Nghẹn ngào cái ôm cuối má dành cho ba trước lúc rời xa cõi tạm: Không nỗi đau nào bằng nỗi đau ly biệt
Hình ảnh cái ôm cuối người vợ đang bị bệnh nặng dành cho chồng trước khi âm dương cách biệt khiến nhiều người rưng rưng xúc động.
Không ít người sẽ đặt câu hỏi “Tại sao người càng lớn tuổi thì càng ít khóc?”. Không phải vì người lớn vô cảm mà thật ra là vì tất cả các nỗi đau lớn nhất của cuộc đời họ đã trải qua và họ biết cách nén nó lại, chỉ giữ cho riêng mình.
Nói là vậy, nhưng trước lằn ranh của sự biệt ly cách biệt âm dương thì dù có cứng rắn đến mấy chắc chắn cũng sẽ rơi lệ. Dẫu biết sinh lão bệnh tử là quy luật của cuộc sống nhưng khi chính mình phải đối diện với khoảnh khắc rời xa mãi mãi một người mình yêu quý, nỗi đau chẳng thể nói thành lời.
Nguồn ảnh: 1998
Mới đây, tài khoản T.P chia sẻ hình ảnh của mẹ mình trong những phút giây cuối đời đã khiến nhiều người rưng rưng rơi lệ. Khoảnh khắc người đàn ông nhẹ nhàng đỡ vợ mình, rồi dùng khăn lau mặt, chăm sóc từng ly từng tí mới thấy tình cảm phu thê bao năm trân quý cỡ nào. Dù đang đau bệnh và mệt, nhưng người vợ vẫn cố gắng quàng tay, ôm người chồng rồi gục đầu lên vai đầy lưu luyến.
Kèm theo hình ảnh ấy, người con trai chia sẻ, “Giây phút đó có lẽ mẹ biết mình không qua khỏi nên gắng ôm ba lần cuối. Và cái ôm đó là lần cuối cùng mẹ dành cho ba”.
Video đang HOT
Ảnh cắt từ clip
Chứng kiến khoảnh khắc tình cảm của hai vợ chồng, những người thân có mặt tại thời khắc đó đều rưng rưng xúc động, lén quay đi quệt ngang dòng nước mắt.
Ngay khi đoạn clip trên được chia sẻ đã khiến nhiều người xúc động cho rằng trên đời này thứ gì cũng có, thứ không có là “giá như…”. Vì thế ngay khi còn có thể, chúng ta hãy nhìn nhau lâu thêm một chút, đối xử với nhau tốt hơn một chút, trò chuyện cùng nhau nhiều hơn một chút bởi thời gian của những người ở cạnh mình luôn chỉ có định hạn.
“Mẹ mình cũng mới mất được 15 ngày mà mình chưa kịp nói lời gì với mẹ… Thật sự lúc này mình chỉ ước giá như… mình có thể nói gì đó dù chỉ là gọi một tiếng mẹ ơi hay ôm tạm biệt mẹ một cái thôi mình cũng thấy hạnh phúc rồi. Chẳng có nỗi đau nào bằng nỗi đau mất mẹ. Hãy đối xử tốt thật tốt với cha mẹ mình khi còn có thể nhé”, tài khoản L.O chia sẻ.
“Xem clip là tim mình như bị ai đó bóp nghẹt. Mẹ mình cũng đang điều trị bệnh K, may mắn mẹ mình phát hiện kịp thời nên vẫn đang điều trị. Nhưng mình sợ một ngày nào đó… mình không dám nghĩ đến nữa. Chỉ mong cha mẹ mãi ở bên chúng ta thôi. Chia buồn với gia đình bạn nhé”, tài khoản S.L tâm sự.
“Chia buồn với gia đình bạn, cái ôm cuối cùng cũng là cái ôm ly biệt, thương cô chú thương bạn quá. Mình cũng chỉ ước giá như được mẹ ôm vậy trước khi mẹ mất . Cả cái nắm tay cũng chưa kịp nắm, 1 lời nhắn cũng không. Cứ đột ngột như vậy. 1 năm rồi chưa thể nào tin được là đã xa mẹ”, một bạn khác xúc động chia sẻ.
Vợ mất 3 năm, chồng bàng hoàng phát hiện trang nhật ký viết bằng mực đỏ
Cầm cuốn nhật ký trên tay, đọc từng dòng, nước mắt tôi không ngừng rơi. Tôi nhận ra cơ hội chuộc lỗi của mình đã không còn.
3 năm kể từ ngày vợ mất, tôi chưa từng nguôi ngoai nỗi nhớ nhung. Một ngày, trong lúc dọn dẹp căn phòng, tôi vô tình tìm thấy một cuốn sổ nhỏ trong ngăn tủ. Tôi nhận ra cuốn sổ đó vì nhiều lần thấy vợ ghi chép rất cẩn thận.
Tôi mở ra đọc. Từng dòng chữ của vợ hiện lên gợi lại bao ký ức. Cô ấy đã tỉ mỉ viết lại tất cả những kỷ niệm đẹp giữa chúng tôi từ ngày mới quen nhau. Đó là những lần tôi đưa vợ đi ăn, những bó hoa mà tôi từng tặng vợ, những lời chúc ngọt ngào...
Tôi đọc từng dòng, cảm nhận được tình yêu thương, sự trân trọng mà vợ dành cho mình. Nhưng đến khi lật giở tới một trang viết bằng mực đỏ, tôi chết lặng khi nhìn thấy dòng chữ: "Ngày anh trót sai lầm...".
Chồng hối hận khi đọc nhật ký của vợ.
Cô ấy ghi rõ ngày, tháng, năm phát hiện chuyện tôi ra ngoài "bóc bánh trả tiền". Vợ phát hiện là do đọc được tin nhắn bạn bè gửi trong điện thoại của tôi. Vợ miêu tả nỗi đau mình đã phải chịu đựng, cảm giác đau và thất vọng.
Cô ấy từng có lúc nghĩ đến cái chết vì không ngờ người đàn ông mình tin yêu lại phản bội. Vợ đã âm thầm chịu đựng nỗi đau, không dám nói ra. Vợ luôn tự hỏi bản thân, không biết mình đã làm gì sai để tôi phải tìm kiếm niềm vui bên ngoài?
Cô ấy đã cố gắng rất nhiều để thay đổi bản thân, tìm cách níu giữ tôi. Việc nấu ăn vốn không thành thạo, cô ấy cũng đã học để trở thành người giỏi bếp núc.
Có lần sinh nhật tôi, vợ chuẩn bị một mâm cơm thịnh soạn toàn món tôi thích cùng ánh nến lung linh. Nhưng tôi lại tìm cách né tránh với lý do bận việc. Bởi hôm đó tôi trót hẹn với mấy anh em đồng nghiệp đi nhậu.
Sự khước từ của tôi khiến vợ thất vọng. Cô ấy viết bản thân đã cố gắng cho tôi cơ hội sửa sai nhưng tôi không làm. Cô ấy đã cố quên đi quá khứ nhưng mỗi lần nằm bên cạnh nhau, nỗi ám ảnh ấy lại ùa về.
Sau đó, vợ lại phát hiện tôi vẫn tiếp tục những cuộc vui như thế vài ba lần nữa. Đến lúc đó, cô ấy quyết định sẽ dứt khoát một lần, nói ra để giải thoát cho cả hai. Nhưng số phận quá khắc nghiệt, vợ phát hiện mình mắc bệnh hiểm nghèo.
Căn bệnh không cho cô ấy cơ hội sống, càng không cho cô ấy thời gian để nói hết nỗi buồn với tôi. Từ lúc phát hiện bệnh đến khi vợ rời xa tôi chỉ vỏn vẹn nửa năm.
Tôi vẫn còn nhớ như in những tháng ngày đó, tôi đã chăm sóc vợ với tất cả sự yêu thương. Tôi nhận ra mình quá vô tâm với vợ vì đã lừa dối cô ấy.
Đến giờ, khi cầm trên tay cuốn nhật ký, tôi mới hiểu được hết nỗi đau mà vợ đã âm thầm chịu đựng. Liệu tôi có phải là một phần lý do khiến vợ thất vọng hơn?
Giờ đây, tôi chỉ biết cầu nguyện, hy vọng ở nơi xa, vợ có thể an lòng. Tôi hứa sẽ làm hết sức để các con trở thành những đứa trẻ ngoan ngoãn, giỏi giang như vợ kỳ vọng.
Khóc nghẹn hình ảnh người thân đón thi thể nam thanh niên mất tích khi cứu hộ lũ lụt ở Quảng Bình: Ngày anh về cũng là ngày anh đi mãi mãi! Anh Lê Ngọc H. bị nước cuốn trôi khi làm nhiệm vụ cứu hộ cứu nạn bão số 6 tại khu vực hạ lưu đập Thanh Sơn, xã Thái Thủy (Quảng Bình). Do ảnh hưởng của bão số 6 gây mưa to đến rất to kéo dài từ ngày 26-28/10 khiến hơn 30.000 ngôi nhà ở Quảng Bình bị ngập, đặc biệt là...