Nghẹn đắng cảnh vợ nghèo chăm chồng “thực vật”
Về khối phố Mỹ Thạch Đông, nhắc đến hoàn cảnh gia đình chị Trần Thị Thiệt (42 tuổi) không ai không xót xa. Người chồng bị tai nạn dàn giáo phải nằm liệt giường. Vì hoàn cảnh quá khó khăn nên các con chị có nguy cơ phải bỏ học.
Quảng Nam những ngày đầu tháng 12 mưa như trút nước, vượt một quãng đường xa hơn 70km, tôi và cô bạn đồng nghiệp tìm đến khối phố Mỹ Thạch Đông (phường Tân Thạnh, TP Tam Kỳ, Quảng Nam), để thăm gia đình chị Trần Thị Thiệt.
Dẫn đường cho chúng tôi là một người hàng xóm với chị Thiệt, bà cho biết: “Gia đình con Thiệt là khổ nhất ở đây đó. Thằng Trí mới được đưa từ bệnh viện về vì hết khả năng chạy chữa. Từ ngày hắn bị tai nạn, mọi việc đều do vợ hắn gánh vác hết. Khổ nỗi con Thiệt cũng đâu có việc làm đâu. Lại phải nuôi đứa con thơ đang trong tuổi ăn học nữa chứ. Đứa lớn nhất đang học đại học ở Sài Gòn, đứa thứ hai học lớp 10 còn đứa út mới có 2 tuổi nên có biết chi mô. Đáng thương lắm!”.
Cả nhà giờ chỉ trông vào mình chị Thiệt
Chúng tôi đến nhà đúng lúc chị Thiệt đang đút cơm trưa cho người chồng “thực vật” ăn. Vừa cố gắng bón từng thìa cơm cho chồng, chị vừa nghẹn ngào kể về cuộc đời mình trong những giọt nước mắt chua chát lăn dài trên đôi mắt thâm quầng vì bao đêm thức trắng.
Sinh ra trong một gia đình nghèo lại đông anh em nên từ nhỏ chị đã phải đi làm kiếm tiền phụ giúp cha mẹ. Rồi lớn lên, cũng như bao người con gái khác, chị được sự chúc phúc của họ hàng và bà con lối xóm khi kết duyên cùng anh Phan Thanh Trí (47 tuổi) bởi sự đồng cảnh ngộ.
Rồi hạnh phúc ngập tràn khi gia đình nhỏ dần có thêm những tiếng khóc của trẻ thơ. Tuy cuộc sống khốn khó trăm bề, thường xuyên thiếu cái ăn, cái mặc song đôi vợ chồng trẻ vẫn cảm thấy mãn nguyện.
Thế nhưng, ông trời thật không thương nhà nghèo, đầu năm 2013, trong một lần phụ hồ, không may bị ngã dàn giáo khiến anh Trí bị chấn thương sọ não. Khó khăn chồng chất khó khăn, để có tiền điều trị cho chồng, chị Thiệt đã phải cầm bán tất cả những thứ có giá trị trong nhà và vay mượn bà con lối xóm hàng chục triệu đồng.
Sau 7 tháng điều trị ở Bệnh viện Đa khoa Đà Nẵng và Bệnh viện chấn thương chỉnh hình Đà Nẵng, tốn kém hơn trăm triệu đồng, dù may mắn thoát khỏi lưỡi hái tử thần, nhưng sau vụ tai nạn anh Trí phải sống “thực vật” trong suốt quãng đời còn lại.
Từ ngày chồng nằm liệt giường đến nay đã gần năm nay, tất cả mọi gánh nặng cơm áo gạo tiền đều đổ dồn lên đôi vai chị Thiệt. Không nghề nghiệp ổn định, lại phải một tay chăm chồng, một tay chăm con nhỏ khiến nhiều lúc như muốn ngã quỵ vì kiệt sức, nhưng chị Thiệt vẫn phải cố gắng gượng dậy, bởi hơn ai hết chị hiểu rằng, nếu mình nằm xuống thì chồng con sẽ bám víu vào đâu để tiếp tục sống.
Nhìn người chồng đang nằm bất động trên giường, chị Thiệt nghẹn ngào: “Gia đình tôi trước giờ vốn đã nghèo khổ, giờ chồng lại bị bệnh thế này phải vay mượn khắp nơi, nợ nần chồng chất! Thôi thì số phận tôi nó vậy rồi nên phải cố gắng thôi, bây giờ tôi chỉ sợ mình không còn đủ sức khỏe để lo cho chồng và nuôi các con ăn học thôi”.
Ông Trần Xuân Trường, trưởng khối phố Mỹ Thạch Đông cũng khẩn cầu: “Anh Trí là lao động chính trong nhà nên khi tai nạn ập tới khiến gia cảnh vốn đã khó khăn nay lại càng khánh kiệt… Đáng lo nhất là 3 đứa con của chị Thiệt có nguy cơ phải nghỉ học giữa chừng vì hoàn cảnh quá khó khăn.
Nghe đâu qua tết này là đứa con gái đầu đang học Đại học Bách khoa TP.Hồ Chí Minh sẽ bỏ học để về quê phụ giúp mẹ đó. Tội nghiệp, con bé học giỏi lắm! Qua báo VietNamNet, mong các nhà hảo tâm chia sẻ, giúp đỡ cho gia đình chị Thiệt vượt qua được khó khăn này”.
Video đang HOT
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: Gửi trực tiếp chị Trần Thị Thiệt trú khối phố Mỹ Thạch Đông, phường Tân Thạnh, TP Tam Kỳ, Quảng Nam.
Theo VietNamNet
"Đại gia" trúng vé số độc đắc bỏ ra ngủ nhà hoang để cầu may
Mười "bia" một mình dọn ra ở trong ngôi nhà hoang. Mọi người ai có tò mò có hỏi thì Mười "bia" trả lời qua quýt rằng ra đây ngủ để trông dưa hấu.
Mười "bia" một mình dọn ra ở trong ngôi nhà hoang. Mọi người ai có tò mò có hỏi thì Mười "bia" trả lời qua quýt rằng ra đây ngủ để trông dưa hấu. Đúng 1 tháng, Mười "bia" ra nhà hoang ở thì gã trúng số thật. Đó là số của nhà đài Đồng Tháp, gã mua 30 tờ thì 10 tờ trúng, mỗi tờ được 50 triệu đồng.
3 lần lên voi
Xóm chợ Nhựt Tảo (xã An Nhựt Tân, huyện Tân Trụ, tỉnh Long An) như mảnh đất có duyên được ăn "lộc trời", bởi ở cái xóm nhỏ này trong vòng 20 năm trở lại đây có đến gần 15 người trúng số độc đắc. Đại gia Tâm "cà phê", ông Ba "nô" và Mười "bia" là 3 người đầu tiên trúng độc đắc ở xóm chợ, nhưng có lẽ đặc biệt nhất là trường hợp của ông Trần Văn Mười (50 tuổi).
Căn nhà mà đại gia Mười "bia" đã cầm cố để chơi xổ số.
Ba con người khác nhau, nhưng có cuộc đời và số phận lại rất giống nhau. Đều là nông dân nghèo khó, trong lúc túng quẫn nhất thì có được một khối tiền như từ trên trời rơi xuống. Có số tiền lớn trong tay, họ cũng học làm kinh tế theo kiểu khác người, tập tành ăn chơi cho ra dáng đại gia và cuối cùng đều có chung một cái kết bi ai và bất hạnh.
Đại gia Ba "nô" phải chết bất đắc kỳ tử, Tâm "cà phê" vỡ nợ đến nỗi phải bỏ xứ mà đi còn Mười "bia" cũng mạt vận, quay về với cái máng lợn xưa cũ.
Hoàn cảnh của Mười "bia" trước khi trúng số ai cũng rõ, gã có ngôi nhà rách nát ven sông và bấu víu vào 2 công đất để sinh nhai. Chuyện trúng số của Mười "bia" cũng bắt đầu từ người hàng xóm là Thạch Cảnh Tâm, tức Tâm "cà phê". Năm 1991, Tâm bất ngờ đổi đời khi trúng liền 42 tờ vé số, điều này khiến Mười "bia" cũng nuôi ước vọng làm giàu từ những con số may rủi.
Gã bảo với vợ: "Bà nhìn nhà thằng Tâm xem, hai vợ chồng đến tấc đất cắm dùi không có, phải nương nhờ trong ngôi nhà hoang vậy mà chỉ sau một đêm nó có trong tay hơn 2 tỷ đồng. Giờ thì ăn sung mặc sướng, đi ô tô, có nhà đẹp lại còn thành lập cả Cty. Nó trúng được thì mình cũng trúng được".
Từ đó, ngày nào gã cũng mua số với hy vọng sẽ được hưởng "lộc trời". Khi đó, mỗi tờ vé số mới có giá 2 nghìn đồng rồi lên đến 5 nghìn đồng nhưng ngày nào Mười "bia" cũng mua tới mấy chục tờ. Nhiều khi gã còn nhịn ăn để dành tiền chơi số, ấp ủ mộng làm giàu.
Sau mỗi lần ném tiền vào vé số, Mười "bia" lại thấp thỏm đợi chờ từng ngày và "lộc trời" đã tìm đến gã thật, không những thế Mười "bia" còn "số đỏ" tới ba lần. Theo lời kể của ông Trần Văn Trai, anh ruột của đại gia chân đất này thì Mười "bia" chưa lần nào được "ăn" giải độc đắc.
Chuyện trúng số của gã khá ly kỳ và trùng hợp đến khó lý giải. Ông Trai kể rằng, sau khi Tâm "cà phê" trúng số, ông Mười "bia" đầu tư mua số liên tục trong vòng ba tháng nhưng vận may chưa tới. Mười vừa sốt ruột và xót của nhưng nhìn nhà người hàng xóm nghèo hèn, khánh kiệt không bằng mình giờ được sống trong cảnh giàu sang phú quý nên gã càng khao khát.
Mỗi chiều căng mắt hồi hộp dò số là Mười "bia" lại thở dài hụt hẫng khi những con số vàng đã không đến. Đôi mắt gã không rời ngôi nhà hoang nơi che mưa che nắng cho cả gia đình Tâm "cà phê" trước khi trúng số.
Bên cạnh đó là mái nhà tranh của Mười, giờ Tâm lên phố ở còn gia đình gã vẫn bám lấy mảnh đất này, càng nghĩ Mười lại càng thấy nghẹn đắng cổ. Tự dưng trong đầu gã lại có những ý nghĩ mơ hồ: "Hay tại vì vợ chồng chúng nó sống trong ngôi nhà hoang ấy nên mới trúng được độc đắc".
Ông Trai kể, không biết người em ruột mình đã toan tính điều gì, nhưng từ sau buổi chiều hôm ấy, Mười "bia" một mình dọn ra ở trong ngôi nhà hoang. Mọi người ai tò mò hỏi thì Mười "bia" trả lời qua quýt rằng ra đây ngủ để trông dưa hấu.
Ông Trai kể lại, một tháng sau ngày Mười "bia" dọn ra ở ngôi nhà hoang, gã trúng số thật. Đó là số của nhà đài Đồng Tháp, gã mua 30 tờ thì 10 tờ trúng, mỗi tờ được 50 triệu đồng. Vào đầu thập niên 90 thì giá trị của số tiền lĩnh thưởng ấy lớn tới mức nhiều người chẳng bao giờ dám nghĩ tới.
Lúc Mười "bia" trúng số thì mọi người mới biết lý do của gã ra nhà hoang ở chẳng phải trông dưa mà mục đích chính là "cầu" may. Chuyện hai người dân nghèo bỗng dưng phất lên khi ở ngôi nhà hoang khiến cho dư luận lúc ấy bàn tán, nửa tin, nửa ngờ.
Người mê tín tin rằng ngôi nhà này mang lại may mắn thật sự, chỉ cần ai ở trong đó và mua xổ số thì đều sẽ có cơ hội đổi đời như Tâm "cà phê" hay như ông Mười "bia". Nhiều người có nhà cửa đàng hoàng cũng dọn ra nhà hoang ngủ lấy may nên đã xảy ra chuyện tranh giành, xô xát.
Trong số ấy có cả Mười "bia", hơn ai hết, gã tin rằng mình trúng số là vì ngôi nhà ấy. Dù đã trúng 10 vé nhưng Mười "bia" vẫn cầu ước tới những tờ độc đắc. Cảnh lộn xộn chỉ dừng lại khi chủ mảnh đất có ngôi nhà hoang cũng bỏ nhà mặt phố xuống ở.
Ông Trai bảo, sau này Mười "bia" cho rằng, mình là người có số may mắn chứ chẳng phải nguyên do ăn được "lộc trời" vì ngôi nhà. Bởi, 2 năm tiếp theo gã lại thêm 2 lần trúng số.
Lần thứ 2, bà lão bán cá Nguyễn Thị Mẫn, SN 1950, trú khối phố Hồng Lư, phường Hòa Hương, TP Tam Kỳ, tỉnh Quảng Nam trúng số đặc biệt.
Trượt dốc không phanh
Trúng số, Mười "bia" bán hết ruộng, gã cười hả hê, đời mình sẽ chẳng phải quay về bám đít con trâu, sẽ thoát hẳn cái kiếp bần hàn, quanh năm "bán mặt cho đất bán lưng cho trời". Có tiền, Mười mở đại lý bia, nước giải khát đầu bến sông Vàm Cỏ Đông. Hỗn danh đại gia Mười "bia" lắm tiền nhiều của bắt nguồn từ đó.
Theo ông Trai, Mười "bia" chết cũng chỉ bởi con gà tức nhau tiếng gáy. Lúc Tâm trúng số, đã bỏ tiền kinh doanh quán cà phê, rồi thành lập HTX vận tải ở huyện Bến Lức, được mọi người gọi là đại gia Tâm "cà phê".
Trở thành đại gia, Mười "bia" cũng quyết tâm làm ăn lớn cho bằng anh bằng em nên gã đã bỏ một nửa số tiền thưởng mở đại lý bia. Gã còn mua xuồng ghe, chở bia đi phân phối cho các đại lý nhỏ ở các huyện khác trong tỉnh.
Một thời gian sau, Mười còn mở các chi nhánh ở Gò Công và Chợ Gạo (Tiền Giang). Nhưng vì không có kỹ năng kinh doanh nên trong 6 năm, đại lý bia của Mười đã đóng cửa. Lý do mà Mười làm ăn thua lỗ chính là vì gã đã dùng cả vốn và lãi để chơi xổ số.
Ông Trai kể lại cuộc đời của "đại gia" Mười "bia".
Mười "bia" 3 lần may mắn, lần nào gã cũng trúng 10 vé với tiền thưởng là 500 triệu đồng. Là người dân nghèo nhưng khi đổi đời, Mười "bia" đã không biết quý và trân trọng giá trị của đồng tiền, gã không lo làm ăn mà thường xuyên tụ tập nhậu nhẹt, chơi bời, bài bạc.
Ăn tiêu phung phí nên bao tiền lĩnh thưởng cứ thế vơi dần. Nhưng điều đặc biệt, mỗi lần tiêu hết tiền thì Mười "bia" lại được thần tài gõ cửa, đó là lý do mà mỗi ngày gã bỏ ra hàng triệu đồng để mua vé số.
Mười "bia" cho rằng cứ ăn, cứ chơi hết mình, nếu hết tiền thì lại trúng số tiếp. Và Mười "bia" cũng mạt vận vì tư tưởng ấy, bởi thần may mắn đến với gã không quá 3 lần.
Ông Trai cho biết, mỗi ngày có bao nhiêu tiền trong túi, gã đều đầu tư hết vào mua vé số. Có lúc mua tới mấy trăm tờ, không có tiền thì Mười "bia" đi vay lãi, đến ngôi nhà đang ở mà Mười cũng cầm cố để chơi. Gã luôn hy vọng, một ngày cuộc sống sung sướng sẽ quay về, nhưng từ đó đến giờ vận may đã không mỉm cười với ông ta thêm 1 lần nào nữa.
Chán nản, Mười "bia" sinh thói bê tha rượu chè. Mỗi khi có hơi men là gã lại chửi đổng, kiếm chuyện gây hấn với mọi người.
Khi gã vô duyên với xổ số thì bà Thắm, vợ Mười "bia" lại trúng luôn một tờ độc đặc. Một buổi sáng, bà Thắm đi thể dục trong khu di tích đang trong quá trình quy hoạch xây dựng thì có người bán vé số mời mua, bà mua giúp cho người ta 1 tờ của đài Sóc Trăng và đó là tấm vé độc đắc 1,5 tỷ đồng. Biết tính ăn tiêu hoang phí của chồng nên ngay khi lĩnh được số tiền thưởng, bà đã chuộc lại ngôi nhà, trả hết nợ.
Số tiền còn lại bà cho người khác vay lãi đen nhưng không đòi lại được. Vợ làm mất trắng số tiền lớn, Mười "bia" quay sang chửi bới, đánh đập, gã còn ghi ngờ vợ giấu số tiền ấy để ăn tiêu một mình.
Cay cú, Mười "bia" một lần nữa "vác" nhà đi cắm, lấy tiền ăn chơi trả thù đời và vợ.
"Hai vợ chồng chú ấy cũng xảy ra mâu thuẫn. Đã mấy lần hai người đâm đơn ra tòa để ly hôn, nhưng vì con cái can ngăn, sợ hàng xóm chê cười nên thôi. Nhưng hai vợ chồng không còn quan tâm tới nhau nữa, cơm nhà ai người ấy thổi", ông Trai, nói về đoạn kết của gia đình người em ruột.
"Gia đình tôi có 10 người anh em, chú Mười là út. Ngoài chú Mười, tôi còn hai người nữa đều trúng xổ số. Nếu Mười chỉ trúng giải đặc biệt thì hai đứa kia đều được độc đắc, nhưng cũng hết cả rồi, đứa mất nhà, người thì hạnh phúc gia đình tan vỡ. Đời người ta "lên voi mấy hồi", quả không sai tẹo nào", ông Trai tâm sự về những người em mình được hưởng "lộc trời".
Quá túng thiếu bởi gánh nặng đông con, ông Đạt phải cầm cố tất cả 20 công đất. Cuộc đời ông cứ trôi đi khốn cùng như vậy cho tới ngày trúng giải xổ số đặc biệt trị giá 1,5 tỷ.
Theo NTD
"Lóa mắt" với bình sâm Ngọc Linh ở ủy ban TP Tam Kỳ Thời gian gần đây, nếu bất kỳ ai có mặt tại phòng tiếp khách của UBND TP.Tam Kỳ (Quảng Nam) đều thấy "lóa mắt" trước một bình sâm Ngọc Linh quý hiếm, "khủng" nằm ở giữa phòng. Bình sâm Ngọc Linnh "khủng" được đặt ngay tại phòng tiếp khách của UBND TP.Tam Kỳ (Quảng Nam). Rễ sâm Ngọc Linh vàng óng, bắt mắt....