến em hạnh phúc và yêu đời, đừng dại dột buông lơi mình mặc theo số phận em ơi.
Cùng là một lần lấy chồng, tội gì em không lấy người tử tế, để sau này không phải nuối tiếc điều chi. Em có quyền được lựa chọn kia mà, ngoài kia có bao người đàn ông tốt đang đợi chờ em, việc gì em phải vì một người mà mặc cho số phận? Tôi thật không hiểu nổi, vì sao em lại có thể đánh cược cuộc đời mình một cách dễ dàng đến thế. Là ai đã dạy em học cách buông tay?
Em nhìn lại em xem, em có thua kém bất cứ ai một điều gì. Cha mẹ cho em hình hài, tuổi xuân cho em tươi trẻ, cuộc đời cho em sự rắn rỏi và mạnh mẽ. Vậy mà một khi yêu vào, em như bị ai che khuất mắt, cứ đâm đầu vào bóng tối thế thôi...
Người đàn ông em đang yêu, dù biết người ấy không hoàn hảo, và em vẫn không thể kìm lòng mà dừng lại được. Tôi không nói rằng em phải tìm một người hoàn hảo để yêu, tất nhiên rồi, không có ai hoàn hảo cả. Nhưng hãy nhìn cái cách người ấy yêu em, hãy nhìn thứ gọi là "hạnh phúc" mà người ấy mang lại, em liệu có đang hạnh phúc như em mong chưa?
Cùng là một lần lấy chồng, tội gì em không lấy người tử tế, để sau này không phải nuối tiếc điều chi. (Ảnh minh họa)
Người ấy đến, mang cho em thật nhiều nỗi buồn. Tôi nhìn thấy em quay quắt trong nỗi buồn ấy, hai mắt em trũng sâu, trên tay lúc nào cũng có điện thoại để liên lạc. Người ấy không hề mang lại cảm giác an toàn cho em như lời người ấy hứa. Chỉ cần một lần về trễ, em đã làm um lên và bắt người ta khai ra bằng đường lí do về muộn.
Tôi chợt thấy em ghê gớm, thấy em soi xét đủ điều. Tôi không thấy em hay cười nữa, dường như em luôn suy nghĩ điều gì rất mệt mỏi. Tôi không thấy em khoan thai và thanh lịch, đầu tóc em rối xù, quần áo luộm thuộm và chẳng hề trau chuốt như trước đây. Em nghĩ gì vậy? Người con gái dịu dàng, đoan trang mà tôi quen đi đâu mất rồi?
Và tôi nghe em kể về chuyện tình của em. Về những nỗi cô đơn, sự vô tâm và gia trưởng và người ta mang tới. Những vết bầm nhìn thôi đã thấy xót xa trên đôi tay nõn nà của em làm tôi đau thắt. Tôi hỏi em, sao em không buông tay? Em chỉ nhìn vào hư không rồi trả lời tôi: "Lỡ yêu rồi, em không thể!"
Em và người ấy, chưa có lấy một tờ giấy hôn thú, hai gia đình chẳng ai ép buộc, vậy thì cớ gì em không rời đi? (Ảnh minh họa)
Này em ơi, chẳng có điều gì là không thể. Người ta cưới nhau về, có pháp luật vảo vệ, có con cái ràng buộc, vậy mà khi nhận ra không phù hợp, vẫn li hôn nhau được đấy thôi. Em và người ấy, chưa có lấy một tờ giấy hôn thú, hai gia đình chẳng ai ép buộc, vậy thì cớ gì em không rời đi? Thà đau một lần, còn hơn về sau lại càng làm nhau khó xử.
Mạnh mẽ lên em, đừng khiến mình về sau phải hối hận. Tìm cho mình một người chồng thật tử tế, người mà có thể khiến em hạnh phúc và yêu đời, đừng dại dột buông lơi mình mặc theo số phận em ơi.
Theo Tapchiphunu
Chết lặng khi phát hiện sự thật trong căn phòng bí mật của vợ sắp cưới Tôi bất ngờ phát hiện ra một căn phòng bí mật của vợ sắp cưới. Trong căn phòng đó, tôi nhìn thấy sự thật đau lòng mà vợ chưa cưới giấu kín. Tôi là một chàng trai tỉnh lẻ lên thành phố học đại học. Nhờ ngoại hình điển trai mà ngay từ năm đầu đại học tôi đã kiếm được nhiều tiền...