Nghỉ học kiếm tiền nuôi chồng học hết 2 bằng Thạc sỹ, để rồi bị sỉ nhục là…
Cứ nghĩ chồng mình dù gì thì cũng là Thạc sỹ hẳn hoi, học hành đàng hoàng tử tế. Vậy mà không ngờ có ngày anh lại khiến chị tủi nhục như vậy.
Anh chị sinh ra và lớn lên trên cùng một vùng quê nhỏ. Nhưng cái ngày nghèo khó ấy thì người ta chẳng mảy may quan tâm đến chuyện anh chị sống thế nào. Cũng không ai quan tâm đến việc học hành ra sao nhiều lắm. Chị là cô gái khéo ăn khéo nói, học hành cũng khá nhưng nhà nghèo quá nên đành phải nghỉ. May sao vì thuận mua bán nên chị bán rau ngoài chợ cũng có đồng ra đồng vào.
Còn anh thì gia đình cũng không hơn là bao. Nhưng vì tu chí học hành và khát vọng học nên anh cũng đỗ đại học dưới thành phố. Chị với anh yêu nhau từ hồi cả hai còn học cấp 3. Những năm đầu xuống thành phố anh chị yêu xa. Sau đó một thời gian ngắn thì chị quyết định xuống dưới thành phố theo anh.
Tình yêu của họ nảy nở mãnh liệt nhất có thể, chị chăm sóc cho anh từng bữa ăn đến giấc ngủ. Cả tình cả nghĩa anh đều nợ chị. Tốt nghiệp đại học ra trường anh không may mắn kiếm được việc làm luôn nên đành phải chấp nhận học lên cao hơn nữa. Cứ nghĩ chẳng có cơ may nào cho mình rồi. Thật không thể ngờ anh đề nghị chị cho anh học lên Thạc sỹ.
(Ảnh minh họa)
Chị không phải người học nhiều nhưng chị cũng biết rằng nếu có học lên cao hơn thì cơ hội có được một việc làm tốt đối với anh càng cao hơn. Vậy là chị lại cố gắng, cày cuốc từng đồng một để lo cho anh học hành. Thậm chí nhiều người nói rằng chị dại dột. Thỉnh thoảng chị cũng nghĩ thế. Bởi anh chị còn chưa là vợ chồng, nếu như anh bỏ đi thì có phải chị đã mất tất cả. Mất cả tuổi thanh xuân bên một người đàn ông không xứng đáng, mất cả tiền bạc, mồ hôi, công sức cho một người đàn ông tệ bạc.
Nhưng ít nhất anh cũng có tình nghĩa. Ngày anh học xong hai tấm bằng Thạc sỹ rồi kiếm được một công việc tử tế ở cơ quan nhà nước thì anh cũng ngỏ lời cưới chị. Ai nấy đều lấy làm hạnh phúc cho chị khi cuối cùng anh cũng đồng ý lấy chị chứ không bỏ rơi chị như người ta nghĩ.
Vậy mà, chỉ có sống trong chăn mới biết chăn có rận. Người ngoài mà không biết về hoàn cảnh của anh chị thì cho rằng chị là một người phụ nữ may mắn khi có được chồng vừa giỏi giang, vừa tốt tính. Còn người biết hoàn cảnh của anh chị thì cứ thế mà mừng cho cuộc sống của chị. Nào ai biết được rằng anh thay đổi khiến chị đau lòng đến thế.
Anh chị sống với nhau đã 2 năm. Cái thời gian chị đang mang bầu chuẩn bị sinh cũng là thời gian chị ăn bám anh. Tất cả mọi thứ chị đều phải nhờ anh khi cái bụng bầu đã ở tháng thứ 8. Vậy mà anh đã không thương chị, chỉ vì đi làm mệt mỏi về chị hỏi với anh vài câu công việc thế nào thì anh gắt lên:
- Suốt ngày hỏi công việc, hỏi làm gì có biết gì đâu mà hỏi?
- Thì em cũng chỉ quan tâm anh thôi, sao anh lại cáu với em?
- Thôi đừng nói nữa, bực mình.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
- Anh làm sao vậy? cứ đi làm về là khó chịu với em là thế nào?
- Chả có gì cả. Cứ tò mò hỏi công việc làm gì? Học hết cấp 3 thì làm sao mà biết được công việc của người học Thạc sỹ mà đòi hỏi.
- Anh…
Chị bình tĩnh cầm từng mớ rau trong cái giỏ mà trước kia mình từng đem bán rồi nói với anh:
- Anh học Thạc sỹ mà lương tâm còn rẻ hơn cả mớ rau ngoài chợ. Kẻ vô ơn thì sẽ không bao giờ có kết cục tốt đẹp đâu.
Chị bỏ về phòng, anh im lặng không nói gì. Hành động của chị còn nặng hơn cả ngàn lời sỉ nhục dành cho anh. Chị ví von khiến anh thấy hối hận đến tột cùng. Thật sự anh không biết phải nói sao. Anh sẽ xin lỗi chị, nhưng liệu tổn thương mà anh đã gây ra cho chị có thể khiến chị quên đi không?
Hành động bất ngờ của chồng khi nhân tình sỉ nhục vợ là 'giẻ rách lau chân'
Khi chị vừa làm thịt con cá xong cho khách, lấy áo lau mồ hôi thì đúng lúc thấy chồng mình đang tung tăng với cô tình nhân nhỏ bé. Chị nhìn trân trân vào anh còn anh suýt té ngửa khi bị vợ bắt gặp...
Ngày trước lấy nhau gia đình Tuấn còn khó khăn, nhưng được cái vợ Tuấn chịu thương chịu khó. Huệ làm đủ các nghề để nuôi chồng con, thời đó anh đang đi học thêm ở 1 lớp tại chức, lương ba cọc ba đồng nên hầu hết mọi khoản chi tiêu đều nhìn vào mấy mớ rau, miếng đậu, con cá của cô.
Vất vả nhưng chưa 1 lần Huệ kêu than 1 tiếng, bố mẹ Tuấn trước mặt chẳng bao giờ dám khen con dâu nhưng sau lưng ai cũng khen ngợi cô hết lời. Tuấn nhờ sự tần tảo của vợ mà công việc ngày càng ổn định, anh được cử qua bộ phận khác lương lậu cũng cao hơn, gia đình cũng bắt đầu khấm khá hơn trước.
(Ảnh minh họa)
Lúc này Tuấn ăn diện hơn chỉn chu hơn mỗi khi đi ra ngoài còn Huệ vẫn vậy thức khuya dậy sớm khiến cô già đi, ăn mặc cũng giản dị nên nhiều khi đi đâu với chồng Huế phải chật vật lắm mới kiếm được bộ đồ tạm ổn để sánh bước với chồng. Nhìn hai người cứ như hai chị em vậy, dù thế Tuấn vẫn thấy luôn biết ơn vợ của mình.
Bẵng đi 3 năm sau khi công việc dần ổn định hơn, Tuấn cũng hay đi gặp đối tác hơn. Cũng chính từ đây Tuấn quen 1 cô gái - khác hẳn với Huệ, Thúy rất sành điệu, đi đâu cũng nước hoa thơm phức, váy ôm sát người để lộ đôi chân đầy gợi cảm. Cô ta thấy thích Tuấn và dĩ nhiên cô ta là người chủ động tấn công.
Đàn ông mấy ai cưỡng lại được cái đẹp và Tuấn cũng vậy. Họ lén lút qua lại với nhau, cô ta suốt ngày gạ gẫm Tuấn bỏ vợ. Tuấn lảng tránh ậm ừ cho qua chuyện nhưng thú thực anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ bỏ Huế. Những ân tình Huế làm cho gia đình anh sẽ chẳng cô gái nào làm được, tuy nhiên thời gian trôi qua anh cũng dần quên vợ mình đã cực khổ thế nào để mình có được ngày hôm nay.
Hôm ấy, Tuấn và Thúy hẹn hò nhau ở nhà Thúy. Hai người định sẽ cùng nhau đi chợ và nấu cơm như 1 gia đình. Tuấn và Thúy nắm tay nhau đi tình tứ, hôm đó chẳng hiểu trời xui đất khiến thế nào Huệ lại qua phiên chợ đó để bán rau và bán cá. Bình thường cô chỉ đi chợ buổi sáng, nhưng rồi trên đường về Huệ tự nhủ thôi thì cố nốt nên buổi chiều cô đi phiên khác bán cho hết hàng.
Khi cô vừa làm thịt con cá xong cho khách, lấy áo lau mồ hôi thì đúng lúc thấy chồng mình đang tung tăng với cô tình nhân nhỏ bé của mình. Huệ nhìn trân trân vào anh, anh suýt té ngửa khi bị vợ bắt gặp. Cô nhân tình nhìn Tuấn và nói:
- Sao vậy anh? Anh gặp người quen à! Đây có phải chị gái anh không?
Khi Tuấn chưa kịp trả lời thì Thúy đã nhanh miệng nói:
- Em chào chị, chị là chị gái của anh Tuấn ạ?
Tuấn lắp bắp:
- Cô ấy là vợ anh.
Trước mặt bao người đang nhìn, Huệ cố nhẫn nhịn. Nhưng cô ta lại hét lên:
- Sao, đây là vợ anh sao? Sao anh lại có thể lấy 1 người bán cá hôi hám thế này đã vậy nhìn không khác gì giẻ rách lau chân. Anh còn chần chừ gì mà không ly hôn cơ chứ.
(Ảnh minh họa)
Huệ đứng như khúc gỗ với những lời cay đắng đó, tay cô nắm chặt con dao. Lúc đó Huệ muốn đâm cho cô tình nhân của chồng 1 nhát. Cũng may xung quanh toàn người lạ nếu không chị không còn bắt để mặt mũi vào đâu. Lúc này Tuấn nhìn qua Thúy:
- Em im đi, em đừng nói như vậy. Huệ à! Anh xin lỗi.
- Anh điên à! Sao anh dám nói em im lặng chứ, chẳng phải chúng ta đang rất hạnh phúc sao? Anh còn tiếc nuối gì chị ta nữa.
Đúng lúc có người đi qua hỏi mua cá. Vợ Tuấn đứng nước mắt lưng tròng toan bỏ đi thì anh đã nhảy vào chỗ cô, nắm lấy tay vợ. Anh nói với cô mua hàng:
- Cô lấy con nào ạ?
Thế rồi anh tự tay bắt và cân cá rồi ngồi làm thịt cho khách. Cô bồ tròn mắt lên:
- Anh điên rồi sao?
- Em về đi, có lẽ anh đã sai khi làm thế với vợ. Anh quên mất rằng chính những mớ rau con cá này của vợ anh mà anh mới có ngày hôm nay.
Anh nhìn qua Huệ:
- Anh biết anh sai rồi, em đừng nói gì, để tối về vợ chồng mình nói chuyện.
Thúy tức tối nhìn anh rồi bỏ đi. Cô không ngờ Tuấn lại chọn cô vợ hôi hám đó thay vì chọn mình. Còn Huệ, cô đau đớn thốt chẳng nên lời, cô muốn gục ngã vì lâu nay mình hi sinh quá nhiều cho gia đình mà không hề hay
Theo PNVN
Chồng sỉ nhục nặng nề khi đọc những tin nhắn giữa tôi và sếp Nội dung tin nhắn có thể nói là bình thường, chỉ hơi quan tâm sức khỏe thôi, ngoài ra chẳng có gì mùi mẫn hết. Chồng tra khảo tôi, sau đó do nóng giận chồng tát tôi mấy cái, nói tôi ngoại tình. Ảnh minh hoạ Tôi và chồng có một mối tình đẹp và đầy khó khăn thử thách 6 năm trước...